“Không phải do tôi đâu mà! Tôi không có lấy cấp thứ gì hết . . . Tôi không có làm mà!”
“Trộm cắp sao?”
Yugo nhăn mặt trong khi thì thầm những từ đó, những từ ngữ được chính miệng Ehn phát ra, người lúc này dường như sắp khóc đến nơi.
Mặc cho cô có hết mực chối cãi đến đâu, những người cảnh binh kia bỏ ngoài tay tất thảy những lời đó.
“Đừng có mà nói dối. Dạo gần đây đã xảy ra rất nhiều vụ móc túi và trộm xảy ra ở gần khu vực này. Và chúng tôi đã có lời khai của nhân chứng nói rằng cô đã có mặc ở đó.”
“Tốt hơn hết thì cô nên nhận tôi sớm đi. Cô là người đã làm những việc đó, đúng không hả?”
“Tôi không có làm! Tôi không hề làm bất cứ gì hết!”
“Vậy cô có thể khai cho chúng tôi biết bản thân cô đã làm gì trong khoảng thời gian đó không? Hoặc có bất kì ai có thể làm chứng cho cô chẳng hạn?”
“ Nhưng mà . . . những vụ đó xảy ra vào ban đêm, lúc đó tôi đang ngủ ở nhà mà. Vì tôi sống một mình, vậy nên không có ai làm chứng cho tôi được hế . . .”
“Đấy thấy chưa? Cô rõ ràng là thủ phạm mà!”
Những người cảnh binh đó gây áp lực với Ehn bằng giọng điệu gay gắt, một mực đinh ninh rằng cô là thủ phạm.
Có thể bọn họ làm như vậy là do có nhân chứng . . . thế nhưng Melt, không thể chịu được việc những người đó liên tục gán ghép tội danh lên đầu bạn mình, đứng ra phía trước.
“Dừng lại! Bộ mấy người không thấy việc đinh ninh Ehn là thủ phạm như vậy mà không có bằng chứng kỳ cục lắm hay sao!?”
“A, Melt”
“Hư? Mấy đứa này là ai vậy . . .?”
Một trong số những cảnh binh ở đó hỏi vậy, trong khi tỏ vẻ ngạc nhiên trước việc Melt đột ngột nhảy vào cuộc tranh cãi nảy lửa này.
Cô nàng tức giận đến nổi bắt đầu nổi khùng với bên cảnh binh.
“Ehn chỉ là một cô gái bình thường làm việc chăm chỉ mà thôi! Bộ mấy người không thấy tệ khi buộc tội và gây áp lực lên cậu ấy hay sao?”
“Melt . . .!”
Ehn trở nên xúc động khi nhìn thấy Melt phàn nàn với những người cảnh binh trong khi bảo vệ mình.
Nhưng một trong số những người đó đã khịt mũi và gạt phắt mọi lời của cô nàng.
“Đồ phục đó, nhóc là một học viên đến từ học viện Lumnious đúng không . . . Nghe này cô nhóc, một đứa không hiểu chuyện gì như cô tốt hơn hết là đừng có xía vào vụ này. Tránh qua một bên để người lớn, những người có thẩm quyền chuyên môn làm việc nghe chưa.”
Một trong hai người cảnh binh đó, có vẻ trạc tuổi trung niên và có cấp bậc cao hơn người còn lại, liên tiếng với Melt bằng tông giọng móc mỉa.
Trước khi Melt nổi khùng và nhảy xổ vào người gã, người chủ tiệm quán đã ra tay trước để ngăn cô lại.
“Ông là Rommelo, đúng chứ? Xin thứ lỗi, nhưng tôi cũng không nghĩ rằng Ehn là người làm mấy chuyện đó. Con bé đã giúp tôi chuẩn bị vào sáng sớm và dọn dẹp sau khi tôi đóng cửa. Đừng chỉ vì những tiền án trước đây mà buộc tội con bé vô căn cứ như vậy, được không?”
Những người cảnh binh rụt lùi lại một chút trước cái nhìn phản đối nghiêm nghị của người chủ tiệm lực lưỡng.
Dù vậy, gã đàn ông trung niên tên là Rommelo kia vẫn không chịu lùi bước.
“Nếu vậy thì đã sao! Con bé đó là nghi phạm chính trong vụ lần này! Bắt giữa cô ta lại để tiến hành điều tra cho rõ đi!”
“Mấy người đừng có mà vớ vẩn như thế! Chưa kể đến việc sau khi bắt cậu ấy về, kiểu gì mấy người cũng sẽ tiếp tục dồn ép cậu ấy vào chân tường cho đến khi nào chịu nhận tội thì thôi, hệt như những gì các ông vừa mới làm ban nãy! Chúng tôi sẽ không giao cậu ấy ra để ông làm vậy đâu!”
“Cô nương này nói đúng đấy. Vì tôi là người đang bảo hộ cho Ehn ngay lúc này, đừng mong tôi giao con bé ra dễ dàng như vậy.”
Rommelo cố gắng bắt giữ Ehn, nhưng lại gặp sự phản kháng đến từ Melt và chủ tiệm cà phê. Cả hai đều trừng mắt nhìn gã, không hề có ý định lùi bước.
Trong khi Yugo, người đã hoàn toàn bỏ lỡ cơ hội nhảy vào cuộc cãi vã và hiện đang theo dõi tình hình từ bên ngoài, đang không biết nên làm gì, thì có một giọng nói mới đột ngột phát ra từ phía sau lưng cậu.
“Rommelo nè, anh tạm thời dừng lại ở đó được không? Tôi thấy anh đang có phần hơi quá đáng rồi đấy.”
“Hử? Ai vậy . . .!?”
Yugo giật mình trước giọng nói đột ngột xuất hiện, để rồi khi quay người lại, cậu thấy một người đang ông trung niên trông có vẻ luộm thuộm nhưng lại toát lên vẻ tốt bụng.
Yugo nghĩ rằng cậu đã từng nghe thấy giọng nói này trước đây, nhưng không thể nhớ được chính xác là ở đâu , rồi Rommelo, đột ngột bị người đó gọi tên mình, tiến lại gần và nói chuyện bằng tông giọng khó chịu.
“Jinba? Anh đang làm gì ở đây vậy? Đừng có nói với tôi rằng anh đang bao che cho tội phạm à nha?”
“Chúng ta vẫn chưa biết chắc chắn rằng cô bé này có phải thủ phạm không mà. Và chúng ta cũng đâu thể nào bắt bớ người khác một cách tự tiện trong khi không có bằng chứng được, đúng chứ? Anh không nghĩ mình nên lùi lại một chút hay sao?”
“Tch . . .! Đi thôi. Nhưng mà nhớ đấy, tôi sẽ quay lại đây với bằng chứng.”
Tinh thần của Rommelo bị dập tắt khi người đàn ông tên Jinba đó xuất hiện, rồi gã tặc lưỡi một tiếng trước khi rời đi cùng với cấp dưới, trong khi không quên gửi lời hăm dọa đến Ehn.
Có vẻ như mọi chuyện tạm thời đã được giải quyết ổn thỏa (kiểu vậy), và Yugo, người cảm thấy mệt mỏi một cách kì lạ dù cho bản thân vẫn chưa hề làm gì, thở dài một tiếng nhẹ nhóm, trước khi Jinba bắt đầu nói chuyện với cậu.
“Tôi không thể ngờ rằng sẽ gặp lại hai đứa ở một nơi như thế này đấy. Bộ nhóc lại bị cuốn vào một rắc rối kì lạ nào khác rồi hả, Blaster Boy?”
“Hửm? Hừm . . . ? Ahh!!”
Có vẻ như người đàn ông đó không chỉ quen biết cậu mà còn biết cậu đang sử dụng Blaster nữa, vậy nên Yugo chắc chắn người đó chắc hẳn không phải là người mà cậu biết trước khi chuyển sinh.
Cậu cố nhớ ra xem người này là ai . . . Và đột nhiên có được câu trả lời.
“A, nhớ rồi! Chú là một trong những người đã đã chiến đấu cùng với bọn tôi trong vụ của Skull không đúng chứ?!”
“Có vẻ cậu vẫn còn nhớ nhỉ. Nghe có hơi kì, nhưng làm sao mà hai đứa lại có liên quan đến vụ này vậy?”
Yugo đã không thể nhận ra được ngay lập tức được Jinba, đội trưởng của đội cảnh binh lần trước đã cùng nhau chiến đấu với Bull Golem, chủ yếu bởi vì ông chú lúc này đang không mặc bộ đồng phục của mình.
Rồi chú ta cười lớn trước phản ứng của Yugo khi đã tiếp nhận quá nhiều thông tin xuất hiện cùng một lúc, kể cả những cái thuộc về Ehn nữa, trước khi quay sang những người có mặt ở đó.
“Có vẻ như mọi thứ đã trở nên phức tạp hơn rồi nhỉ. Hãy cùng nhau trò chuyện để rỡ rối mọi thứ thôi nào.”