Nia Liston: Nàng công chúa điên loạn.

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Toàn Tập - Chương 07: Một người thân mới.

Hai tháng đã trôi qua kể từ khi tôi trở thành Nia.

Việc đi dạo trong vườn khi thời tiết đẹp đã trở thành một việc mới trong thời gian biểu của tôi. À, hôm nay trời mưa nên tôi không đi dạo.

Mọi thứ đang dần ổn định và thể chất của tôi cũng đang tốt lên.

Dạo này giấc ngủ của tôi không còn bị gián đoạn nữa, tôi ho cũng chỉ thi thoảng vài ba ngày một lần, và số lượng thức ăn tôi tiêu thụ có thể sánh ngang với những đứa trẻ bình thường rồi.

Lượng thức ăn cũng không tăng lên nữa. Họ để ý chuyện này nhiều hơn tôi nghĩ.

Còn về căn bệnh, tôi có cảm giác nó sắp hẹo rồi.

Nhìn chung thì có vẻ như tôi sẽ tóm cổ được con quỷ mang tên bệnh tật đó sớm thôi.

Tôi sẽ không bao giờ nới lỏng cảnh giác cho tới khi cái thứ bệnh này bị tôi nghiền nát.

"Thưa tiểu thư, hình như ngài Neil sẽ về nhà vào hôm nay."

Neil?

"Ai thế?"

"Anh trai của tiểu thư, ngài Neil Liston."

Ờm.. không biết có phải dạo này tôi toàn hỏi mấy câu mà người bình thường chẳng bao giờ hỏi, kể cả tên của Rinokis hay không, mà giờ ngay cả cái thứ cực kỳ không ổn như việc không biết tên anh trai cũng không làm cô ấy bất ngờ nữa.

Thành thật mà nói thì tôi đang khá quan ngại về chuyện này, có ổn không nếu tôi cứ để yên như vậy nhỉ?

"Ta có anh trai à?"

"Một câu hỏi thực sự tệ đấy, thưa ngài."

Không ổn rồi... nhưng mà tôi không biết thật mà.... nhìn cô ấy trông có vẻ không để ý tới chuyện này lắm, nhưng tôi lại rất khó đoán được suy nghĩ của mấy người thế này.

"Ngài ấy là học sinh năm nhất của học viện Artoire, và ngài ấy đang trên đường về nhà để nghỉ hè."

Ồ, cô ấy trả lời thật, dù có hơi kỳ.

"Anh ấy có quan hệ tốt với ta không?"

"Theo nhưng gì tôi biết thì ngài ấy không nói chuyện nhiều với tiểu thư lắm."

Rinokis là hầu gái riêng của Nia, người đã đến làm việc tại gia đình Liston trong sáu tháng.

Nói cách khác, cô chỉ biết về gia đình Liston trong khoảng thời gian nửa năm.

Anh trai của tôi, Neil, đã vào Học viện Artoire khoảng năm tháng trước. Sau đó, anh ta vào ký túc xá và chưa bao giờ về nhà kể từ khi nhập học.

Đó là lý do tại sao Rinokis dường như không biết gì về anh ấy.

Cách đây 5 tháng, Nia cũng ốm liệt giường nên hầu như không nói chuyện được gì với gia đình.

Anh trai tôi đang nghỉ hè nên là sẽ về nhà...

Tôi không nghĩ giữa tôi, một đứa trẻ bốn tuổi và anh ấy, một cậu bé sáu tuổi có mấy kỷ niệm xấu đâu.

Anh ấy chắc sẽ giống như mấy anh trai bình thường thôi.

Thay vì để ý tới ai đó đã bỏ nhà đi năm tháng thì tôi nghĩ mình nên tập trung chữa bệnh.

Tôi vẫn chưa thể buông bỏ cảnh giác bây giờ được, cuộc chiến với bệnh tật vẫn chưa kết thúc.

_________________

Tôi nghĩ nó đang lớn lên khá nhanh.

Những bông hoa Koranashi mà tôi đã trồng khi bắt đầu đi dạo đang lớn dần lên trong chậu mỗi ngày.

Một trong những người làm vườn đã cho tôi mấy hạt giống của những bông hoa này, hoặc có thể là Rinokis đã lo rằng tôi sẽ chán việc đi dạo nên đã chuẩn bị những bông hoa này cho tôi.

"Oh, ngài ấy tới rồi kìa."

Rinokis chỉ lên bầu trời trong khi tôi đang nhìn ngắm mấy chậu cây.

Khi tôi tò mò nhìn xung quanh, một cái khinh khí cầu cực, cực kỳ cổ, như vừa chui ra từ truyện cổ tích xuất hiện, mang theo làn khói tựa mây trời đang giáng xuống hòn đảo này... à không, từ từ hạ xuống rìa khu đất của gia đình Liston.

"Một cái khinh khí cầu bằng gỗ? Nó trông cũ quá."

"Chỉ là bên ngoài thôi. Bên trong là mẫu mới nhất đấy."

"Huh. Thì ra đây là sở thích của Onii-sama à?"

"Đúng vậy, nó được cha mẹ ngài tặng để chúc mừng lúc anh trai ngài được nhập học vào học viện Artoire. Hình như nó được thiết kế theo sở thích của Neil-sama."

Huh.

Tôi không biết anh ấy là kiểu người thế nào, nhưng sở thích của anh ấy không tệ đâu.

Mấy cái khí cầu tôi thấy toàn kim loại với kim loại thôi. Tôi không tưởng tượng nổi sao cái khối kim loại đấy bay được. Nhưng ba mẹ tôi mỗi ngày lại đi làm trên đó.

Chuyện cục kim loại có thể bay được y như câu đùa rằng bạn có thể chặn một cú đấm nếu thổi vào nó ấy. Mặc dù tôi có thể làm thế thật.

Tôi muốn quay về phòng ngay lập tức, nhưng Rinokis không chịu và nói, "Đây là khoảng thời gian hoàn hảo cho một bất ngờ." và thế là tôi phải đợi anh trai Neil của mình.

Anh ta nhìn từng ngóc ngách xung quanh rồi chậm rãi dạo quanh vườn, sau khi xác nhân con chim màu xanh nhạt sống cạnh ao hôm nay lại béo hơn, anh ấy hướng tới cổng chính.

Và bây giờ, một cậu bé ăn mặc gọn gàng và một cô hầu gái xa lạ đang nói chuyện với quản gia già Jaze.

Đó là anh trai tôi, Neil, người vừa quay về, và hầu gái riêng của anh ấy.

"--Gì cơ!?"

Sau khi nghe Jaze nói gì đó và nhận ra tôi đang ngồi trên xe lăn, anh ấy chạy ngay tới.

"Anh nghe nói em đang dần khỏe hơn, giờ em có ổn không?"

"Mừng anh về nhà, Onii-sama. Nhìn theo hướng tích cực thì em đang khá ổn."

Anh trai tôi gật đầu và nhìn xuống tôi, người vẫn còn đang yếu ớt và tiều tụy. Tôi nghĩ anh ấy chỉ ngạc nhiên một chút thôi.

Trước khi anh ấy vào ký túc xá thì Nia thực sự sắp chết cho dù có nhìn theo hướng tích cực của một đứa trẻ đi chăng nữa.

....Hay đúng hơn thì tôi chỉ đang sống có 'một nửa' thôi chứ làm gì tới mức 'đang nguy kịch'.

"Anh không mệt sau chuyến đi sao? Tại sao anh không vào thay quần áo sớm một chút nhỉ?"

"Oh, anh cũng định làm thế đây."

Anh ấy nói với tâm trạng hơi bối rối, chắc là do tôi tự nhiên kết thúc cuộc trò chuyện, nên anh ấy nói thêm: "Hãy từ từ nói chuyện sau”, và rời đi. Theo đó là hầu gái riêng của anh và Jaze cùng với hành lý.

".....Hmm."

Mắt tôi bắt gặp chuyển động của cô hầu gái kia.

Cô ấy cũng khá mạnh đấy, có khi còn hơn cả Rinokis.

Dù việc đối phó với cô còn dễ hơn cả việc xử lý tóc chẻ ngọn.

"Tiểu thư quan tâm tới Lynette à?"

Rinokis, người đang nhìn theo ánh mắt của tôi, đã hỏi một câu hỏi như vậy.

"Lynette, cô hầu gái đó?"

"Lynette và thần học cùng lớp và cùng tốt nghiệp trường cấp hai của Học viện Artoire. Trong khoa trinh sát, đôi khi chúng thần có lập nhóm."

Ra vậy, vậy là hai người có quen nhau.

...Thử tổ chức một tổ đội nào.

...........

Không ổn.

Với Rinokis và Lynette, cùng với quý ông Jaze ở thời kỳ đỉnh cao, họ có thể thắng tôi dùng một tay trong khi đang ngồi xe lăn.

Tôi cần tập trung tăng cường sức mạnh.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage