Những gì đang chờ đợi khi tôi, người vừa được giải thoát khỏi mê hoặc...

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Trở Thành Nạn Nhân Trong Học Viện

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Nạn Nhân Trong Học Viện

Hành Tây

Cái quái? Nghe oan ức vãi chưởng ra.

3 11

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

293 3353

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

22 90

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

(Đang ra)

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

Sasaki Ichiro

Một bé shota (thực ra đã hơn 20 tuổi) có cuộc sống éo le như bao main khác, đã được đầu thai sang thế giới khác sau khi gặp tai nạn, với cơ thể thuộc về một bé loli vampire (13 tuổi), nhân vật trong g

20 79

Tập 01: Lỗi lầm của quá khứ - Chương 13: Con tim không thể chạm đến

Khi bố mẹ đến trước mặt chúng tôi, họ có vẻ ngạc nhiên.

Có lẽ tôi sẽ đoán được phần nào.

Có thể họ đang cảm kích khi thấy tôi ôm người Anh Hùng vĩ đại. Tôi nghĩ họ có thể tự hào về điều đó.

Dù sao thì tôi sẽ trở thành vợ của Anh Hùng.

"Lina... chuyện ồn ào này là gì vậy? Và con đang làm gì đấy?"

Thế nhưng, bố tôi bắt đầu nói những điều trái với suy nghĩ của tôi.

"Tại sao... con lại ôm Anh Hùng?"

Ông ta đang nói cái gì vậy? Không thể tin nổi.

Dù tôi và Anh Hùng đang ở bên nhau như thế này mà ông ấy vẫn không hiểu được gì sao?

"Tại sao à? Nếu bố hỏi... bởi vì con yêu Anh Hùng mà thôi."

"Con cũng vậy, thưa bố."

Tôi nói một cách tự nhiên và Anh Hùng, hiểu được tâm trạng của tôi, đã chào hỏi bố tôi.

Ha ha, chúng tôi sắp cưới nhau rồi, ông bà đến thật là đúng lúc.

"Bố hả...? Anh Hùng, ngài đang nói gì vậy—"

"Ấy, bộ bố em đầu óc có vấn đề à? Ta và Lina sắp cưới nhau đấy. Ông hiểu chưa, thưa bố vợ?"

"Nhưng... ngài đang nói gì thế, Anh Hùng! Con gái tôi đã có người yêu và dự định sẽ kết hôn."

Bố tôi có ổn không đấy? Đây mà là bố tôi sao, tôi càng ngày càng thất vọng. Lẽ ra ông ấy đã nhìn thấy Alto được bố mẹ hắn khiêng đi rồi mà?

À... có vẻ ông ấy đứng ở phía sau nên không nhận ra.

Mà làm sao ông ấy có thể la hét với Anh Hùng như vậy chứ... thật là tệ hại.

"Người yêu dự định cưới ư? Nếu là thằng rác rưởi đó, bố mẹ nó vừa mới đưa nó đi rồi. Mà chắc giờ nó đã chết rồi đấy. Máu chảy đầm đìa, đã thế lại còn khóc nhè như một thằng nhóc con."

"Không thể nào... tiếng hét đó là của Alto sao...?"

"Phải, là thằng Alto đấy. Cái thứ rác rưởi bị chặt tay và suýt chết đó."

Khi Anh Hùng kiên nhẫn giải thích, bố tôi trông rất mệt mỏi và buồn bã.

Bố tôi hôm nay thật lạ. Cứ như bố của Alto vậy... thật là khó chịu.

"Lina... con có hiểu mình đang làm gì không!?"

Khi bố tôi im lặng, mẹ tôi bắt đầu tiếp cận tôi một cách hơi kích động.

Gì nữa đây? Tôi chỉ muốn thông báo cho họ về tình yêu của tôi với Anh Hùng và việc chúng tôi sẽ kết hôn... Tôi cứ nghĩ họ sẽ chúc phúc cho chúng tôi nữa chứ.

"Đừng la lớn như vậy. Bộ mẹ nhìn mà còn không hiểu nữa hả?"

"Con là bạn gái của Alto mà! Đã thế con lại ôm một người đàn ông khác và làm cái gì thế!?"

Tiếng la hét của mẹ tôi làm tôi đau tai.

Từ lúc nào mà họ chỉ nói về cái tên rác rưởi đó.

Tôi đã chán ngấy rồi.

Vì vậy, tôi đã nói cho họ biết.

"Con đã bỏ Alto rồi. Người con yêu bây giờ chỉ có Anh Hùng mà thôi."

Và tôi hôn Anh Hùng trước mặt bố mẹ mình. Chúng tôi hôn nhau mãnh liệt, như thể đang thưởng thức lẫn nhau.

Khi bố mẹ tôi thấy điều đó, họ đã im lặng.

Tôi nhẹ nhõm vì họ cuối cùng cũng hiểu.

Sau khi thưởng thức đôi môi ngon lành của Anh Hùng, tôi tiến lại gần mẹ. Tôi định nói với bà rằng tôi và Anh Hùng yêu nhau...

Nhưng... ngay khi tôi sắp nói, tôi cảm thấy đau ở má.

"Ủa..."

Tôi không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Nhưng tôi đã hiểu ngay sau đó.

Mẹ tôi... đã tát tôi.

"Tao không nhớ đã nuôi dạy một đứa con gái vô tâm, phản bội người yêu và lăng nhăng như thế..."

Khi tôi đặt tay lên má bị tát và nhìn về phía mẹ, bà đang khóc.

Nhưng tôi... không hiểu tại sao mẹ lại khóc.