Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

41 73

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

(Đang ra)

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

Sakaki Mochimaru

Và thế là, chuyến hành trình “thư thả” (theo ước muốn) của một cô gái bình thường đột nhiên trở thành kẻ mạnh nhất thế giới chính thức bắt đầu—.

4 8

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

(Đang ra)

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

小v希

Thế nên với Tần Liễu mà nói, "nhập gia tùy tục", làm nữ quỷ thêm một kiếp nữa cũng không phải lựa chọn quá tệ.

201 148

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

382 1824

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

(Đang ra)

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

悲殇的秋千

Câu chuyện kể về 2 thằng bạn thân bị xuyên về quá khứ, tuy nhiên 1 thằng biến thành con gái, sau đó thì.....ai mà biết được!

49 1095

Web Novel - Chương 33: Thêm chút xíu nữa thôi

“Ối, tắm chung!?”

Tôi, Sorakaze Ritsu, suýt nữa thì té ngửa khi nghe An-chan – đứa em gái nuôi – bất thình lình tung ra một câu khiến người ta chỉ muốn hét lên: “Cái gì thế này!?”

…Dù chẳng có chút máu mủ gì.

Tôi và An lớn lên như anh em ruột thịt, nên chuyện tắm chung ấy à? Ừ thì, từng có rồi… nhưng mà!

Đó là chuyện của thời cổ đại, giờ nhắc lại chỉ muốn đào lỗ chui xuống!

“Giờ tụi mình đã là học sinh cấp ba rồi, làm sao mà tắm chung được chứ──”

“Nhưng Onii-chan đã nói là sẽ làm bất cứ điều gì cho em mà!”

“Ừ, thì… đúng là anh có nói thế…”

Nhưng ai mà ngờ được “bất cứ điều gì” lại bao gồm cả vụ tắm chung chứ! Có ai trên đời này dự đoán nổi cái tình huống oái oăm này không!?

Dù vậy, phải công nhận là nhờ câu nói “đi tắm chung” này mà An-chan, vốn đang ủ dột như mây đen giăng kín, giờ đã trở lại thành cô em gái lầy lội thường ngày. Nếu tôi thẳng thừng từ chối cái ý tưởng điên rồ này, chắc chắn An sẽ lại tụt mood, thậm chí còn thảm hơn lúc nãy.

Tôi đứng đó, đầu óc xoay như chong chóng, cố tìm cách cân bằng giữa việc giữ hòa khí và không để mọi chuyện đi quá xa. Đúng lúc ấy, An bỗng im lặng một lúc, rồi cất giọng, chậm rãi:

“…Nè, Onii-chan. Có phải anh không muốn tắm chung với em vì em là em gái không?”

“…Không hẳn là vì em là em gái. Mà là vì, dù là em gái, em vẫn là một nữ sinh cấp ba. Tắm chung với một cô gái như thế thì… hơi bị căng đấy.”

“! …Vậy tức là, anh có chút xíu gì đó không chỉ nhìn em như em gái, mà còn như… một người con gái, đúng không?”

“!?”

Đúng là cách trả lời của tôi nghe hơi… dễ gây hiểu lầm thật. Nhưng nếu tôi gật đầu cái rụp ở đây, chắc chắn An sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ, kiểu “Onii-chan đúng là đồ biến thái!”.

…Thành thật mà nói, chỉ một chút xíu thôi, thực sự chỉ một chút xíu, tôi có nghĩ rằng… An giờ đã khác xưa. Ý tôi là, con bé ngày càng ra dáng con gái, nữ tính hơn, quyến rũ hơn… Nhưng mà! Chuyện đó đâu cần phải nói toẹt ra, đúng không?

Thế là, theo phản xạ, tôi bật ngay:

“Nhìn gì mà nhìn! Anh là anh trai, làm sao có chuyện nhìn em gái như An bằng ánh mắt đó được!”

Nói xong, trong đầu tôi tự nhủ thêm: “Và cũng chẳng được phép nhìn như thế!”

Tưởng thế là ổn, tưởng thế là thoát được vụ bị An khinh bỉ. Ai ngờ, ngay giây tiếp theo:

“!”

An tròn xoe mắt, rồi bỗng dưng gào lên, giọng đầy tức tối:

“Vậy thì tắm chung với em đi!”

“Cái gì!? Sao tự nhiên nhảy sang đó!?”

“Nếu anh chẳng coi em là con gái gì hết, thì tắm chung có gì to tát đâu, đúng không!?”

“Chuyện đó với chuyện này khác nhau mà!?”

“Giống nhau hết!”

An hét lên, khí thế như muốn nuốt chửng tôi. Rồi con bé lao tới, túm lấy người tôi, lắc mạnh như thể đang cố lay tỉnh một kẻ mơ ngủ:

“Onii-chan! Nói là sẽ tắm chung với em đi!!”

“Đã bảo là không thể tắm chung được mà!?”

“Có gì mà không thể! Em đang muốn tắm chung với Onii-chan đây, chỉ cần anh gật đầu là xong──”

“!”

Đúng lúc An đang hùng hổ nói, tay con bé nắm áo tôi bỗng trượt, cả người loạng choạng như sắp ngã. Theo bản năng, tôi vội vòng tay qua lưng, ôm chặt lấy An để giữ con bé không đổ nhào.

Rồi──

“Em ổn không, An?”

Tôi quên béng mất vụ cãi lộn ban nãy, chỉ lo lắng nhìn An. Con bé, vẫn nằm trong vòng tay tôi, khẽ gật đầu, giọng nhỏ xíu:

“Ư… Ừ. Xin lỗi… Cảm ơn anh, Onii-chan.”

“Không sao đâu. Nếu ổn thì──”

Tôi vừa định buông An ra, thì:

“Đợi đã!”

An vội hét lên, ngăn tôi lại.

“Sao thế?”

Tôi dừng động tác, vẫn ôm An, tò mò hỏi. Con bé ngẩng lên nhìn tôi, và… trời ơi, má An đỏ lựng như quả cà chua chín, đôi mắt long lanh, nụ cười thì cứ như đang vui sướng lắm. Rồi, với giọng ngọt như mía lùi, An thủ thỉ:

“Onii-chan… Em──muốn cứ thế này… thêm chút xíu nữa thôi.”