Nhỏ Gyaru lẽ ra tỏ tình với người u ám như tôi chỉ vì trò chơi trừng phạt, nhưng dù có nhìn kiểu gì thì cổ cũng yêu tôi mà!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7070

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 91

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 122

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 217

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Vol. 1 - Giao đoạn 4 - Buổi hẹn hò đầu tiên của cô nàng

Chủ nhật hôm nay chính là ngày hẹn hò mà tôi đã rất mong chờ. Đối với tôi, đây cũng là buổi hẹn hò đầu tiên với một chàng trai trong đời… Với Youshin thì cũng giống như vậy, nên tôi đã cực kỳ vui luôn. Một buổi hẹn đầu tiên của cả hai.

Bộ phim tình cảm hôm qua có chút ‘mặn nồng’ hơi quá. Nhớ lại cảnh ấy, tôi cười nói khúc khích cùng Hatsumi và Ayumi trong khi nhắn tin cho Youshin.

Tôi cũng chưa hôn ai bao giờ nên chỉ định gửi một tin nhắn có một chút phần trêu đùa cho cậu ấy thôi, nhưng sau đó lại bị nhận một đòn phản kích rằng 『 Mình rất mong chờ đó. 』, khiến tôi sùi bọt mép luôn.

Cũng có những việc không vui xảy ra, nhưng ngay sau đó lại có thể được gặp Youshin nên ngược lại thì tôi còn thấy đó là việc may mắn nữa cơ. Bởi lẽ tôi cảm thấy như mình đã chứng kiến được một mặt khác của Youshin vậy.

Hatsumi cũng dành những lời khen có cánh cho Youshin rằng 『 Tớ không nghĩ là một người trầm tính như thế, lại có đủ dũng khí để lao ra cứu bọn mình luôn đấy 』. Việc cậu ấy khen một chàng trai nào đó cùng năm học là thật sự rất hiếm.

Ayumi cũng nói rằng 『 Cậu ấy nhận ra Nanami trong bộ dạng không diện đồ Gyaru đó, đỉnh ghê 』. Tôi cũng thấy rất vui vì điều ấy.

Mà, lúc đó tôi vẫn còn đang bàng hoàng nên không nghe rõ lắm, hỏi lại chuyện đó sau vậy… Tôi thật sự rất háo hức đến buổi hẹn hò hôm nay, nếu mọi thứ đều thật suôn sẻ thì tốt quá.

Tôi đã nghĩ thế đấy. Nhưng không, đúng là mọi thứ đều suôn sẻ và vui vẻ cơ mà… tôi chưa từng ngờ rằng mình lại nói những điều như thế này.

『 Tớ sẽ đến nhà Youshin và làm bữa tối cho cậu 』, tự chính mình nói ra mà tôi còn thấy bất ngờ nữa là. <Mình nói ra mất tiêu rồi!>, kiểu thế đấy. Khi nhận ra tình hình thì cũng đã muộn, miệng tôi tự nó chuyển động đấy chứ.

Đúng là tôi có hơi lo lắng cho chế độ ăn uống của Youshin, cơ mà dù sao thì đây cũng là một cơ hội hiếm có để có thể nấu cho cậu ấy những món ngoài bento nữa mà. Tôi nhất quyết không thể bỏ lỡ cơ hội này được.

Hơn nữa, tôi cực kỳ ghét việc Youshin sẽ phải ăn tối cô đơn một mình như thế sau buổi hẹn hò. Đã cất công có một ngày vui vẻ bên nhau rồi nên là, tôi muốn cậu ấy cảm thấy hạnh phúc đến phút cuối cùng. Bên cạnh đó, nếu được góp một phần công sức trong việc ấy, tôi sẽ còn cảm thấy hạnh phúc hơn nữa.

Cuối cùng là dù chỉ thêm một chút ít nữa thôi, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh cậu ấy… Mà, sau khi mở lời đề nghị thì tôi mới nhận ra là bố mẹ cậu ấy không có ở nhà. Vả lại còn là ở riêng chỉ hai người nữa cơ, khiến tôi hồi hộp quá chừng. Tôi cuống cuồng che đậy đi sự lo lắng bên trong lòng mình.

N…Nếu là Youshin thì chắc sẽ không làm chuyện gì kỳ lạ đâu nhỉ…? A, nhưng mà… nếu chỉ cỡ như hôn má thì… ấy không, vẫn chưa được đâu… cơ mà… Sao lại xảy ra mâu thuẫn nội tâm rồi.

Té ra lại chẳng có việc gì lạ xảy ra. Nhưng tôi cũng đã tận hưởng hết mình đến tận giây phút cuối cùng, còn có cảm giác như là một cặp vợ chồng son ấy, dù chỉ chút ít thôi.

Công đoạn chuẩn bị nấu nướng cũng đã được Youshin giúp sức nữa, vui cực kỳ. Hình bóng cậu ấy say sưa thưởng thức những món ăn tôi nấu, quả thật rất đáng yêu.

So với những lúc khi tôi dùng bữa cùng với gia đình mình, hay những lúc cùng nhau ăn bento trên sân thượng, có cảm giác thật khác biệt. Cùng nhau nấu ăn này, cùng nhau dùng bữa này, và cả cùng nhau trò chuyện thật nhiều về buổi hẹn hò nữa.

Bát cơm của Youshin loáng một cái đã hết rồi, nên cậu ấy dự định tự mình bới thêm khiến tôi có chút bất ngờ. Ở nhà tôi thường thì mẹ sẽ làm giúp việc ấy, bố tôi thì về cơ bản cũng nhờ mẹ làm giúp.

Vì lẽ đó nên tôi đoán là chắc hẳn Youshin thường phải dùng bữa một mình rất nhiều lần rồi nhỉ? Việc ấy khiến tôi cảm thấy có chút buồn, nên đã cản lại và làm giúp cậu ấy.

Youshin ngay trước khi được tôi bới giúp, đã thấy rất ngạc nhiên. Dù rằng làm việc này cũng không có ý nghĩa gì nhiều lắm và chủ yếu là để thỏa mãn bản thân, nhưng tôi vẫn muốn làm.

“Cậu muốn ăn thêm cỡ bao nhiêu?”

“À, ừm… cho mình xin thêm một ít nhé, nhờ cậu.”

Dù chỉ là một cuộc trao đổi nho nhỏ vậy thôi cũng đủ để tôi cảm thấy hạnh phúc rồi, cảm tưởng cứ như là một cặp đôi mới cưới ấy và rồi… tôi đã rất kinh ngạc khi nhận ra rằng cuộc trò chuyện ấy rất giống với lúc mà bố mẹ tôi nói chuyện với nhau.

Bọn tôi vẫn còn chưa hôn nhau nữa mà đã đạt đến cảnh giới ấy luôn rồi ư? Đùa thôi… Ấy, mặt tôi cười toe toét mất rồi, có bị Youshin phát hiện ra chưa nhỉ?

Quãng thời gian vui vẻ trôi qua trong chớp mắt, và rồi ngay lúc Youshin đang tiễn về đến nhà thì… tôi gặp phải một cú sốc nhất ngày hôm nay,

“Nanami… thằng nhóc kia là đứa nào?”

Lúc chuẩn bị chia tay Youshin thì tôi nghe thấy một giọng nói hết sức là quen thuộc phát ra từ sau lưng. Trong chốc lát, Youshin lộ vẻ bất ngờ và đề cao cảnh giác. Dù cậu ấy có lẽ không nhận thức được, nhưng hành động che chở ấy khiến tôi hạnh phúc lắm luôn.

Nhưng… nhưng mà, tại sao bố lại ở đây chứ hả? A, Youshin đang cực kỳ ngạc nhiên luôn kìa… Ừm, người ấy chính là bố tớ đó…