Nhỏ Gyaru đã từng bắt nạt tôi, rõ ràng giờ lại đang yêu tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7152

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 109

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 142

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 228

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 371

Web novel - Chương 9: Đổi chỗ

Kể từ ngày đó, tôi lại càng hiểu rõ thêm về Tachibana.

Kể cả khi ở trong lớp, tôi càng nhận thức được là cô nàng Tachibana đây đang ngồi kế bên mình, và cũng có lúc tôi hay thoáng liếc nhìn qua cô ấy.

Hay là khi tôi đang bận bịu với sinh hoạt câu lạc bộ, tâm trí tôi vẫn tự hỏi rằng không biết Tachibana đã rời đi hay chưa.

Sau khi về nhà, tôi nằm ườn lên giường và bắt đầu suy nghĩ vu vơ.

Ngày mai cuối cùng cũng đến rồi. Ở buổi sinh hoạt chủ nhiệm hôm nay, cô có nói chỗ ngồi sẽ được đổi xong vào ngày mai.

Đến mai, tôi sẽ phải chào tạm biệt cái chỗ ngồi kế bên Tachibana mất.

Một khi điều đó xảy đến, tôi sẽ không còn nhiều cơ hội để được trò chuyện với cổ nữa.

Và cái chuyện này xảy ra đúng ngay lúc tôi vừa có thể trở thành bạn bè của cổ, sau sự việc cô chân thành xin lỗi vì đã bắt nạt tôi.

Phải rồi! Tôi sẽ gọi điện cho Tachibana.

À quên mất, tôi làm gì có thông tin liên lạc của cổ đâu chứ.

Tôi ước gì chúng tôi có thể trao đổi thông tin liên lạc trước khi mai bị chuyển chỗ.

Ngày hôm sau, khi tôi đang đi bộ hướng thẳng đến lớp học, thì bắt gặp được cảnh Tachibana đang nói chuyện với giáo viên chủ nhiệm ngay trước phòng giáo viên.

Vì lý do gì mà cô chủ nhiệm lớp tôi lại đang cúi đầu.

Chắc có lẽ cô ấy phải làm vậy là do sự liên quan của ba mẹ Tachibana có trong ngôi trường Eisho này chăng.

Thế nhưng, rốt cuộc họ đang nói gì vậy cà?

Chắc tí nữa mình sẽ hỏi cô ấy sau.

Giờ chủ nhiệm đã điểm.

Cuối cùng thì toàn bộ chỗ ngồi sẽ được thay đổi lại.

「Tớ đoán là bọn mình phải từ biệt chỗ ngồi của mình rồi」

Tôi nói vậy với Tachibana trong tâm trạng hối tiếc.

「Có lẽ vậy」

Về phía Tachibana, thì cổ đang vừa nghịch nghịch móng tay của mình vừa ngồi bắt chéo chân trong lúc nói câu đó bằng thái độ vô tư vô lo.

Sao cô ấy lại có vẻ nhẹ nhõm đến vậy chứ.

Chỉ mới hôm qua thôi, cổ vẫn còn buồn do chỗ ngồi của bọn mình sẽ bị đổi cơ mà.

Phải chăng cổ đã bỏ mình rồi nhỉ.

Rồi tôi bỗng nhớ đến chuyện mình cần xin thông tin liên lạc của Tachibana.

「À đúng rồi, sao tụi mình không trao đổi thông tin liên lạc với nhau nhỉ?」

「Okay!」

Song cổ đồng ý ngay tấp lự.

「Mình đoán là bọn mình sau này sẽ có ít cơ hội hơn để nói chuyện với nhau rồi nhỉ」

Khi tôi vừa nói xong, Tachibana đáp lại một cách tràn đầy tự tin.

「Cậu đừng có lo, sẽ ổn thôi mà, tụi mình vẫn sẽ được ngồi cạnh nhau thôi」

… Cô ấy đang nói cái quái gì vậy? Sao mà cổ biết được sẽ thành ra như vậy?

Trong lúc chúng tôi còn đang bàn luận về chuyện này, cả lớp đã bắt đầu chuyển chỗ.

Chỗ ngồi sẽ được ghi trên bảng đen và số thứ tự của ai có được sẽ được chỉ định cho chỗ của họ.

Sau đó giáo viên bắt đầu rút thăm theo thứ tự phân công, và con số được bốc lên sẽ quyết định chỗ ngồi của một người.

Cứ mỗi lần giáo viên bốc một cái, đám lớp tôi lúc có đứa vui có đứa buồn.

「Lại là cậu nữa à!」

「Mình ghét chỗ này, cái chỗ ngồi này đúng là tệ hại hết sức!」

Chắc rằng do có nhiều đứa muốn được ngồi chung với bạn bè của mình hay người nào đó mà họ quan tâm.

Mà ở đây cũng có nhiều người muốn được ngồi cạnh Tachibana nữa mà.

Cuối cùng, cũng tới lượt mình rồi.

Tôi hiện đang lo lắng vô cùng.

「Chỗ của Kato là…」

Như đáp lại sự ngạc nhiên của tôi, thì chỗ mới của tôi lại chính là chỗ ngồi hiện tại, đó là nơi ở cuối phòng học cạnh cửa sổ.

Tôi chả hiểu sao chuyện này lại có thể xảy ra được.

「Nó y chang chỗ mình đang ngồi hiện mà ta」

Khi tôi còn đang tự lẩm bẩm thì nghe Tachibana nói rằng “Wow, tớ không ngờ có sự trùng hợp như thế này luôn đấy”

Cảm tưởng như cái lời nói nửa vời đó của cô như minh chứng rằng cô biết kiểu gì chuyện cũng sẽ xảy ra.

Buổi đổi chỗ vẫn được tiếp tục.

Rồi đến cuối cùng là lượt của Tachibana.

Mọi tên con trai trong lớp nãy đã vốn nháo nhiếc sẵn, nhưng giờ lại trở nên im bặt trong một khắc liền.

Tất cả bọn họ đều dõi theo chiếc phiếu mà giáo viên sắp bốc lên.

Ai ai cũng đều muốn được ngồi cạnh Tachibana.

「Và số của Tachibana là…」

Trước tâm trạng ngạc nhiên của tôi, thì chỗ của Tachibana cũng y hệt như hiện tại.

Làm sao mà lại có cái chuyện cả hai đứa tôi đều ngồi giống chỗ ban đầu được chứ hả?

Đám con trai trong lớp lại rần rần lên và tôi có thể cảm nhận được bọn nó đang chỉa ánh nhìn chằm chằm vào tôi.

Cứ như bọn nó đang nhìn vào tôi và nói rằng “Sao mày lại được ngồi chung với Tachibana nữa vậy hả?”

Còn về phía Tachibana, cô không hề quan tâm đến mấy tiếng ồn đó và nói “Chúng mình lại được ở bên nhau nữa rồi nhỉ”

Cô nói vậy kèm theo một nụ cười.

Sao chuyện này lại có thể xày ra?

Nghĩ kỹ lại, Tachibana và cô chủ nhiệm có nói gì đó sáng nay.

Tachibana này, cậu đã làm gì rồi đúng không hả?

「Có lẽ định mệnh đã sắp đặt cho tụi mình được ngồi chung lần nữa chăng?」

Tachibana nói vậy một cách đùa cợt trong khi miệng thì cười toe toét cả lên.

Tôi biết là cổ thực sự đã làm gì đó.

Nhưng thôi sao cũng được, cô cũng đã làm tôi thấy rất hài lòng với kết quả này rồi mà.

「Có lẽ vậy」

Thói quan hằng ngày của tôi khi ngồi cạnh Tachibana đã quay trở lại.

cái lợi của việc có vợ vừa giàu vừa quyền lực đấy