Nhỏ Gyaru đã từng bắt nạt tôi, rõ ràng giờ lại đang yêu tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

14 269

Ta Đâu Phải Phù Thủy

(Đang ra)

Ta Đâu Phải Phù Thủy

青空乐章

Cô mang theo di sản của một nền văn minh nhân loại khác, trao tặng cho thế giới non trẻ này hy vọng và phước lành.

2 5

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

86 11320

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

31 273

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

270 6675

Web novel - Chương 8.6: Cảm xúc thật『Kyoko Tachibana's POV』(Phần 2)

Hai đứa bọn tôi đang cùng nhau yên vị trên chiếc xích đu tại nơi công viên gần đó.

Cảm tưởng như bầu tâm trạng ở công viên vào buổi đêm này thực sự rất tốt.

「Tớ xin lỗi vì đã ngăn không cho cậu xuống tàu khi đó」

「Không sao mà, tớ thấy vui lắm ấy chứ」

「Tớ rất vui vì nghe thấy điều đó」

Và rồi cuộc nói chuyện giữa bọn tôi đã ngừng hẳn lại.

Một lúc trước tôi vẫn có thể hạnh phúc mà nói rất nhiều, nhưng không hiểu sao khi giờ chỉ có riêng hai đứa thì tôi lại chả nói được gì.

Song Kato hỏi tôi “Mà sao cậu lại rủ tớ đi chơi với cậu?”

「Bởi do tớ nghĩ nếu bọn mình bị chuyển chỗ, thì hai đứa sẽ không còn nhiều cơ hội để mà trò chuyện với nhau nữa mất」

Thực sự tôi tin rằng nếu một khi chỗ ngồi của bọn tôi bị chuyển đi, thì tôi sẽ không được ngắm nhìn Kato nhiều như lúc trước thêm lần nào nữa.

“Cậu thực sự tốt bụng lắm đấy” Kato lẩm bẩm với chính mình.

「Không đâu, cậu nhầm rồi!」

Rốt cuộc thì tớ chẳng phải loại người tốt bụng hay gì cả đâu.

「Eh?」

Kato nhìn trông rất ngạc nhiên.

「…Tớ không phải người tốt đẹp gì đâu」

「Có nhớ là tớ đã từng bắt nạt cậu chứ?」

Phải rồi, sự thật rằng tôi đã từng bắt nạt Kato sẽ không bao giờ đổi thay dù có chuyện gì đi nữa.

Không quan trọng dù tôi có thân với cậu ấy đến đâu, cái sự thật đó sẽ chẳng bao giờ thay đổi được.

「Nhưng theo tớ lại nghĩ cậu hoàn toàn khác với đám kia ấy chứ」

「Dù vậy, tớ cũng vẫn đã bắt nạt cậu cùng với đám Rina」

「Cái đó chỉ trong một khoảng thời gian thôi mà, và tớ cũng không thực sự để tâm đến nó lắm đâu」

「Nhưng tớ bận tâm. Dù trong ít thời gian ngắn ngủi, nó cũng chẳng thay đổi được sự thật là tớ đã bắt nạt cậu」

Dẫu bây giờ Kato có nói là cậu ấy không bận tâm gì, nhưng cậu hẳn rất đau đớn khi tôi bắt nạt cậu ấy.

Có một thứ mà tôi rất muốn được hỏi Kato.

「Vậy tại sao cậu lại chiều theo sự ích kỷ của tớ chứ?」

Tôi luôn muốn được hỏi cậu ấy câu này.

Tại sao cậu lại đi chơi với cái người mà vừa bắt nạt cậu cơ chứ? Bởi lẽ theo thông thường, chẳng phải cậu sẽ căm ghét người đó sao.

「Thì do tụi mình là bạn mà phải không」

「Bạn ư…」

Tôi hiểu cậu ấy đang coi tôi như một người bạn nhưng đối với tôi thì lại không thích thế.

Dù chỉ là sự ích kỷ của bản thân nhưng tôi vẫn rất muốn được thân thiết hơn với Kato.

Tôi nhìn thẳng vào Kato với gương mặt đầy vẻ cương quyết của mình.

「Tớ rất thích việc được ở bên Kato nên đó là tại sao tớ muốn dành nhiều thời gian cùng cậu hơn」

Tôi đã nói ra rồi.

「Tớ đã luôn bắt đầu tự hỏi không biết cái thứ cảm xúc này có phải đến từ sự tội lỗi hay không, nhưng giờ tớ đã tin rằng điều đó là không phải, thêm nữa tớ cũng rất muốn được nói ra những lời này」

Những ngôn từ cứ cất lên khỏi miệng tôi đầy tự nhiên.

「Tớ là gì với cậu chứ? Là bạn cậu? Hay kẻ đã bắt nạt cậu? Hay tớ là…」

Tôi nói ra những lời đó trong khi bản thân cố cầm nước mắt không tuôn rơi.

「Cậu đối với tớ là…」

Kato sẽ nói điều gì đây?

Những chuyển động của Kato trông khá chậm rãi, cứ như thể thời gian đang trôi chậm lại.

「Oh, mưa rồi kìa…」

Tại sao lại mưa ngay đúng lúc quan trọng này chứ hả?

Có lẽ giờ không phải là lúc cho câu trả lời chăng.

「Bọn mình nói chuyện cũng hơi lâu rồi, chúng ta về nhà chứ?」

Trên chuyến tàu, tôi cố cư xử như bình thường hết mức có thể.

Coi như chuyện vừa nãy chưa từng xảy ra.

Trạm ga nơi tôi cần xuống đang đến gần.

「Này, hôm nay cậu thấy vui chứ?」

「Yeah, tớ thấy vui lắm」

「Vậy thì tốt rồi」

Tôi mừng vì biết Kato cũng thấy vui vẻ khi ở bên cạnh tôi.

「Này, cậu cầm lấy đi」

Song cậu ấy lại giữ chiếc dù đó đưa cho tôi.

Mà cũng phải, tôi thân lại không có chiếc dù nào mà ngoài trời vẫn còn đang mưa nữa.

「Cậu có chắc là đưa nó cho tớ không đấy?」

「Ừm, nhà tụi mình gần nhà ga mà nên tớ không sao đâu」

「… Vậy cảm ơn cậu nhé. Sau cùng, thì cậu đúng là tốt bụng thật đấy」

Sao cậu lại tốt với tớ vậy cơ chứ?

Rồi cánh cửa tàu mở ra.

「Hẹn cậu ngày mai nhé, Tachibana」

「Yeah, hẹn cậu ngày mai」

Tôi bước xuống tàu.

Song tôi có thể nghe được âm thanh tàu di chuyển.

Ah, đến cuối cùng tôi vẫn chả thể biết được cảm xúc thực sự của Kato đối với mình.

Nhưng mà tôi vẫn rất vui khi mình đã gần với cậu ấy hơn một chút.