Tôi rời phòng Trưởng ban Tổng bộ, đi xuống cầu thang. Đến tầng ba, tôi gõ cửa một căn phòng.
『Vâng ạ?』
『Ai đó ạ?』
Giọng nói này... Dorothee à?
Tôi mở cửa, nhìn vào bên trong. Therese đang làm việc tại bàn, với con quạ đậu trên chiếc đèn bàn.
Dorothee ở đây nghĩa là Chris vẫn chưa đi công tác về.
"Chào, về an toàn rồi nhỉ."
"A, cậu Zieg..."
"Chẳng phải là ngài Zieg sao. Lâu rồi không gặp."
Lâu à?
"Mới gặp vài ngày trước mà."
"Vài ngày là lâu rồi đó... Ngài Chris... Quạ..."
Tiếng kêu nghe thật buồn thảm...
Tên Chris kia, mau về đi. Con Dorothee thường ngày ồn ào, giờ trông suy sụp hết cả rồi.
"Trông ngươi không có sức sống gì cả... Mà Therese sao trông uể oải vậy, mắt cô trông vô hồn quá."
Vốn là một cô gái u ám rồi, hôm nay trông còn ủ rũ hơn lần trước.
"Vì bận quá... hôm qua tôi làm việc quá nửa đêm mà."
Vất vả thật.
"Uống thuốc không?"
"Cho tôi xin..."
Tôi đóng cửa, đi đến chỗ Therese rồi đặt lọ thuốc đặc chế của mình lên bàn.
"Đây."
"Cảm ơn..."
Therese uống một hơi cạn sạch lọ thuốc.
"Đệ tử của cô đâu? Những lúc thế này phải giúp sư phụ chứ."
"Ngày mai con bé thi nên tôi cho nghỉ rồi. Tôi muốn nó tập trung vào việc đó."
Ừ nhỉ.
"Cấp mấy vậy?"
"Cấp 9, thi lên cấp 8."
Giống Adele à.
"Xuất sắc chứ?"
"Ừm. Con bé tài năng hơn tôi nhiều."
Một người vừa khiêm tốn vừa tự ti như cô ta, lời nói không đáng tin cho lắm, nên tôi cũng không biết đường nào mà lần.
"Vậy à... Mấy người chỗ tôi cũng đi thi, mong cả hai bên đều cố gắng."
"Ừm... Cậu Zieg đến đây làm gì vậy? Đến gặp tôi... chắc không phải nhỉ."
Xin lỗi, nhưng đúng là tôi không đến để gặp cô, cũng chẳng có ý định đến thăm các sư huynh, sư tỷ khác.
"Tôi có chuyện muốn nhờ một chút, có dư lôi khoáng thạch không?"
"Lôi khoáng thạch? Chắc là có nhỉ, tôi nghĩ thế?"
Quả nhiên là Tổng bộ, khác hẳn chỗ chúng tôi.
"Thật ra Trưởng ban Tổng bộ có nhận yêu cầu làm kiếm ma thuật từ Điện hạ."
"Điện hạ... Ể? Quốc vương Điện hạ!? Á á á..."
Đúng là một kẻ yếu bóng vía trước thân phận người khác.
"Ừ. Tôi đến đây để phụ giúp việc đó."
"Ồ, ra là thế. Tôi cứ nghĩ cậu hộ tống các đệ tử đi thi chứ."
Tôi vốn không có ý định đi cùng họ.
"Ừm, kiêm luôn việc đó. Tôi muốn có lôi khoáng thạch để làm nguyên liệu cho thanh kiếm ma thuật đó."
"Chuyện này thì được, nhưng hiện tại thiếu nhân lực nên không thể tiến hành chiết xuất hay cường hóa nguyên tố."
Hả?
"Cô đang nói ai vậy? Người có cấp bậc cao nhất trong đội của cô là cấp mấy?"
"Là tôi, cấp 4 ạ..."
Là cô à... Đúng là át chủ bài thật.
"Tôi biết các cô đang bận nên tôi sẽ tự làm, đừng lo."
Không thể nào để sư tỷ làm việc trong tình trạng mệt mỏi được.
"Vậy à... Mà nói mới nhớ, cậu Zieg giỏi cường hóa nhỉ."
"Đúng vậy. Nên chỉ cần chia cho tôi nguyên liệu là được rồi."
"Hiểu rồi. Vậy chúng ta đến phòng làm việc nhé. Tôi nhớ nó ở đó."
Nói rồi Therese đứng dậy.
"Dorothee đợi ở đó nhỉ?"
"Tôi đi cùng... Haizz."
Suy sụp thấy rõ. Đến mức Helen hay gây sự cũng không lên tiếng.
"Này, lại đây."
Therese gọi, Dorothee liền bay đến đậu trên vai cô ấy. Đúng là một cặp đôi u ám, tôi chỉ nghĩ trong lòng, không nói ra miệng.
"Therese, nhờ cô."
"Ừm. Bên này."
Chúng tôi rời khỏi phòng, đi dọc theo hành lang. Sau đó, vào một căn phòng ở cuối dãy, chúng tôi đến phòng làm việc chung của Đội Chế Tác Đá Ma Thuật, nơi tôi đã từng đến vài lần.
Bên trong khá rộng, có hai người phụ nữ đang làm việc, trông rất bận rộn.
"Chào mọi người."
Therese lên tiếng chào, hai người phụ nữ quay lại.
"A, chị Therese."
"Chào, Therese."
Đàn em và đàn chị à?
"Xin lỗi. Theo lệnh của Trưởng ban Tổng bộ, em muốn xin một ít lôi khoáng thạch."
A...
"Cả quặng sắt nữa."
"A, đúng rồi. Được không ạ?"
Therese hỏi lại người phụ nữ có vẻ là đàn chị.
"Nếu Trưởng ban nói thì được thôi. Cứ lấy tự nhiên đi."
"Cảm ơn chị."
"Ừm, Marta, lôi khoáng thạch ở đâu nhỉ?"
Cô đàn chị hỏi cô đàn em.
"Ở đằng kia ạ."
Người đàn em tên Marta đứng dậy, đi về phía trong, chúng tôi cũng đi theo. Sau đó, chúng tôi đến trước vài thùng gỗ chứa các loại đá ma thuật khác nhau.
"Bên này là lôi khoáng thạch, còn bên này là quặng sắt."
Cô đàn em lần lượt chỉ vào các thùng gỗ.
"Therese, cô cũng giám định được phải không. Giúp tôi một tay."
"Ừm."
"Vậy nhờ cô bên quặng sắt nhé. Tóm lại, ưu tiên chất lượng."
"Tôi biết rồi. Là yêu cầu từ Điện hạ mà."
Chúng tôi ngồi xuống, bắt đầu lựa chọn.
"Cậu Ziegwald... chẳng phải cậu đã chuyển đến Reet rồi sao?"
Tôi quay lại, người đàn em đã dẫn đường lúc nãy đang nhìn xuống tôi.
"Tôi đến để giúp Trưởng ban Tổng bộ. Là đệ tử của bả mà."
"Hừm..."
Ể? Gì vậy, cô gái này? Người quen à?
"Có gì không hài lòng à?"
"Không có, chỉ thắc mắc tại sao thôi... Không được sao?"
Ể... Mình có làm gì à? Không, khoan đã... cô ta xưng là Marta phải không? Marta của Đội Chế Tác Đá Ma Thuật... A, là bạn đồng khóa cùng trường mà Adele đã kể trên phi thuyền.
"Không có gì. Tôi đến đây gấp vì có chút chuyện quan trọng cần giải quyết. Mà Marta này, ngày mai cô không đi thi sao?"
"Lần này tôi gác lại. Không có thời gian học, với không tự tin cho lắm."
Nơi này làm việc vất vả đến vậy sao...
"Ừ, cứ theo nhịp độ của cô là tốt nhất. À, cô có biết Adele đang ở đây không?"
"Tôi có nghe qua điện thoại rồi. Cô ấy có rủ đi ăn, nhưng có lẽ không đi được."
Chắc chắn là Marta bạn đồng khóa rồi. Nguy hiểm thật... Nhưng mà, một khuôn mặt hoàn toàn không có trong ký ức của tôi.
Tôi đã đến đây vài lần, chắc là có gặp mặt rồi.
"Đừng có làm việc quá sức đó. Sức khỏe là thứ quý giá. À, có cần thuốc uống không?"
"Thuốc của cậu Zieg hiệu quả lắm đó~..."
Therese vừa nói vừa nở một nụ cười hơi đáng sợ.
"K-không, tôi xin kiếu. Cũng chưa đến mức đó đâu ạ..."
Ể, bị hiểu nhầm thành thuốc mờ ám rồi à?
"Ừm, tôi không ép. Sau khi thi xong, Adele chưa về ngay đâu, hai cô đi ăn trưa chắc cũng được nhỉ? Tôi nói ra cũng kỳ, nhưng tình bạn là thứ đáng trân trọng."
"Anh Zieg mà nói câu đó đúng là kỳ thật..."
"Một kẻ khó hòa nhập như ngài Zieg, cuối cùng cũng nhận ra con người không thể sống một mình được..."
Cặp đôi u ám này ồn ào quá.
"Hai người cũng làm gì có bạn bè... mà, chuyện gì vậy?"
Marta đang làm một vẻ mặt kỳ lạ.
"Ưm... Cậu Zieg, cậu có gì đó thay đổi à?"
Ai mà biết.
"Tôi học được cách chào hỏi và nói chuyện phiếm thôi."
Tất cả những điều đó có lẽ là nhờ cuốn sách dạy tán gái.