Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi muốn biến thành một Uma Musume vô tư tóc xám mềm mịn và quyến rũ Trainer của tôi!

(Đang ra)

Tôi muốn biến thành một Uma Musume vô tư tóc xám mềm mịn và quyến rũ Trainer của tôi!

へぶん99

Đây là câu truyện của một thanh niên main bỗng dưng một ngày nào đó biến thành Uma Musume, và cùng với huấn luyện viên của mình, bước lên hành trình trở thành Uma Musume chạy đường dài mạnh nhất.

2 9

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

80 2220

Just because I have narrow eyes doesn't make me a villain

(Đang ra)

Just because I have narrow eyes doesn't make me a villain

Starfire

Nghĩ tôi là kẻ phản diện sao? Sai hoàn toàn rồi đó!

59 2815

[WN] Tập 6 - Chương 219: Sư Huynh

"A~, sợ quá."

Tôi vội vàng rời khỏi phòng Trưởng ban, nhanh chóng rời khỏi đó và đi xuống cầu thang.

"Thế thì Trưởng ban nổi giận cũng phải ạ." 

"Tại bà ấy đang hoài niệm chuyện xưa nên ta mới thử nói lời xúc phạm thôi."

Ngày xưa nói vậy cũng đâu có nổi giận.

"Là do nội dung đó ạ. Bà ấy đang ở độ tuổi nhạy cảm, xin hãy cẩn thận." 

"Rồi, rồi. Đến xưởng của Chris thôi." 

"Có con quạ béo đó không ạ?"

Nhìn lại mình đi, còn nói người ta...

Chúng tôi đi xuống cầu thang và đến được xưởng của Chris.

"Chris ơi~, có đó không~?"

Tôi vừa gõ cửa vừa gọi.

『Về đi—.』

Ồ, giọng của Dorothee.

"Vào đây~."

Tôi mở cửa và bước vào. Bên trong, Chris đang làm việc ở bàn, còn Dorothee thì đậu trên sào.

"Chào, Zieg, xin lỗi đã làm phiền cậu. Thôi, cứ ngồi đi."

Chris dùng bút chỉ về phía ghế sofa, tôi liền ngồi xuống.

"Knut đâu?" 

"Về làm việc rồi. Anh ta thật sự chỉ đến xem các đệ tử của cậu thôi."

Đúng là đồ rảnh rỗi.

"Vớ vẩn. Mà sao cũng được." 

"Chỉ là việc cậu nhận đệ tử quá bất ngờ thôi."

Ừm, nếu nói với tôi của một năm trước là 'mày sẽ nhận đệ tử đó', chắc tôi cũng sẽ nhíu mày.

"Chắc vậy. A, cảm ơn vụ xe ngựa nhé. Mấy cô đệ tử nhà tôi cũng cảm ơn đó." 

"Không sao đâu. Lần trước tôi ra ngoài nên không đón tiếp được, cũng là để cảm ơn cậu đã chăm sóc Dorothee. Mà này, Zieg, Trưởng ban nói chuyện gì vậy?"

Quan tâm nhỉ.

"Công việc. Yêu cầu từ Bệ hạ và làm giám khảo cho kỳ thi tháng sau." 

"Ra là vậy. Giám khảo thì tôi hiểu, nhưng yêu cầu từ Bệ hạ là gì? Lại làm thêm một thanh ma kiếm à?" 

"Suýt đúng. Lần này là một cây quyền trượng cho con trai ngài ấy. Chắc sẽ là một tác phẩm hợp tác với Trưởng ban." 

"Hoàng gia nhà ta thật yên bình."

Công nhận.

"Anh đã làm giám khảo bao giờ chưa?" 

"Tất nhiên rồi. Cả ra đề, chấm bài, lẫn coi thi thực hành tôi đều đã làm."

Ồ... Mà, anh ta lên cấp 3 cũng lâu rồi, lại sống ở Kinh Đô nữa.

"Tôi được giao làm đề thi và coi thi thực hành cho cấp 10 và 9." 

"Một vị trí an toàn và tốt đó. Không liên quan đến các đệ tử của mình. Trong số đệ tử của tôi có một đứa cấp 10, lần tới sẽ thi cấp 9. Lúc thi thực hành nhớ nhẹ tay nhé."

Chỉ ở mức tối thiểu thôi.

"Vâng, vâng. Chắc Heidemarie cũng sẽ nói vậy." 

"Chắc chắn rồi. Bên đó còn nhiều người chưa đậu nổi kỳ thi cấp 10." 

"Chỗ mụ đó tệ đến vậy à? Marie không có năng lực chỉ đạo à?" 

"Tôi nghĩ vấn đề còn nằm ở trước cả năng lực chỉ đạo. Heidemarie trông nom cả đội của mình, nên có người tài năng, cũng có người chỉ đến mức đó. Với lại, lý do lớn nhất là số lượng quá đông."

Cô ta nói là hơn 10 người. Giờ lại thêm cả Martina.

"Vất vả nhỉ."

Bản thân cũng bận rộn, chắc cũng có ôn thi nữa.

"Chắc vậy. Nhưng đó là con đường mà Heidemarie đã chọn. Mà bỏ qua đi, có cần tôi phụ giúp làm đề thi không?" 

"Anh chắc sẽ tuồn đề cho đệ tử của mình nên thôi." 

"Tôi không làm vậy đâu. Chỉ là tăng thêm thời gian học một chút thôi."

Dạy trọng tâm để đối phó với kỳ thi đúng không? Như vậy có khác gì tuồn đề.

"Không được." 

"Vậy à. Zieg, không quay lại Tổng bộ à?"

Cuối cùng cũng vào vấn đề chính.

"Chẳng phải anh bảo tôi nên ở lại Reet sao. Muốn đuổi tôi đi chứ gì?"

Khi gã này trở thành Trưởng ban kế nhiệm, trở ngại lớn nhất chính là tôi.

"Tôi không có ý đó. Chỉ là vì cậu đã thay đổi quá nhiều nên tôi nghĩ cứ như vậy sẽ tốt hơn. Không, đến bây giờ tôi vẫn nghĩ vậy. Cậu chỉ cần không gây thù chuốc oán thì thật sự là một người ưu tú có thể làm việc chung. Cứ ở đó mà chơi bời tùy thích đi. Như vậy sẽ tốt cho cậu."

Ừm, chắc là vậy.

"Tôi đã nhận một đứa đệ tử muốn gắn bó với quê hương rồi, không về được."

Mà cũng không có ý định về.

"Vậy là tốt rồi. Cậu là đồng minh của tôi, đúng không?" 

"Trực tiếp quá nhỉ. Lúc nãy Trưởng ban có hỏi ai là tốt nhất, tôi đã nói là anh đó." 

"Ồ, ngài Zieg. Một câu trả lời tuyệt vời."

Dorothee vỗ cánh tán thưởng.

"Thật lòng, nếu không gây ra xáo trộn kỳ lạ thì ai cũng được. Trong môn phái của chúng ta, người có vẻ ít làm vậy nhất là Chris. Còn Marie thì... là một kỹ sư siêu hạng nhất, nhưng..." 

"Đúng vậy. Heidemarie rất đáng gờm. Nếu nói về tay nghề chắc còn hơn cả tôi. Chính vì vậy tôi mới không chấp nhận được."

Ừm, ai lại muốn một người kém hơn mình lại đi lên trên. Huống hồ, Marie lại có tham vọng thay thế Trưởng ban.

"Hòa thuận đi. Là bạn cùng khóa mà." 

"Chính là vì cùng khóa. Một kẻ nhận bạn cùng khóa làm đệ tử như cậu không hiểu được đâu."

Chris và Marie là đối thủ cạnh tranh. Therese cũng là bạn cùng khóa, nhưng cô ấy không thích tranh giành. Thật lòng thì tôi thấy Therese mới là người có tay nghề giỏi nhất và thông minh nhất. Nhưng lại sợ quý tộc, ngày xưa chỉ toàn núp sau bóng Marie.

"Một cuộc tranh giành cấp thấp như vậy làm sao tôi hiểu được." 

"Cậu cứ như vậy là được rồi. Zieg, có muốn nghe chuyện của Augusto không?" 

"Sao cũng được, tôi không có hứng thú. Vốn dĩ là một kẻ không đáng để vào mắt. Kết cục thế nào tôi không quan tâm."

Mà, trong tình huống đó, ngoài án tử hình ra thì còn gì nữa?

"Vậy à. Vậy thì tôi không nói nữa. Chỉ là, việc giải tán phe phái và vạch mặt những kẻ đã hợp tác có vẻ sẽ tốn thời gian." 

"Quy mô lớn đến vậy à?" 

"Không chỉ Hiệp hội Nhà ma thuật, quý tộc Kinh Đô, mà còn có cả các nghị viên và những kẻ có quyền lực ở địa phương nữa. Tôi cũng đang hợp tác, nhưng chắc cũng phải mất 1, 2 năm."

Là một gia tộc có ảnh hưởng đến cả những nơi biên cương như Reet, với Thiếu tá quân đội và nghị viên mà.

"Anh cũng cẩn thận đừng để bị ngáng chân đó." 

"Thật lòng, đó mới là điều đáng sợ. Giới quý tộc chắc cũng chỉ còn vài chục năm nữa là kết thúc. Chính vì vậy mới phải suy nghĩ cho những chuyện tương lai."

Tôi chỉ biết nói cố lên thôi.