Nguyên tắc của một Triết gia, được viết bởi Kẻ Ngốc Vĩnh Cửu "Asley"

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 228

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

98 2383

Tập 3: Trưởng thành (WN) - Chương 66: Ryan có chuyện?

Truyện được dịch và cập nhật tại: ln.hako.re

___________________________________________________________________________________________

“Asley! Nhìn này! Nó thật tuyệt vời! Đi chậm lại một tí-chỉ một tí thôi-ah, đằng đó! Là một cây Greenberry! Nó hiếm khi có thể được nhìn thấy ngoài tự nhiên! Nó đẹp thật đấy! Đúng không, Asley? Đúng không?”

“Xem đôi mắt của Lala biến thành hình trái tim mỗi lần thấy một thực vật nào hiếm kìa, Master.”

“Ta biết rồi. Nhưng lúc nào cũng phải lo lắng thì đâu có tốt cho sức khỏe, đúng không?”

“Dù sao đi nữa, thật ấn tương khi cô bé có thể theo kịp chúng ta với tốc độ này.”

Bah, đây là lí do tôi ghét cái thứ được gọi là ‘tài năng’.

Sau khi giải thích về sự hồi sinh của Quỷ Vương cho mọi người ở trụ sở, Pochi và tôi đã khởi hành khỏi Beilanea. Chúng tôi không đi đến đâu khác ngoài thị trấn đầu tiên mà chúng tôi tới cách đây bốn năm sau khi rời khỏi cuộc sống trong hang. Nơi mà Lina và tôi đã xuất phát từ đấy đến Học Viện Ma Thuật… Faltown.

Ngày hôm qua, tôi đã cố sử dụng ma thuật nguyên bản Thần Giao Cách Cảm để nói chuyện với Ryan nhưng không có phản hồi nào đáp lại, măc dù cũng khá lâu rồi tôi chưa liên lạc với ông. Ban đầu tôi nghĩ ông ấy chỉ đang ngủ nhưng dù có gọi vào bất kỳ lúc nào ông ấy cũng không trả lời.

Tôi suy ra có hai khả năng có thể xảy ra.

Hoặc là đầu bên kia đã bị ảnh hưởng bởi ma thuật Giao Thoa Không Gian, hoặc là tình trạng sức khỏe của Ryan đang quá yếu nên kết nối bị gián đoạn.

Trong trường hợp đầu, có thể Faltown đang vướng vào cuộc chiến nào đó.

Trong trường hợp thứ hai, Faltown sẽ sớm gặp vấn đề lớn. Nếu không có sự dẫn đắt của ông ấy thì người lãnh đạo sẽ là Reid, một trong những người đứng đầu của thị trấn.

Chà, không-họ gặp vấn đề lớn thật rồi.

Dù sao thì tôi cũng đang lên kế hoạch đến thăm Faltown một khi tôi trở lại Beilanea và khiến Reid ngạc nhiên bằng Thần Giao Cách Cảm… Với suy nghĩ đó, tôi đã dự định lên đường cùng Pochi… nhưng rồi Tzar bắt đầu thực hiện cái ý tưởng của ông ta.

““Nghe này, Lala – nâng chân của em lên một khoảng nhất định và duy trì nó. Em càng xử lí cồng kềnh thì cơ thể của em sẽ càng tốn sức không cần thiết, cơ bắp của em cũng sẽ phát triển sai cách.

“Vâng, thưa thầy.”

“Em nên quan sát cách mà cô chủ Pochi đáng kính của chúng ta di chuyển. Đặc tính sắc bén hòa hợp với thiên nhiên. Khả năng thích ứng địa hình với trực giác của quái thú. Và đôi mắt luôn hướng về phía trước giống như một chiến binh già dặn kinh nghiệm.

“Vâng, thưa thầy! Cô ấy cũng thực sự rất là dễ thương!”

“Master! Cứ thế này thì tôi cũng sẽ sớm được gọi là Master Pochi thôi, đúng không?”

Đôi mắt của Master Pochi long lanh, đuôi vẫy vẫy khi nghe những lời khen ngợi của Tzar từ phía sau.

Trước đây, Tzar luôn quấn quanh thân của Lala, cố định vị trí hai đầu của mình ở hai bên vai của cô bé, nhưng từ khi em ấy mua một chiếc ba lô ở Beilanea, ông ấy ở luôn trong đó, chỉ thò mỗi đầu ra.

Lala phản hồi lại bài diễn văn của Tzar bằng hai câu và câu thứ hai khiến Pochi đỏ mặt rõ ràng.

Bah, đây là một tổ đội khá là giải trí.

“Gah-phía trước tám mươi mét, một lượng lớn Solid Slime! Tổng cộng… mười! Gần bằng giới hạn của Thi Triển Phân Tách, Master!”

Solid Slime là những con slime cực kì cứng nhưng đem lại một lượng lớn điểm kinh nghiệm. Cơ hội này có thể sẽ đủ cho đợt lên cấp này của tôi.

Chúng di chuyển rất nhanh nhưng với năng lực hiện giờ, tôi có thể hạ gục chúng…!

“Hoi! Giảm Tốc: Tổng 10 & Điểu Khiển Từ Xa!”

“Hoooiiii! Vô Hình & Ảo Ảnh!”

“C-cái-?! Master! Lala biến mất rồi?!”

“Ấn tượng thật… con bé vừa sử dụng ma thuật Thao Túng Nước. Chính xác thì là một phép kết hợp giữa nước, gió và sét. Đúng rồi, nó sẽ thuận tiện cho việc chiến đấu với lũ Solid Slime… ! Vô Hình & Ảo Ảnh!”

“Ô hô, bọn ta thấy cậu cũng có thể được nó đấy, Asley-san. Quả thực là tuyệt vời mà.”

“Chúng vẫn có thể thấy ngươi, Pochi, thế nên hãy ra dụ chúng tới đây.”

“AWOOOOO !!”

Phát hiện ra Pochi, lũ Solid Slime bắt đầu lao tới.

Pochi bắt đầu dụ chúng vòng quanh, từ phải sang trái, rồi từ trái sang phải. Rồi, Pochi giảm dần khoảng cách, những con Solid Slime lao thẳng tới mà không hề biết chúng tôi đang ẩn thân ngay đó.

“Đất - Bắt Giữ!”

“Hỏa Ấn: Tổng 5!”

Aha, một cái bẫy nguyên tố đất. Tuyệt. Con bé có nền tàng chiến đấu tương đối vững.

Tất cả các con Solid Slime đều mắc kẹt trong bẫy của Lala.

Sau đó, Ấn Lửa của tôi phá vỡ phần đất phía trên khiến chúng rơi vào lũ Solid Slime. Có vẻ mọi chuyện xong xuôi hết rồi.

Điều này ngay lập tức được xác nhận bằng tiếng chuông thông báo vang lên trong đầu mà tôi đã không được nghe một thời gian rất rất rất lâu

Tươi tỉnh lên!

Sau khi xác nhận không còn mối đe dọa nào xung quanh, tôi dùng Kính Thẩm Định lên mình.

______________________________________________________________________________________

*TÊN: Asley

*DANH HIỆU: Kẻ Ngốc Vĩnh Cửu, Kẻ Khác Biệt, Ứng Cử Viên Hiền Triết, Đại Pháp Sư, Nhà Giả Kim, Bậc Thầy Dùng Trượng, Lục Đại Pháp Sư (Tạm Thời), Giáo Viên Đáng Kính, Rank A, Học Sinh Xuất Sắc, Không Can Đảm, Hạ Gục Rank SS, Vệ Binh Ma Thuật (Tạm Thời), Kẻ Mạnh.

*LV: 100

*HP: 2900

*MP: 34091

*EXP: 9,999,999

*KĨ NĂNG ĐẶC BIỆT:

- Ma Thuật Tấn Công (Thành Thục)

- Ma Thuật Hỗ Trợ (Thành Thục)

- Ma Thuật Hồi Phục (Thành Thục)

- Thanh Tẩy (Cao Cấp)

- Tăng Cường Sức Mạnh

- Tăng Cường Tái Tạo

- Hỗn Loạn.

 __________________________________________________________

Được rồi, tốt.

Tôi cuối cùng cũng đạt được lv 100. Chà, tôi cho rằng đúng hơn là nói ‘chỉ’ đạt được lv100.

Bức tường giới hạn này cần được phá vỡ nhưng hiện giờ không ai trong chúng tôi có đủ khả năng cả.

Tất cả chúng tôi cần phải trở nên mạnh nhất có thể.

Đúng vậy – như Lão Hiền Triết đầy cơ bắp đấy vậy.

“Dammm, anh khỏe thật đấy, Asley!”

“Chà, lần này anh kết liễu chúng, vậy lần sau là em, được không?”

“Cứ để đó cho em!”

“Asley-san, đừng ngần ngại để con bé làm nhiều việc hơn, bọn ta không phiền đâu.”

“Ashley-san, đừng ngần ngại chiều hư em nhiều hơn. Em không thấy phiền đâu!”

“Ashley là đứa quái nào?! Oh, giờ tôi đang nghĩ, sao ta không để Lala tự mình xử lí hết tất cả lũ quái vật kể từ bây giờ nhỉ? Có vẻ tôi vừa mới lên cấp 100 lúc nãy xong.”

“Oh-oh, Bọn ta hoàn toàn tán thành. Làm tất cả những gì cậu ấy nói đi, Lala.”

“EM ĐÃA BẮT ĐẦU CUỘC SĂN RỒI! OHHH~~!”

Và vì vậy, chúng tôi tiến về phía Nam với một tốc độ cực nhanh với rất nhiều cuộc đụng độ trên đường.

Đó là một chuyến đi khó khăn, chúng tôi phải cân nhắc mang theo chiến lợi phẩm gì từ lũ quái vật, chỉ lấy những thứ đáng chú ý và phải bỏ lại hàng đống thứ.

Điều này khiến tôi đặc biệt đánh giá việc có một tổ đội để đỡ phải lo về vấn đề này.

Thị trấn Iverial, nơi mà bọn tôi lần đầu gặp Dragan của Lục Đại Dũng Sĩ và học trò của ông ấy Egd, giờ chỉ còn cách vài đoạn đường.

“CHÚNG TA TỚI RỒI!”

““Lala, đừng nhảy lên giường thế.””

“Cuối cùng chúng ta cũng đến nơi!”

“Chết tiệt, con chó ngốc này! Đừng có dẫm lên giường mà chưa rửa chân như thế!”

“EM PHẢI NGỦ ĐÂY.”

““Lala, đi đánh răng đi nếu em không muốn bị sâu răng.”

“Ngủ ngon, Master… ZZzzz…”

“Này, làm gì mà ngủ nhanh tới mức đấy! Này! Khỉ thật, Pochi!... gah, ngủ nhanh thật.”

“Hmm, bên này cũng vậy. Bây giờ, cậu Asley, vì cậu đang rảnh… cậu có muốn nói chuyện với chúng tôi một chút?”

… Sao lại như thế này?

“Chà, mai ta phải dậy sớm. Nếu có thể thì tôi muốn đến Faltown vào ngày mốt.”

““Thiếu nữ Lina là một cô gái tốt, cậu có đồng ý vậy không? Cậu nghĩ thế nào về cô ấy, cậu Asley?””

“…tốt…”

““Cậu không hề nghĩ là cậu có thể né được chúng tôi bằng cách giả vờ ngủ chứ, đúng không?”

Oh, vì tình yêu… tôi không biết nên gọi ông ta là trẻ con hay người lớn đây.

“Lina… Chà, con bé là một cô gái tốt, như ông nói, nhưng tôi không rõ nữa vì tôi chỉ vừa mới gặp lại con bé sau hai năm và vẫn chưa nói chuyện được nhiều.”

“Bọn ta đã nghe từ cô Betty rằng hai người đã giữ liên lạc và có quan hệ tốt trong suốt hai năm đó?”

Chết tiệt, Betty, toàn nói điều không cần thiết…

“Đó chính xác là lí do tại sao. Càng xa nhau, thời gian trôi qua càng nhiều, con người ta càng ít hiểu nhau hơn. Vì thế, tôi định-“

“Giữ khoảng cách với cô ấy lần nữa?”

“…Không sát lại gần quá nhanh, ý tôi là vậy.”

“Hmm, bọn ta hiểu tình hình này của cậu ít nhất là ở một góc độ nào đó, cậu Asley. Bây giờ, đừng buồn phiền điều gì. Nếu mọi thứ không suôn sẻ với Lina, bọn ta sẽ tạo điều kiện cho cậu với Lala.”

“Tôi sẽ không hỏi tại sao và làm thế quái nào ông lại đi nghĩ ra cái đấy nhưng nó sẽ không tốt nếu đối xử với Lala quá mềm mỏng, ông có nghĩ vậy không?”

““Hmph, khá dễ hiểu. Đúng là ngớ ngẩn mà. Làm ơn hãy quên bất cứ điều gì bọn ta từng nói.””

“Chắc chắn tôi sẽ quên nó. Oh, và chúc ngủ ngon.”

““Chúc ngủ ngon.””