“Tiểu thư, hình như có thứ gì đó đang theo sau chúng ta.” Shiina Airi đuổi kịp Uesugi Rei, lo lắng nhìn về phía sau. Không chỉ phía sau, hai bên con đường đá dốc nghiêng dài vô tận này, trong sương mù dường như cũng có không ít ánh mắt dòm ngó.
Shiina Airi vẫn mặc trang phục quen thuộc của mình, nửa thân trên là giáp bó sát, nửa thân dưới là chiếc quần lót chữ “T” nhỏ hẹp màu tím. Theo sau Uesugi Rei nhiều năm, cô lúc này cũng đã có thực lực Bắc Đẩu thất hồn. Ở môi trường tu luyện tuyệt vời như Hanachirusato, lại có bí pháp đỉnh cấp và tài nguyên bảo vật gần như không giới hạn, mấy năm tu luyện đến cấp độ này thực sự không có gì đặc biệt.
Lily đã tiêu diệt vô số thần minh, nhiều Đạo Thần như vậy, tài nguyên bảo vật thu được để cung cấp cho các chị em này tu luyện thực sự quá dư dả. Thiên Nữ bình thường có lẽ vẫn sẽ có chút hạn chế, nhưng đối với những chị em đã cùng các cô chiến đấu từ thời đại Heian đến nay, tự nhiên là cố gắng cung cấp hết mức có thể.
“Không cần quan tâm đến chúng, chúng ta tiếp tục đi.” Uesugi Rei tự nhiên đã sớm cảm nhận được. Mấy ngàn nữ nhân đi trong Yomi-no-kuni, không bị phát hiện mới là lạ. Đã có không ít yêu ma, ác quỷ bám theo, bất kể là muốn ăn thịt người, hay là “ăn” theo một hình thức khác, đủ loại ý đồ đều có. Chỉ là, thấy đội quân nữ nhân này đông đảo, khí tức mạnh mẽ, nên không dám tùy tiện đến gần.
Yêu ma của Yomi-no-kuni nhiều như cỏ dại sỏi đá ở Ashihara vậy, dừng lại ở đây để xua đuổi, tiêu diệt những yêu ma quỷ quái bám theo này cũng không có ý nghĩa gì cả.
“Đúng rồi, trước đây không phải đã nói nhiều lần rồi sao, đừng gọi ta như vậy nữa.” Uesugi Rei nói.
“A… xin lỗi ạ…” Shiina Airi có chút đỏ mặt cúi đầu.
…
Lúc này, Shimizu và Ayaka đang ở trong xe bò.
“Shimizu, em cảm thấy thế nào rồi?” Ayaka vẫn có chút lo lắng nên vào xem.
“Không sao, mà sao chị lại quan tâm tôi dữ vậy hả?” Shimizu như đang suy nghĩ gì đó, hỏi.
“Hửm?” Ayaka có chút không hiểu, “Lẽ nào chị không nên quan tâm em sao?”
(T dịch cũng thấy hơi nổi da gà nhma biết sao được, Ayaka xưng tỷ tỷ gọi Shimizu muội muội thật đó :v)
“Haa.” Shimizu thản nhiên cười, ôm chuôi kiếm dựa vào vách xe nhìn ra ngoài cửa sổ, núi đá Yomi-no-kuni vàng vọt, u ám mà gập ghềnh từ từ lùi lại phía sau.
“Shimizu, em bị thương rất nặng, dù Yasakani no Magatama có thể chữa trị cho cơ thể em, nhưng vẫn cần các phương pháp khác hỗ trợ. Yasakani no Magatama chỉ có thể cung cấp thần năng để chữa trị chứ không thể dùng ngoại lực. Chị có Ngự Nữ Án Phù bí pháp, có thể đẩy nhanh lưu chuyển thần lực của em, một vài nơi ẩn mật mà Yasakani no Magatama không thể ước tính đến cũng có thể chữa trị được. Hay là để chị dùng pháp này xoa bóp giúp em nhé.” Ayaka quan tâm nhìn cơ thể thon gầy của Shimizu.
“Chữa trị cho tôi á? Bản thân chị cũng tiêu hao rất nhiều rồi còn gì? Còn chịu nổi sự tiêu hao như vậy không đó?” Shimizu hỏi ngược lại.
“Bí pháp này chỉ tiêu hao một lượng rất nhỏ thần lực và Mị Thiên Đạo thôi, không sao đâu.” Ayaka tuy nói vậy, nhưng ở Bàn Sinh Nhược Ngục nóng bức này cũng đã đổ không ít mồ hôi, lồng ngực tỏa ra hơi nóng nhấp nhô.
“Thôi được rồi.” Shimizu cũng không từ chối nữa, bèn nằm sấp xuống để Ayaka xoa bóp cho cô.
Nếu không phải khí lực thật sự đã cạn kiệt, e rằng Shimizu sẽ không phối hợp như vậy đâu.
Ayaka cũng không nghĩ nhiều, hai tay thi triển bí pháp, từng luồng Mị Thiên Đạo ngưng tụ trong tay hóa thành vi quang mờ ảo, sau đó nhìn Shimizu, do dự một chút rồi nói: “Shimizu em này, e là không thích hợp khi xoa bóp qua lớp quần áo này lắm đâu.”
“Chậc… biết rồi biết rồi. Vậy tôi cởi ra là được chứ gì?” Shimizu dường như không hề kinh ngạc vì điều này, khiến Ayaka có một thoáng sững sờ, nhớ lại nếu là Lily, chắc chắn sẽ nói “ể?” xong rồi đỏ mặt nhỉ?
Shimizu cởi đai lưng của mình, quay lưng về phía Ayaka, cởi đạo phục xuống đến dưới eo, để lộ tấm lưng trắng nõn, thon thả, lại một lần nữa cúi người xuống, lồng ngực không quá vướng víu đè lên lớp đạo phục màu trắng.
Ayaka bắt đầu ấn huyệt trên lưng cho Shimizu.
Dần dần, cơ thể vốn lạnh lẽo, yếu ớt của Shimizu cũng cảm thấy nóng lên.
“Ừm…” Shimizu nhắm mắt, trên mặt ửng lên một vệt hồng, đôi môi cũng hồi phục không ít huyết sắc, trông như phấn hồng quyện với tuyết.
Ayaka tự nhiên vô cùng nghiêm túc xoa bóp theo yêu cầu của bí pháp, những ngón tay vô cùng thon dài lướt qua lưng, từ dưới nách của Shimizu, trượt xuống lồng ngực đang đè trên chiếu tatami, dần dần thay thế cho lớp đạo phục lót bên dưới.
Ngón tay của Ayaka vốn đã rất dài, nếu đối phương là Lily có lẽ còn hơi khó, chứ tầm cỡ như là Shimizu, điều này tự nhiên chẳng có chút khó khăn gì cả. Từng luồng dao động Mị Thiên Đạo cũng theo động tác bí pháp của ngón tay Ayaka chảy vào cơ thể Shimizu.
“Ực…” Shimizu mím chặt môi, chân mày khẽ run rẩy, hơi thở dường như cũng sâu và tràn đầy sức sống hơn trước một chút.
“Nửa thân dưới cũng cần xoa bóp này…”
Ngón tay của Ayaka thuận theo vòng eo thon của Shimizu lướt xuống, trực tiếp luồn vào trong lớp váy áo đã cởi đến ngang eo, bàn tay lúc thì nhấp nhô, lúc thì chìm sâu vuốt ve, tận tâm tận lực ấn huyệt cho Shimizu.
Có lẽ vì quá nhập tâm, bản thân Ayaka cũng thở dốc dữ dội.
Mị Thiên Đạo không những không tiêu hao quá nhiều mà vì tương hỗ hô ứng, Mị Thiên Đạo thuộc tính khác nhau thấm nhuần trên đôi tay của Ayaka, lại trở nên càng thêm dồi dào.
Một bộ thủ pháp hoàn tất, cũng đã khiến tình trạng của Shimizu tốt lên không ít.
“Cảm ơn.” Shimizu vừa mặc lại đai lưng, Ayaka thì ở phía sau giúp cô.
“Đâu có, giữa chị em với nhau là chuyện nên làm thôi mà.” Ayaka mặt hơi ửng hồng, trong mắt mang vẻ trưởng thành và ấm áp nói.
Lúc này, đoàn người dường như đã dừng lại.
“Sao vậy?” Shimizu muốn đứng dậy.
“Shimizu, em vừa mới được xoa bóp, tốt nhất không nên ra ngoài, cứ ở đây nghỉ ngơi đi, chị ra xem sao.” Ayaka nói.
(Mọe hai “chị em” này sao thấy ám muội vcl vậy, thú zị…)
Ayaka ra khỏi xe bò, hai tay đặt bên hông váy hakama, không chút biến sắc dùng một đạo bí pháp rửa sạch tay, sau đó bay lên phía trước.
“Sao vậy?”
“Ayaka đại nhân, phía trước hình như có chuyện.” Một Thiên Nữ nói.
Ayaka đến tiền quân, chỗ của Uesugi Rei và Chiya Kasumi, chỉ thấy một bên vách đá hoang nguyên có một cái hố sâu khổng lồ.
Cái hố sâu này tỏa ra khí tức vô cùng tà ác, quỷ dị, mà đáy hố là một vết lõm hình người khổng lồ. Vết lõm hình người này dường như có nhiều cánh tay, từ hình dáng bên ngoài của hố cũng cảm thấy vô cùng cường tráng, mà dưới đáy hố, những ngọn lửa quỷ màu vàng vọt đang cháy, tỏa ra mùi hăng nồng.
Nhiều Thiên Nữ ngửi thấy mùi lửa quỷ này đều cảm thấy khó chịu.
“Đây là gì vậy…” Ayaka luôn cảm thấy đây không giống như dấu vết do yêu ma Yomi-no-kuni tầm thường để lại.
“Từ đất đá xung quanh hố sâu này thì xem ra, thứ này dường như đã được chôn ở đây nhiều năm rồi.” Chiya Kasumi nói.
“Nhưng dường như mới rời đi không lâu.” Ánh mắt Uesugi Rei nghiêm nghị.
Ayaka cảm nhận lửa quỷ dưới đáy hố sâu, ẩn chứa năng lượng vô cùng đáng sợ. Chỉ là dấu vết lửa quỷ còn sót lại mà uy năng đã đáng sợ như vậy?
Vậy thứ đã rời đi này phải mạnh đến mức nào?
“Thứ này, nó đã đi đâu?” Ayaka cảnh giác hỏi.
“Không biết…” Chiya Kasumi lắc đầu, “Chúng ta đã dò xét qua rồi, dường như không có ở gần đây.”