“Lily muốn trở về Tam giới chắc chắn sẽ đi qua Yomi-no-kuni. Em ấy có thể dùng mặt trăng để ảnh hưởng đến thủy triều lực giúp Bích Lạc Thành, chắc chắn cũng ngầm có ý này.” Shimizu ngồi trong góc cổ tháp nói, lúc này sắc mặt cô càng thêm tái nhợt, trận chiến vừa rồi tiêu hao cũng không nhỏ.
“Phu nhân, chỉ cần chúng ta có thể kiên trì, Lily em ấy nhất định sẽ đến!” Ayaka dìu Izanami.
Lily em ấy, nhất định sẽ đến!
Về điều này, mỗi một chị em đều vô cùng tin tưởng.
Chỉ là, các cô còn có thể kiên trì được bao lâu?
Lily rốt cuộc khi nào mới có thể đả thông thông đạo thế giới, không ai biết được. Huống hồ, bị đại trận này ngăn cách, tình hình bên ngoài, với tình trạng hiện tại của phu nhân cũng gần như không thể dò xét.
“Lily… mama cũng tin con nhất định sẽ trở về, nhưng còn kịp không…” Ngay cả Izanami lúc này trong lòng cũng không quá tự tin.
Người từng có thế lực nhưng khi sa cơ lỡ vận thì dễ bị kẻ yếu, kẻ tầm thường chèn ép, khinh rẻ, Izanami trọng thương như vậy, bản thân bà cũng không biết còn có thể kiên trì được bao lâu.
“Nếu đã như vậy, các ngươi cũng không cần lãng phí thần lực giúp ta trấn thủ cổ tháp này. Sự tiêu hao này quá không đáng, cổ tháp có thể chống đỡ được bao lâu hay bấy lâu, đây là món bảo vật phòng ngự cuối cùng của ta rồi…” Izanami ánh mắt ngưng trọng nói, “Một khi cổ tháp bị phá, vậy chúng ta chỉ có tử chiến!”
Những ngày bị vây khốn này, Izanami cũng đã dùng cạn các loại bảo vật phòng ngự và bí thuật chú pháp mới có thể kiên trì đến bây giờ.
Ngoài cổ tháp này ra, với tình trạng hiện tại của bà cũng không còn át chủ bài nào có thể dùng được nữa.
Ầm, ầm, ầm!
Cổ tháp không ngừng rung chuyển, rõ ràng bên ngoài đang điên cuồng tấn công.
“Các ngươi tranh thủ thời gian nghỉ ngơi chữa thương đi.” Izanami nói.
“Phu nhân, để tôi kiểm tra cho người.” Ayaka lo lắng nhìn Izanami. Ayaka cao ngạo đến nhường nào, trong lòng cô, nữ nhân đáng kính nhất chính là Izanami. Đây dù sao cũng là mẫu thân của Lily, lại bí ẩn mạnh mẽ như vậy, sao có thể không kính trọng được? Dù cho Izanami từng trừng phạt cô.
Nếu có thể đổi lấy sự bình an hay hồi phục vết thương của Izanami, Ayaka tình nguyện mỗi ngày chịu bất kỳ sự trừng phạt nào của phu nhân!
“Không cần đâu, vết thương của ta, ngươi chữa cũng vô ích thôi. Biển cả tuôn trào há một cây cổ thụ đơn độc có thể ngăn được? Ngươi đi chữa trị cho mấy con bé kia đi.” Izanami nói, lật tay xuất hiện một thanh Naginata.
“Có người trong các ngươi đã có binh khí thích hợp nhất, chỉ riêng Ayaka, ngươi vốn là Vũ Thiên Nữ, mà lại không có binh khí quá mạnh, thanh Naginata này cho ngươi đấy.”
“Cảm ơn phu nhân.” Tình huống này Ayaka cũng không nói nhiều, nhận lấy Naginata.
Đây là một thanh Naginata toàn thân màu trắng ngà, ôn nhuận như ngọc, nhưng lưỡi kiếm lại lạnh lẽo vô cùng, tựa như đã được tôi luyện trong địa ngục cực hàn ngàn vạn năm, lại tỏa ra khí tức trời sao u uẩn. Cô luôn cảm thấy còn có một cảm giác không tên, cô tịch mà thân thiết.
Cầm trong tay, Ayaka chợt cảm thấy, e rằng binh khí này cũng chỉ kém Đại Ngự Tân Chủ Thần Khí một chút.
“Thanh kiếm này tên là Senka Shazuki. Là sau khi con gái ta trấn giữ Nguyệt Cung, đã lấy Tsukigoka Tamahagane từ nơi lạnh lẽo nhất của Nguyệt Cung, rèn thành một tachi tặng cho ta. So với Reizuku - Hana Tamashii, uy năng cũng không kém bao nhiêu cả. Chỉ là năm đó ta và cha của Tsukuyomi là lão già Izanagi vì cãi vã mà xảy ra đại chiến ở Yomi, kiếm này bị gãy, ta bèn dùng thanh kiếm gãy rèn thành Naginata. Tuy uy năng không bằng năm đó nhưng cũng đủ để vượt qua các binh khí Đạo Tân Thần Khí khác. Do ngươi sử dụng cũng xem như hợp với tâm ý của Tsukuyomi.” Phu nhân nói.
“Thì ra là vậy… đây vốn là một phần của binh khí do Tsukuyomi rèn…” Thanh Naginata này dùng vật liệu tương tự như Tsukuyomi rèn Reizuku - Hana Tamashii năm đó, dù đã gãy và được đúc lại, uy năng cũng không thể xem thường. Izumomaru của Ayaka dù sao cũng là từ linh khí nâng cấp lên, mạnh đến đâu cũng có giới hạn, căn bản không thể so sánh.
Ayaka nắm chặt thanh kiếm này, lòng dâng trào cảm xúc, “Lily, không ngờ chị lại có được thần binh do tiền thế của em rèn nên, chị xin lấy thanh kiếm này thề chết bảo vệ mẫu thân và các chị em của em!”
“Còn những bảo vật này, ta cũng không dùng đến… các ngươi mỗi người lấy một ít đi, tuy không đủ để chiến thắng Cổ Ma nhưng có còn hơn không.” Izanami vung tay ném ra các loại bảo vật, linh phù thuộc loại tấn công, quần thảo, mỗi một món đặt ở Tam giới đều là bảo vật hiếm có.
“Phu nhân…” Lúc này đương nhiên không ai để ý đến việc tiêu hao bảo vật, nhưng phu nhân lại lấy ra gần như toàn bộ những trân bảo có thể dùng được của mình, tình thế này thật khiến người ta đau lòng.
Sự rung chuyển của cổ tháp ngày càng kịch liệt, nhiều nơi đã xuất hiện vết nứt, một vài dư uy thần lực thấm vào trong tháp, các chị em từng người một nghiêm trận chờ địch.
Lúc cổ tháp vỡ là lúc tử chiến!
“Mọi người… sao trông mặt mày lại như này?” Ayaka nhìn các chị em, dịu dàng mà kiên cường nói, “Chúng ta không phải là đi liều mạng, chúng ta phải sống sót! Vì Lily, không ai trong chúng ta được phép chết, nhất định phải sống sót!”
“Vì sống sót mà chiến đấu!” Các chị em từng người một ánh mắt kiên định.
Bỗng nhiên, từng luồng thần uy rõ ràng mạnh mẽ hơn oanh kích lên cổ tháp. Cổ tháp vốn đã rách nát, không thể chịu đựng được nữa, ầm ầm vỡ nát!
“Đi!” Các chị em từng người một từ trong cổ tháp đang bùng nổ xông ra.
Trong làn khói mù, bên cạnh Izanami là Lục Thần Tướng, đứng giữa một vùng đất hoang tàn của Phù Sinh Luyện Ngục.
Mà các chị em kinh ngạc phát hiện, số lượng Cổ Ma vây công các cô lại tăng lên gần gấp đôi!
Ngoài ra, còn có một vài yêu ma Đạo Thần của Yomi-no-kuni vốn đã ngấm ngầm không phục Izanami.
“Cái gì!? Đây là…” Trong mắt Haihime cũng có chút dao động.
Izanami lại dường như không kinh ngạc, “Quả nhiên là như vậy, ở trong cổ tháp tuy có thể kéo dài thời gian nhưng cũng sẽ khiến nhiều Cổ Ma từ các nơi kéo đến… đều mong muốn dồn ta vào chỗ chết cả.”
Đây cũng là lý do trước đó Izanami muốn Lục Thần Tướng rời đi…
Mà yêu ma Đạo Thần của Yomi không nói, trong số Cổ Ma vây công các cô lại còn có bốn con tỏa ra khí tức không kém gì Kyokusha Hỗn Thiên Vương, Makasanze Hùng Vương. Ngoài ra, còn có hai con Cổ Ma, khí tức còn đáng sợ hơn cả sáu đại Cổ Ma Vương này, gần như đã đến cấp bậc bán bộ Đại Ngự Thần!
“Tụ tập đủ rồi sao? Tam Hoàng và Lục Vương.” Izanami lạnh lùng nói.
Hai vị Cổ Ma Hoàng mạnh nhất này chính là Daien Hùng Hoàng và Jigokudō Thiên Hoàng.
“Hẳn là còn có Kochi Si Hoàng, hắn không hiện thân chắc chắn là đang ở bên ngoài duy trì đại trận… Vậy thì gay go rồi, nếu hắn hiện thân, đại trận không có Cổ Ma Hoàng trấn giữ, ngược lại còn có một tia cơ hội…” Izanami thầm nghĩ.
“Izanami! Ngươi thần lực cạn kiệt, ngày chết sắp đến rồi!” Một thân trường bào đen kịt, đầu đội Thúc Anh Quan, cao trăm trượng, thân hình vô cùng hùng tráng, mặt mày đỏ au vuông vức như hung thú, chính là Jigokudō Thiên Hoàng. Tên Cổ Ma này tên là Thiên Hoàng nhưng không có bất kỳ quan hệ gì với Thiên hoàng của Nhân gian cả, e rằng chỉ cần một ngón tay là có thể hủy diệt vương triều ở Ashihar.
“Bây giờ chi bằng quỳ xuống đầu hàng chúng ta, chỉ cần ngươi dùng linh hồn thề vĩnh viễn phụng sự Tam Hoàng Lục Vương Cổ Ma chúng ta, vĩnh thế không được phản kháng, ta sẽ tha cho ngươi một mạng! Mấy tiểu Thiên Nữ bên cạnh ngươi cũng vậy, nguyện làm nô phụng sự Cổ Ma có thể giữ được tính mạng. Đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi rồi.” Jigokudō Thiên Hoàng uy nghiêm nói.