Phá vỡ rào cản thế giới, tạo ra một thông đạo đủ để Đại Ngự Thần đi qua, năng lượng tiêu hao lớn đến mức khó có thể tưởng tượng.
Thế nhưng, điều này đối với Lily hiện tại lại không là gì.
Lily lúc này sức mạnh Đại Ngự Thần vô cùng hùng vĩ, cơ thể cũng tràn đầy sức sống, tràn ngập dao động Mị Thiên Đạo đến mức nếu không tỏa ra ngoài e rằng sẽ khó chịu. Trạng thái của cô tốt hơn bao giờ hết!
Dù là Tsukuyomi năm đó, hoặc là về phương diện công sát có thể không hơn không kém so với bây giờ, nhưng sức phòng ngự, sức sống, sức bền của cơ thể nữ giới có thể nói là chênh lệch cực lớn ngoài sức tưởng tượng. Đây là vì Mị Thiên Đạo, Phủ Tử Thiên Đạo đã nhào nặn cơ thể của Lily quá tốt, cộng thêm lại đột phá bằng Lục đại Thiên Đạo, đây là con đường đột phá chí tôn.
Cơ thể của Lily hiện tại có thể nói đã đạt đến một thân thể hoàn mỹ tột đỉnh, tập hợp cả vẻ đẹp và thực lực trong Tam giới!
Có lẽ cô đã là nữ thần hoàn mỹ nhất của Tam giới.
Giờ phút này, Lily đã có thể không ngừng tiến về phía trước trong thông đạo, vừa phá vỡ áp lực đáng sợ ở bốn vách rào cản của hai thế giới, vừa có thể cảm nhận được dao động đến từ thế giới Yomi.
Khoảng cách đến Yomi-no-kuni đã rất gần rồi!
“Các chị em, đợi em… Mama, con gái không làm người thất vọng chứ?”
Thế nhưng, Lily lúc này vẫn chưa biết được nguy nan mà Izanami đang đối mặt ở Yomi-no-kuni.
Izanami tung ra một tòa cổ tháp nhỏ, có phần giống với ngũ trùng tháp đã đưa cho Lily.
“Các ngươi mau vào trong đi!” Izanami hét lên, một tay đẩy, đẩy cổ tháp về phía Kaguya-hime các cô, còn bản thân thì tiếp tục chống đỡ sự vây công của đông đảo Cổ Ma.
“Phu nhân, người vào trước đi!” Kaguya-hime lại hét lên.
“Ngu xuẩn!” Izanami quát mắng.
Thế nhưng Lục Thần Tướng lại căn bản không có ý định trốn tránh. Muốn an toàn? Vậy đến đây làm gì? Vẫn liều mạng giao chiến với các Cổ Ma.
“Mấy con nhỏ này! Sao mấy ngươi ai nấy đều giống hệt Lily vậy hả!” Izanami nghiến răng. Lily, khi nào con mới có thể… Izanami ở Yomi cũng đã cảm nhận được dao động đáng sợ lúc Lily đột phá, chỉ là lúc đó bà đã bị vây công, kẹt sâu trong đại trận, do bị đại trận và kịch chiến can nhiễu nên không thể chắc chắn, chỉ có thể phỏng đoán.
Izanami ngưng tụ chút khí lực còn sót lại, trực tiếp giật đứt mấy sợi xích máu còn lại, hai tay cầm kiếm.
“Keng!” Bất chợt quay người một kiếm, một đường cong hình quạt lớn chém về phía bầy ma.
“Mụ già này còn có thần lực như vậy!?”
Cổ Ma đại kinh, mấy chục con Cổ Ma liên thủ kết ấn phòng ngự.
Ầm ầm ầm— uy năng kiếm quang dữ dội khiến bình phong bảo vệ của mấy chục con Cổ Ma đều xuất hiện vết nứt.
Thế nhưng một kiếm này gần như đã rút cạn hết sức lực cuối cùng của Izanami, một kiếm vung xuống, bà ngay cả đứng cũng không vững, hai gối quỳ xuống đất.
“Mau vào trong cho ta! Không nghe lệnh của ta sao?” Izanami giận dữ hét lên, bản thân cũng nghiến răng nhảy lên, bay người dựa lưng vào cổ tháp đến gần.
Như vậy sáu chị em mới lần lượt bay về phía cổ tháp.
“Đừng hòng!” Kyokusha Hỗn Thiên Vương, Makasanze Hùng Vương không ở trong phạm vi tấn công của một kiếm của Izanami, đuổi giết tới.
Tamamo-no-Mae, Uesugi Rei mỗi người một đạo kiếm quang, vết huyết trảo ngăn cản hai đại Cổ Ma. Đợi các chị em khác vào trong rồi các cô mới vào, mà phu nhân cũng dựa lưng vào cổ tháp, tâm ý vừa động tiến vào.
Cổ tháp tuy lớn hơn ngũ trùng tháp đưa cho Lily một chút, nhưng thực tế phòng ngự lại không bằng. Ngũ trùng tháp của Lily đã là bảo vật phòng ngự tốt nhất của phu nhân rồi. Đương nhiên cổ tháp này có điểm khác biệt, đây là cổ tháp cần thế giới lực để trấn giữ.
Nếu dùng thế giới lực để thúc đẩy trấn giữ thì sẽ mạnh hơn ngũ trùng tháp đưa cho Lily, nhưng lúc này thế giới lực mà phu nhân có thể sử dụng chưa đến một phần mười, lại vô cùng hỗn loạn, khó có thể trấn giữ.
Tuy lớn hơn ngũ trùng tháp, nhưng đột nhiên chen vào bảy nữ nhân vẫn có chút chật chội.
“Phu nhân!”
“Phu nhân!”
Ayaka, Kaguya-hime các cô lần lượt đến dìu phu nhân. Lúc này Izanami gần như đã kiệt sức, nếu không phải được Ayaka dìu, có lẽ đã trực tiếp ngã xuống rồi.
“Người thế nào rồi? Phu nhân?” Ayaka vô cùng lo lắng hỏi.
“Còn có thể thế nào nữa… Cổ tháp này không chống đỡ được bao lâu nữa đâu, đừng tưởng là nơi an toàn, chỉ là kéo dài thời gian mà thôi. Hơn nữa… kéo dài nữa, chỉ có thêm nhiều kẻ bỏ đá xuống giếng kéo đến thôi!” Phu nhân thở hổn hển nói.
Ayaka lấy chiếc khăn lụa bên hông ra lau mồ hôi cho phu nhân.
“Phu nhân, để tôi chữa thương cho người.” Ayaka ngưng tụ thần lực, trong tay xuất hiện giọt dịch óng ánh.
“Không cần lãng phí thần lực nữa, vết thương của ta, dùng cạn mười cái bể thần lực của ngươi cũng không chữa khỏi được. Hơn nữa, đó cũng chỉ là cơ thể… vết thương trong Linh Cung của ta không phải có thể dựa vào ngoại lực để chữa trị.” Phu nhân bất đắc dĩ nói, “Nhưng, Ayaka, các ngươi, tâm ý của các ngươi ta xin nhận.”
“Phu nhân…”
Lúc này, cổ tháp rung chuyển, các chị em ở một bên nhất thời chuẩn bị không kịp, suýt nữa ngã đè lên nhau. Ayaka cũng có chút kiệt sức, chân loạng choạng, lồng ngực cao vút ấm áp tựa vào vai phu nhân.
“Phu nhân, chúng ta bây giờ phải làm sao đây?” Uesugi Rei nhìn vách tường cổ tháp không ngừng rung chuyển, cô cảm thấy đúng như lời phu nhân nói, cổ tháp này đối mặt với sự vây công của mấy chục con Cổ Ma mạnh mẽ, căn bản không chống đỡ được bao lâu.
“Đại trận này là nhắm vào ta, đối với các ngươi không có sự trói buộc gì cả Lát nữa ta sẽ chuyển quyền khống chế cổ tháp cho Ayaka, sau đó ta ra ngoài liều mạng với chúng, các ngươi ở trong cổ tháp, ta sẽ đẩy cổ tháp này đi, các ngươi rời khỏi đây đi.” Mái tóc dài của Izanami xõa xuống che khuất ánh mắt bà.
“Phu nhân, sao có thể như vậy được!” Ayaka dìu phu nhân, vội vàng lắc đầu.
“Nếu bọn tôi đã đến thì phải cứu phu nhân cùng đi.” Uesugi Rei nói, cô cũng biết với tình hình hiện tại muốn chiến thắng những Cổ Ma này là không thể nào.
“Đại trận này chuyên nhắm vào nhược điểm lúc này của ta, vô cùng độc địa. Lớp ngoài cũng có mười tám Cổ Ma thúc đẩy đại trận, trong đó có một trong Cổ Ma Tam Hoàng là Jigokudō Thiên Hoàng, thực lực của hắn là bán bộ Đại Ngự Thần… nếu không phải ta đến Yomi-no-kuni, có lẽ hắn đã có cơ hội thăng lên Đại Ngự Thần rồi. Nếu đã là hắn ra tay, chỉ bằng tình trạng hiện nay của chúng ta tuyệt không có khả năng phá trận, ta cũng không thoát khỏi đại trận này được, quần thảo ở đây chỉ là không cam tâm mà thôi! Các ngươi tuy không màng tính mạng đến giúp ta nhưng căn bản không cứu được ta đâu… vẫn nên mau chóng trốn đi đi, đừng vô ích chôn thân ở đây nữa. Những Cổ Ma này vô cùng tàn bạo dâm tà, các ngươi nếu rơi vào tay chúng, hậu quả không dám tưởng tượng… đi đi, lát nữa ở trong tháp ta sẽ đưa các ngươi trốn đi, mục tiêu của chúng là ta, sẽ không truy đuổi gắt gao đâu.” Phu nhân run rẩy nói.
“Phu nhân, người nói vậy là đang sỉ nhục quyết tâm của chúng tôi sao?” Ayaka nắm lấy cánh tay phu nhân, “Chị em chúng tôi cùng Lily sinh tử có nhau, mẫu thân của Lily chính là mẫu thân của chị em chúng tôi! Nếu chúng tôi đã đến đây đã chuẩn bị sẵn sàng tử chiến, tuyệt đối sẽ không bỏ rơi phu nhân mà rời đi!”
“Chúng tôi tuy là nữ nhân nhưng cũng có tôn nghiêm của võ sĩ!” Haihime nói.
“Đương nhiên ta biết các ngươi là loại phụ nữ nào mà! Nhưng… võ sĩ đạo không đồng nghĩa với việc đi nộp mạng vô ích!” Phu nhân nghiêm giọng nói.
“Không phải đi nộp mạng vô ích! Phu nhân, Lily đã đột phá Đại Ngự Thần, sắp trở về Tam giới rồi. Chúng ta chỉ cần kiên trì, kiên trì đến khi Lily đến!” Kaguya-hime hét lên.
Cơ thể phu nhân khẽ run lên, trong mắt lóe lên tình yêu thương và kỳ vọng mà chỉ có người mẹ mới có đối với con gái, “Vậy sao? Lily con bé quả nhiên…”