“Đó là bởi vì, đối thủ của ta là chị.”
Bốn phía điện đường tăm tối, nhưng khí tức mà Susanoo tỏa ra tựa như từng lưỡi đao vô hình tấn công lên người Lily. Mặc dù với sức phòng ngự của Lily, điều này không đủ để tạo thành uy hiếp, nhưng cũng cảm thấy cơn đau âm ỉ. Uy năng mà Susanoo phóng thích ra lúc này mạnh mẽ vượt xa sức tưởng tượng của cô.
Susanoo tiếp tục nói: “Kể từ khi phát hiện ra thân phận sau khi chuyển thế của chị, ta đã bắt đầu nghiên cứu mỗi một trận chiến của chị đấy. Mặc dù lúc đó ta phán đoán, chị muốn trở lại thành Đại Ngự Thần, điều đó gần như là không thể, gần như… thế nhưng, chỉ với cơ hội một phần vạn đó, mà chị lại làm được.”
“Cũng giống như những trận chiến trước đây, dù đối mặt với đối thủ mạnh hơn, dù đối mặt với nguy hiểm lớn đến đâu, chị lại có thể hết lần này đến lần khác bộc phát ra sức mạnh ngoài dự liệu của người khác, giữ được sự bình tĩnh và nhạy bén mà cường giả tầm thường không thể sánh bằng, lại có được sự ứng phó vượt xa sức tưởng tượng trong tuyệt cảnh, bao nhiêu kỳ tích đã giành chiến thắng trong gang tấc sinh tử. Trong những cục diện tất tử, lần nào chị cũng sống sót. Mỗi một kẻ xem thường chị, tự cho rằng thực lực vượt qua chị mà có thể dễ dàng chiến thắng, cuối cùng đều đã ngã xuống dưới kiếm của chị.”
“Thẳng thắn mà nói, Tsukuyomi à, chị quả thực là một thiên tài chiến đấu. Thiên phú của chị không chỉ thể hiện ở ngộ tính và tu luyện, mà còn thể hiện ở sự ứng biến không thể tưởng tượng nổi trong tuyệt cảnh. Chỉ cần có một tia cơ hội, liền có thể bị chị lật ngược tình thế. Chị quả thực khiến ta cảm thấy kiêng dè.”
“Dù ta biết rõ thực lực của mình đã vượt xa chị, dù có hơn chín phần thắng, ta vẫn không dám khinh địch. Không dám chủ quan chút nào cả, dù sao cũng đã có bài học nhãn tiền rồi!”
“Vì vậy, lúc giao thủ bên ngoài Ngự Linh Cung ta đã có giữ lại, cố ý thua, để dụ chị vào trong đại trận này. Nhân Quả đại trận này là được bày ra chuyên để khắc chế loại phụ nữ. Dù là Đại Ngự Thần, cũng rất có khả năng chị sẽ sa ngã trong đó. Thế nhưng đối với điều này, thực ra ta cũng không ôm hy vọng quá lớn, vì chị đây chắc chắn không phải là đối thủ có thể dựa vào một cái đại trận là đối phó được.”
“Bất kể là trận đại chiến bên ngoài Ngự Linh Cung trước đó, hay là Nhân Quả đạo này, từng đối thủ một, các cường giả các đường vây công, đều không phải là để đánh bại chị hoàn toàn, mà là để tiêu hao hết mức có thể. Trong thời gian ngắn, bất kể năng lực hồi phục có mạnh đến đâu, trải qua những trận chiến và thử thách phản phệ chưa từng có như vậy, chị chắc chắn sẽ nguyên khí đại thương. Mà chị đây lại không phải là loại phụ nữ sẽ vì thế mà lùi bước. Dù đối mặt với tình thế bất lợi như vậy, chị cũng nhất định sẽ đến đây. Đây chính là điểm yếu của chị. Chị cảm nhận được Amaterasu không thể chống đỡ được bao lâu nữa, chị bị tình cảm của chính mình mê hoặc, mất đi sự phán đoán bình tĩnh. Nếu sau khi đánh tan đại quân và toàn bộ mãnh tướng ngoài điện của ta, phá trận xong mà lựa chọn rút lui, quả thực có khả năng ta sẽ công phá được phòng tuyến của Amaterasu, và chị hoàn toàn thất bại. Nhưng thời gian đó là bao lâu? Thời gian chị hồi phục lại là bao lâu? Trong lòng chị không rõ, mà ta cũng không thể nói chắc được. Có lẽ, mỗi bên đều có năm phần khả năng đi. Điều này đối với chị, người đã quen với những cuộc chinh chiến trong gang tấc sinh tử, vốn không là gì cả. Thế nhưng, chị không thể nào lấy tính mạng của Amaterasu ra để mạo hiểm. Bất kể phần thắng có mong manh đến đâu, chị đều lựa chọn tiến lên, đều lựa chọn liều mạng, chứ không nguyện ý dùng năm phần thắng để đánh cược rằng Amaterasu có thể chống đỡ được đến lúc chị hoàn toàn hồi phục. Chị quá hành động theo cảm tính. Dũng khí của chị chỉ nằm ở sự tự tin vào bản thân, mà lại không dám đối mặt với ván cược bằng tính mạng của Amaterasu. Đúng như lời ta nói, chị và Amaterasu đều có quá nhiều ràng buộc. Vì vậy, dù chị có nguyên khí đại thương, cũng nhất định sẽ đến đây.” Susanoo nói, khí thế toàn thân lại còn đang không ngừng tăng lên, ngày càng mãnh liệt.
Hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Tại sao lúc này uy năng của hắn lại còn đang không ngừng tăng lên?
Lily trong lòng không có đáp án. Lúc này, điều đó không quan trọng. Cô căn bản không có đường lui, cũng không định tìm bất kỳ đường lui nào.
“Đây chính là mục đích mà ngươi dày công mưu tính, bày ra bao nhiêu cạm bẫy phức tạp à? Chính là để ta tổn hao nguyên khí trước trận chiến, không thể toàn lực chiến đấu với ngươi? Thật là một tinh thần võ sĩ đạo đáng kính phục nhỉ.” Lồng ngực Lily phập phồng sâu lắng. Phản phệ đã được giải trừ, thần lực và cơ thể cô đều đã hồi phục. Chỉ là thần lực có thể hồi phục, nhưng nguyên khí bị tổn thương trong lúc kịch chiến liên tục và chịu đựng sự dày vò của phản phệ, lại không phải một sớm một chiều có thể hồi phục được.
Đúng như lời Susanoo nói, nếu cô thật sự tiêu diệt kẻ địch bên ngoài rồi rút lui, chị Amaterasu e rằng nhiều nhất chỉ có năm phần khả năng chống đỡ được đến lúc cô hoàn toàn hồi phục. Nhưng đừng nói là năm, dù chỉ một, cô chắc chắn sẽ không lấy tính mạng của chị gái ra mạo hiểm! Huống hồ, trì hoãn sẽ sinh biến, ai biết được Susanoo có còn viện quân hay không?
“Ha ha ha ha ha ha! Võ sĩ đạo? Nực cười, thứ dùng để trói buộc bản thân này, đối với thắng lợi về bản chất thì có ích lợi gì? Chẳng qua chỉ là ý niệm cổ hủ của phàm tục yếu ớt dùng để tự cổ vũ dũng khí mà thôi. Ta sớm đã nhìn thấu Tam Giới, nhìn thấu bản chất của sinh mệnh và thế giới rồi, còn cần phải để tâm đến thứ hư vô này sao? Chị và các Thần Tướng của chị những cổ thần, cổ ma mạnh mẽ mà từng người một đã liều chết đánh bại, trên thực tế lúc này cũng đã trở thành một phần sức mạnh của ta. Điều này, e rằng bây giờ chị đây cũng đã cảm nhận được rồi phải không?”
Ánh mắt Lily ngưng lại. Susanoo rốt cuộc đã lợi dụng sức mạnh của những cường giả đã chết như thế nào?
“Không cần nghi hoặc, ta không giống như chị sau khi chuyển thế, có được cái năng lực Nguyền kiếm cơ nhàm chán gì đó. Dù có hấp thụ tàn hồn của những gã đó thì có giúp được ta bao nhiêu? Điều ta để tâm là, những thế giới đằng sau bọn chúng thôi.”
Susanoo dang rộng hai tay, khí tức hắc ám lan tỏa dường như bao trùm cả trời đất.
“Thành thật mà nói, thứ ta muốn có nhất là Tam giới lực. Nhưng những người huynh trưởng kia của chúng ta, những tiểu thế giới mà mỗi người họ thống trị cũng đều xếp hàng đầu trong số đông đảo tiểu thế giới, sở hữu thế giới lực vô cùng mạnh mẽ. Mặc dù còn kém xa so với đại thế giới, nhưng nếu như tập hợp sức mạnh của ngàn vạn tiểu thế giới lại thì sao?”
Lily trong lòng kinh hãi, thần uy từ dòng thần lực cuồng loạn khổng lồ của Susanoo tấn công lấy cô.
“Thiên Đạo bất công, cùng là Tam Quý Tử, hai người chị gái của ta mỗi người sở hữu Takamagahara và Yoru-no-Osuhara. Dù cho Yoru-no-Osuhara là do chính chị thu phục, nhưng đợi đến lúc thực lực của ta trưởng thành đến mức đủ để thống ngự một phương đại thế giới, nhưng lại không còn nơi nào để lại cho ta thống ngự! Amaterasu dịu dàng bác ái với chúng sinh, ấy vậy mà lòng dạ lại hẹp hòi với chính em trai ruột của mình như vậy. Chỉ cho ta một vùng hải dương nhân gian rộng lớn không chút sinh khí. Mặc dù là nhân gian giới của đại thế giới, nhưng uy năng lại loãng hơn Yomi, Takamagahara quá nhiều, đây còn không phải là toàn bộ nhân gian giới. Chút sức mạnh này, đủ làm gì? Dù ta có bản lĩnh đi tranh giành, thử hỏi ta đi tranh với ai đây? Là với mẫu thân của ta? Hay là với các chị gái của ta?” Susanoo chất vấn.
“Tất cả những điều này chỉ có thể nói là do chính tạo nghiệt của ngươi.” Lily lại nói với giọng hơi lạnh lùng, “Có lẽ Yomi-no-kuni vốn nên do ngươi nắm giữ, nhưng ngươi lại vì tà niệm mà xúi giục Hỏa thần mưu hại mẫu thân, khiến mẫu thân đại nhân sa vào Yomi, kết quả lại không ngờ khiến ngươi mất đi cơ hội sở hữu một phương thế giới, thật là… mỉa mai mà.”
“Nếu như? Thế gian không có nếu như! Nếu như ta sớm nhìn thấu kế sách của các ngươi, vậy thì Tam Giới bây giờ đã nằm trong tầm khống chế của ta rồi. Có điều, bây giờ, đây cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Ta đã không có được một phương đại thế giới, dù là nơi hải dương cằn cỗi đó, lão già Izanagi bất tử kia còn thường xuyên hạn chế ta. Chút thế giới lực này, sao mà đủ được? Ta chỉ có thể âm thầm đi chinh phục những tiểu thế giới đó! Phái đại quân đi, chinh phục từng cái một. Dĩ nhiên, rất nhiều tiểu thế giới đều nghe danh mà đầu hàng. Ta chỉ cần thế giới lực mà vốn dĩ bọn chúng không thể thật sự khống chế được. Những thế giới lực này dù có yếu ớt, nhưng ngàn vạn cái cộng lại, kết quả cũng vượt ngoài sức tưởng tượng của ta!”
“Thế nhưng… bản thân ta lại bị Amaterasu giam cầm trong Ngự Linh Cung. Vì để chinh phục những nơi này, ta không thể không dùng đến sức mạnh của bộ tộc ta và các vị huynh đệ cổ thần. Quay đầu nhìn lại, ta phát hiện, những tiểu thế giới mà các huynh trưởng này của chúng ta chiếm giữ, cùng với những nơi ta lần lượt phong thưởng cho họ, mới là những nơi có năng lượng khổng lồ tinh thuần nhất trong số đông đảo tiểu thế giới. Dù sao đó cũng đều là những huynh trưởng và trọng thần đã vì ta mà chinh chiến, ta sao có thể đi cướp đoạt thế giới của họ?” Trong lời nói của Susanoo dường như còn mang theo một sự khó xử như đang trêu tức.
“Cho nên ngươi đã lợi dụng cái gọi là đại trận, mượn tay bọn ta để giết chết thuộc hạ, đồng minh của chính ngươi, để thôn tính thế giới của chúng à?” Lily lạnh lùng nói.
“Ha ha ha ha ha, cũng không hoàn toàn là vậy. Nếu chị có thể sa ngã trong phản phệ, bị bọn họ đánh bại, đối với ta đó mới là kết quả đáng mong đợi hơn. Đối với bọn họ, cũng là đã có được phúc phận lớn nhất Tam Giới, chiếm hữu chị. Khiến nữ thần Tsukuyomi sa ngã thành nô lệ, hạnh sự của Tam Giới, không gì hơn được điều này.”
“Vô sỉ!”
“Không cần dùng ánh mắt trông có vẻ băng thanh ngọc khiết đó để nhìn ta, lại càng không cần cảm thấy buồn nôn, ta biết chị không thích đàn ông mà. Thật trùng hợp, ta cũng không có hứng thú với phụ nữ (r u g?). Chìm đắm nữ sắc, đó cũng là một trong những điểm yếu chí mạng. Thiên hạ có bao nhiêu cường giả, chẳng phải chính là vì thế mà chết sao? Tóm lại, bọn họ đã không thể đoạt được lợi ích lớn nhất Tam Giới này, vậy thì cũng không trách được ai cả. Bọn họ bị chị và các chị em của chị giết, trong cõi u minh cũng hy vọng ta sẽ báo thù cho họ phải không? Ta đây không phải cũng đã thuận theo nguyện vọng của họ sao? Nếu không có sự khổ chiến tiêu hao của họ, và sức mạnh của các tiểu đại thế giới mà họ để lại, lỡ như ta thua, vậy thì e rằng ngay cả người báo thù họ cũng không có, phải không? Chính vì vậy, ta đã từng phái Tenin-no-Mikoto trong lúc lấy lòng chiều chuộng bọn họ, đã bí mật bày trận pháp ở các tiểu thế giới mà họ khống chế. Bọn họ còn sống, ta cũng không tiện ra tay cướp đoạt. Một khi họ vẫn lạc, trận pháp sẽ khởi động, sẽ khống chế thế giới lực của những tiểu thế giới đó, để ta nắm giữ! Thế nào, bây giờ chị hẳn đã hiểu, cái gọi là dày công mưu tính rốt cuộc là gì rồi chứ? Có phải, cảm thấy vô cùng kinh ngạc không?”
“Kinh ngạc?”
“Hừ…” Lily cúi đầu, nắm chặt thần kiếm, nộ viêm nguyệt sắc và lôi quang thê lương cùng nhau tỏa sáng, “Lại dám tính kế lợi dụng ngay cả huynh đệ, chiến hữu, thuộc hạ trung thành nhất của mình, thậm chí đem cả tình nhân, con gái của mình ra làm quân cờ hy sinh! Susanoo, ngươi tự cho rằng làm như vậy là không có vướng bận? Không có điểm yếu? Nhưng trong mắt ta, ngươi căn bản không có gì cả! Dù cho ngươi thật sự chiếm đoạt Tam Giới, ngươi cũng sẽ chẳng có gì cả!”