Nguyền Kiếm Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 859

Người về từ dị giới

(Đang ra)

Người về từ dị giới

Ra-eo

Vấn đề là: Khi một nhân vật cộm cán đã chán chường cuộc sống 'ác quỷ vĩ đại' và chỉ muốn ngủ nướng cả ngày... anh ta sẽ làm gì với cái thế giới vừa ồn ào vừa đầy rẫy trách nhiệm này? Liệu Trái Đất có

92 97

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

(Đang ra)

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

Shiriken

Ma pháp tồn tại, nhưng chủ nhân không thể sử dụng. Đây là một thế giới có Thần.

155 1980

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

16 114

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

449 10865

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

331 9432

Quyển 16 - Ōmikami - Chương 182 - Kiyoko

Người vung kiếm đỡ lấy đòn tấn công bằng thần thiết trọng đà của Izu-no-Kakugami là một nữ tử thanh u mặc đạo phục giản dị. Nữ tử này buộc tóc đuôi ngựa, trông như một nữ Samurai ở bất cứ đạo trường bình thường nào của triều đại Heian, nhưng ý cảnh Kiếm Thiên Đạo tỏa ra từ một kiếm vừa rồi e rằng đã có thể sánh ngang với Lục Thần Tướng!

Ashikaga Makoto nhìn bóng lưng của nữ tử này mà ngây người, không chỉ vì mình được cô cứu, mà còn vì cảm giác quen thuộc, không thể cắt đứt kia…

Nữ tử lăng không đứng đó, ung dung quay đầu lại, dung mạo cũng xinh đẹp như Ashikaga Makoto, nhưng lại thêm vẻ trẻ trung thanh xuân.

“Kiyoko… Kiyoko, là con sao?”

Ashikaga Makoto run rẩy nói.

Kiyoko dường như không kích động như Ashikaga Makoto, nhưng cũng khó giấu được ánh mắt long lanh, “Mẫu thân đại nhân…”

Năm xưa, Kiyoko mới là nữ Samurai có thiên phú nhất của nhà Ashikaga, chỉ tiếc là đã sớm mất tích nhiều năm. Nhà Ashikaga đã dùng đủ mọi sức lực tìm kiếm khắp nơi nhưng không có bất kỳ manh mối nào. Ashikaga Makoto vẫn luôn cho rằng con bé đã chết trong thời loạn thế yêu ma hoành hành. Thế nhưng Kiyoko tuy nhiều năm không gặp mẫu thân nhưng ít nhất cũng biết rằng, Ashikaga Makoto vẫn còn sống.

“Kiyoko! Con, con còn sống, con thật sự còn sống sao!” Ashikaga Makoto không nhịn được mà kích động khóc nấc lên, hai gối mềm nhũn sắp quỳ xuống. Bà dùng katana chống đỡ cơ thể. Lúc này bà không chỉ là một người mẹ, mà còn là một võ tướng trên chiến trường.

Kuraizuki, Shiu, Yukiko bọn họ cũng nhất thời không biết phải làm sao, chưa từng nghe Ashikaga Makoto nhắc đến việc bà còn có một người con gái thất lạc. Chuyện đau buồn như vậy, ai lại muốn nhắc đến?

“Ngươi, ngươi từ đâu chui ra vậy hả!?” Thấy Ashikaga Kiyoko một kiếm đánh tan đòn tấn công của mình, Izu-no-Kakugami kinh ngạc nói.

Thực tế Ashikaga Kiyoko vẫn luôn ở trong đại quân của Susanoo. Vì để tìm Lily báo thù, cô đã che giấu thân phận gia nhập vào Tân Thiên Nữ Quân của Suseri-hime. Sau này Tân Thiên Nữ Quân chiến bại tan rã, cô và một số binh sĩ Tân Thiên Nữ Quân ở trong Ngự Linh Cung trong tình trạng không người thống lĩnh, bị tùy ý phân vào một điện đường phụ trách phòng vệ.

Ashikaga Kiyoko vẫn luôn muốn tìm Lily báo thù nhưng vẫn luôn không có cơ hội. Trong lúc đại hỗn chiến này, cô vốn định chờ thời cơ nhưng không ngờ lại gặp phải mẫu thân của mình dẫn chúng quân công tới, suýt chút nữa bị Izu-no-Kakugami giết chết, cô dĩ nhiên phải ra tay cứu giúp. Mặc dù phần lớn Tân Thiên Nữ Quân có số phận bi thảm, không phải bị bắt đi tế trận thì cũng sa ngã thành đồ chơi của đám cổ thần ma đó, nhưng đại chiến cận kề vô cùng hỗn loạn, thực lực của Ashikaga Kiyoko lại cực kỳ mạnh mẽ, ẩn giấu trong vô số tiểu binh tốt tự nhiên đủ sức tự bảo vệ mình.

“Mẫu thân, bây giờ không phải là lúc nói chuyện, trước hết đối phó với lão độc cổ này cái đã.”

Thanh kiếm trong tay Ashikaga Kiyoko nhẹ nhàng mà lạnh lẽo, đối mặt trực diện với Izu-no-Kakugami.

Kuraizuki bay đến bên cạnh cô.

“Tuy không rõ lai lịch của cô, nhưng đã là con gái của Ashikaga phu nhân, vậy chúng ta hãy liên thủ đối phó với lão độc cổ này, thế nào?” Kuraizuki nói.

“Ừm.” Kiyoko gật đầu.

Hai người đồng loạt xông về phía Izu-no-Kakugami. Thực lực của Ashikaga Kiyoko cực mạnh, một chọi một không hề thua kém Ame-no-Tajikarao, vốn đã mạnh hơn Izu-no-Kakugami một chút, lại có Kuraizuki và các chị em khác tương trợ, đồng loạt tấn công Izu-no-Kakugami, hắn đâu thể chống cự nổi. Chiến được mấy hiệp, đã trọng thương rồi hoảng hốt bỏ chạy.

“Kiyoko!”

Sau khi đánh bại Izu-no-Kakugami, các cổ thần ma khác cũng bị quân Thiên Nữ đánh lui. Ashikaga Makoto không còn nhẫn nại được nữa, tiến lên ôm chầm lấy Kiyoko.

“Mẹ!” Kiyoko tu vi có cao đến đâu cũng khó giấu được nỗi nhớ nhung đối với mẫu thân.

“Tốt quá rồi, Kiyoko con còn sống, lại còn có thực lực lợi hại như vậy nữa! Thật sự quá tốt rồi… mẹ thật sự không ngờ còn có thể gặp lại con nữa…” Vừa khóc, Ashikaga Makoto vừa từ từ hoàn hồn lại, đẫm lệ nhìn Kiyoko, trong mắt toàn là tình yêu thương. Thực lực của Ashikaga Kiyoko lại khiến bà thở phào nhẹ nhõm, “Tsukuyomi Điện hạ lại có thêm một cường tướng tương trợ rồi.”

Ashikaga Kiyoko ánh mắt lại lạnh đi, “Mẹ, tại sao mẹ lại tương trợ Tsukuyomi? Tsukuyomi đã giết chết Kiyoshi, con đến đây chính là để báo thù cho em ấy.”

“Kiyoko?” Ashikaga Makoto sững sờ, có phần kinh ngạc nhìn con gái.

“Cái gì!?” Shiu, Kuraizuki và những người bên cạnh cũng kinh ngạc, cảnh giác hẳn lên.

“Kiyoko con đang nói gì vậy?” Ashikaga Makoto không thể tin nổi nói, “Kiyoshi nó là bị Susanoo hại chết! Susanoo vì bản thân bị Đại Thần Amaterasu giam cầm trong đại điện, đã phái Amanigyaku dùng Hoang hồn nhập vào nó, muốn mượn cơ thể của Kiyoshi làm phân thân để gây họa cho thiên hạ. Tất cả những điều này đều là âm mưu của Susanoo cả!”

Kiyoko nghe xong, khẽ run rẩy, cúi đầu, “Mẹ, chuyện này con sao có thể không biết. Nhưng bất kể thế nào, là Tsukuyomi, cũng chính là Kagami Lily đã giết chết Kiyoshi, sao con có thể dễ dàng bỏ qua cho cô ta được? Mẹ, tại sao mẹ lại phải hiệu trung với người đã giết chết người thân của chúng ta?”

“Không phải như vậy, không phải như vậy!”

Toàn bộ Ngự Linh Cung vẫn còn đang kịch chiến, bên trong chính điện thỉnh thoảng còn truyền đến những dao động đáng sợ, chính là Lily và Susanoo đang giao chiến. Trong tình huống này, Ashikaga Makoto cũng vô cùng sốt ruột, không biết nên nói rõ với con gái như thế nào.

“Rốt cuộc cô muốn thế nào?” Kuraizuki vừa nghe Kiyoko muốn báo thù Tsukuyomi, lập tức rút kiếm tương hướng, “Lúc thì giúp chúng ta, lúc thì lại muốn báo thù Điện hạ?”

“Giúp cô? Tên Izu-no-Kakugami đó muốn giết mẹ ta, dĩ nhiên ta phải ra tay. Tsukuyomi giết em trai ta, ta cũng không thể bỏ qua.” Kiyoko lạnh lùng nói.

“Cô giúp ta, ta vốn nên cảm tạ cô. Nhưng cô muốn gây nguy hại cho Điện hạ, ta tuyệt đối không cho phép!” Kuraizuki dùng kiếm chỉ vào Kiyoko.

“Hừ. Chỉ bằng cô?” Kiyoko lạnh lùng.

Lời này khiến nội tâm Kuraizuki thoáng thất vọng. Nếu là năm xưa, lúc mình còn là tướng quân mạnh nhất của Cực Đông, hà cớ gì phải để tâm đến một Ashikaga Kiyoko nào đó?

Hai người gươm súng sẵn sàng, dường như lúc nào cũng có thể ra tay. Shiu, Yukiko, Yumi bọn họ đều ngây người nhìn, nhất thời không biết phải làm sao.

“Kiyoko!”

“Bốp!”

Một cái tát không chút lưu tình, Ashikaga Makoto giáng mạnh một cái tát lên mặt Kiyoko.

“Mẹ… mẹ…”

“Kiyoko, con có thể không nghe lời của người mẹ này, nhưng, con có biết mình làm như vậy mới thật sự khiến linh hồn của Kiyoshi dưới suối vàng đau lòng đến nhường nào không!?”

Kiyoko ôm mặt, nhìn Ashikaga Makoto nhất thời không biết phải làm sao.

“Con chỉ nghe lời người ngoài, nói là Tsukuyomi giết chết Kiyoshi? Thân là chị gái nên yêu thương em trai nhất, lẽ nào ngay cả tâm ý thật sự của Kiyoshi con cũng không biết sao? Kiyoshi thằng bé, là vì để hủy đi Hoang hồn của Susanoo, mà một lòng cầu mong cái chết!”

“…”

“Người nhà Ashikaga chúng ta, lẽ nào sẽ cam tâm hiệu trung với một ma thần định hủy diệt Tam Giới như vậy sao? Kiyoshi bị Hoang hồn khống chế, vì người phụ nữ mà nó yêu sâu sắc, vì để rửa sạch sỉ nhục của nhà Ashikaga, mới dùng chính tính mạng của mình, kéo theo một đạo Hoang hồn của Susanoo cùng chết. Lẽ nào thân là một thành viên của nhà Ashikaga, con thật sự không nhìn ra điểm này sao? Thật sự không nhìn thấy được quyết tâm của Kiyoshi sao? Lẽ nào con nỡ lòng để linh hồn đã yên nghỉ của Kiyoshi phải đau lòng lần nữa sao?” Ashikaga Makoto nói, chính bà cũng không nén được lệ tuôn như suối. Ai còn có thể đau hơn nỗi đau của người mẹ mất con?

“Kiyoshi là nam nhi đội trời đạp đất của nhà Ashikaga ta, vì chân tình, vì đại nghĩa mà chết, là cột sống của cả nhà Ashikaga chúng ta!”

Ashikaga Makoto trong lòng đau đớn, nhưng lại mang theo một niềm tự hào bi tráng.

“Còn con, vào lúc Tam Giới sắp khuynh đảo, con không kế thừa di chí của em trai, con còn muốn làm gì nữa? Đi giết Tsukuyomi từ sau lưng để cho Tam Giới bị hủy diệt sao?”

“Mẹ…”

Kiyoko cúi đầu, gió thổi mái tóc đuôi ngựa dài, từ từ, cô nhẹ nhàng quỳ xuống.

“Mẹ nói phải, nhưng Kiyoko sao lại không biết tâm ý của thằng bé được.”

“Kiyoko…” Ashikaga Makoto nhìn con gái, trong lòng chua xót.

“Con chỉ là… con chỉ là không biết phải đối mặt với chính mình như thế nào, đối mặt với ký ức của mình và thằng bé… con chỉ không cam tâm để em trai mình vì tình cảm với nữ nhân này mà vẫn lạc như vậy…”

Tsukuyomi là người thế nào, Lily phẩm hạnh ra sao, Ashikaga Kiyoko sao có thể không biết? Sao cô lại có thể không hiểu người em trai của mình.

Thế nhưng, tại sao một người đàn ông tốt gần như hoàn mỹ như thằng bé lại phải chết? Nếu nó không yêu sâu sắc Lily thì sao lại bị mê hoặc, bị Susanoo lợi dụng?

Tại sao một tình cảm chân thành, một sự hy sinh không hối tiếc, mà chẳng nhận lại được gì?

Chẳng nhận được gì cả…

Kiyoko trong lòng mông lung, bàng hoàng, hết lần này đến lần khác muốn tìm Lily báo thù, cũng đã từng nghĩ sẽ thay thế em trai của mình để có được nữ nhân này, đây cũng được xem là một loại báo thù. Nhưng vì sự hoang mang trong nội tâm, cộng thêm cơ duyên không tốt, vẫn chưa có được cơ hội, vẫn luôn hoang mang đến tận bây giờ.

Những lời mẹ nói, cô đều hiểu.

Nhưng Kiyoko, cô không cam tâm!

Mặc dù chuyện Kiyoshi vì muốn cùng Hoang hồn của Susanoo đồng quy ư tận, cô bây giờ mới biết, nhưng cũng không có nhiều khác biệt. Cô không cần hiểu rõ sự thật cũng có thể hiểu rằng Kiyoshi nhất định là vì nữ nhân đó, một lòng cầu chết. Liều mạng với Hoang hồn là vì cái gì? Đó chẳng phải là vì để dọn sạch dù chỉ là một chút trở ngại cho tương lai của nữ nhân đó sao?

“Kiyoshi, đây chính là giá trị sinh mệnh của em sao? Một người đàn ông như em, vốn nên có được tất cả, có được nữ nhân này, có được hạnh phúc cả đời mới phải…”

“Kiyoshi à, chị biết em tuyệt đối không muốn để chị báo thù nữ nhân đó vì em, nhưng, rốt cuộc em muốn chị gái phải làm sao đây? Lẽ nào thật sự muốn chị thay thế em sao? Là muốn chị hoàn thành nguyện vọng mà em chưa thể hoàn thành sao? Rốt cuộc muốn chị phải làm sao?”

(tôi thấy tỉ lệ này cao hơn Kiyoshi rất nhiều đấy)

“Mẹ…” Kiyoko cúi đầu nói, “Mẹ nói phải. Lời con nói lúc nãy chẳng qua chỉ là cảm xúc hẹp hòi trong nội tâm. Tự vấn lòng mình, dù cho lúc nãy trong gang tấc sinh tử không phải là mẹ, mà là nữ nhân đó, con cũng sẽ ra tay tương trợ. Bất kể là vì chấp niệm của thằng bé hay là vì niềm tin của nhà Ashikaga chúng ta.”

“Kiyoko!” Ashikaga Makoto tiến lên nắm chặt tay con gái, chính bà cũng cúi người xuống, ôm chầm lấy cô.

“Tiếp tục tiến lên đi, Kiyoko. Con đường mà Kiyoshi nó chưa đi hết, sẽ do hai mẹ con chúng ta đi tiếp. Nhất định phải, đi đến cuối cùng.” Ashikaga Makoto áp khuôn mặt ấm áp của mình lên gò má của Kiyoko, nói. (? nghe cứ cấn cấn)

Kiyoko áp má vào mẹ, cọ cọ rồi khẽ gật đầu.

Hai người dìu nhau đứng dậy.

“Các chị em Thiên Nữ, Tsukuyomi Điện hạ đang cùng Susanoo quyết chiến, các chị em Thần Tướng bị sa vào vòng vây của triệu quân địch, chúng ta lúc này không đi viện trợ, còn đợi đến bao giờ nữa?” Ashikaga Makoto đứng thẳng tắp, nhìn về phía chính điện Ngự Linh Cung trong mây mù.

Các Thiên Nữ cũng từng người một bộc phát thần lực. Có Đạo Thần đỉnh cấp Ashikaga Kiyoko tương trợ, bọn họ sĩ khí đại chấn, xông vào sâu trong Ngự Linh Cung.

Ashikaga Kiyoko, có lẽ lúc này vẫn chưa hoàn toàn tiêu giải được sự mông lung, mơ hồ vô định trên con đường phía trước của mình, nhưng vung vẩy trường kiếm có thể giúp cô không bước ra khỏi sự hoang mang. Cô thân chinh đi đầu, đám tàn binh của địch căn bản không thể cản nổi. Giờ khắc này, cô dường như cảm thấy, Kiếm Thiên Đạo của mình cũng đã có lĩnh ngộ sâu sắc hơn.

“Kiyoshi…”

Chém giết vô số địch quân, đứng giữa một vùng phế tích, Kiyoko ngơ ngác quay đầu lại.

Cô dường như đã nghe thấy giọng nói từ người em trai của mình.