Người về từ dị giới

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

185 2036

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

(Đang ra)

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

Cấp Nâm Thiêm Ma Cô Lạp

Câu hỏi: Sau khi gầy đi 30 cân rồi phát hiện ra mình là một mỹ nam thì cảm giác như thế nào?Câu trả lời ẩn danh: Sẽ tốn rất nhiều thời gian để ứng phó với những câu hỏi thừa thãi.Người hỏi tiếp: Không

102 1

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

133 5413

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

24 156

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

320 8304

Từ Chương 1 đến Chương 465 - Chương 444: Tôi chỉ có thể cho các người thứ này thôi (4)

Một cuộc điểm danh nhanh nhưng cẩn thận cho thấy có ít nhất hai ngàn người đang có mặt ở đây.

Con số này có thể khiến người ta mất hết hy vọng khi nghĩ đến việc tất cả bọn họ đều cần được huấn luyện, nhưng mặt khác, đây lại không phải là con số cao chút nào khi xét đến thực tế quan trọng rằng những người này đến từ khắp nơi trên thế giới.

「Phải, thực ra là quá ít.」(Yi Ji-Hyuk)

Một vấn đề khác là sự không chắc chắn về việc họ có thể giúp ích cho nhân loại đến mức nào ngay cả khi họ trở nên mạnh gấp đôi so với hiện tại.

Chẳng hạn, họ có thể đối phó với Quỷ Vương sau khi mạnh hơn bây giờ không?

Khó mà tin được.

Tuy nhiên, Yi Ji-Hyuk vẫn phải huấn luyện họ để họ ít nhất có thể chiến đấu chống lại quân đội của Quỷ Vương. Đó là mục tiêu chính của việc này nhưng cậu không tự tin rằng họ thực sự sẽ đạt được trình độ đó. Chà, cậu cũng chưa bao giờ thử bất cứ điều gì tương tự như những gì họ sắp bắt đầu, đó là lý do.

“Ưm…” (Yi Ji-Hyuk)

Thấy Yi Ji-Hyuk dường như đang trong tình thế khó xử, Choi Jeong-Hoon quyết định lên tiếng.

“Chúng ta có nên vào trong không?” (Choi Jeong-Hoon)

“Không, trước đó thì…” (Yi Ji-Hyuk)

Yi Ji-Hyuk cười nhếch mép và đáp.

“Hãy làm việc khác trước đã.” (Yi Ji-Hyuk)

*

“Này, ở đằng kia! Vẽ mấy cái đường cho thẳng thớm vào chứ?!” (Yi Ji-Hyuk)

“…”

Những người đang bận rộn đào đất bằng thiết bị mà những người dịch chuyển đã mang đến bắt đầu cau mày khá sâu.

“Mẹ kiếp, chúng ta đang làm cái quái gì thế này?”

“Đúng là địa ngục trần gian.”

Vì sự an nguy của nhân loại, họ sẽ nhận được sức mạnh mới. Mặc dù nhiệm vụ này sẽ gian khổ và khó khăn, nhưng chỉ cần họ vượt qua được thử thách, họ sẽ được ban cho sức mạnh mạnh hơn bây giờ gấp mấy lần.

…Đó là lời giải thích mà tất cả họ đều được nghe.

Cả thế giới đang phải đối mặt với các mối đe dọa từ Quỷ Vương, đúng vậy, nhưng nếu hỏi địa điểm nào chịu thiệt hại nặng nề nhất thì mọi người sẽ không ngừng chỉ vào Châu Âu.

Chắc chắn, bạn có thể lập luận rằng sau khi Bắc Kinh bị ném bom hạt nhân thành bình địa và Los Angeles biến thành thành phố chết chóc, Châu Á và Bắc Mỹ đều đã mất đi khá nhiều, nhưng điều đó vẫn không nghiêm trọng bằng Châu Âu, nơi đã mất Thổ Nhĩ Kỳ và Đức.

Đặc biệt hơn khi người châu Âu đã triển khai gần như tất cả các lực lượng sẵn có của họ ra tiền tuyến với hy vọng cứu vãn nước Đức, có thể nói là trung tâm của chính châu Âu, và phải chịu tổn thất lớn do đó. Không giống như người châu Âu, người Mỹ đã rút quân sớm để giảm thiểu tổn thất trong khi Trung Quốc chọn để các đội quân địa phương tự phòng thủ.

Nếu mọi việc tiếp tục với tốc độ như vậy, sẽ không lâu nữa Châu Âu sẽ sụp đổ, không thể phục hồi. Và đó là lý do tại sao những người sở hữu năng lực này đã tình nguyện tham gia khóa huấn luyện này, thậm chí chuẩn bị hy sinh cả mạng sống nếu cần, nhưng bây giờ…

“Thằng chó nào dám đứng thẳng lưng mà không làm việc?!” (Yi Ji-Hyuk)

Thằng ranh mặc bộ đồ thể thao màu xanh dương nằm giữa đám đông đó hét lên bằng tiếng Hàn, một thứ tiếng không ai ở đây có thể nói, rồi một người đàn ông cao ráo và đẹp trai bên cạnh cậu ta phiên dịch lời hét đó ra nhiều thứ tiếng và cũng hét lên.

“Đúng là một tên khốn lịch sự chết tiệt.”

Dịch sang tiếng Anh là đủ để hầu hết mọi người ở đây hiểu được nội dung của lời hét, nhưng khi được dịch sang nhiều tiếng mẹ đẻ như vậy, mọi người ngày càng trở nên không hài lòng hơn.

“Tại sao chúng ta phải đào đất như thế này?!”

“Mẹ kiếp! Ai mà biết được?”

Tất cả họ đều xuất hiện với quyết tâm cao độ tràn ngập trong tim, nhưng nhiệm vụ được giao cho họ lại chỉ đơn giản là đào đất như mấy thằng ngu.

Michael nhìn xuống cái xẻng trong tay, vẻ mặt anh ta nhăn nhó đến khó tin. Ngay cả vào lúc này, đất nước anh ta đang lao thẳng xuống vực thẳm. Một nửa lãnh thổ của nó đã bị phá hủy trong khi người dân của nó đã trở thành những người tị nạn tìm kiếm nơi trú ẩn ở các quốc gia láng giềng.

Anh ta chỉ vừa kịp kiềm chế sự khẩn cấp đang giày vò trái tim mình lúc này, thế mà còn chưa nói đến huấn luyện, anh ta lại phải xúc đất thế này ư?

“Chết tiệt!” (Michael)

Michael ném cái xẻng xuống đất và đứng thẳng dậy.

“Anh đang làm gì vậy?”

“Tôi không đến đây để làm mấy trò vớ vẩn này. Nếu đây là tất cả những gì tôi làm ở đây thì tôi thà quay về Đức còn hơn! Chiến đấu và chết đi còn tốt hơn. Đồng bào của tôi đang gặp nguy hiểm trầm trọng mà cái hành động ngu ngốc này có ý nghĩa gì chứ?!” (Michael)

“Bình tĩnh lại đi, Michael. Anh không biết hắn là ai sao?”

“…Chết tiệt.” (Michael)

Michael nhìn chằm chằm vào người đang ngồi dưới chiếc ô và nhấm nháp đồ uống lạnh.

Yi Ji-Hyuk. Một người sở hữu năng lực như hack vừa xuất hiện từ hư không và trở nên nổi tiếng khắp thế giới.

Người đàn ông quỷ dữ này đã vượt qua sự khét tiếng của chính Alpha, người trước đây được biết đến là người tồi tệ nhất hành tinh, và trở thành mục tiêu số một trên thế giới cần phải dè chừng chỉ trong thời gian ngắn.

‘Không đùa được đâu.’ (Michael)

Chỉ cần nhìn vào tất cả những gì người Hàn Quốc này đã làm cho đến nay, Michael có thể thấy rằng cậu ta ở một đẳng cấp khác hẳn so với phần còn lại của những người sở hữu năng lực.

Người thường chỉ có một khái niệm mơ hồ về điều đó nhưng những người sở hữu năng lực dễ dàng hiểu được quy mô khổng lồ của những việc Yi Ji-Hyuk đã làm cho đến nay. Bằng chứng là ngay cả Alpha, người được cho là gần như không thể chiến đấu được, cũng trở thành một con cừu ngoan ngoãn trước mặt Yi Ji-Hyuk.

“Nhưng thì sao chứ?!” (Michael)

Quả thật, sự cấp bách trong trái tim anh ta quá lớn đến nỗi không thể bị dập tắt bởi vài suy nghĩ không muốn chọc giận người đàn ông đó.

Michael giận dữ bước về phía Yi Ji-Hyuk.

“Nghe này, anh bạn!” (Michael)

Choi Jeong-Hoon cau mày nhìn Michael đang tiến lại gần với vẻ mặt khó chịu.

“Dường như có một kẻ phản động đã nổi dậy.” (Choi Jeong-Hoon)

“Chà, sẽ luôn có những người dũng cảm ở đâu đó.” (Yi Ji-Hyuk)

Michael không thể hiểu hai người đàn ông này đang nói gì, nhưng anh ta vẫn trừng mắt nhìn Yi Ji-Hyuk.

“Tại sao chúng tôi lại phải làm một việc như thế này?” (Michael)

“Đó là ngôn ngữ gì?” (Yi Ji-Hyuk)

“…Là tiếng Anh, anh Yi Ji-Hyuk.” (Choi Jeong-Hoon)

“…Ồ.” (Yi Ji-Hyuk)

Michael đã cố ý nói bằng tiếng Anh, nhưng đối với Yi Ji-Hyuk, người chắc chắn không biết nhiều thứ tiếng và chỉ có thể phân biệt liệu ngôn ngữ đang được nói có mang tính Đông phương hay Tây phương, sự cân nhắc như vậy lại là một sự lãng phí thời gian đáng tiếc.

“Chết tiệt, mình thà kích hoạt lại phép thuật dịch thuật hay gì đó còn hơn.” (Yi Ji-Hyuk)

Vì cậu không thể sử dụng ma thuật tự do như hồi có thể dựa vào Mana bóng tối, cậu đã phải hủy bỏ tất cả các phép thuật không cần thiết đã dùng lên mình, nhưng điều đó chỉ gây ra cuộc khủng hoảng "mất-ngữ-cảnh" này.

“Được rồi, vậy anh ta đang nói gì?” (Yi Ji-Hyuk)

“Anh ta hỏi tại sao phải làm công việc này. Tôi sẽ phiên dịch trực tiếp cho anh.” (Choi Jeong-Hoon)

“Bảo anh ta rằng đó là một việc cần thiết.” (Yi Ji-Hyuk)

Choi Jeong-Hoon phiên dịch, và vẻ mặt Michael nhăn nhó lần nữa.

“Tôi đến đây để học kỹ thuật mới được cho là có thể chống lại các Quỷ Vương. Nhưng anh lại bảo chúng tôi đi đào đất sao? Là để chôn cất các Quỷ Vương đã chết à? Mẹ kiếp. Chuyện này có ý nghĩa gì chứ?! Tôi sẽ không tiếp tục làm việc này nữa.” (Michael)

“Vậy thì cứ đi đi.” (Yi Ji-Hyuk)

Yi Ji-Hyuk lắng nghe bản dịch trực tiếp vẫy tay ra hiệu đuổi đi, và vẻ mặt Michael liền trở nên ngơ ngác.

“Anh nói gì cơ?” (Michael)

“Tôi nói đi đi. Anh bị điếc hay gì vậy? Anh có thể đi bây giờ. Tạm biệt.” (Yi Ji-Hyuk)

Yi Ji-Hyuk vẫy tay như xua đuổi một con ruồi.

“Gọi một người dịch chuyển đến đây và đưa anh chàng này về nhà.” (Yi Ji-Hyuk)

“Đã rõ.” (Choi Jeong-Hoon)

Khi tình hình bắt đầu diễn biến theo một hướng bất ngờ, Michael vội vàng hét lên trong bối rối.

“Nếu anh cứ bắt chúng tôi làm chuyện này, thì không chỉ tôi mà nhiều người khác cũng sẽ bỏ đi đấy!” (Michael)

“Vậy thì bảo họ đi đi.” (Yi Ji-Hyuk)

Yi Ji-Hyuk đáp lại một cách thờ ơ. Người trở nên cứng họng trước phản ứng của cậu lại là Michael.

“Tôi tưởng anh có nhiệm vụ phải huấn luyện chúng tôi?” (Michael)

“Anh nói gì cơ?” (Yi Ji-Hyuk)

Yi Ji-Hyuk rên rỉ sâu sắc.

“Trời ạ, mấy thằng lãng tử muốn tham gia vào việc này nên tôi đã cho chúng tham gia vì thương hại, nhưng bây giờ chúng lại bắt đầu lớn tiếng với tôi sao? Này, anh bạn. Việc anh ở đây hay không không quan trọng đối với tôi, vậy nên nếu tất cả những gì anh định làm là than vãn, thì cứ biến đi.” (Yi Ji-Hyuk)

Yi Ji-Hyuk đứng dậy khỏi ghế và hét lên.

“Ai muốn than vãn thì rời đi ngay! Các người đang làm tôi bực mình!” (Yi Ji-Hyuk)

Đám đông bắt đầu xôn xao.

Sau khi nghe Choi Jeong-Hoon phiên dịch cho họ, một số người trở nên bối rối trong khi một số người khác trừng mắt nhìn Yi Ji-Hyuk với vẻ bất mãn thuần túy. Mọi loại phản ứng đều có thể thấy được từ họ.

Nhưng có một điều thú vị cần lưu ý ở đây là mọi người sở hữu năng lực thể hiện phản ứng đều đến từ Châu Âu và Châu Mỹ.

Không một ai trong số những người Alpha mang theo hoặc các đặc vụ NDF đang chú ý một chút nào đến cậu ta vào lúc này. Ngoại trừ một người.

“Vậy thì tôi có thể về nhà được không?” (Kim Dah-Hyun)

Kim Dah-Hyun giơ tay lên hỏi nhưng Choi Jeong-Hoon lặng lẽ bác bỏ cậu bằng một cử chỉ chỉ tay quen thuộc. Trông hoàn toàn chán nản, Kim Dah-Hyun nhặt cái xẻng lên và lại bắt đầu đào đất.

Michael cảm thấy tình hình đã trở nên kỳ lạ hơn và mở miệng lần nữa.

“Những gì chúng tôi muốn là một lời giải thích và một kế hoạch rõ ràng rằng…” (Michael)

Bốp.

Đúng lúc đó, một ai đó đột ngột túm lấy gáy Michael.

“Anh bạn, anh nói nhiều thật đấy nhỉ? Chắc anh là người Pháp.” (Alpha)

Michael xác nhận người đã túm gáy mình và ngay lập tức tất cả sắc khí trên mặt anh ta đều biến mất.

‘A-Alpha.’ (Michael)

Anh ta cảm thấy một cơn ớn lạnh chết người bò dọc da thịt sau khi nhận ra Alpha đang nhìn mình với mái tóc trắng bay trong gió sa mạc.

Yi Ji-Hyuk có thể mạnh hơn Alpha, nhưng theo tất cả những câu chuyện được kể, người trước là một người lập dị trong khi người sau thì không. Alpha là một con quỷ trong số tất cả những con quỷ, kẻ sẽ nghiền nát bạn dưới chân như một con côn trùng không đáng kể mà không hề chớp mắt.

“T-Tôi là người Đức.” (Michael)

“Ồ, một người tị nạn từ quốc gia bị xâm lược, ta hiểu rồi. Trong trường hợp đó, ta có thể phần nào hiểu được sự phản ứng thái quá này đến từ đâu. Điều đó hơi không may, bởi vì nếu anh là người Pháp, ta đã không ngần ngại giết chết anh ngay tại chỗ rồi.” (Alpha)

“……”

Alpha cười nhếch mép và nói với Yi Ji-Hyuk.

“Tôi nên làm gì đây? Tôi nghĩ bằng cách xé nát đầu gã này và treo nó lên đâu đó sẽ giải quyết được bất kỳ cá nhân bất đồng nào. Anh có ủng hộ phương pháp như vậy không?” (Alpha)

“Thôi đi, cứ bảo cả lũ về nhà hay gì đó đi. Trời ơi, ở đây đã có quá nhiều người rồi, và điều đó khiến tôi khó tập trung, anh biết không? Khoảng một trăm người thì được, vậy tại sao anh lại phải làm ầm ĩ lên và làm phiền tôi thế này?” (Yi Ji-Hyuk)

“…Xem ra đó là lỗi của tôi.” (Alpha)

Alpha lén lút tránh giao tiếp bằng mắt với vẻ mặt như thể nói: ‘Ối, lỡ mồm’.

“Vậy, anh đã nghe thấy hắn nói rồi chứ?” (Alpha)

“……” (Michael)

“Ta thực sự thích những người hay than vãn. Bởi vì, chính những người như vậy cuối cùng sẽ thay đổi thế giới. Những người bằng lòng với hiện tại và chỉ đơn giản đi theo bầy đàn không bao giờ có thể biến đổi thế giới của chúng ta. Vậy, một người như anh có thể trở thành một nhà cách mạng, một nhà cải cách, nếu mọi việc diễn ra có lợi cho anh. Ta thực sự thích những người như vậy. Anh hiểu chứ?” (Alpha)

Michael vô thức gật đầu.

“Tuy nhiên, anh thiếu một thứ nhỏ bé nhưng quan trọng này. Anh có biết đó là gì không?” (Alpha)

Michael không thể trả lời bằng lời. Anh ta không còn khả năng suy nghĩ nữa.

Nhưng điều đó là hợp lý khi xét đến việc kẻ giết người tàn bạo và vô nhân đạo nhất thế giới đang đe dọa anh ta ngay bên cạnh.

“Anh không có sức mạnh.” (Alpha)

Alpha mỉm cười một cách thiện chí.

“Anh cần sức mạnh để một cuộc cách mạng thành công và để cải cách một điều gì đó. Khi một người không có đủ sức mạnh để than vãn, người đó chỉ trở thành một kẻ nổi loạn và không hơn không kém.”

Bàn tay Alpha đang siết sau gáy Michael dần dần siết chặt hơn.

「Không ai có mặt ở đây hôm nay cảm thấy hài lòng về tình cảnh hiện tại của mình đâu. Nhưng ngươi có biết tại sao họ vẫn tuân theo mệnh lệnh mà không phàn nàn nhiều không? Ngươi nghĩ mình là người thông minh duy nhất ở đây cảm thấy không hài lòng về tình hình hiện tại sao?」 (Alpha)

「............」

「Vậy thì, chúng ta nên làm gì bây giờ? Ta hoàn toàn tán thành việc lập một tấm gương, vì vậy ta...」 (Alpha)

Chát!

Ngay lúc đó – một chiếc giày phi thẳng vào mặt Alpha.

「Hul.」 (Alpha)

Chiếc giày trúng mặt Alpha từ từ trượt xuống đất, như tái hiện một cảnh trong phim hoạt hình.

「Thôi lãng phí thời gian và đào đi, ông bạn.」 (Yi Ji-Hyuk)

「...Nhưng, còn phẩm giá của tôi trước cấp dưới thì sao?!」 (Alpha)

「Muốn mất thêm phẩm giá nữa không?!」 (Yi Ji-Hyuk)

「Tôi xin được quay lại đào ngay lập tức, vâng ạ.」 (Alpha)

Alpha vội vàng nhặt chiếc xẻng của mình lên và chạy đi, Michael cũng quyết định chuồn khỏi chỗ này, tránh mặt Yi Ji-Hyuk.

‘Chết tiệt, tên đó mới là thằng điên thực sự ở đây.’ (Michael)

Thế giới có thể là nhà của một số người kỳ quặc nhất, nhưng ai mà nghĩ lại có kẻ điên rồ đến mức ném giày vào mặt Alpha chứ. Ngay cả Tổng thống Hoa Kỳ cũng chẳng dám làm điều táo bạo đến vậy.

「Này, ngươi!」 (Yi Ji-Hyuk)

Yi Ji-Hyuk gọi Michael khi anh ta đang cố gắng rút lui.

「V-vâng ạ?」 (Michael)

「Đem giày cho ta!」 (Yi Ji-Hyuk)

「À, vâng ạ!」 (Michael)

Michael nhặt chiếc giày dưới đất lên và thận trọng đưa lại cho Yi Ji-Hyuk.

「Bây giờ đi hoàn thành việc đào xới đi.」 (Yi Ji-Hyuk)

「Vâng ạ!」 (Michael)

Và cứ thế, mọi sự bất mãn đều được dẹp bỏ một cách sạch sẽ.

Ngay cả những người khác ngoài Michael đang cảm thấy không vui cũng hoàn toàn im lặng, và đa số đơn giản là quyết định nuốt lại sự bất mãn của mình.

‘Thôi không trốn khỏi đây nữa.’

Dù là bị Alpha hay Yi Ji-Hyuk đánh cho đến chết, không khí hiện tại cho thấy bất kỳ ai đủ ngu ngốc để thử đều chắc chắn sẽ bị đánh tơi bời.

Những người phụ trách kiểm soát các dị năng giả đồng hương của mình từ các quốc gia tương ứng đã nhanh chóng và lặng lẽ lan truyền tình hình hiện tại. Ngay khi lệnh giữ im lặng và làm theo được truyền đi, tốc độ đào xới đã tăng gấp đôi trong chốc lát.

「Cuối cùng thì chúng ta cũng xong rồi sao?」 (Yi Ji-Hyuk)

Yi Ji-Hyuk đứng dậy khỏi ghế.

Một vòng tròn ma thuật khổng lồ đang hình thành xung quanh cấu trúc vòm lớn này.

「Hmm...」 (Yi Ji-Hyuk)

Nếu hắn vẫn có thể sử dụng hắc Mana, thì hắn đã không phải dựa vào phương pháp rườm rà này, nhưng không may, hắn đang ở trong tình huống cần sử dụng Mana ít nhất có thể một cách hiệu quả nhất.

Phương pháp tốt nhất để tạo một vòng tròn ma thuật như thế này quanh mái vòm sẽ là tự mình vẽ nó một cách ‘cá nhân’.

「Này, đằng kia! Đường thẳng đó không thẳng đâu, lũ ngốc!」 (Yi Ji-Hyuk)

Yi Ji-Hyuk tức giận hét lên, và các đặc vụ NDF đóng vai quản đốc đồng loạt lao đến vị trí sai phạm, gầm lên hết cỡ, và giám sát hoạt động mới để lấp đất rồi lại đào lên.

「Nhanh lên và làm cho xong đi!」 (Yi Ji-Hyuk)

Những kẻ la hét, và những kẻ thúc giục người khác. Một mái vòm khổng lồ giữa sa mạc và những ‘nô lệ’... ôi không, những dị năng giả, những người tiếp tục cày cuốc mà thậm chí không được phép duỗi thẳng lưng đã co cứng...

Alpha đã tóm tắt cảnh này một cách ngắn gọn.

「Vậy ra đây là cách mà các Kim Tự Tháp được xây dựng, hả.」 (Alpha)

「Ngươi cũng quay lại làm việc đi, đồ ngu!」 (Yi Ji-Hyuk)

「Vâng, vâng! Theo ý ngài.」 (Alpha)

Alpha cắm mạnh chiếc xẻng xuống đất.

< 444. Đó là điều duy nhất tôi có thể trao cho anh -4 > Hết.