Người hướng ngoại và ghét sách như tôi lại phải lòng "Phù Thủy Thư Viện"

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

380 35098

Tensei Kizoku no Isekai Boukenroku~ Jichou wo Shiranai Kamigami no Shito~

(Đang ra)

Tensei Kizoku no Isekai Boukenroku~ Jichou wo Shiranai Kamigami no Shito~

Yashu(夜州)

Để tránh dựng flag, cậu cố gắng che giấu những chỉ số và bảo hộ khủng khiếp mà cậu nhận được từ các vị thần. Đây là câu chuyện về một cậu bé đôi lúc hai mặt và đôi khi vụng về.

1 17

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

60 5573

Thống Lĩnh Học Viện Chỉ Bằng Dao Sashimi

(Đang ra)

Thống Lĩnh Học Viện Chỉ Bằng Dao Sashimi

GMAN, 탕아후루

Chỉ một phút mỗi ngày. Ta trở thành Kiếm Thánh với một con dao cắt sashimi.

31 134

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

(Đang ra)

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

Honobonoru500

Hãy tìm kiếm một chốn bình yên để xoay chuyển số phận này nào!

45 8769

WN - Chương 46 : Sự thay đổi trong bầu không khí

Trans: Chí mạng 

Anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày...

____________________ 

"Này Mio, cậu có biết gì về Sota không?"

Một buổi sáng trong tuần. Trước giờ chủ nhiệm, Yusei hỏi Mio đang đọc sách.

"Không biết... Tớ không nghe gì đặc biệt cả."

"Vậy à... Còn Hina thì sao?"

"Hôm qua, tớ đã thử nhắn tin trên RINE nhưng chỉ nhận lại mỗi cái sticker 'Ổn' thôi."

"Có vẻ là cậu ấy vẫn còn sống nhỉ."

"Nếu không có tin nhắn đã đọc thì tớ định đến nhà cậu ấy đấy! Nhưng nghỉ học hai ngày liền, thật lo quá."

"Điều này thật lạ với Sota. Trước giờ cậu ấy chưa bao giờ trễ học hay nghỉ học cả." 

"Ừ nhỉ. Hy vọng là cậu ấy không phải bị bệnh nặng gì..."

(… Chín phần mười là có liên quan đến Fuzuki-san rồi.)

Trong khi Yusei và Hina lo lắng, Mio bình tĩnh phân tích tình hình.

Dựa vào sự kiện trên sân thượng hôm trước và việc hai người họ cùng nghỉ học, không thể không nghĩ đến điều đó. 

(Lo thật...)

Mio bắt đầu cảm thấy lo lắng không biết có chuyện gì xảy ra không.

Bản thân Mio cũng thấy Fuzuki Aoi là một cô gái mang trong mình một bóng tối sâu thẳm. 

Có suy đoán rằng Sota đã bị cuốn vào bóng tối của cô ấy và rơi vào vực thẳm.

Đó gọi là sự sa ngã vào bóng tối.

Ngoài ra, trong đầu Mio cũng nảy ra một khả năng ngược lại hoàn toàn.

(Có khi nào... hai người họ bỏ trốn cùng nhau…)

Khi Mio lo lắng theo nghĩa khác, thì lúc đó.

"Này, đó là..."

"Shimizu và người bên cạnh là..."

"Không thể nào, chẳng lẽ...?"

Gần cửa lớp, mọi người xì xào.

Mio nhìn về hướng đó và bất chợt cứng đờ.

Hai người đang cùng nhau bước vào lớp là một nam một nữ.

Một người chắc chắn là Sota, và người còn lại là... 

"A! So-chan! Và... ơ, ai thế?"

"Đó có phải là Fuzuki không...?" 

"Eh!?"

Hina kêu lên kinh ngạc, điều đó hoàn toàn dễ hiểu. 

Cô gái bên cạnh Sota trông khác xa so với hình ảnh của Fuzuki Aoi mà mọi người từng biết.

Phần tóc mái dài che mặt đã được cắt ngắn và tỉa gọn gàng.

Tóc có vẻ đã được uốn nhẹ, tạo nên kiểu tóc nhẹ nhàng và dễ thương. 

Chiếc kẹp tóc nhỏ điểm xuyết càng làm nổi bật vẻ dễ thương như một con thú nhỏ của cô. 

Cô cũng đã thay kính cận đỏ cồng kềnh bằng kính áp tròng. 

411Tdqr.jpeg

"…Dễ thương quá."

Ai đó trong lớp thì thầm.

Dù nhìn từ xa, ai cũng có thể nhận ra Aoi đã lột xác thành một thiếu nữ xinh đẹp. 

Chỉ thay đổi kiểu tóc và đeo kính áp tròng thôi mà ấn tượng đã thay đổi đến vậy. Mio, dù cũng là con gái, không thể giấu nổi sự ngạc nhiên. 

(Quả thực, chuyện này... ngoài sức tưởng tượng rồi.) 

Mio nghĩ thầm, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Cô không biết Sota đã thuyết phục Aoi như thế nào và đã có những cuộc trò chuyện gì xảy ra giữa họ để dẫn đến kết quả này. 

Tuy nhiên, nhìn thấy ánh nhìn và lời nói thiện cảm từ các bạn cùng lớp dành cho Aoi, có vẻ như mọi chuyện đã được giải quyết theo cách tốt nhất có thể.

Hình ảnh tiêu cực về Fuzuki Aoi - một cô gái tẻ nhạt, u ám, kỳ quặc, luôn đọc sách và không ai biết cô đang nghĩ gì, một người bạn cùng lớp mà có hay không cũng chẳng ai quan tâm - đã hoàn toàn tan biến.

Trong lúc Yusei và Hina còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, Mio gật đầu tán thưởng. Hai người đó đang tiến đến chỗ họ. 

"Mọi người, chào buổi sáng!"

Sota chào hỏi với giọng điệu như mọi khi.

Bên cạnh cậu, Aoi nhìn xung quanh một cách ngượng ngùng. 

"Nào, Aoi cũng chào đi."

Khi Sota thúc giục, vai Aoi run lên.

Tuy nhiên, cô quyết tâm quay mặt về phía mọi người, hít một hơi sâu rồi nói.

"……Chào buổi sáng mọi người."

Dù nói hơi nhanh nhưng lời của cô vẫn đến được tai mọi người. 

"C-Chào buổi sáng... Fuzuki-chan."

Hina nói với giọng vẫn còn ngạc nhiên.

"Chào... buổi sáng."

Yusei nói với vẻ mặt hơi căng thẳng. 

"Chào buổi sáng, Fuzuki-san."

Chỉ có Mio, người đã biết một phần câu chuyện, mới nói với vẻ mặt bình tĩnh.

"Ừm, tớ không biết có nên hỏi hay không, nhưng So-chan và Fuzuki-chan là…"

Hina rụt rè hỏi Sota.

Rõ ràng cô ấy muốn biết về mối quan hệ giữa Sota và Aoi. Yusei có lẽ cũng cảm thấy tương tự.

"Xin lỗi vì đã làm mọi người ngạc nhiên. Aoi là..."

Nhìn quanh nhóm bạn thân, Sota nói một cách tự tin.

"Bạn thân của tớ."

bạn ko đủ đau nên cho chữ thân vào...