Người chơi trở lại sau 10.000 năm

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Wed novel - Chương 05 Trái Đất khác lạ, cảnh vật thân thuộc (2)

“Tôi từng nói rằng từ chối không phải cách duy nhất, xem ra tôi không thể từ chối rồi” KangWoo nói khi gật đầu với đôi mắt lấp lánh.

Từ quan điểm của mình, là hiển nhiên khi anh không từ chối.

"Fufu. Vậy thì, đi theo em," cô vừa nói khi đang mỉm cười, rồi quay người.

Lúc đó, một người ở trước cổng bước đến gần KangWoo và Seol-ah— anh đang mặc trang phục nhìn như trang phục quân đội.

"Xin hãy xuất trình thẻ ID người chơi."

"À vâng, đây."

Seol-ah gật đầu và đưa anh ta một thẻ ID thể hiện hạng E. 

"Đã kiểm tra thẻ ID."

Như là anh ta cảm thấy phiền bởi việc này, anh chỉ nhìn vào thẻ mấy giây trước khi gật gù.

Có vẻ đây là một việc phổ biến như là kiểm tra thẻ CCCD khi đi uống rượu ở vũ trường.

“Chàng trai ở đó nữa”

‘Khỉ gió.'

KangWoo thầm chửi rủa.

‘Mình không ngờ đến việc ai đó sẽ hỏi về một thẻ ID.'

Anh đang gặp rắc rối.

Anh không có thẻ ID người chơi.

‘Nếu mình nói mình quên, mọi việc sẽ trở nên rắc rối.’

Anh làm gì có – đó là lý do mọi việc sẽ trở nên rắc rối.

Từ khi KangWoo mất tích, anh ở trong một nơi mà không cần quan tâm đến một thẻ ID.

 Không những mọi việc có thể trở nên rắc rối, mà kế hoạch tái hòa nhập cộng đồng một cách tự nhiên cũng tan tành.

‘Nhưng quan trọng là...’

Nếu mọi việc trở nên phức tạp bây giờ, cơ hội mà anh chờ sau mười ngàn năm sẽ trôi vào hư không.

‘Mình phải ngăn không để việc đó xảy ra '

Có câu nói rằng “ xuôi theo dòng nước “ phải không nhỉ?

Chỉ có đồ ngu mới để một cơ hội như này mất đi.

“Anh chờ một chút” 

KangWoo đặt tay vào túi.

Tất nhiên không có gì bên trong 

‘Đó là một quyền năng khó với quỷ năng hiện tại mình có."

Anh nhớ lại dáng điệu của người đang giữ thẻ ID người chơi của Han Seol-ah. 

Chỉ một giây.

‘Nếu chỉ như vậy…'

Anh thử làm điều đó chỉ với lượng quỷ lực ít ỏi hiện tại.

"Nó đây."

Khi nói vậy, KangWoo đưa tay từ trong túi ra và giơ ngón tay giữa vào mặt người đàn ông.

Đồng thời, anh kích hoạt một quyền năng anh có.

— quyền năng che mắt.

Đó từng là quyền năng của Dantalion có tác dụng thay đổi nhận thức của mục tiêu và lừa dối thị giác. 

Vì những tính năng này, đó là một quyền năng tiêu thụ rất nhiều quỷ năng.

Lượng quỷ năng cần dùng tăng theo sức mạnh của mục tiêu nhưng người sĩ quan kiểm tra thẻ ID người chơi có vẻ yếu hơn người cấp 6 Han Seol-ah.

Khi anh dùng quyền năng này , đôi mắt của mục tiêu bị đánh lừa.

Anh gật đầu khi nhìn KangWoo, đang giơ ngón tay giữa.

"Đã kiểm tra."

Dù chỉ trong một giây, anh cảm thấy như toàn bộ quỷ năng anh có rời khỏi người.

KangWoo hạ tay xuống khi cố gắng điều chỉnh nhịp thở.

"Vậy chúng ta đi."

"Vâng."

Sau khi hoàn thành kiểm tra thẻ ID, KangWoo cùng Han Seol-ah đi đến nhà cô. 

‘Cuối cùng.'

KangWoo theo cô với những bước nhanh.

Người ta nói lòng tham của con người là vô tận?

Ban đầu, anh nói anh vẫn ổn chỉ cần cô gái có hai mắt, một cái mũi, một cái miệng, nhưng bây giờ, anh không thể phủ nhận việc Han Seol-ah xinh đẹp đến mức nào. 

Anh siết chặt nắm đấm khi nghĩ về những gì sẽ xảy ra.

'Yolo!'

“Đây là nhà em."

Họ đến một khu chung cư có vẻ ngoài xập xệ.

Không chỉ căn chung cư mà cô sống, mà toàn bộ những căn chung cư khác gần đó cũng có vẻ rất cũ.

'Có vẻ như cô ấy đang gặp vấn đề về tài chính.'

Nó khác biệt với căn nhà hiện đại mà anh đã trông chờ.

KangWoo nhìn Han Seol-ah bằng đôi mắt đầy hi vọng .

‘Đừng lo, cưng! Anh sẽ nhanh chóng kiếm thật nhiều tiền và mua một căn nhà cho chúng ta!'

Dù là họ chỉ vừa mới biết nhau, nhưng trong tưởng tượng của anh, họ đã sống hạnh phúc.

Cạch-

"Mẹ, con về rồi."

‘Hả… mẹ?'

Khi mà anh tưởng là cô mời gọi mình một cách rất cụ thể, anh cứ nghĩ là cô sống một mình. KangWoo rất ngạc nhiên.

Một người phụ nữ với vẻ mệt mỏi nhanh chóng bước về phía họ .

"Con có ổn không? Có bị thương ở đâu không đấy?"

"Vâng, con ổn."

"Con có lập nhóm rồi mới vào cổng không đó?"

"À... Vâng, tất nhiên rồi," Han Seol-ah lắp bắp khi tránh ánh nhìn của bà. Cô ra dấu cho KangWoo.

"Đây là Oh KangWoo. Con gặp anh ấy trong cánh cổng. Khi đi săn con gặp nguy hiểm, nhưng nhờ có anh ấy giúp, mà con có thể ra ngoài an toàn."

"Ôi! cám ơn cậu!"

Người phụ nữ trung niên nắm tay KangWoo và cúi đầu.

Bà có vẻ rất lo lắng khi Han Seol-ah tiến vào cổng.

‘Khỉ thật.'

Nhưng giờ đây, KangWoo không thể nghe tiếng bà cảm ơn anh.

‘Không thể tin nổi là nhỏ thật sự chỉ muốn mời mình ăn cơm.'

KangWoo nhìn Seol-ah với một vẻ buồn bã như là anh muốn nói tình hình này thật bất công. 

Tương lai mà anh vẽ ra với cô tan tành.

Anh thấy mình như một chiếc máy bay chưa kịp cất cánh đã lao xuống vực. 

"Anh KangWoo...?"

"À, vâng. Không có gì đâu."

KangWoo trả lời bằng giọng rầu rĩ và lắc đầu.

Nói chung thì, đây là lỗi của anh khi để trí tưởng tượng của mình đi quá xa, nhưng anh không thể không cảm thấy thất vọng. 

"Haha. Nhà em... Nó không được tốt. Nhưng đừng lo, em rất tự tin vào khả năng nấu nướng của mình" Han Seol-ah nói khi làm một biểu cảm buồn bã. Cô nghĩ rằng KangWoo thất vọng sau khi thấy hoàn cảnh gia đình mình.

"À, không phải thế. Cô đừng lo."

Anh vốn là trẻ mồ côi, nên trước khi rơi vào Địa ngục, anh còn sống ở một chỗ còn tệ hơn nơi này.

Đó là thời gian khốn khổ. Anh từng phải vất vả để sống sót qua ngày.

‘Mặc dù so với Địa Ngục thì vẫn còn sung sướng hơn nhiều.'

Ở Địa ngục, anh phải chiến đấu để sống sót mỗi ngày, mặc dù anh rất có thể sẽ chết đói ở Trái Đất, cuộc sống ở đây vẫn tốt hơn nhiều.

"Mời vào, anh KangWoo."

"Ôi. Mời cháu vào. Nhà mình có chút tồi tàn, mong cháu đừng bận tâm."

KangWoo vào nhà khi nhận sự chào đón ấm áp từ cả hai.

Căn nhà có diện tích xấp xỉ khoảng 66m2.

Nó vẫn rất rộng tùy theo bạn bố trí nó thế nào.

"Anh KangWoo, chờ một lát. Em sẽ chuẩn bị nhanh thôi."

"À, anh nhờ em một chút được không?"

"Vâng, không vấn đề."

Han Seol-ah gật đầu lắp lự.

"Anh đã làm mất điện thoại của mình. Em có thể cho anh mượn một lát không?" KangWoo hỏi cô.

"À! Được, không sao."

Cô lấy điện thoại của mình từ túi và đưa cho anh.

Giờ anh có thể nhìn kĩ nó, chiếc điện thoại của cô đã khá cũ và có một vết trầy trên màn hình.

Không chỉ vậy, nó còn là một mẫu mà anh từng biết.

‘Dựa vào đó cái điện thoại này đã hơn năm năm rồi…'

Một lần nữa anh nhận ra tình hình tài chính của họ không được tốt.

‘Chắc là nó vẫn ổn để tìm kiếm thông tin trên internet.'

Anh muốn biết việc gì đã xảy ra trong năm năm qua.

Cổng và người chơi… Đó là những thứ không xuất hiện trên Trái Đất mà anh biết.

KangWoo chậm rãi đọc tin tức từ năm năm trước.

[Tháng hai, ngày 22, 2018. Thế giới đảo lộn.]

[Thế giới lâm vào tình trạng khủng hoảng sau khi hàng trăm cánh cổng đột ngột xuất hiện.]

[Súng đạn vô dụng trước lũ quái vật bước ra từ những cánh cổng. Trăm ngàn quân lính hi sinh dưới bàn tay của lũ quái vật.]

[Hợp chúng quốc Hoa Kỳ thành lập một liên minh khẩn cấp. Hàn Quốc trở thành thành viên thứ chín.]

[Người chơi đầu tiên xuất hiện ở Hoa Kỳ. Cô là ai?]

[Số người chơi toàn thế giới tăng lên. Họ có phải là hi vọng của nhân loại?]

"Hmm..."

KangWoo chớp mắt sau khi đọc những tin tức .

‘Tháng hai, ngày 22, 2018…'

Ngày mà các cánh cổng bất ngờ xuất hiện trên toàn cầu.

Đó cũng là ngày mà KangWoo bị hút vào một cánh cổng thứ nguyên và rơi vào Địa ngục.

‘Có nghĩa là mình bị hút vào một trong những cánh cổng đã đột ngột xuất hiện hôm đó?'

Dựa vào những dữ kiện, đó có vẻ là đáp án chính xác.

KangWoo cố tìm một vài thông tin về cánh cổng đã gửi anh đến địa ngục trong mười ngàn năm, nhưng anh không tìm được gì. Hầu hết thông tin là thông tin đại chúng.

‘Mình cần tìm một vài thông tin mật.'

Có thể các tổ chức quốc tế có những thông tin mà không được công bố.

KangWoo nghĩ về việc xâm nhập một tổ chức quốc tế nào đó, khi mà cuộc sống của anh thoải mái hơn và anh đã lấy lại sức mạnh.

"Anh tìm gì vậy?" Han Seol-ha hỏi anh khi cô đang nấu ăn.

"Anh tìm một vài thông tin vì anh cần kiểm tra lại vài thứ."

"Ra vậy. Thế thì em chuẩn bị bữa tối sau nhé?"

"Không, nó ổn. Hãy ăn ngay khi mà đã sẵn sàng."

Dù sao thì, anh đã hiểu tình trạng hiện tại.

Từ bây giờ, có vẻ tốt hơn nếu anh tự tìm câu trả lời.

"Vậy thì anh chờ một chút. Em vừa nấu xong."

Han Seol-ah trở vào bếp và bưng ra một nồi.

"Đây là kimchi hầm. Em muốn mời anh cái gì đó tốt hơn...."

Với một nét mặt hối lỗi, cô đặt cái nồi lên bàn và mở nắp. 

Khói trắng tạo thành hình hoa hồng bốc lên từ nồi, và một mùi thơm tỏa ra từ đó.

"...!"

KangWoo tròn xoe mắt.

Một cảm giác run rẩy nổi khắp người anh.

"Kimchi… hầm..."

Mắt anh run rẩy khi nhìn vào món kimchi hầm trên bàn.

Thịt hầm với kimchi đỏ cùng vài lát thịt heo hấp dẫn anh.

"Kimchi hầm!!!"

Thịch-!

Anh đã chờ đợi khoảnh khắc này bao lâu rồi?

Anh đã mơ về nó hầu như mọi ngày khi chìm vào giấc ngủ.

Anh lao đến bàn như một người đã đói khát nhiều ngày.

‘Thật hạnh phúc.'

Một giọt nước mắt ấm rơi lên má anh.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage