Never Die Extra

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1283

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Web novel - Chương 22 : Evan D.Sherden. Lớn lên (1)

Bây giờ, mọi thứ đang diễn ra cực kỳ suôn sẻ, nhưng Evan đã gặp phải một vấn đề. Nhờ vào nổ lực không ngừng trong vài tháng qua, sức mạnh của tay phải đã tăng lên và đã có thể bắt kịp với thời gian của tay trái.

Hơn nữa, nhờ việc sức mạnh của cậu ấy ngày càng tăng lên nhờ vào việc luyện nắm tay và tập tạ, cậu ấy đã đủ sức để bóp chết slime chỉ trong 1 giây sau khi triệu hồi chúng.

Tuy nhiên, đó chính là lý do của vấn đề hiện tại.

<Squeak!>

'Việc này khiến tiếng ồn tăng lên,'- Evan nghĩ.

Sau kỳ sinh nhật lần thứ 10, cậu ấy sẽ không có thời gian để luyện tập do phải tham gia các lớp học nghi thức dành cho quý tộc. Nên cậu ấy cần phải tìm ra cách để loại bỏ tiếng kêu của lũ slime khi chúng chết.

<Squeak!>

"Chủ nhân, nếu ngài thấy phiền về việc này, tôi sẽ giậm giày mỗi khi ngài giết một con slime."

<Squeak!>

"Đó là một ý tưởng ngu ngốc! Sẽ không ai bị lừa bởi nó cả."

<Squeak!>

"Xin lỗi, thưa chủ nhân."

<Squeak!>

Evan bác bỏ đề nghị của Shine. Belois, người vẫn đang đứng bên cạnh Evan, đang mở to mắt nhìn cậu ấy.

<Squeak!>

Đột nhiên, đôi mắt đỏ như máu của cô ấy sáng lên.

"Vậy em sẽ phát ra một âm thanh mỗi khi có con slime chết."

"Chà... Cám ơn, Belois. Nhưng nếu em cứ liên tục phát ra những âm thanh kỳ lạ, thì ta sẽ lo lắng cho em hơn là việc luyện tập slime của ta..."

<Squeak!>

"Em không quan tâm đến danh dự của mình, thưa Chủ nhân."

"Nếu em không bỏ ý định đó đi, em sẽ còn mất nhiều thứ hơn là danh dự của bản thân."

"...Xin lỗi, thưa Chủ nhân."

<Squeak!>

Khi lời đề nghị bị từ chối, Belois hơi cúi đầu và lùi lại. Evan thấy cô ấy có vẻ chán nản và buồn bả.

'Belois đã tiến bộ đáng kể trong một năm vừa qua, trong cả quá trình đào tạo hầu gái và cả luyện tập phép thuật. Cô bé đã phát triển rất tốt...' - Evan nghĩ. 

Nhìn vào cô bé lúc này, Evan lo lắng về lòng biết ơn của cô, và tự hỏi lòng trung thành đó có phát triển theo một hướng hơi mâu thuẫn hay không. 

'Đây hẳn là do Maybell làm!'- Kể từ khi cậu ấy được làm chủ nhân của cô, Evan đã quyết định sẽ đuổi việc Maybell vào một ngày nào đó.

<Squeak!>

'Nhưng mình sợ cô ấy. Hơn nữa, mình nên thận trọng không để cô ấy phát hiện ra khóa huấn luyện slime của mình. Mình nghi ngờ rằng tương lai sẽ có một ngày cô ấy bắt gặp mình đang làm việc này.' - Evan rùng mình khi nghĩ đến việc này.

'Mọi người sẽ nghĩ sao khi nhìn thấy một đứa trẻ triệu hồi và bóp nát những con slime nhỏ. Sẽ rất mệt để giải thích cho cô ấy hiểu... Có nghĩa là sẽ tốt hơn khi việc này vẫn là một bí mật.'

<Squeak!>

"Để tránh tiếng kêu của lũ slime khi chúng sắp chết, thì tôi nghĩ không còn cách nào khác ngoài việc ngài mạnh đến mức có thể giết chúng ngay lập tức, thưa Chủ nhân."

<Squeak!>

'Các cậu là những người duy nhất biết về khóa huấn luyện này của ta, vậy nên ta biết rằng các cậu thật lòng muốn giúp ta. Ta đã siêng năng luyện tập trước mặt hai người trong vòng một năm qua, liên tục bóp chết slime, nhưng dù vậy thì ta vẫn không thể làm được điều đó, ta nghĩ các cậu cũng hiểu rõ điều đó.' -Evan thầm nghĩ.

<Squeak!>

"Và để làm được điều đó, không phải ngài đã nhận ra rằng ngài phải làm gì để lên cấp sao, thưa Chủ nhân? Ngài phải đi vào hầm ngục..."

"Không. Tất nhiên là ta đã sẵn sàng để đi vào đó, nhưng các cậu thì không."- Evan từ chối đề nghị này.

"Nhưng tại sao ngài lại không cho chúng tôi đi cùng, thưa chủ nhân?"- Shine ngay lập tức hỏi.

"Ta đã nói với cậu rằng bây giờ vẫn còn quá sớm đối với các cậu. Hơn nữa, chỉ còn hai năm nữa là chúng ta sẽ tiến vào đó, ta hứa. Chúng ta cần phải chuẩn bị từng bước một."

"Nhưng, thưa Chủ nhân, tôi đã mạnh hơn trước rất nhiều!"

"Cậu vẫn còn một quãng đường dài phải đi, Shine."

Như Shine vừa nói, cả hai người họ đã phát triển vượt bặc chỉ trong một năm vừa qua.

Tất nhiên, đúng là họ đã lên cấp và có sức mạnh tương đối so với trước đây nhờ vào sự nỗ lực của bản thân, nhưng đó là vì cả Belois và Shine đều nhận được sự chỉ dẫn cao nhất của quản gia và hầu gái. Đồng thời, họ được đào tạo hoàn hảo theo năng khiếu của bản thân. Nhưng nhiêu đó là vẫn chưa đủ để đi lang thang vào các hầm ngục. Đó là tất cả, họ chỉ mạnh thêm có một chút.

"Cậu nên biết ơn về việc dù vẫn còn nhỏ, cậu đã vượt qua tất cả các bạn đồng trang lứa và có thể bắt kịp ta."- Evan cố cổ vũ Shine.

"Tôi không có ý phàn nàn gì với Chủ nhân. Làm sao mà tôi dám phàn nàn trước mặt ngài cơ chứ. Chỉ là hiện tại tôi không thể giúp gì cho ngài chỉ với sức mạnh hiện tại,tôi thật sự muốn trở thành..."- Shine trả lời.

"Hãy nghe kỹ lời ta, Shine. Hầm ngục là một nơi cực kỳ nguy hiểm, ngay cả những người lính được huấn luyện kỹ càng cũng có thể bỏ mạng ở đó chỉ vì một giây bất cẩn. Ta thậm chí đã từng thấy các hiệp sĩ chết ngay ở tầng đầu tiên của Hầm ngục."- Evan cố giải thích.

'Làm sao mà một đứa trẻ 10 tuổi có thể biết nhiều điều về hầm ngục như vậy?' - Shine lặng lẽ đứng trước Evan mà không phản bác lại. Cậu ấy biết rằng Chủ nhân sẽ không bao giờ nói dối cậu ấy về những việc này. Nếu Evan nói rằng cậu ấy đã từng thấy các hiệp sĩ chết ở tầng đầu tiên, thì đó chính là sự thật và hầm ngục thật sự là một nơi cực kỳ nguy hiểm.

'Tất nhiên đó cũng có thể là hậu quả của việc thiếu cảnh giác... Nhưng dù như vậy, nếu các hiệp sĩ đã được huấn luyện chết vì mất cảnh giác, làm sao mà mình có thể sống sót ở đó?'- Shine bực bội suy nghĩ.

"Khi thời điểm đó đến, cậu sẽ phải tiến vào hầm ngục dù cậu không muốn, Shine. Cậu chính là một chủng tộc người mới sẽ phát triển mạnh mẽ bên trong hầm ngục."- Evan nói với Shine.

"Nhưng Chủ nhân..."

"Nhưng bây giờ chưa phải lúc. Vẫn còn rất nhiều chỗ cần phải cải thiện trong kỹ năng của cậu. Kỹ thuật song kiếm hiện tại của cậu chỉ mới cấp độ nhập môn. Ít nhất, nó phải ở mức độ sơ cấp."

"...Đúng là như vậy."- Shine rũ vai xuống sau khi nghe điều đó.

Evan thấy cậu ấy buồn bã vì những lời của mình.

"Shine, cậu không cần phải buồn. Cậu đang phát triển với tốc độ vượt bậc."

Evan vỗ vai Shine và mỉm cười. Sau đó, cậu ấy tự nhắc bản thân không được cười và cố gắng kiềm chế lại. Mỗi khi ở cùng với Shine và Belois, cậu ấy đều không thể nhịn cười được. Việc này cũng tương tự với khi ở cùng Bernard.

"Ta chỉ muốn đảm bảo mọi người đều an toàn, vậy nên khi thời điểm đó đến, và mọi người đều đã sẵn sàng, chúng ta sẽ đi cùng nhau... Cậu có thể đợi đến lúc đó không?"- Evan lịch sự hỏi Shine.

"Tất nhiên, thưa Chủ nhân."- Shine gật đầu và lùi lại một cách nhã nhặn.

Sự tin tưởng của Evan dành cho Shine chưa bao giờ bị lung lay kể từ khi Evan gặp được cậu ấy. Tuy nhiên, con người thường đánh mất ý chí tiến lên sau khi đạt được một vài thành tựu và kỹ năng. Họ dường như đã quên đi địa vị, cảm xúc và số phận cùa mình.

Shine rất biết ơn Evan, người đã đánh thức cậu dậy khỏi sự kiêu ngạo bằng cách dội cho cậu một gáo nước lạnh.

"Shine, anh cần phải mạnh mẽ hơn,"- Belois đột ngột nói.

"Em chỉ mới có 8 tuổi thôi, em biết gì chứ?"- Shine vặn lại. 

Shine trở nên cáu kỉnh trước những lời vừa nãy của cô, còn Belois thì vẫn tiếp tục trêu chọc cậu ấy. Cô ấy đang cười, và mái tóc đen dài tới cổ của cô bé, dường như cũng đang cười và lắc lư cùng với cô. Đó là điều không thường thấy ở một đứa trẻ tám tuổi.

'Đó có phải là do cô bé được nhận sự chỉ dạy trực tiếp từ hầu gái trưởng? Nhưng Maybell, người chỉ lớn hơn Belois 6 tuổi, lại hoàn toàn khác với cô ấy... Làm sao để giải thích được sự khác biệt này?' Evan tự thì thầm với chính mình.

"Ngài cho gọi tôi à, Cậu chủ?"- Maybell bất ngờ xuất hiện.

"Không, ta không hề gọi cô."

"Lạ thật. Rõ ràng là tôi vừa nghe cậu chủ gọi tôi."

"Cô làm thế quái nào mà..." Shine giật mình.

Shine từng nghe quản nghe quản gia trưởng khen ngợi Maybell nhờ khả năng ẩn thân của cô, khiến ông đặt cho cô ấy cái biệt danh 'Young Shin' (Người hầu với khả năng di chuyển như một cái bóng). Nhưng những chuyển động của Maybell còn đáng ngạc nhiên hơn những gì mà cậu ấy tưởng tượng.

"Vậy cô tới đây có việc gì không, Maybell?"- Evan hỏi cô ấy.

"Cậu chủ, tôi chỉ ở đây để nói ràng cậu vẫn dễ thương và đẹp trai như thường ngày!"

Nhưng đáng ngạc nhiên hơn nữa là khả năng giữ bình tĩnh của Evan trước sự xuất hiện bất ngờ của Maybell. Đó là kết quả của vô số giờ triệu hồi slime và bóp nát chúng. Vào một số thời điểm, Evan phải ngừng cuộc luyện tập slime vì cô ấy có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Dù sao thì, Maybell không phải là một người hầu xuất sắc, nhưng cô ấy là người có thể tin tưởng được khi phát hiện ra cuộc huấn luyện slime của cậu, vì cô ấy sẽ không nói cho người khác biết.

"Đây là nguồn cung cấp dược liệu và độc dược trong tuần này. Như vậy là đủ rồi, phải không Cậu chủ?"

"Đúng vậy. Cám ơn."

Vào thời điểm Maybell có thể phân biệt được các loại thảo mộc khác nhau bằng cách chỉ sử dụng đôi mắt, Evan đã bắt đầu dạy cô ấy cách để kết hợp các loại dược liệu và độc dược vào trong trà... Cậu cũng chia sẻ và dạy cách pha chế riêng của mình cho cô ấy.

Khả năng chịu độc của cơ thể sẽ không thể tăng lên nếu bạn chỉ uống duy nhất một loại trà độc. Cần phải thay đổi thành phần của trà theo định kỳ.

"Và ngài Bernard đã yêu cầu thêm dược sĩ. Có vẻ kỹ năng của Hanna cũng đang dần được cải thiện."- Maybell thông báo cho Evan.

"Được rồi. Vậy thì chúng ta cần thuê thêm một người khác. Chúng ta cần thêm người để hỗ trợ cho chị Hanna."

"Vâng, tôi sẽ chuyển lời của cậu chủ cho ngài Bernard. Ngoài ra, tôi vẫn liên tục báo cáo với ngài Hầu tước và hành động theo lệnh của ngài ấy. Hơn nữa..."- Maybell tiếp tục.

Evan lắng nghe báo cáo của Maybell và đưa ra những hướng dẫn để giải quyết các vấn đề cần quyết định của cậu ấy. Bản báo cáo được sắp xếp ngắn gọn dế hiểu nên không cần phải lặp lại hai hay ba lần.

Khi Maybell bắt đầu giúp đỡ các hoạt động kinh doanh, cô ấy đã trở thành tai, mắt, và đôi khi là cả miệng của Evan. Mặc dù Evan đã biết trước Maybell là một người có năng lực, và nhờ vào nguồn động lực lớn hơn bao giờ hết đã dẫn đến kết quả xuất sác ngoài sức tưởng tượng. Bây giờ, có những người đang thèm muốn vị trí hiện tại của cô ấy. Nhưng Maybell từ chối thay đổi vị trí hiện tại, cô ấy luôn nói rằng muốn được phục vụ Evan...

'Đối với mình, ngài ấy còn hơn cả một người Chủ nhân.'- Đó là suy nghĩ của Maybell. Lúc đầu, Maybell vô cùng kinh ngạc bởi khả năng phán đoán tình huống và đưa ra đối sách giải quyết của cậu ấy. Nhưng hiện tại cô ấy đã dần quen với nó.

Một ví dụ là, trong vài tháng đầu tiên sau khi hiệu thuốc Brotherhood vừa mở cửa, anh trai của Evan, Eric, đã đảm nhận hầu hết công việc. Nhưng khi thấy hiệu thuốc đã ổn định và dần phát triển nhờ khả năng của Evan, cậu ấy đã ngay lập tức nhường lại vị trí quản lý. Cậu ấy thật sự là một người anh trai tốt, là người đã bảo vệ Evan dưới danh nghĩa của mình và cũng không can thiệp vào quyết định của Evan hoặc đưa ra bất kỳ mệnh lệnh nào.

"Nhân tiện, Cậu chủ, cậu đang lo lắng à?"- Maybell hỏi Evan.

"Cô thật sự có khả năng đọc suy nghĩ à?!"

"Tôi chỉ nhìn vào biểu cảm lo lắng trên mặt Cậu chủ!"

Vì câu hỏi của Maybell, Evan đã nhượng bộ. Sau khi cô ấy hoàn thành báo cáo của mình, Evan đã giải thích sơ tình hình hiện tại của mình. Sau khi chăm chú lắng nghe mọi thứ, cô ấy bắt đầu nói.

"Nếu lực tấn công không đủ, Cậu chủ có thể sử dụng vũ khí để tăng nó lên?"

"Loại vũ khí nào mà có thể tăng lực nắm tay có chứ?"

"Có loại cổ vật nào có thể tăng sức mạnh của đôi tay khi mang nó không?"

"Chắc là sẽ có loại cổ vật như vậy..."- Evan bật dậy. Trong tâm trí của cậu bỗng sẹt qua một ý nghĩ.

"Đúng vậy. Chắc chắn trên thế giới này có các cổ vật có thể tăng cường sức mạnh thể chất. Nếu là như vậy, ngài có thể có thể dễ dàng có được chúng!"

"Nhưng tại sao tới tận bây giờ chúng ta vẫn chưa thể tìm thấy hay mua được một cổ vật tuyệt vời như vậy? Chúng ta không hề thiếu tiền."- Shine nói.

"Bởi vì những cổ vật này không nổi tiếng lắm. Bản thân sự tồn tại của chúng chỉ có thể được biết nếu cậu thật sự tìm kiếm chúng một cách cụ thể và cẩn thận. Ngoài ra, không có bao nhiêu người biết về chúng, và chúng rất khó tìm thấy."- Evan đáp lại với tiếng thở dài.

Và rồi cậu đột nhiên nhớ ra, "Nhưng cũng có cách để có được cổ vật như vậy."

"Ah..."

Evan run rẩy khi nhớ lại sự kiện tồi tệ nhất của Đại chiến Yoma 3, nó thường được gọi là 'thảm họa găn tay máu'.

Sự kiện đó chính là sự kiện do Evan mở đầu. Mặc dù cần có rất nhiều điều kiện tiên quyết, đó là một sự kiện xảy ra ngẫu nhiên khi nhân vật chính đã thân thiết với Evan đến một mức độ nào đó. Nếu bạn đặt ngày sinh nhật cho nhân vật chính, Evan sẽ mang tặng bạn một đôi găng tay đen bằng da có dính máu. Cậu ấy nói rằng đã lấy được nó từ một ông chủ quán bar mà cậu hay đến.

"Sau khi đeo thứ này vào, cậu sẽ cảm thấy tràn đầy sức mạnh! Thứ này chính là quà sinh nhật của tôi!"

Bạn có thể lựa chọn đồng ý hoặc từ chối nhận găng tay từ cậu ấy. Nhưng nếu bạn chọn đồng ý, nó sẽ dẫn đến kết thúc tồi tệ nhất.

Khi nhân vật chính nhận được cặp găng, cậu ấy đeo nó vào và đem đi thử ngay lập tức.

Ngay cả vung tay một cái cũng khiến người đeo yếu đi một cách kỳ lạ. Kỹ năng được miêu tả cũng không hề được kích hoạt. Và tất nhiên, nhân vật chính đã tử vong, và rồi tất cả sẽ kết thúc theo cách thường lệ. Evan bị đâm bởi một con quái vật từ sau lưng.

Trong trường hợp khác, nếu nhân vật chính từ chối đôi găng, Evan sẽ tự đeo nó. Ngay cả khi đã ghi nhớ và đọc câu thần chú, nó vẫn không kích hoạt hiệu ứng được miêu tả. Nhân vật chính đã kịp thời cứu lấy Evan, phải nhận lấy cái chết. Và cuối cùng, Evan cũng tử vong.

'Dù cho có lựa chọn như thế nào đi nữa, thì cái kết của kịch bản đó vẫn tương tự với nhau. Trong Đại chiến Yoma 3, đó được coi là một trong những sự kiện buộc phải tránh bằng mọi giá. Đó là lý do mà mình quên mất nó!'- Evan nghĩ đây chính là lý do mà cậu không nghĩ tới ý tưởng này sớm hơn.

Thứ cổ vật mà Evan muốn tìm chắc chắn sẽ tăng sức mạnh của người đeo một cách vượt bậc. Nhưng vấn đề là kỹ năng chỉ được kích hoạt khi người dùng không sử dụng bất kỳ vũ khí gì khi đeo đôi găng tay đó. Và nếu sử dụng vũ khi trong lúc đeo đôi găng tay, người đeo sẽ không thể phát huy được khả năng của vũ khí. Đó là lý do khiến cho nhân vật chính không thể sử dụng được kiếm đúng cách, cuối cùng thì phải nhận lấy cái chết.

Evan không thể sử dụng câu thần chú vì cậu không nhớ nổi nó là gì. Nhưng hiệu ứng mặc định của trang bị này đã quá đủ cho cậu.

'Trong trường hợp của mình, mình có thể sử dụng chúng! Nếu mình đeo chúng mà không sử dụng bất cứ vũ khí nào, chúng có thể cải thiện khóa huấn luyện slime của mình! Ý tưởng này quá tuyệt vời vì mình không hề bị hạn chế bởi hiệu ứng của chúng! Một món cổ vật tệ nhất lại trở thành thứ hữu dụng nhất cho quá trình luyện tập slime của mình!'- Evan phấn khích nghĩ.

Evan đứng dậy và nói "Đi mua sắm thôi nào!"

(Trans: Tiếng gọi của tình yêu đó :))