Nè, bạn thân của tớ ơi. Hôm nay chúng mình lại hôn nhau nữa nhé?

Truyện tương tự

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

2 10

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

32 116

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

21 89

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

286 7409

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

64 357

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

4 21

Tôi đã bị cô bạn thuở nhỏ của mình cưỡng hôn - Chương 04: "Tớ thích cậu ấy mà?"

Hai ngày liên tiếp, tôi đã hôn cô bạn thuở nhỏ của mình. Tổng cộng là hai lần. Cả môi trên lẫn phần môi dưới, hai phần môi, và hai lần hôn.

Chính tôi cũng chẳng hiểu nổi bản thân đang nói cái quái gì nữa. Tôi cũng chẳng hiểu ý nghĩa của từ "bạn thân" mà Sagiri nói. Cô ấy bảo nếu là bạn thân thì có thể hôn nhau hằng ngày.

Bạn thân là như thế nào?

Sau khi hôn xong, Sagiri lại trở về như bình thường. Không, đúng hơn là tôi không còn rõ "bình thường" là thế nào nữa, nhưng cô ấy vẫn giống như cô bạn thuở nhỏ mà tôi biết.

Vậy còn lúc hôn thì sao?

Khi đó, Sagiri như một người khác hoàn toàn vậy, một cô bạn thuở nhỏ mạnh mẽ, dù là bạn thân nhưng vẫn chủ động hôn tôi.

Liệu tôi có nên nêu vấn đề này ra để bàn luận? Không, chắc không nên đâu... Làm sao mà bàn được chuyện này chứ.

Hôn, hôn, hôn. 

Người ta thường hôn với ai nhỉ?

"... Này Hasegawa. Có khi nào, Sagiri thích tao không?"

"Akahori, mày vẫn còn mơ ngủ à?"

Thắc mắc của tôi bị Hasegawa, thằng bạn to con cùng lớp, thẳng thừng gạt bỏ.

"Không, hôm qua tao ngủ khá ngon đấy."

"Thật á? Đã ngủ trưa nhiều vậy mà tối vẫn ngủ ngon được, đúng là khỏe thật đấy... mà không phải thế!"

—Đùng!

Hasegawa đập nhẹ vào bàn của tôi để nhấn mạnh, nhưng vì cơ thể to lớn của cậu ta mà âm thanh vang dội khắp lớp, khiến cả lớp im lặng.

"... Xin lỗi nhé."

Dù vẻ ngoài có phần đáng sợ, nhưng Hasegawa lại là người nhút nhát. Các bạn cùng lớp cũng chỉ nhún vai rồi tiếp tục trò chuyện.

"Đúng là bị chơi một vố rồi.."

"Chính mày tự làm chứ ai, Hasegawa."

"Tại mày hết đấy!"

Lời trách mắng từ thằng bạn to con trước mặt tạo ra một áp lực không nhỏ.

"Chỉ tại mày hỏi mấy câu kì lạ như Yakumo-chan có thích mày không thôi."

"... Bọn tao là bạn thân từ bé mà, thích sao được."

"Sao mày lại nghĩ thế chứ?"

—Đùng!

Thằng to con Hasegawa ngồi bàn trước nhổm người lên, khiến bàn của tôi lại phát ra âm thanh lớn.

"Thật sự đấy, xin lỗi ạ."

Lần thứ hai. Các bạn cùng lớp đã nhanh chóng thích nghi và quay lại với việc của mình, Hasegawa cũng ngồi xuống.

"Haa... giá như Yuzuru-chan về sớm thì hay biết mấy. Tao cần thêm người để đối phó với cái thằng ngu này. Chứ một mình thì chịu."

"Mày bảo ai ngu cơ?"

"Mày đấy, cái thằng tốt bụng nhưng cứng đầu và ngu ngốc."

Tôi không rõ cậu ta đang khen hay đang chê, nhưng nhịp điệu của câu "tốt bụng nhưng cứng đầu và ngu ngốc" lại nghe khá hay.

"Nghe đây, suốt cả năm nay... cô gái xinh đẹp nhất trường không chấp nhận bất cứ lời tỏ tình của ai cả, chỉ suốt ngày đi cùng mày thôi. Nếu không phải là thích mày thì là gì nữa?"

"... Chỉ là bạn thuở nhỏ thôi mà."

"Thôi ngay! Đừng có biện hộ kiểu đấy nữa! Nếu mày là người hiểu rõ bản thân mình thì thể hiện đi!"

"Bây giờ ta đang nói về Sagiri cơ mà."

"Tao đang nói về mày đó!"

Tôi bị thằng bạn cao to này trách mắng một cách vô lý. Nhưng may là không có tiếng đập bàn lần thứ ba, có vẻ Hasegawa đã tiến bộ trong khoảng thời gian ngắn.

"Mày thích thì đừng có nói với tao, đi mà nói với Sagiri đi."

"Tao... đâu phải thích cậu ấy hay gì đâu..."

"Tuổi phản kháng hay gì?"

"Tao đúng là đang trong tuổi dậy thì mà!"

"Hử? Có chuyện gì thế?"

"Aaa!"

Lại bị cô bạn thuở nhỏ gây bất ngờ từ bên cạnh. Tôi giật mình trước nụ cười tinh nghịch của cô ấy khi tự thấy trò đùa của mình thành công.

"Chào cậu, Yakumo-chan! Đúng lúc ghê."

"Chào buổi sáng, Hasegawa. Đúng lúc gì vậy?"

"Tớ đang hỏi xem Yakumo-chan có thích Akahori không ấy mà."

Mày đang nói cái quái gì thế!?

"Tớ á, thích Renji?"

"Khoan đã, Sagiri! Không cần trả lời đâu, đây chỉ là hiểu nhầm của cậu ta thôi!"

"Tớ thích cậu ấy mà?"

—Ồn ào!!

Cả lớp im phăng phắc trước câu nói bâng quơ của Sagiri. Nhưng bản thân cô ấy lại tỏ vẻ ngây thơ, không có gì khác thường cả.

Dĩ nhiên, tôi không tài nào bình tĩnh được.

Sagiri thật sự thích tôi sao...?

"Vì tớ với Renji là—"

Hayasame đưa ngón trỏ chạm lên môi.

"—bạn thân mà."

Cô ấy mỉm cười nhìn tôi.

"... Bạn thân?"

Hasegawa lúng túng hỏi lại.

"Ừ, bạn thân."

Sagiri trả lời ngay lập tức.

"... Xin lỗi nhé."

Hasegawa vỗ nhẹ vai tôi rồi lặng lẽ rời đi. Cả lớp cũng quay trở lại nhịp sống thường ngày như thể không muốn nhìn vào người vừa bị từ chối.

"Gì thế? Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

"Không có gì đâu..."

"Hả?"

Trước vẻ mặt nghiêng đầu bối rối của Sagiri, tôi chỉ có thể lắc đầu.

Một lần nữa, tôi không tài nào bình tĩnh nổi.

Bởi ít nhất, đối với Sagiri...

"Nè, bạn thân."

"Hả?!"

Bạn thân, nghĩa là...

"Cậu thích mà, đúng không?"

"Không... không phải vậy..."

Là người mà cô ấy có thể hôn.

"Đây này."

"... Hả?"

Từ trong túi xách, cô ấy lấy ra một lon nước màu tím và đặt lên bàn tôi.

Nước ép nho.

Loại nước yêu thích, được ướp lạnh, mà tôi thường uống mỗi khi đợi Sagiri… và tôi với cô ấy đã nhiều lần hôn gián tiếp qua lon nước này.

"Phần thưởng cho việc hôm nay không ngủ gật của bạn thân đấy nhé."

Vẫn nở nụ cười thường ngày, Sagiri đưa ngón trỏ nhẹ nhàng lướt qua miệng lon nước.