Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Đang ra)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

55 61

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

30 13

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

64 75

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

26 193

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

18 150

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

(Đang ra)

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

Shichino Riku

Chuyển sinh anh hùng cùng mỹ thiếu nữ nhóm chiến loạn ・ Đao kiếm ảo tưởng cố sự, khai mạc!

37 3380

Tập 02: Mũi Tên Cupid Nhuốm Máu - Chương 16

Y Mặc bây giờ đã trò chuyện qua với 9 người. Có người nói nhiều một chút, có người thì rất nhanh đã xong. Cũng chính là cái gọi là lời không hợp ý không nói nửa câu. Mặc dù trước mặt người khác cậu không ghi chép, nhưng thực ra đều đã ghi nhớ trong lòng.

Bây giờ cậu mới lấy giấy ra, bắt đầu ghi chép.

Pikachu: Tính cách thẳng thắn, ánh mắt có tính xâm lược, khả năng cao là người tốt.

Người đưa đò: Kẻ hay bắt bẻ, ý thức cá nhân mạnh mẽ, không phải Sói thì cũng là Thần.

Conan: Lòng phòng bị mạnh, ngấm ngầm muốn đối phó mình, không phải Sói thì cũng là Dân, khả năng là Dân lớn hơn.

Thôn trưởng: Người tốt (Nếu là Sói, mình e là đã bị giết rồi, nhưng trông không giống Sói).

Đỗ Lão Lục: Lão làng, người khôn khéo, thân phận không xác định.

Tiền Lão Bản: Không phải Sói thì cũng là Thần, vấn đề rất lớn, nghi ngờ là…

Duy Ngã Độc Tôn: Dân, hoặc là một con Sói ẩn mình cực sâu.

Cthulhu: Nghi ngờ là Dân, khiêm tốn đến mức cảm thấy có chút giả tạo.

Chân Vũ Đại Đế: —.

"Cái đó… Shiba… anh trai…"

"Em… nên nói gì đây?"

"…Xin lỗi… Em vẫn là lần đầu tiên ở riêng với một bạn nam trong cùng một phòng… có chút… căng thẳng…"

Lúc này, đối diện Y Mặc là cô nàng Mèo tinh nghịch đang nắm chặt váy, cúi đầu, mặt đỏ bừng.

Y Mặc viết tên cô lên giấy, tùy ý nhìn cô một cái rồi nói: "Cứ tùy tiện nói chút gì đi. Cô vừa tốt nghiệp, đi làm năm đầu, tôi đều biết cả rồi. Lúc trước chúng ta cũng đã hành động chung."

Y Mặc thầm nghĩ, cô gái nhút nhát như vậy, ở bên ngoài cũng rất khó gặp, không nhịn được cười cười, nhưng tiếc là vì mặt đơ nên không cười nổi, liền tùy ý nói: "Hay là cô nói một chút vì sao lại đặt tên là Mèo tinh nghịch đi!"

Nghe Y Mặc nói, Mèo tinh nghịch đột nhiên phấn chấn hẳn lên, trong mắt lấp lánh ánh sáng, hai tay nắm váy càng chặt hơn, hơi ngẩng đầu nói: "Tại vì em thích mèo nhất, em nuôi ba con lận! Ngô… Siêu thích luôn, buổi tối chúng nó đều thích ngủ bên cạnh em, chỉ là sáng sớm lúc nào cũng bị chúng nó đánh thức… Ngô… Nhưng em vẫn thích, đặc biệt thích! Cái đó… thật hâm mộ… Ở bên ngoài lúc nào cũng phải cẩn thận, sợ mình nói sai, làm sai chuyện gì! Không giống như mèo, có thể tự do tự tại, tùy tính mà sống!"

Nói đến chỗ hứng khởi, Mèo tinh nghịch cuối cùng cũng ngẩng đầu, dám nhìn thẳng vào Y Mặc.

"Có phải… em nói nhiều quá rồi không, hình như không có ích gì cho trò chơi…" Mèo tinh nghịch cảm thấy mình có chút thất thố, lại cẩn thận hỏi.

Y Mặc lại khoát tay: "Đâu có, không sao, cứ tùy tiện tâm sự là được. Ván này cũng chỉ có Sói là có thể tùy tính một chút thôi."

Mèo tinh nghịch nghe vậy, vội vàng lắc đầu: "Làm sao lại… Em làm sao biết được… Nhưng mà nếu là trò chơi tử vong… có lẽ, không ai có thể tùy tính được đâu…"

"Anh Shiba…"

"Cũng không có rất tùy tính mà, phải không?"

Y Mặc nghe vậy, vội vàng khoát tay: "Không không không, tôi tùy tính lắm, dù sao cũng là Thợ Săn, bọn họ chắc sẽ không ngày đầu tiên đã giết tôi đâu nhỉ? Không sao không sao, tôi chỉ là một tên hikikomori, đến lúc đó còn có thể kéo một người chết thay, cũng không lỗ! Mèo tinh nghịch cũng đừng có áp lực quá, trước cô, tôi đã cảm thấy có 4 người có bóng dáng của Sói rồi. Chính là cái tên Duy Ngã Độc Tôn, Chân Vũ Đại Đế, Conan gì đó, hiềm nghi đều rất lớn! À, đừng truyền ra ngoài nhé, chúng ta là cùng một nhóm, tôi chỉ nói với một mình cô thôi đấy. Dù sao thì, tôi thực ra nhìn cũng không chuẩn lắm đâu. Yên tâm đi, cô đáng yêu như vậy, Sói có lẽ cũng sẽ không vừa vào đã giết cô đâu, nói không chừng có thể sống đến cuối cùng."

Mèo tinh nghịch nghe vậy, không ngừng gật đầu, ấp úng đáp ứng.

"Cái đó… em… còn phải nói gì nữa không ạ?" Mèo tinh nghịch cẩn thận ngẩng đầu, hỏi Y Mặc.

Y Mặc khoát tay: "Hết rồi, gọi Điệp Vũ vào đi, chỉ còn cô ấy thôi. Thực ra tôi cũng không lợi hại như vậy, chỉ là làm màu một chút, dù sao tôi là Thôn trưởng, tỏ ra quá vô dụng cũng không hay."

Mèo tinh nghịch lại vội vàng lắc đầu: "Không đâu! Anh Shiba rất lợi hại mà, cái đó không có gì… em ra ngoài ạ…"

Y Mặc gật đầu, nhìn Mèo tinh nghịch đi ra khỏi nhà tranh.

Sau đó, trong mắt cậu lóe lên một tia sáng khác thường, cầm bút lên giấy viết như sau.

『 Mèo tinh nghịch: Sói. 』

Ánh lửa của mấy ngọn đèn trong phòng lay động, bầu không khí có chút ngưng đọng. Y Mặc day day mi tâm, cảm thấy có chút khó xử.

"Tờ giấy này… không thể giữ lại…"

Cậu ghi nhớ nội dung trên giấy vào lòng, sau đó xé nát nó ra, nhưng vẫn chưa yên tâm.

Xoẹt.

Cậu lấy ra một que diêm, đốt trụi đám giấy vụn. Theo làn khói bay lên, tất cả những gì được ghi chép đã không còn tồn tại. Sắc mặt cậu cũng không tốt lắm.

Sói… là phải chết… Trừ phi, cô ấy là bạn gái của mình. Có lẽ, có khả năng, sẽ được sống?

Y Mặc nghĩ thầm như vậy, lại cảm thấy Mèo tinh nghịch không giống, định lát nữa sẽ kiểm tra thử. Đúng là vừa rồi đã quên mất việc kiểm tra. Cậu không ghét Mèo tinh nghịch, thậm chí đối với cô gái hay ngại ngùng, gặp chuyện rõ ràng khiếp đảm nhưng vẫn đứng ra này, ấn tượng của cậu rất tốt!

"Két…"

Ngay lúc Y Mặc đang khổ não, Điệp Vũ bước vào.

"A ~ Căn phòng rất có không khí nha ~ Giống như mấy chỗ bói bài Tarot trong phim vậy?"

Điệp Vũ nhẹ nhàng đóng cửa lại, tựa người vào đó, nửa người trên hơi nghiêng về phía trước, cười tủm tỉm nhìn Y Mặc.

Miệng cười duyên dáng, đôi mắt đẹp đong đưa.

Y Mặc nghĩ đến câu nói trong Kinh Thi.

Điệp Vũ có chiều cao vừa phải, chiếc váy voan mỏng manh dài đến trên đầu gối một chút, để lộ ra đôi chân thon đều. Chiếc váy hai dây có phần cổ hơi trễ, theo động tác hơi cúi người của Điệp Vũ, có thể trông thấy một vầng ngực đầy đặn, mượt mà, trắng như tuyết, vô cùng mê người. Đôi vai nhỏ nhắn được áo choàng bao bọc, không hề tỏ ra cao quý, ngược lại càng khiến người ta cảm thấy đáng yêu, gần gũi.

Dịu dàng như nước, nhưng trong mắt lại thoáng lên nét ranh mãnh?

Nói sao đây? Nếu bắt Y Mặc đánh giá, có lẽ cô gái trước mắt là một tiểu ác ma tràn đầy sức sống! Tuyệt đối cực phẩm!

Ngay cả vòng tròn sao sáu cánh và mấy ngọn đèn âm u trong phòng, theo sự xuất hiện của Điệp Vũ, đều trở nên tràn ngập bầu không khí quyến rũ, kiều diễm.

Y Mặc day mi tâm, không nhịn được nói: "Cô quá biết trêu chọc người khác, đẳng cấp quá cao, tên otaku như tôi chống đỡ không nổi."

Y Mặc nói lời thật lòng.

Điệp Vũ nghe vậy, véo véo vành tai xinh xắn, mở to mắt nói: "Hì hì, đẳng cấp có cao hay không phải xem là gặp ai. Gặp người mình thích, tự nhiên đẳng cấp phải cao hơn một chút, nếu không sẽ bị người khác cướp mất."

Y Mặc gãi đầu: "Ồ? Nói như vậy ý cô là, tôi đáng để cô trêu chọc à?"

Điệp Vũ đi về phía trước mấy bước, kéo chiếc áo choàng nhỏ của mình, xoay một vòng trong phòng, chiếc váy bồng bềnh tung bay. Trên người cô gái có một mùi hương rất dễ chịu. Ngoài mùi mỹ phẩm và các sản phẩm dưỡng da, còn có một thứ gọi là "hormone" ảnh hưởng đến người khác. Y Mặc cho rằng, ít nhất cậu cũng đã bị ảnh hưởng một chút. Đúng, chỉ một chút.

Điệp Vũ sau khi xoay một vòng, đặt tay trước môi, khóe miệng hơi nhếch lên nói: "Không ~ Anh là… đặc biệt ~"

Y Mặc nghe vậy hứng thú càng lớn, lén nhìn lá bài SSR+ của mình rồi hỏi: "Đặc biệt thế nào? Có thể trở thành bạn trai không?"

Còn Điệp Vũ thì sao? Cô nghe vậy khẽ gật đầu nói: "Nói ra thì không còn gọi là đặc biệt nữa, phải không?"

Điệp Vũ câu nào câu nấy đều trêu ngươi, thật sự rất lợi hại. Y Mặc nghe vậy đột nhiên nổi hứng tranh tài: "Cô đoán xem, hôm nay nói chuyện, tôi phát hiện ra mấy con Sói?"

Y Mặc chuyển chủ đề quá nhanh, Điệp Vũ có chút không phản ứng kịp, ngón tay gõ gõ vào thái dương, nghi ngờ nói: "Ba con?"

Y Mặc lại lắc một ngón tay: "Một con cũng không phát hiện, nhưng lại phát hiện ra một tiểu hồ ly tinh, cái loại hại nước hại dân ấy."

Điệp Vũ nghe vậy, hai tay đặt trước ngực, nghi hoặc nhìn Y Mặc nháy mắt: "Vậy thì không được rồi ~ Thật tò mò là ai đây ~"

Điệp Vũ lúc này đã đứng rất gần Y Mặc, có lẽ… là ở khoảng cách có thể nhìn rõ từng sợi lông mi trên mặt cô. Nếu lại gần hơn nữa, e là sẽ xảy ra chuyện!

Y Mặc hơi lùi về sau, kéo giãn khoảng cách một chút rồi nói: "Thôi thôi, tôi chịu thua! Cô thật lợi hại!"

Ánh mắt Điệp Vũ mang theo những ngôi sao nhỏ đầy tính xâm lược, khóe miệng hơi nhếch lên: "Tiểu hồ ly tinh cũng không phải là từ ngữ tốt đẹp để khen phụ nữ đâu nhé. Nhưng mà, vì ngài Shiba đây là người đặc biệt, em cũng không ghét, còn có chút vui vẻ nữa."

Y Mặc gật đầu: "Vậy, thân phận của cô?"

Điệp Vũ nghe vậy, lùi lại mấy bước, tựa vào cửa, ngón tay ở trước ngực lắc lư mấy cái, nháy mắt cười duyên nói: "Bí mật nha. Nhưng mà, em sẽ giúp anh. Hì hì, hy vọng sau này sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc riêng hơn nữa nhé ~"

Sau đó, cô gửi cho Y Mặc một nụ hôn gió rồi rời khỏi phòng.

Khi Điệp Vũ rời khỏi, biểu cảm của Y Mặc cũng lạnh đi. Cậu mở bảng hệ thống thẻ bài ra.

『 Bạn Gái Nội Tâm (Chưa giải phóng) 』

『 Độ tương thích nội tâm: 100% 』

Cô bạn gái đó…

Rốt cuộc là ai?