"Uu... Yuunii-san. Tại sao em lúc nào cũng khiến Yuuka nổi giận vậy?"
"...Etou. Ngược lại thì, em nghĩ tại sao Yuuka lại không thể nổi giận được?"
Sau màn trình diễn mô phỏng lại Sakata Yuuichi và Watanae Yuuka ở trường của Yuuka...
Em ấy đã xấu hổ đến mức phải đội nón che mắt lại để ăn tối trong im lặng.
Đúng lúc đó―――Isami lại thốt ra vài câu dư thừa.
"Yuuka bỏ mũ ra được không? Khuôn mặt ngượng ngùng dễ thương của chị... mới là món tráng miệng tô điểm hấp dẫn của bữa tối đó."
Thế là Yuuka đã tức giận đến tột cùng.
Và kết quả sau khi bị Yuuka giận―――là Isami đang ngồi khóc sướt mướt giữa đêm.
Đứa bé vô trách nhiệm này, nếu chịu xem lại lời nói và hành động của bản thân, thì mọi chuyện đã tốt hơn biết mấy rồi.
"Em chỉ muốn an ủi Yuuka đang suy sụp... và cùng ăn một bữa vui vẻ thôi mà. Em chỉ nghĩ vậy thôi mà...!"
"Nếu thế thì em chỉ cần nói vậy là được rồi. Kỳ lạ thay là em cứ phải vòng vo rồi chọn mấy câu như lời thả thính, thế nên Yuuka mới giận đó."
"Em không làm được... Vì lo lắng cho Yuuka suốt nên em lỡ coi chị ấy như trẻ con rồi. Em đã nhiễm cách nói chuyện này từ hoạt động cosplay và tiệm trà trang phục nam rồi. Em không biết làm cách nào để sửa được cả!"
Em gái của hôn thê khiến mọi chuyện phức tạp cũng không phải chuyện bình thường, tôi cũng không biết nên khuyên em ấy như thế nào.
Kể cả khi thực hiện kế hoạch tác chiến album, tuy tôi hiểu rõ cảm xúc của em ấy muốn thể hiện sự dễ thương của Yuuka, nhưng kết quả là em ấy lại bị Yuuka giận vì đã phơi bày lịch sử đen tối của chị mình.
Cảm giác của Isami, chắc hẳn là đang rối bời đến trầm trọng.
Dường như Yuuka cũng vậy... có lẽ vì chị em giống nhau nên đều hồn nhiên như nhau chăng.
"Yuunii-san!"
Isami chợt lên tiếng và nắm chặt lấy tay tôi.
Và em ấy nhìn về phía tôi, với đôi mắt long lanh y hệt Yuuka.
"Làm ơn. Yuunii-san, để được Yuuka yêu quý như anh... xin hãy chỉ dạy cho em những điều cơ bản."
"Anh biết điều đó nhưng... trước tiên em hãy bỏ tay ra được không? Mới hôm trước Yuuka đã nhìn thấy tình huống này và em ấy đã giận đấy?"
"Để cảm ơn thì em sẵn sàng làm mọi thứ!"
"Đã nói là, người khác nghe thấy thì sẽ gây hiểu lầm đó! Nếu Yuuka nghe thấy ở đây thì―――"
Ngay khi tôi vừa định nói câu đó.
Cánh cửa bỗng mở sập ra với sức mạnh không tưởng.
Và người đang lườm nguýt về phía tôi―――là Nayu.
"Em nghe được mọi chuyện rồi... Em sẽ gọi Yuuka-chan."
"Đợi đã, đợi đã. Nayu, bình tĩnh lại, để anh nói là em sẽ hiểu mà."
Thế nhưng, Nayu không thèm nghe lời ngăn lại của tôi mà xông thẳng lên tầng hai.
Và... con bé dẫn theo Yuuka, người vẫn còn đang dụi mắt, có lẽ là do bị gọi dậy trong lúc say nồng.
"Unyu... Sao vậy, Nayu-chan? Đầu chị vẫn còn đang mơ hồ lắm..."
"Yuuka-chan. Nhìn hai người này đi. Vụ việc đã xảy ra tại phòng ngủ đó."
Trước khi tôi kịp chèn thêm bất cứ điều gì vào câu trước, Nayu đã nói tiếp mà không chừa cho tôi một khoảng trống nào cả.
Thế rồi Nayu―――thốt lên một câu đầy thản nhiên.
"Em đã thấy em gái của chị! Nii-san... đã lén lút lên giường với Isami giữa đêm."
"Haa... Hả!?? G-Giữa đêm, lén lút lên giường với Isami ư!?"
Yuuka mới lúc trước trông vẫn còn ngái ngủ, trong phút chốc đã tỉnh như sáo và mở to mắt ra.
Đứng bên cạnh là Nayu với khuôn mặt đắc thắng.
"Đợi đã Yuu-kun, thế này là thế nào!?"
"Đó là lời của anh chứ!? Em định làm gì vậy hả, Nayu!?"
"Em chỉ kể lại sự thực thôi."
"Sự thực chỗ nào chứ!"
"Hảả? Đừng có đùa chứ? Em nghe thấy hết rồi. 『Để được yêu quý như Yuuka, xin hãy chỉ dạy cho em những điều cơ bản』, 『Trước tiên hãy bỏ tay ra được không, tình huống này...』, 『Em sẵn sàng làm mọi thứ!』―――toàn những lời tục tĩu như vậy lại còn!"
"Em, đừng có mà tự tiện diễn giải thông tin dở dơ ương ương như vậy! Đây rõ ràng là vu khống ác ý mà!?"
"Ôi... viện cớ kìa, sợ thật đó. Cái người động chạm đến em gái của hôn thê sau cùng lại đổ tội cho em gái thật à. Đúng là xâm phạm đến em gái quyền mà."
Tại sao cái nhà nào, cứ hễ là 『em gái』 thì đều phiền phức vậy...
"Yuu-kun... anh đúng là tệ mà."
Và Yuuka lại tin vào những lời xuyên tạc của Nayu mà đáp lại với khuôn mặt thẫn thờ.
"Nếu anh thích động chạm với Isami thì―――lén lút lên giường với em chả phải tốt hơn à! Kể cả em, c-cũng sẽ làm mọi thứ đó!!"
"Em có biết mình đang nói một điều rất chi không ổn không vậy, Yuuka!?"
"Ra là vậy... Quả nhiên là ngực nhỉ. Isami dù che ngực khi mặc đồ nam, nhưng thực chất là do bộ ngực khủng của em ấy―――anh đang nhắm tới bộ ngực khủng đó đúng không!!"
"Anh xin lỗi. Nếu biết chuyện sẽ thành ra thế này, thì anh đã muốn ghét ngực bự rồi... anh nói thật đấy."
"Fufu~ Yuuka lúc nào cũng suy đoán vội vàng nhỉ."
Thế rồi, giữa tình hình căng như dây đàn này.
Cái người ấy lại trõ mồm vào và nói một điều cực kỳ dư thừa.
Mái tóc đen dài ngang với Yuuka.
Trong bộ dạng đeo kính và mặc đồ ngủ, với khuôn mặt y hệt Yuuka, là em gái hôn thê của tôi―――Watanae Isami.
"Đừng hiểu nhầm, Yuuka. Quả thực là em rất ngưỡng mộ Yuunii-san. Nhưng đó là vì Yuunii-san―――yêu Yuuka rất nhiều. Luôn ủng hộ Yuuka dù điểm nào của chị cũng khiến người khác lo lắng, một anh rể đáng trân trọng như vậy, nếu lén phén thì thật ngu ngốc mà... Em đây mà có thể làm chuyện như vậy hay sao?"
"Điểm nào của chị cũng cũng khiến người khác lo lắng là sao hả, bất lịch sự lắm đó! Chị là Onee-chan đó!?"
"Vậy à. Nếu suy nghĩ theo logic thì vụ việc này―――thủ phạm đã rõ ràng rồi đó."
Bỏ qua hoàn toàn quan điểm của Yuuka.
Isami nhếch mép về phía Nayu với khuôn mặt ngạo nghễ.
Nayu cũng nhìn trừng trừng về phía Isami.
"...Cái gì? Là lỗi của tôi à?"
"Không phải là em giận à? Chị hiểu cảm xúc của em mà. Sợ rằng Onii-san yêu quý của mình sẽ bị cướp mất... nên em mới ghen đúng không, Nayu-chan?"
"Ha-Hảả!? Đừng có đùa chứ! Không có đâu, không có một tí nào!! Không có chuyện tôi ghen vì Nii-san bị cướp đi, chắc chắn là không!!"
"Fufu~ Khuôn mặt nôn nóng đó của em, cũng dễ thương nhỉ. Ngoan lắm đó, chị trả anh ấy cho em nè?"
"...Im đi. Đồ ngốc đóng giả trai tốt rập khuôn này."
Đồ ngốc đóng giả trai tốt rập khuôn.
Những phát ngôn đó, đã xuyên thấu Isami một cách bất ngờ―――
"...Xin lỗi. Em có thể sửa lại câu đó được không? Dù gì thì chị cũng là cosplayer trang phục nam có tiếng trong vùng, và là quản gia số một tại 『Tiệm trà quản gia』 đó? Nếu chỉ rập khuôn thì làm sao có thể đạt đến vị trí này được nhỉ?"
"Thế thì? Mấy đứa con gái say chị như điếu đổ, đúng là không có mắt nhìn đường, đáng thương thật đó? Từ góc nhìn của tôi, thì chị chỉ là một kẻ lạnh lùng tinh tướng dưới lốt trai tốt thôi. Chỉ vì có người theo đuổi nên chị mới tự kiêu nhỉ, đại khái cũng không khác ông vua cởi truồng là mấy. Nghiêm túc đấy."
"...Không thể tha thứ được."
Hai cô em gái đang lườm nhau với ánh mắt toé lửa.
―――Và thế là.
『Chiến tranh em gái』 giữa em gái thật và em gái của hôn thê, đã chính thức khai màn.
◆
Sáng hôm sau.
Sau vụ lộn xộn giữa hai cô em gái, do ngủ muộn tối qua, nên khi tôi mở mắt, đồng hồ đã điểm quá 10 giờ sáng.
Với đầu óc vẫn còn trong trạng thái lơ tơ mơ, tôi bước xuống tầng dưới và đi về phía phòng khách.
"Chào buổi sáng."
Khi bước qua cánh cửa của phòng khách, những gì hiện ra trước mắt tôi, chính là 『Dị giới』.
"Fuhaa... Nayu-chan, đáng yêu quá..."
"...Nya. Nayu là mèo con của Onee-chan."
"..."
Ngồi trên sofa là Yuuka với khuôn mặt ngây ngất trong sung sướng.
Còn người đang lăn lộn quanh đùi của Yuuka, là Nayu đeo tai mèo.
Và người vừa chứng kiến khung cảnh này vừa rung má như đang khó chịu, là Isami.
...Tôi không thể tưởng tượng nổi, tại sao lại diễn ra tình huống này.
Đôi tai mèo đó, có lẽ là đôi tai mèo mà Yuuka đã sử dụng trong buổi trình diễn cosplay lần trước.
"...Nayu-chan. Đủ rồi đó, em không biết điểm dừng à? Yuuka cũng sẽ thấy chán sớm thôi."
"Tch!"
"Chị vui lắm! Tại vì, được Nayu-chan nũng nịu như thế này... Fuhee, đáng yêu không chịu được mất thôi!"
"Nya~"
Nya cơ đấy.
Người biết rõ Nayu của mọi khi rất hung dữ như tôi đây, sẽ cảm thấy đáng sợ hơn là đáng yêu. Cơ mà Yuuka lại mê mệt con bé rồi.
"Nayu là mèo con của Onee-chan đó."
"Kyaa!! Đáng yêu quá!!"
"Em không thấy bộ dạng của bản thân đáng xấu hổ đến mức nào à?"
"Tch. Không xấu hổ bằng người nổi tiếng nào đó mặc trang phục nam và được con gái bao quanh đâu. Chị nói nhiều quá đấy."
"Grừ... Uu... Đã vậy thì!"
Isami run lẩy bẩy, bất ngờ khi bị cướp mất Yuuka―――bỗng chạy ra khỏi phòng khách.
Thế rồi, em ấy trở lại một lần nữa.
"Vậy thì, em sẽ làm cún con của Yuunii-san nhé?"
Isami, vốn không mặc đồ nam từ khi ngủ dậy, đang cúi người trước tôi với khuôn mặt đeo kính y như Yuuka.
Với tai chó trên đầu, vòng đeo quanh cổ. Và cái đuôi sau mông.
Em ấy đang nhìn về phía tôi với đôi mắt ẩm ướt.
"Yuunii-san thấy sao?"
"Anh không đùa nổi đâu, em dừng lại được không."
"Em không phải là cosplayer nửa mùa đâu. Khác hẳn với cái trò tai mèo sơ sài của Nayu-chan... Em đã biến thành cún con thật rồi. Là thú cưng của Yuunii-san đó... Ku~n. Wanwan♪"
Isami vừa phát ra tiếng gì đó vô nghĩa rồi ôm chặt lấy tôi.
Áp lực từ bộ ngực khủng đó, đang gây sát thương gián tiếp lên não tôi thông qua cánh tay.
Aa... Não bộ của tôi, đã tiêu rồi...
"Ghê tởm. Tại sao chị lại bám Nii-san? Không giận vì bị cướp mất Yuuka-chan à?"
"Đã là gia đình thì thân thiết với anh rể là chuyện bình thường mà? Hay là Nayu-chan... đang ghen vì bị cướp mất Yuunii-san? Nayu-chan đáng yêu thật đấy."
"Không―hề. Người ghen rõ ràng là Isami."
"Đâu có. Người ghen ở đây là Nayu-chan mới đúng."
Nayu đeo tai mèo và cosplayer đeo tai chó Isami bắt đầu tranh cãi vô vị.
Tôi không nghĩ ra được điều gì khác ngoài hai chữ 'cạn lời'.
"...Isami."
Đúng lúc đó.
Yuuka bỗng thả Nayu khỏi đùi và đứng bật dậy.
Thế rồi, với khuôn mặt không cảm xúc, em ấy liền tiến về phía Isami, người vẫn còn đang nắm lấy tay tôi.
A, đây... có lẽ nào, Yuuka đã thực sự nổi giận với Isami?
"Đã đến lúc chị phải nhận lấy sự trừng phạt rồi, Isami. Vì đã khiến Yuuka-chan nổi giận."
Nayu khoanh chân trên sofa, vừa gãi gãi vừa cười nham hiểm để kích động Isami.
Con bé này, tính cách đúng là tệ thật mà.
Dường như đã cảm nhận được sự nguy hiểm, Isami liền nhanh chóng tách ra khỏi người tôi.
Khoảnh khắc tiến đến gần Isami, Yuuka liền―――
Ghì chặt.
Yuuka đang ôm chặt lấy Isami.
"Ế, Yu-Yuuka...?"
"Dù hơi bực vì em cứ léng phéng với Yuu-kun... nhưng chỉ nói mỗi Nayu-chan đáng yêu thôi, chị đúng là tệ thật mà. Xin lỗi nhé, Isami. Nayu-chan đúng là đáng yêu thật... nhưng Isami sẽ luôn là em gái đáng yêu của chị mà."
"...Yuuka."
Tuy đã định lên tiếng, nhưng Isami đã không nói gì mà ôm chầm lấy Yuuka.
Ừm, phải vậy chứ.
Nếu đứa bé này nói tiếp thì sẽ toàn là những lời phát hoả mất.
"...Tch. Tốt quá rồi nhỉ, tch."
Nayu khoanh hai tay sau đầu rồi đứng dậy, chuẩn bị bước ra khỏi phòng khách.
Tôi liền dang tay về phía vai con bé.
"...Sao vậy, Nii-san. Anh tính thuyết giáo gì nữa đây? Em không muốn nghe nữa đâu."
"Sai rồi. Không phải vậy... Etou."
Tôi nhìn về phía Nayu đang bĩu môi.
Trong phút chốc ngần ngại.
Tôi liền xoa lấy đầu của Nayu.
"Hả?"
Nayu chợt mở to mắt ra.
Tôi vừa lảng tránh ánh mắt con bé, vừa khẽ lẩm bẩm.
"Thì là... Anh đã nghe được những lời của Yuuka rồi. Dạo gần đây anh cũng trò chuyện với Isami, nhiều hơn cả em phải không? Nayu lúc nào cũng đối xử tệ với anh, mà anh cũng không để ý đâu... có khi nào em nghĩ là anh đã ghét em rồi. Xin lỗi nhé... Anh nghĩ vậy."
"...Nii-san."
Tôi tiếp tục xoa đầu Nayu để truyền đạt rõ điều đó.
Hiếm khi tôi thấy Nayu khe khẽ như vậy――――
Trong lúc con bé dậm vào mu bàn chân tôi!
"Đau!? Sao em lại dậm mạnh hết sức vậy, đúng là..."
"Vì Nii-san đang cư xử kỳ quặc đó! Anh bị ngốc à? Em không quan tâm đến chuyện đó đâu!! Đừng có mà tinh tướng! Nghiêm túc đấy."
Nayu, với khuôn mặt đỏ chót mà tôi chưa từng thấy trước giờ, đang đấm liên tục vào ngực tôi. Đúng là đau thật đấy.
――――Và, sau những gì đã xảy ra.
"Rồi, Isami. Em có lời gì muốn nói với Nayu-chan không?"
"...Xin lỗi nhé, Nayu-chan."
"Nào, Nayu. Em cũng nói đi."
"...Em đã cư xử tệ với chị rồi, Isami."
Được sự động viên của tôi và Yuuka, 『Chiến tranh em gái』 tạm thời đã kết thúc, nhưng...
"Nayu-chan, quả nhiên rất yêu Yuunii-san nhỉ. Nếu chịu thành thật thì em sẽ đáng yêu hơn nhiều đó."
"Ghê tởm. Cái cách nói chuyện đó, dừng lại hộ em."
"...Từ trước đến giờ chưa có cô gái nào chống lại chị đến vậy đó. Thiệt tình."
"Tch. Khác với mấy đứa con gái theo đuổi chị, chỉ biết nói 『Quả đúng là!』, họ chỉ chưa nếm thử trải nghiệm của em thôi. Cái thái độ tự kiêu đó của chị... rồi sẽ bị nghiền nát cho mà xem. Nghiêm túc đấy."
Chưa đầy 5 phút mà hai đứa này lại bắt đầu cãi cọ rồi.
Trước khung cảnh đó, tôi chỉ đành thở một hơi dài.
―――Có lẽ, tôi cần phải suy tính lại, không chỉ về mối quan hệ giữa Yuuka và Isami, mà còn về mối quan hệ giữa Nayu với Isami nữa.