My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1325

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

Tập 4 - Chương 7: Senpai của hôn thê - dù là nói chuyện trên điện thoại cũng cực kỳ áp lực

"Phải ngủ biết bao ngày nữa ♪ Mới đến du lịch ngoại khoá ♪"

Ôi trời, vẫn còn hơn một tháng nữa đó. Là hơn 30 lần ngủ đấy.

Yuuka đã như vậy từ lúc về đến nhà rồi.

Dù là khi làm bữa tối, hay là trong lúc ăn cơm―――Dáng vẻ em ấy cứ hào hứng như thế suốt.

"Yuuka... Anh cũng biết là em rất háo hức. Nhưng bình tĩnh lại được không?"

"Tại sao vậy? Em háo hức không chỉ vì có Yuu-kun đâu, mà có cả Momo-chan vào chung nhóm đó? Kurai-kun thì em hiếm khi nói chuyện, cơ mà cậu ấy không phải loại người em không ưa... Đây chắc chắn sẽ là―――chuyến du lịch ngoại khoá tuyệt vời nhất trong cuộc đời em!"

"Anh hiểu lý do rồi, với lại anh cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi nhóm chúng ta thành ra như vậy... nhưng còn sớm đó! Vẫn còn hơn một tháng mà, hào hứng chả phải là quá sớm à!!"

Với cái tình trạng tiêu calorie liên tục như này, đến lúc đi du lịch ngoại khoá thật, em ấy sẽ tan chảy trước khi xuất phát mất.

Sau khi bị tôi nhắc nhở, Yuua cố tình phồng má lên, đáp lại "Vâng" trước khi há to miệng để đưa miếng thịt lợn sốt gừng vào mồm.

Em ấy vừa nhai nhồm nhoàm... vừa niềm nở nụ cười trên hai má.

"Yuuka. Lộ hết rồi kìa, trông em háo hức như vậy mà."

"À thì. Em phải háo hức chứ. Em thực sự không có tự tin với mấy thứ như du lịch ngoại khoá đâu... Em đã lo rằng nhóm của mình sẽ thành ra sao. Ai ngờ rằng lại có những thành viên tuyệt vời vậy chứ―――cảm giác như từ địa ngục biến thành thiên đường vậy đó!"

"Mà, tuỳ vào thành viên thì du lịch ngoại khoá có thể biến thành địa ngục, anh cũng đồng ý với điều này... Chính nhờ lý do đó mà Nihara-san mới thuyết phục được Gousaki-sensei, đúng là may thật."

Lớp A năm 2 có tổng cộng 34 người. Trong chuyến du lịch ngoại khoá này sẽ được phân thành 5 nhóm x 6 người và 1 nhóm x 4 người.

Bình thường khi xét về tính cân bằng thì giáo viên sẽ chia ra 4 nhóm x 6 người và 2 nhóm x 5 người.

Gousaki-sensei cũng đã đưa ra đề xuất đó.

Tuy vậy――――

"Gousaki-sensei, nhưng mà ý? Bọn em đã quyết định thành viên rồi, giờ mà phải chia lại thì... 『thanh xuân』 còn đâu mà vui nữa?"

Ý kiến đó của Nihara-san đã trở thành tiếng nói của cả lớp.

Vì vậy, quyết định chính thức đã chuyển sang 5 nhóm x 6 người và 1 nhóm x 4 người―――bao gồm tôi ・ Yuuka ・ Nihara-san ・ Masa.

Quả là gyaru. Có thể thao túng trong lòng bàn tay một giáo viên tâm huyết... một cô gái đáng sợ.

"Momo-chan lúc nào cũng ngầu nhỉ... Em yêu nhiều lắm luôn! Momo-chan bên ngoài thì cực kỳ đáng yêu, mà bên trong thì cứ như là người hùng-soái ca vậy. Momo-chan mà là con trai thì đã là siêu idol nổi tiếng rồi!"

"Isami thì sao?"

"Lúc cosplay đồ nam thì, mà, cũng ra dáng soái ca đấy. Còn bên trong... đáng yêu kiểu phiền phức nhỉ?"

"Thế Nayu?"

"Bề ngoài đáng yêu, bên trong cũng đáng yêu!"

Ra là vậy.

Tuy chỉ định hỏi thử do ngẫu hứng, nhưng đại khái tôi đã biết Yuuka đánh giá như thế nào về những người thân cận rồi.

"À... nhân tiện thì? Yuu-kun ý, bề ngoài cực kỳ soái ca đó! Thế nhưng phần đáng yêu cũng không kém đâu. Bên trong thì, nói thế nào nhỉ... như thiên sứ? Thần thánh? Ờm, tóm lại là―――không thể dùng từ ngữ trên đời này để diễn tả được, là number one đó!"

"Anh có hỏi đâu!? Với lại rõ ràng điều đó là bẻ cong hết nhận thức rồi còn gì!!"

Từ giờ trở đi mỗi khi Yuuka nói về tôi, cần phải có một dòng chú thích 『Yuu-kun này là hư cấu. Không có liên quan gì đến Yuu-kun thật.』 mới được.

Sự thiên vị của Yuuka dành cho tôi quá lớn, nên Yuu-kun không có thật này, hoàn toàn là...

"...Em muốn kể cho anh nghe một chuyện khá buồn, có được không?"

Một lời thì thầm lặng lẽ như sắp biến mất vang lên.

Yuuka chợt ngẩng mặt lên trần nhà―――và bắt đầu lên tiếng.

"Hồi sơ trung em đã từng nhốt mình trong phòng cả một năm ý? Thế nên, em... đã không tham dự chuyến du lịch ngoại khoá của sơ trung."

"À..."

Đến khi nghe được mới nhận ra điều đó, tôi cảm thấy thật xấu hổ về bản thân.

Chỉ cần suy nghĩ chút thôi―――cũng sẽ hiểu được điều đó, vậy mà tôi...

"Hồi tiểu học do bị sốt nên em cũng đã không tham gia được. Thế nên... đây là chuyến du lịch ngoại khoá đầu tiên, và cũng là lần cuối của em. Ehehe.. Thế nên em mới phấn khích quá mức cần thiết."

"Xin lỗi. Dù không hề biết đến cảm xúc của em, mà anh đã..."

"A, k-không phải đâu!? Em không có bị tổn thương hay gì đâu, nhé? Em cũng đã―――bỏ lại hết nuối tiếc hồi sơ trung trong phòng học đó rồi mà. Em đã quyết định là sẽ tạo ra thật nhiều kỷ niệm vui vẻ tại cao trung... nên em muốn chúng ta cùng tận hưởng điều đó. Ý em là vậy!!"

Thời sơ trung cay đắng.

Những vết thương đó, đến bây giờ vẫn chưa biến mất khỏi tâm hồn của Yuuka.

Nhưng, để chúng trôi vào dĩ vãng, để biến chúng thành những lớp vảy.

Yuuka đang cố gắng hết sức để tận hưởng 『hiện tại』.

"―――Đương nhiên rồi. Du lịch ngoại khoá cùng Yuuka, Nihara-san và Masa chắc chắn sẽ rất vui. Thế nên, hãy cùng nhau... tạo thật nhiều kỷ niệm đẹp nhé. Yuuka."

"...Ừm!"

Yuuka liền gật đầu và nở nụ cười tươi như hoa hướng dương.

Tôi cũng niềm nở khi thấy Yuuka như vậy.

―――Thì ngay lúc đó.

Cuộc gọi RINE phát ra từ điện thoại của Yuuka.

"Ối!? Ai vậy, lẽ nào là Kurumi-san? Hay là Momo-chan―――Ế?"

Sau khi cầm lấy chiếc điện thoại đặt trên bàn và nhìn lên màn hình... biểu cảm của Yuuka chợt đơ cứng lại.

"Sao vậy, Yuuka?"

"Yu-Yuu-kun... Em định bắt máy, nhưng anh có thể giả vờ như không còn ai khác trong nhà được không? Là Ra...Ranmu-senpai đang gọi!!"

Ra vậy, tôi hiểu rồi.

Tôi khẽ gật đầu và ngậm chặt miệng.

Yuuka liền gật đầu cảm tạ tôi―――và bật loa ngoài đáp lại cuộc gọi RINE.

『Alo? Yuuna, đột nhiên gọi cho cô, xin lỗi nhưng... cô có rảnh vài phút để nói chuyện không?』

"V-Vâng! Tất nhiên ạ!!"

―――Và thế là.

Cuộc gọi giữa hai người Izumi Yuuna và Shinomiya Ranmu... về chủ đề thành lập nhóm mới, đã bắt đầu.

『Hôm trước cô đã gặp Hachikawa-san rồi nhỉ. Một lần nữa... Yuuna. Hãy đem đến thành công cho nhóm 2 người chúng ta.』

"V-Vâng... Em sẽ cố gắng, Ranmu-senpai!"

『Cố gắng thôi là chưa đủ đâu. Nhất định phải thành công... Hãy nhớ rõ điều đó, Yuuna.』

Vừa mới nói chuyện thôi mà áp lực đến từ senpai lồng tiếng đã lớn vậy rồi.

Quả là diễn viên lồng tiếng của 『Alice số 6』 - Ranmu-chan, đứng hạng 6 trong tựa game nổi tiếng 『Alice Stage』―――Shinomiya Ranmu.

Trước đây tôi đã từng tìm hiểu về cô ấy trên mạng.

Thời điểm Shinomiya Ranmu gia nhập 『60P Production』, giống như Izumi Yuuna và những người khác... cũng không cách quá nửa năm.

Tuy mới chỉ là diễn viên lồng tiếng năm 3. Vậy mà, tôi có cảm giác như cô ấy là người có tầm ảnh hưởng lớn vậy. 

『Alice Idol』 Ranmu-chan luôn nỗ lực không ngừng để vươn đến đỉnh cao của idol, một nhân vật tận tuỵ, lạnh lùng và xinh đẹp, chính những điểm đó đã thu hút các fan của Ranmu-chan.

Tuy được thiết lập độ tuổi học sinh cao trung, nhưng sự quyết tâm đó khó mà tìm thấy được từ một học sinh cao trung, và cô ấy cũng rất nghiêm khắc với bản thân và mọi người xung quanh.

Thế nhưng... vì lúc nào cũng nghĩ về idol, mà cô ấy rất hậu đậu trong đời sống thường ngày, từ đó tạo ra gap moe của Ranmu-chan.

Và cô gái lồng tiếng cho Shinomiya Ranmu―――tuy tôi không biết đời sống riêng tư ra sao, nhưng cô ấy cũng giống y như nhân vật, là một diễn viên lồng tiếng tận tuỵ và lạnh lùng.

『Tôi nghĩ là nên họp bàn về nhóm càng sớm càng tốt. Hachikawa-san cũng đã liên lạc rồi, nhưng tôi muốn sắp xếp lại xem vào thứ bảy hay chủ nhật tuần này. Ngoài ra còn phải bàn bạc hướng đi của nhóm, luyện tập để phù hợp với thời gian biểu... việc cần làm chất thành đống đấy.』

"V-Vâng! Không thành vấn đề, em sẽ cố gắng ạ!!"

『Ca khúc với biên đạo thì đã được chuẩn bị rồi, nên là... Trước tiên cần phải bàn về tên của nhóm chăng? Tên của nhóm phải liên quan đến concept quyết định bởi chúng ta mà.』

"V-Vâng! Chúng ta hãy nghĩ ra một cái tên thật tuyệt vời!"

『...Cô, trả lời kiểu gì mà không ra trò trống vậy?』

Không chỉ từ đầu mà xuyên suốt cả cuộc trò chuyện, áp lực của senpai lồng tiếng quả thật là đáng sợ.

Tuy không gọi video, nhưng Yuuka vẫn đáp lại trong tư thế ngồi quỳ.

Dù là người cùng độ tuổi, nhưng từ cách nói chuyện đến bầu không khí, Shinomiya Ranmu toát lên cảm giác như một senpai lồng tiếng thực thụ đã kinh qua biết bao chiến trường.

Mà, chính nhờ điểm lạnh lùng và tận tuỵ đó―――nên cô ấy đã nắm trọn trái tim của người hâm mộ. Nổi bật là Masa chẳng hạn.

Và Yuuka cũng vậy... Tôi biết rằng em ấy rất tôn trọng senpai của mình ・ Shinomiya Ranmu.

Chính vì thế, tôi có cảm giác rằng, dự án nhóm lần này―――là nửa phần háo hức, nửa phần áp lực đối với Yuuka.

『...Yuuna. Cô còn nhớ về chuyện đã nói trong cuộc gọi trước không?』

"A, vâng! Là lúc em tắt máy và không nghe về việc lập nhóm của Kurumi-san đúng không?"

『Những điều tôi đã nói lúc đó... đến bây giờ vẫn không thay đổi đâu. Tôi hy vọng đây là cơ hội để cô có được bước nhảy vọt. Và tôi muốn cô nghiêm túc thử sức để không làm vướng chân tôi.』

Đó là những lời khích lệ dành cho Izumi Yuuna.

Đồng thời câu nói ấy cũng thể hiện rõ ràng một điều―――cô ấy sẽ không tha thứ cho sự hời hợt.

Dù chỉ bằng giọng nói thôi, nhưng vẫn truyền tải sâu sắc được khí chất ngời ngời đó... đây chính là khí thế của một diễn viên lồng tiếng năm 3 đang bước trên con đường nổi tiếng ư.

Và để đáp lại senpai của mình ・ Shinomiya Ranmu.

Yuuka―――Izumi Yuuna liền hít một hơi thật sâu và nói.

"―――Có thể đối với Ranmu-senpai, em vẫn còn non nớt, nhưng em tuyệt đối sẽ không làm vướng chân senpai. Tuy vẫn chưa tin được rằng sẽ có ngày được đứng bên cạnh Ranmu-senpai... nhưng em sẽ dốc toàn lực!"

『Tôi đã muốn nghe những lời đó.』

Cứ như những cuộc trao đổi trong manga thể thao.

Đằng sau của ngành lồng tiếng rực rỡ này, đã diễn ra những cuộc trò chuyện nảy lửa như vậy ư.

...À không. Do Shinomiya Ranmu là trường hợp đặc biệt, hay các diễn viên lồng tiếng khác cũng vậy, kẻ nghiệp dư như tôi làm sao mà biết được.

Tạm thời thì cuộc trò chuyện hôm nay, chỉ đơn thuần là liên lạc để 「lần tới đi họp」... thôi nhỉ?

Đến tôi cũng cảm thấy căng thẳng, mà cũng may đây không phải là điều gì quá quan trọng.

Giờ thì, cuộc gọi sẽ kết thúc ở đây, và hai người chúng tôi sẽ thư giãn―――

『Nhân tiện thì, Yuuna. Do diễn chung trên 「Alice Radio」――buổi phát thanh nên chúng ta mới nhận được lời đề nghị cho dự án này. Nghe nói rằng cuộc trao đổi giữa tôi và cô về 「em trai」 cô đã trở thành chủ đề nóng hổi nhỉ.』

――――Cẩn tắc vô áy náy.

Một quả bom đột ngột khai hoả từ phía bên kia đầu dây.

Biểu cảm của Yuuka đã đơ cứng rồi.

"A, d-dường như là vậy nhỉ! Kurumi-san cũng đã nói với em rồi!! Chà, không ngờ chủ đề về 『em trai』 lại thu hút đến thế."

『Ờ. Thế, Hachikawa-san――đã gặp 「em trai」 của cô rồi nhỉ?』

Biểu cảm của Yuuka đã hoá đá rồi.

Chắc hẳn khuôn mặt tôi lúc này cũng thế.

"Ê, a, a... có g-gặp sơ qua rồi. T-Thế, có c-chuyện gì..."

『Tôi đã hỏi rồi. 「Có đúng là em trai không?」. 「Chắc chắn là em trai đó!」 Hachikawa-san đã đáp lại như vậy.』

Vậy à, Hachikawa-san―――đã không tiết lộ với Shinomiya Ranmu, rằng tôi không phải là em trai của Yuuka.

Cả Yuuka lẫn Hachikawa-san... đều lo ngại nếu phải nói ra sự thật đó với cô ấy. Chắc chắn dù có giải thích đi nữa thì bây giờ cũng không phải thời điểm thích hợp.

Quả là quản lý của văn phòng diễn viên lồng tiếng hàng đầu.

Cô ấy đã giúp chúng tôi xử lý một cách hoàn hảo...

『―――Thế nhưng. Nói thật thì―――tôi vẫn chưa chắc được. Từ ánh mắt, giọng nói cho đến cử động... điểm nào cũng có cảm giác bất thường. Liệu điều Hachikawa-san nói, có phải là 「sự thật」 không?』

...Đáng sợ quá!?

Ế, diễn viên lồng tiếng có thể biết được một người đang nói dối thông qua ánh mắt hay giọng nói ư?

Tôi cứ tưởng chỉ có một vài bộ phận người như các nhà tâm lý học hay gangster mới làm được chứ.

"Là...là s-sự thật, m-mà?"

Còn diễn viên lồng tiếng này lại hậu đậu hết thuốc chữa là sao!?

Câu vừa rồi dân nghiệp dư nhìn cái cũng biết là đang nói dối đó!?

『―――Mà, sao cũng được. Trước khi lập nhóm thì tôi đã định là phải đích thân kiểm chứng tận mắt rồi. Dù thái độ của Hachikawa-san lúc đó ra sao đi nữa... thì chắc chắn vẫn là yêu cầu này thôi.』

"Ế, y-yêu cầu... ư?"

――――Phụt.

Cảm giác kỳ lạ này, như thể vừa có cơn gió lạnh thổi qua sống lưng tôi vậy.

Và... điềm gở đã đến.

Shinomiya Ranmu thản nhiên―――đưa ra một yêu cầu đáng sợ.

『Yuuna. Nếu được thì, lần họp tới―――chỉ một lúc thôi cũng được. Có thể để tôi và cậu 「em trai」 đó gặp mặt không?』

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Reference từ câu đầu tiên của bài hát "お正月の歌": "Phải ngủ biết bao ngày nữa mới đến Tết"