"Chào buổi chiều, Yuuichi-kun."
Hachikawa-san, quản lý của Izumi Yuuna―――đã ghé qua nhà tôi vào sáng chủ nhật.
Mái tóc short bob màu nâu, khẽ uốn xoăn tại phần đuôi tóc.
Chưa kể đến thân hình cao và mảnh mai của cô ấy, khiến bề ngoài trông Hachikawa-san giống một người mẫu hơn là một người quản lý.
Cùng với phấn mắt màu cam trên hai mí, và đôi môi son hồng, những món đồ trang điểm người lớn đó càng tôn lên vẻ đẹp của một người phụ nữ trưởng thành.
Chiếc jacket đen khoác chỉnh tề trên chiếc áo trắng, cùng với đôi chân mảnh khảnh xếp thành hàng có thể thấy được từ chiếc váy ôm――Hachikawa-san bỗng cúi thấp đầu.
"A, etou... Cảm ơn vì đã luôn giúp đỡ."
Tôi thực sự cảm thấy bối rối trước màn chào hỏi lịch sự như người trưởng thành của Hachikawa-san, chỉ đành cúi đầu đáp lại.
Đến tôi còn cảm thấy bất lực trước khả năng đối đáp thấp kém của bản thân...
"Chào buổi sáng, Kurumi-san!"
Tiếng chào hoạt bát vọng ra từ đằng sau tôi.
Một giọng nói trong trẻo, hơn bất kỳ bầu trời xanh thoáng đãng nào, một giọng nói dịu êm và đẹp đẽ.
Đó là chính là Yuuna-chan, tồn tại thực thể hoá vẻ đẹp của vũ trụ.
Khi quay lại, cứ ngỡ tôi đang nhìn nhầm phải Yuuna-chan, nhưng đằng sau bộ dạng đó――là Izumi Yuuna.
Mái tóc nâu uốn thành hai bím trên đỉnh đầu.
Chúng giống như đôi ăng ten đang đung đưa quanh gò má.
Em ấy đang diện chiếc váy chùm hông màu hường và chiếc đầm hoạ tiết caro.
Và 'lãnh địa bất khả xâm phạm' giữa tất đùi màu đen và chiếc váy... Ôi, đây chả phải là thiên đường hay sao?
Trong bộ dạng cực kỳ dễ thương đó, Yuuka, Izumi Yuuna đã nở một nụ cười tràn đầy năng lượng.
"Hôm nay nhờ chị ạ! Tuy có chút căng thẳng, nhưng em――sẽ cố gắng!"
"Chào buổi sáng, Yuuna. Hôm nay cũng nhờ em. Chị sẽ dốc toàn lực để hỗ trợ."
Diễn viên lồng tiếng và quản lý của em ấy, sao lại hào hứng như vậy.
Là một fan――tôi cảm thấy xúc động khi được chứng kiến một cảnh tượng quý giá có thể coi là kỳ tích này.
Hôm nay sẽ là ngày họp mặt để bàn bạc về nhóm mới.
Bên cạnh quản lý Hachikawa-san.
Sẽ là Izumi Yuuna, cùng với Shinomiya Ranmu――họ sẽ gặp mặt và tiến hành trao đổi.
Vì chờ đợi và chuẩn bị để gặp mặt senpai đầy sức cuốn hút của mình, có thể nói hôm qua Yuuka đã rất hoang mang, bồn chồn không yên.
Vậy mà bây giờ, Yuuka căng thẳng đến tột độ... lại trở nên cao hứng.
"Yuuichi-kun cũng chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
"Tạm thời em đã thay đồ xong rồi. Etou, thực sự thì em cũng phải đi à...?"
"Đương nhiên rồi! Chỉ cần có Yuu-kun ở bên cạnh, là tự dưng em sẽ mạnh gấp 100... không 100 triệu lần!! Giai đoạn quan trọng đến mức này, nếu không có Yuu-kun thì em sẽ không vượt qua được đâu!!"
"Xin lỗi nhé. Yuuna đã nói là... bằng mọi cách phải được. Trước mắt thì, bên chị đã sắp xếp chỗ cho Yuuichi-kun quanh địa điểm gặp mặt rồi."
"Xin lỗi chị... em đã làm phiền nhiều rồi ạ."
Diễn viên lồng tiếng mà mình quản lý, thực chất lại có bí mật là hôn thê.
――Điều đó ắt hẳn phải khiến chị ấy khổ tứ lắm đây.
Đã phải căn nhắc đến cảnh tượng gặp mặt, quả thực tôi thấy có lỗi với chị ấy quá.
Khi thấy tôi suy tư như vậy, Hachikawa-san liền vui vẻ nói.
"Có gì đâu, em không cần để ý. Đây là công việc của quản lý mà."
"Kurumi-san, cảm ơn chị vì mọi khi. Xin lỗi vì toàn làm phiền chị. Thế nên, đến phần này, em nhất định sẽ dốc toàn lực――để nói với Ranmu-senpai!
"Thế nhưng, Yuuna... em tính sao về vụ 『em trai』? Hôm qua khi nói chuyện với Ranmu trên điện thoại, cô bé đó――rất là háo hức để gặp 『em trai』 của Yuuna đó.
Hachikawa khẽ nhìn liếc về phía tôi.
Ế, lẽ nào Yuuka――tính để tôi mặt đối mặt với Shinomiya Ranmu?
Dù nghĩ theo hướng nào, tôi cũng chỉ nhìn thấy một tương lai đổ máu...
"Á, nhầm rồi! Dù có thế nào đi nữa, Yuu-kun cũng chỉ ở bên cạnh em để hỗ trợ tinh thần thôi!!"
Dường như cảm nhận được sự bất an của tôi, Yuuka liền đáp lại bằng một nụ cười tươi.
"Etou, vậy vụ 『em trai』 sẽ xử lý ra sao?"
"Riêng về chuyện đó thì em đã có 『kế hoạch tác chiến』 rồi!!"
"Kế hoạch tác chiến?"
"Fufufu..."
Không không không, fufufu... gì chứ!?
Biểu cảm "hãy cứ chờ xem" đó là sao!?
『Kế hoạch tác chiến』 của Yuuka――tuy nói thế này có lỗi với em ấy nhưng, chính vì Yuuka ngây thơ như vậy, nhỡ đâu sẽ hỏng chuyện, nghĩ đến đó thôi nỗi bất an trong tôi lại càng lớn hơn trước.
Nhưng Yuuka đầy hăng hái liền với tay phải ra.
"Được rồi, vậy thì Yuu-kun, Kurumi-san... cố lên nào!!"
Vậy là.
Sau khi Yuuka cải trang bằng chiếc mũ lưỡi trai đen kéo dài xuống dưới mắt và chiếc áo khoác dài để tránh thu hút sự chú ý.
Chúng tôi hùng hục khí thế bước đi hướng về địa điểm quyết chiến - nơi gặp mặt với Shinomiya Ranmu.
◆
Tôi cùng Yuuka bước lên xe của Hachikawa-san và đi đến một địa điểm gần sát khu vực vào nội thành.
Ở đó có một tiệm cà phê sang chảnh với nội thất cổ điển.
Đây là một cửa tiệm tĩnh lặng, bầu không khí dễ chịu, cảm giác cao cấp hơn hẳn so với các tiệm cà phê dạng chuỗi.
Có vẻ như nơi này sẽ là nơi bàn bạc.
"Xin lỗi. Tôi là 『Hachikawa』 đã đặt trước bàn."
Thế rồi, Izumi Yuuna và Hachikawa-san liền ngồi xuống bàn, đối diện mặt nhau.
Còn tôi――được dẫn đến chỗ ngồi chéo với hai người họ.
Ra là vậy. Từ đây tôi có thể nhìn thấy rõ mặt của Yuuka nhỉ.
Trong lúc xác nhận điều đó... 'lách cách', tôi ngồi nghịch thử chiếc kính thời trang mà mình không quen mấy.
...Có cần phải đến mức cải trang cho tôi không?
Vì Yuuka đã nói rằng "Để cho chắc!" nên tạm thời tôi đã đeo vào...
"...!!"
Và khi ánh mắt tôi chạm phải Yuuka――trông cái miệng ấy phởn chưa kìa.
Vừa e thẹn lại còn vẫy tay nữa.
...Chắc không phải là vì muốn nhìn thấy tôi trong bộ dạng đeo kính thời trang nên mới bảo tôi đeo đâu nhỉ? Sao em lại hưng phấn vậy, Yuuka?
Mà, bây giờ thì chắc là ổn thôi――nhưng tới lúc Shinomiya Ranmu đến, tuyệt đối không được làm vậy đâu nhé?
Dù muốn tin là sẽ ổn thôi, nhưng vì bình thường Yuuka lại là cô gái ngây thơ... nên tôi lo rằng em ấy sẽ làm vậy trong vô thức.
"Xin lỗi. Đã để hai người phải đợi rồi."
Thế rồi... tôi chợt nghe thấy một giọng nói xinh đẹp, tuy bình dị nhưng lại vang vọng đến tai.
Và, cô gái đội chiếc mũ che dấu hai mắt, bước tới gần bàn của Yuuka và Hachikawa-san.
――――Đó là Shinomiya Ranmu.
Trong vô thức, tôi đã lặng người đi trước sự hiện diện áp đảo của cô ấy.
Mái tóc đậm sắc tím kéo dài đến hông.
Cùng với bộ gothic tông đen, khác hẳn với trang phục trên sân khấu.
Đây, không thể nhầm được――bộ dạng này, chính là sự tái hiện lại trang phục thường ngày của Ranmu-chan.
"Đã vất vả rồi, Ranmu. Vậy thì, em ngồi vào trong này nhé."
"Vâng. Xin phép chị, Hachikawa-san."
Được Hachikawa-san đứng dậy mời, Shinomiya Ranmu liền ngồi xuống ghế, đối diện với Yuuka. Và Hachikawa-san liền ngồi sang ghế bên cạnh.
――Yuuka trong bộ dạng Yuuna-chan và Shinomiya Ranmu trong bộ dạng Ranmu-chan, đối mặt nhau trong tiệm cà phê.
Cái gì đây. Tôi đã chui vào thế giới của 『Alice Stage』hay sao?
Thế nào nhỉ, xin lỗi mày nhé... Masa.
Do hoàn cảnh đưa đẩy, nhưng chỉ có mình tao được chứng kiến cảnh tượng trong mơ này.
Mà, dù cho thằng này có đến――thì chắc chắn sẽ gây ồn và bị nhân viên của tiệm tống cổ ra ngoài thôi.
"Yuuna, hôm nay mong được cô giúp đỡ."
"V-Vâng! Rất mong được giúp đỡ... Ranmu-senpai!!"
Dù chỉ nhìn thấy được lưng của Shinomiya từ vị trí này.
Nhưng dáng lưng chuẩn duỗi thẳng và sự thanh lịch toát ra từ cô ấy... một hào quang mà tôi không thể phớt lờ.
Đây chính là diễn viên lồng tiếng của Ranmu 『Alice số 6』――Shinomiya Ranmu.
――Và sau khi màn chào hỏi kết thúc, đồ uống đã gọi của từng người được mang ra.
Ba người bắt đầu cuộc họp liên quan đến chủ đề nhóm mới.
Nhân tiện thì tôi đang vừa quan sát vừa húp cà phê.
"Trước tiên sẽ là đây, ca khúc và lời của nhóm hai em. Tiếp đến, phần vũ đạo――hiện giờ sẽ là như thế này.
Hachikawa-san đưa một tờ giấy cho hai người họ, dường như có ghi trên đó lời nhạc, rồi cô ấy dùng điện thoại để phát lại một video.
Là video của một biên đạo múa nào đó?
Nhạc và vũ đạo ư――Yuuna-chan cuối cùng cũng có được cơ hội như thế này rồi, nghĩ vậy mà tôi xúc động trong lòng biết bao.
"...Em hiểu rồi. Phần vũ đạo dường như không khó đến mức đó nhỉ."
"Do chỉ còn vài ngày đến hôm biểu diễn in-store live, thành ra lịch kín hẳn. Nên có vẻ họ đã xem xét đến việc chọn vũ đạo dễ nhớ."
"Lời nhạc này tuyệt vời nhỉ! Em nghĩ là sẽ truyền tải được cảm giác đó "A, đúng là Yuuna-chan và Ranmu-chan nhỉ"... Em rất thích nó!!"
"Sự hồn nhiên ngây thơ như 『mặt trời』 của Yuuna và nhiệt huyết trầm lắng như 『mặt trăng』 của Ranmu, được thể hiện rõ ràng mà không triệt tiêu lẫn nhau. Một bài pop được cụ thể hoá, nhưng lột tả được rõ ràng tính cách tương phản, lời nhạc khớp với hình ảnh của hai chúng ta nữa."
"Vâng!!"
Bình luận mềm mại của Yuuka và bình luận phân tích tỉ mỉ của Shinomiya Ranmu, sự khác biệt là quá lớn.
Đúng là vậy, giống y hệt nhân vật.
"Về lịch biểu diễn trước công chúng, hồi trước chị đã nói là 5 khu vực. Thời gian biểu sẽ là như thế này."
Hachikawa-san một lần nữa đưa giấy cho 2 người họ.
"Tuyệt thật... Oosaka, Okinawa, Nagoya, Hokkaidou. Em chưa từng đi chỗ nào cả..."
"Chốt là ở Tokyo? Thời gian đại khái là 2 tháng... Cảm giác như live-tour nhỉ? Nhưng in-store live đâu cần quy mô lớn như vậy."
Hai người họ vừa nghĩ vừa đưa ra cảm tưởng.
Và――đến cả tôi khi nhìn, cũng cảm nhận được rõ ràng khuôn mặt bỗng trở nên u sầu của Yuuka.
"Sao vậy, Yuuna?"
"A, không... về buổi diễn trước công chúng ở Okinawa..."
"À rế? Chị có nhầm cái gì à?"
"Không phải ạ, không phải vậy... Theo lịch trình này, thì... lại rơi vào chuyến du lịch ngoại khoá của em."
...Tôi chợt chết lặng trước những lời đó.
Trong chuyến du lịch ngoại khoá trung học――Yuuka đã không thể tham gia vì không đến trường.
Nhưng đó không phải là điều khiến Yuuka áy náy... mà em ấy đã hứa là sẽ tận hưởng hết mình trong chuyến du lịch ngoại khoá này, để tạo ra thật nhiều kỷ niệm đẹp của 『hiện tại』.
Bằng cách đó, Yuuka nghĩ rằng bản thân sẽ vượt qua được quá khứ, nên đối với em ấy, chuyến du lịch ngoại khoá này――thực sự không thể thay thế được.
"Ra vậy... thế nào? Nếu là điều chỉnh lịch trình sao cho có lợi, tạm thời để chị xác nhận――"
"...Suy nghĩ ngây thơ như vậy mà muốn vào nhóm với tôi à?"
Hachikawa-san đã định lên tiếng để giúp đỡ, nhưng Shinomiya Ranmu chợt cắt ngang và nói.
Một sắc giọng nhẹ nhàng nhưng lại chứa đựng sức nặng.
"Là suy nghĩ của tôi thôi. Muốn nhắm tới việc tiến xa trong cái ngành lồng tiếng khắc nghiệt này, có cơ hội lớn nhất rơi từ trên trời xuống――mà không nghĩ đến việc ưu tiên, một chút cũng không. Nếu muốn đứng cùng hàng với tôi, để xem nào... đừng có do dự, hãy bỏ chuyến du lịch ngoại khoá đi."
"..."
"Nào, nào! Suy nghĩ của Ranmu, ừ thì đúng vậy nhỉ!! Điều đó chị cũng hiểu, nhưng mà..."
"Tôi không muốn nghe ý kiến của Hachikawa-san――mà là của Yuuna."
Sau khi nhấn chìm thuyền cứu hộ của Hachikawa-san, Shinomiya Ranmu tiếp tục nói.
"Tôi không ép buộc đâu. Cô có chọn đi du lịch ngoại khoá thì đó là lựa chọn của cô. Nhưng... nếu hoạt động như một nhóm, thì điều đó cũng ảnh hưởng đến tôi. Thế nên, thành thực mà nói――chỉ vì lý do đó, mà dẫn đến làm hỏng sân khấu quan trọng này, tôi nhất định không thể tha thứ cho cô."
Trong vô thức, tôi đã định đứng dậy, nhưng đã kịp kiềm chế lại bằng lý trí.
Đôi tay tôi... đang nắm chặt, bóp chặt lấy cốc cà phê.
―― Tôi không thể nói rằng ý kiến của Shinomiya Ranmu là sai.
Đối với con người tận tuỵ với công việc như cô ấy, đó là điều đương nhiên.
Một khi đã lập nhóm, hiển nhiên cô ấy sẽ cảm thấy bực bội.
Tôi có thể hiểu, cô ấy không phải như đang nói xấu, mà là nói rõ ràng trực diện――có khi còn là thành thực nữa.
Thế nhưng... nếu nói vậy, Yuuka sẽ lay động mất.
Shinomiya Ranmu, phải đến mức vậy――mới có ảnh hưởng rất lớn đến Yuuka.
Vấn đề không phải là ai mới là người sai.
Không phải vậy, nhưng... Tôi, 『chồng』 tương lai của Yuuka, hiểu rõ chuyến du lịch ngoại khoá này quan trọng đến mức nào đối với em ấy.
Tôi lại càng cay đắng――trước sự bất lực của bản thân, chẳng thể làm được gì cho em ấy.
"...Kurumi-san. Không thành vấn đề. Em――sẽ tham gia đàng hoàng buổi diễn trước công chúng ở Okinawa."
"Nhưng, nhưng Yuuna..."
Những lời quyết tâm sẵn sàng của Yuuka và giọng nói đầy lo lắng của Hachikawa-san.
Và Shinomiya Ranmu đang khoanh tay, thăm dò tình hình.
Giữa khoảnh khắc đó, Yuuka――Izumi Yuuna chợt lên tiếng, to và rõ ràng.
"Em――sẽ tham gia cả hai! Trùng hợp là buổi du lịch ngoại khoá cũng ở Okinawa, nên em sẽ thu xếp thời gian của mình... để vừa có thể đi du lịch ngoại khoá, vừa có thể tham gia đàng hoàng buổi live!!"
"...Hả?"
Giọng nói thốt ra của Shinomiya Ranmu lạnh lùng như mọi khi, là nhẹ nhõm thì phải.
Ừm. Tôi hiểu mà. Trong phút chốc tôi cũng đã nghĩ "Em ấy nói gì vậy?".
Nhưng đồng thời... tôi nghĩ đó cũng là một câu trả lời rất đúng chất Yuuka.
Quả thực là một câu trả lời không tưởng.
Nhưng chính vì là câu trả lời không tưởng, nên nhất định sẽ có ảnh hưởng lớn.
Bởi vì, Izumi Yuuna――Watanae Yuuka sẽ cố gắng bằng mọi giá.
"...Yuuna, em nói nghiêm túc chứ?"
"Vâng, Kurumi-san! Em sẽ làm, hãy cho em làm! Tuy khó khăn nhưng, em không thể từ bỏ bất kỳ sự kiện nào... Em muốn cố gắng cho cả hai!!"
Trước những lời chắc nịch đầy quyết tâm của Yuuka――Hachikawa-san bắt đầu suy nghĩ một lúc rồi trả lời.
"――Tạm thời, chị phải xác nhận thử có thay đổi được lịch trình, có thể điều chỉnh sao cho có lợi không đã. Nếu có gặp khó khăn thì... chị sẽ thử xem xét xem đề xuất đó có thể thực hiện được hay không."
"Kurumi-san...! C-Cảm ơn chị!!"
"Hachikawa-san. Chị nói nghiêm túc chứ? Du lịch ngoại khoá song song với buổi live――sẽ một thời gian biểu dày đặc đó."
"Thì lúc chị nghe cũng bất ngờ lắm. Nhưng... các em, dù là diễn viên lồng tiếng, thì cũng là một người bình thường mà. Chị nói điều này không phải với tư cách là quản lý, mà là cá nhân thôi nhé? Chị sẽ cân bằng giữa đời tư lẫn hoạt động lồng tiếng cho các em――trong khả năng của mình. Thế nên hãy xem xét giúp chị nhé. Ranmu."
"..."
Shinomiya Ranmu sau khi điềm tĩnh lại và suy nghĩ――liền nói.
"Em hiểu rồi. Yuuna――nếu đã nói vậy, thì hãy làm đi. Thay vào đó... tôi sẽ không chấp nhận câu 'quả nhiên không thể làm được' đâu nhé?"
"Đương nhiên rồi! Đã nói là phải có trách nhiệm... Em sẽ làm đến cùng cho senpai thấy!!"
Trong lúc trao đổi――ánh nhìn của hai người họ hướng vào nhau.
Hachikawa-san liền vỗ tay một tiếng, như để tổng kết lại.
"Rồi, vậy thì vụ này tạm thời sẽ là như vậy. Tiếp theo sẽ là... chuyển sang tên của nhóm nhỉ? Chủ trương của kế hoạch sẽ là Yuuna cùng Ranmu bàn bạc, để nguồn gốc tên có thể được bàn trên mọi kênh truyền thông――"
"...Hachikawa-san. Xin lỗi. Trước khi nói về việc đó――em có điều muốn nói, được không ạ?"
"Hửm? Sao vậy, Ranmu?"
Đúng thời điểm tôi nghĩ vụ in-store live ở Okinawa đã kết thúc.
Shinomiya Ranmu――bỗng thả một quả bom nữa.
"Yuuna. Chuyện tôi nói muốn gặp 『em trai』-san... thì sao? Gặp mặt sau khi họp thì tôi cũng không phiền. Cô có chấp thuận không, hay là định từ chối――kể cả vậy thì tôi muốn được làm rõ."
"...Quả nhiên senpai có để ý nhỉ. Không thành vấn đề, Ranmu-senpai! Nếu là 『em trai』 của em thì――chắc là cũng sắp đến rồi!!"
Ế, là sao?
『Em trai』, ý chỉ tôi, thì đã ở đây rồi.
Dường như không phải là――tôi sẽ ra đó nhỉ.
Vậy rốt cuộc, 『kế hoạch tác chiến』 mà Yuuka đã nghĩ ra là...?
"Đã để mọi người đợi rồi."
――――Khi đó.
Tiếng chuông gắn trên cửa vào tiệm chợt vang lên, 『người đó』 đã bước vào.
Và 『người đó』... từ từ bước đến bàn của Yuuka và hai người họ.
Sau khi cúi chào tôn kính như một quản gia.
Với phong cách soái ca tươi tắn――người đó liền nói mà không hề ngại ngùng.
"Lần đầu được diện kiến, thưa Onee-sama ngầu lòi? Tôi là 『em trai』 của Izumi Yuuna――Isami."
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage