☆Thông tin công việc của Izumi Yuuna☆
Haa~ ...Lễ hội văn hoá quả thật đã rất vui!
Tôi vừa ôm chặt lấy chiếc gối, vừa lăn lộn trên sofa, đắm chìm trong những dư âm còn sót lại.
Yuu-kun đang tắm♪ Yuu-kun ra, là đến lượt mình♪
"Mồ, Yuuka. Nếu luộm thuộm như vậy thì chị sẽ bị Yuunii-san ghét đó?"
────Muka!
"Yuu-kun sẽ không ghét chị chỉ vì điều đó đâu! Isami đúng là nhiều chuyện mà!!"
"Nhiều chuyện! Buồn cười thật, em vợ!! Thực sự đúng là em vợ mà!!"
"Xin lỗi, Nayu-chan... nhưng em có thể ngậm mồm lại được không? Chị sẽ giận đấy?"
Đôi mắt sau cặp kính của Isami đã trừng lên, khi bị Nayu-chan khiêu khích.
Hiện tại Isami đang mặc một chiếc váy liền thân màu hồng trắng, có đính ren.
Cá nhân thì tôi thích Isami dễ thương này, hơn là Isami mặc đồ nam.
"Nhắc mới nhớ, Isami. Bố với mẹ vẫn khoẻ chứ?"
Tôi vừa lăn lộn quanh sofa, vừa hỏi thử Isami.
"Mẹ thì vẫn như thường thôi. Toàn hỏi em mấy câu như là 『Yuuka là hôn thê nên chưa làm gì bất hợp pháp đâu nhỉ!?』, mẹ vẫn bao bọc quá mức như mọi khi thôi. Ahaha."
Ôi... Mồ, mẹ đúng là.
Tuy buồn cười vậy chứ, nhưng cái tính bao bọc thái quá đó của mẹ, rõ ràng là đã di truyền qua Isami nhỉ?
"Haa... Còn bố thì sao? Nhắc mới nhớ, lần đầu Isami nói là sẽ ghé qua nhà để hỏi thăm, Yuu-kun đã rất căng thẳng đấy?"
"Ahaha. Bố thì vẫn bận trăm công nghìn việc... nên có vẻ như cũng không tìm được thời điểm thích hợp. Nhưng dường như bố muốn gặp anh ấy đấy."
"Hừm. Nhưng mà, thực tế thì người đã quyết định rằng chị sẽ kết hôn với Yuu-kun là bố nhỉ. Chắc sẽ không có tiến triển như là 『Tao sẽ không giao con gái cho mày đâu』 thường thấy trong phim đâu... Yuu-kun cũng không cần phải lo lắng đến vậy nhỉ?"
"Aa... ừm. Mà, đúng vậy nhỉ."
Trong lúc chúng tôi mải nói chuyện tào lao như vậy.
────Piriririririri♪
Điện thoại của tôi chợt rung chuông LINE.
"Ế? Ai vậy... á, Ranmu-senpai!?"
Tôi hốt hoảng cầm điện thoại bằng một tay mà phi thẳng ra hành lang, chỉnh đốn lại tư thế và bắt máy.
"Đã vất vả rồi, Izumi Yuuna đây!!"
『Xin lỗi vì gọi muộn thế này. Yuuna, cô có ổn không đấy?』
"V-Vâng! Tất nhiên rồi!!"
Ui... căng thẳng quá.
Shinomiya Ranmu, là diễn viên lồng tiếng chung văn phòng với tôi. Tuy trạc tuổi nhau và thời gian ra mắt cũng không cách đến nửa năm... có thể nói senpai là một người rất nghiêm nghị.
Tôi rất kính trọng senpai đó? Nhưng nói chuyện qua điện thoại... quả thật đã khiến tôi phải giật bắn người.
『Trước tiên thì xin chúc mừng. Hy vọng đây sẽ là bước nhảy vọt đối với cô. Chỉ là... nếu cô không nghiêm túc mà thử sức thì gây khó cho tôi đấy, nên tôi sẽ nói trước. Mong cô đừng quá vướng bận với "em trai" mà lơ là sự nghiệp lồng tiếng───』
"Ế? Etou... Ờm! Ranmu-senpai... đang nói về chuyện gì vậy?"
────Đột nhiên.
Tôi không còn nghe thấy giọng nói của Ranmu-senpai phát ra từ điện thoại nữa.
Thế rồi, sau một lúc.
『...Yuuna. Về event lần này... Cô đã nghe từ quản lý chưa?』
"V-Vâng. Có lẽ là... vì có việc hôm nay, nên em đã tắt nguồn điện thoại cả ngày. Có khi quản lý đã liên lạc trong lúc đó."
『Vậy à... Thế thì, hãy hỏi lại quản lý cho tôi.』
"Ế!? À thì, đã nói đến mức đó, senpai cũng khiến em tò mò rồi! Xin nói cho em biết đi, Ranmu-senpai!!"
『...Không. Những chuyện như thế này phải liên lạc cẩn thận với quản lý trước. Nhận thông tin từ nguồn chính thức là điều quan trọng. Chỉ là, mà... tôi chỉ muốn nói là tôi rất kỳ vọng vào cô đấy.』
────Tút.
Aa... Quả là Ranmu-senpai. Không chịu kể cho tôi luôn kìa...
Chuyện gì đây nhỉ? Vừa nãy hình như Ranmu-senpai đã nói về event. Là công việc mới chăng?
Tuy không biết rõ, nhưng───Ranmu-senpai đã nói là sẽ kỳ vọng vào tôi.
Được rồi! Hôm nay tôi đã cố gắng ở trường rồi, lần tới... tôi sẽ cố gắng trong sự nghiệp lồng tiếng nữa!!