My Online ‘Oshi’ and Real Life ‘Oshi’ Moved In Next Door ~I Thought That My Dream Life Was Beginning, But It’s Different from What I Expected~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

7 21

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

41 380

Hôn nhân ngọt ngào với kẻ thù truyền kiếp

(Đang ra)

Hôn nhân ngọt ngào với kẻ thù truyền kiếp

Uzo Toshimichi(有象利路)

Đây là câu chuyện về một người chồng không ngừng vướng vào rắc rối, nhưng vẫn ngày ngày cố gắng tiếp cận vợ, từng bước chinh phục trái tim của cô vợ nghiêm túc lạnh lùng này.

8 43

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

167 4473

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Tạm ngưng)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

42 459

Vol 2 - Chương 43 - Nghĩ quá nhiều rồi chăng?

“Này này tên bếp trưởng kia. Có đang nghe không vậy hả!?”

“…Hầy…”

Sai lầm lúc sáng, vẫn cứ vấn vương trong đầu tôi mãi không thôi.

Đã lỡ mồm nói những điều không đứng đắn, lại còn để cho Hiyorin nghe được nữa chứ… Dù mối quan hệ mới chỉ tốt hơn chút ấy vậy mà, giờ chắc chị ấy ghét tôi mất rồi. Và cũng vì quá lo nên suốt buổi học hôm nay tôi chả tập trung được tí nào cả, hết tiết cứ thế đi về nhà lúc nào chẳng hay. Nói chung là ngoài sự việc lúc sáng thì tôi không có bất kỳ ký ức nào về ngày hôm này nữa cả.

“Hầyy…..”

Cơ mà dù tâm trí đang suy sụp nhưng cơ thể tôi theo bản năng vẫn chuẩn bị bữa tối như thường lệ, thấy vậy tôi lại thấy bản thân mình vừa đáng thương cũng vừa đáng tin cậy nữa. Dù tâm trạng có tệ đến mức nào thì bữa tối cho mọi người vẫn phải thật chỉn chu nhỉ.

“Nè nè, bạn Shizuka-chan dễ thương này đã cất công đến hẳn 1 tiếng trước giờ ăn chỉ để gặp cậu thôi đấy nhá? Làm ngơ đến mức đấy thì cũng tệ quá rồi đấy biết không hả?”

“…….Hầy………”

Không biết tối nay Hiyorin có đến không nữa đây…

Nếu mà xét theo lẽ thường thì, hẳn là không rồi…

Lý do duy nhất để mà một tên fan trông bình thường như tôi có cơ hội được làm quen với Hiyorin cơ bản chỉ là vì tôi không làm gì kỳ lạ ngay từ đầu thôi, và cũng không có ý định đi quá ranh giới giữa Idol và Fan nữa. Ngày thường tôi cũng không có biểu cảm gì gọi là quá khích hay hét toáng lên kiểu ‘Em yêu chị…’ như lúc trên khán đài nên có lẽ chị ấy cảm thấy thoải mái mà thân thiện hơn với tôi thôi.

….Mà giờ thì hết thật rồi, tôi giờ đây chỉ còn lại cái mác là tên biến thái bệnh hoạn thôi.

“Hết thật rồi…”

“Này!!!!!”

“Ấy!?”

Giọng nói bất ngờ vang lên khiến tôi giật mình xém rơi cả con dao đang cầm trên tay, hú vía thật. Tôi vội vã nhìn quanh với tâm trạng có phần hoảng loạn để rồi bắt gặp Shizuka với biểu cảm bĩu môi khó chịu đang đứng ngay bên cạnh, nhỏ ở đây từ lúc nào vậy?

“Shizuka…? Từ khi nào vậy…?”

“Từ nãy giờ rồi đó không biết à? Mình thậm chí còn làm đủ trò để cậu chú ý đó biết không hả?”

“Thật á? Ừm, xin lỗi nha, mình không nhận ra luôn đó.”

“Mà thôi kệ đi… Rốt cuộc cậu bị sao vậy hả? Trông chả có sức sống gì cả kìa.”

“A…”

Rồi bỗng nhiên, 1 luồng cảm xúc mãnh liệt chợt dâng trào bên trong tôi.

Cái khao khát muốn hét lên thật lớn từ tận sâu trong trái tim, muốn được giãy bày hết tất cả chuyện đã xảy ra lúc sáng cho nhẹ lòng.

Con tim này đã âm thầm đưa ra quyết định rằng mình không thể nào gồng gánh nổi đống cảm xúc u ám này được nữa, phải kéo thêm ai đó vào cho có người san sẻ mới được.

Nghĩ là vậy cơ mà tôi vẫn kìm lại được bằng chút lý trí còn sót lại.

Lý do vì sao á...? Làm sao mà tôi kể cho 2 người còn lại biết chuyện này được chứ!?

(Ê này biết gì chưa? Khi sáng mình có nói mấy lời tục tĩu với Hiyorin đấy, giờ thì chị ấy ghét mình mất rồi...)

Thể nào cũng thành trò cười của Shizuka cho xem...

“...À không có gì đâu, chỉ là có chút chuyện trên trường thôi ấy mà.”

“Vậy à, vậy thì được. Miễn là cậu vẫn luôn tích cực thì chắc hẳn những điều tốt đẹp sẽ đến thôi.”

 Shizuka nhẹ nhàng vỗ vai an ủi tôi. Mà tôi vẫn muốn cô ấy cẩn trọng không lại gần chạm vào khi tôi đang cầm dao hơn, nhưng dù sao thì tôi vẫn cảm kích tấm lòng của nhỏ.

“Ô, có tin nhắn từ Hiyori-san này, để coi… Chị ấy nói là bữa tối nay không đến đâu.”

“Ừm…”

Trời ạ, quá sức chịu đựng rồi…

Tôi gắng gượng ném con dao lên thớt rồi khuỵu gối ngã quỵ xuống đất.

“H-Hể!?? Souma-kun!? Cậu bị sao vậy?”

“Hết thật rồi…”

“Hết gì vậy chứ? Không lẽ cậu đau bụng à? Có cần mình gọi cấp cứu không?”

“À không cần đâu… Dù sao mình cũng hết cứu thật rồi…”

Shizuka hối hả vỗ lưng trấn an tôi… Xin cậu đấy, dừng lại đi, một kẻ như tôi không xứng đáng được an ủi đến vậy đâu…

“Hiyori-san ghét cậu á!?”

“Ừm… Chính cái tên ngu ngục đến vô vọng này đấy.”

“Mà Onii-chan này, rốt cuộc anh đã làm gì vậy chứ?”

Sau quãng thời gian thăng trầm cùng mớ cảm xúc lên xuống thất thường thì tôi cũng đã hoàn thành xong bữa tối, và giờ thì đang ngồi kể lại chuyện lúc sáng cho Shizuka và Mafuyu-chan nghe. Tất nhiên là có tiết chế lại chút ít rồi.

“Mình không thể kể chi tiết được… Nhưng tóm lại là mình đã lỡ nói điều vốn không được phép nói trước mặt chị ấy mất rồi…”

Giờ có lẽ chị ấy đang thu dọn đồ đạc chuyển đi nơi khác cũng nên. Và có lẽ việc mất đi người bạn là Hiyorin cũng đồng nghĩa với việc tội lỗi tôi đã gây ra còn ảnh hưởng đến cả Shizuka và Mafuyu-chan nữa rồi…

“Hmm… Không biết rốt cuộc cậu đã làm trò gì, nhưng mình nghĩ Hiyori-san sẽ không ghét cậu dễ dàng đến vậy đâu.”

“Chắc anh lại nghĩ quá nhiều rồi đấy Onii-chan.”

“Sao lại không được chứ… Nếu vậy tại sao hôm nay chị ấy lại không đến chứ? Rõ ràng là để không phải thấy khuôn mặt của tên ngốc này rồi còn gì…?”

Việc bị ghét bởi chính Oshi của mình có nằm mơ tôi cũng không thể nào tưởng tượng được, mà nếu đã vậy thì đáng lẽ tốt nhất không nên có mối quan hệ ngay từ đầu mới phải. Việc chỉ là một tên ất ơ dõi theo thần tượng nghe vẫn tốt hơn so với chuyện bị ghét bỏ mà. Trời ạ!! Ước gì có cái hố ở đây để tôi nhảy xuống ngay cho xong.

…..

Lúc này Shizuka đang ngồi ngay đối diện tôi, tay vẫn lăm lăm cầm điện thoại. Lẽ nào đang nhắn tin hỏi Hiyorin à? Tôi lúc này do quá căng thẳng nên ngần ngại không dám hỏi nhỏ.

Sau một lúc thì Shizuka cũng rời mắt khỏi chiếc điện thoại và quay sang Mafuyu-chan, tay thì vẫn đang cầm miếng tempura. Giới thiệu sơ thì bữa tối hôm nay tôi quyết định làm món tenzaru soba, vì khí trời dạo này khá nóng bức nên tôi nghĩ cho mọi người ăn món gì đó thanh mát sẽ tốt hơn.

…Cơ mà giờ lại dư ra 1 suất mất rồi.

“…Okay. Mafuyu này, tí nữa rảnh chứ?”

“Nói năng kiểu gì vậy? Chị làm như em dư thời gian lắm không bằng?”

“Lại cái nét diễn.. Tí nữa thể nào em chả nằm ườn ra sofa mà xem phim trên mạng chứ gì.”

“Shizuka! Lại thích gây sự nữa à?”

“Gì chứ? Chỉ nói sự thật thôi mà. Nói chung là ăn xong cứ theo chị đi.”

“…? 2 người đang nói chuyện gì vậy?”

Mafuyu-chan cứ liên tục nhìn Shizuka với biểu cảm khó hiểu. Còn Shizuka thì nãy giờ vẫn chăm chăm nhấm nháp miếng tempura rồi nhàn nhã nói…

“…Thì Hiyori-san muốn nói chuyện với 3 người tụi mình đó.”

Cơ thể tôi bất chợt run lên khi nghe được những lời đó. Lẽ nào đây là thứ cảm xúc tim như thắt lại của fan khi nghe thấy tên Oshi của mình à?

…Quả thật đau đớn mà.