“Cha ơi! Không biết người nghĩ thế nào về chuyện này, nhưng để Brit kết hôn với Jerd thì thật nhẫn tâm quá! Cha biết Jerd hận con đến tận xương tủy mà!”
Tôi nghe thấy tên mình được nhắc đến trong căn phòng của cha dưới tầng một — Mặc dù lúc đầu không muốn làm vậy, nhưng rồi tôi vẫn quyết định nghe trộm cạnh cánh cửa. Người vừa lên tiếng là anh trai tôi. Trong khi đó, Jerd là một kị sĩ, người bị anh trai tra tấn dữ dội — hậu quả là mất một cánh tay — cũng chỉ vì một sự hiểu lầm.
—...mình sẽ cưới một người như vậy ?
Việc này thật sự là quyết đinh của Cha? Tôi tự hỏi.
“Ta cũng cầu mong hạnh phúc cho Brit. Không phải là ta muốn nó kết hôn với cái người đàn ông khinh miệt con đâu….Tuy nhiên, đó là lời đề nghị trực tiếp của Công tước Carneus. Cách duy nhất để xoa dịu Công tước là hy sinh đứa con gái quý giá của ta. Ta không thể chịu đựng được những điều ngu xuẩn xảy ra nữa… ”
Cha tôi nuối tiếc rên rĩ .
Cecilia, con gái Công tước Carneus, là vị hôn thê của Thái Tử cho đến hai tháng trước. Ai ai cũng đoán trước được cuộc hôn nhân này, họ tin rằng một Cecilia thông minh và xinh đẹp rất xứng đôi với Thái tử đáng kính.
Mặc dù vậy, một năm trước, kể từ khi con gái của Nam tước, Doris, gặp Thái tử điện hạ, mọi chuyện dần trở nên tồi tệ.
Tin đồn rằng Thái tử và Doris có quan hệ thân thiết với nhau đã lan ra khắp mọi nơi. Nửa năm sau tiếp tục có lời đồn xoay quanh Cecilia và Jerd, kị sĩ cận vệ của Thái tử, thân mật với nhau. Tất nhiên Cecilia và Jerd đều phủ nhận chuyện đó. Vì sự nghiêm chỉnh của Jerd được biết đến rộng rãi, nên nhiều người thản nhiên bác bỏ những tin đồn đó, và nói rằng nó không hề có gốc hay ngọn.
Những tai tiếng giữa Thái tử điện hạ và Cecilia không hề mất đi—ít nhất, nó không dễ như vậy.Song, ở mặt ngoài, mọi người vẫn hoạt động như không có gì xảy ra—và rồi, thời gian trôi đi.
Khoảng hai tháng trước khi mà sự yên bình ngắn ngủi tan vỡ.
Quốc Vương rời vương quốc để đi thăm các đồng minh. Hộ tống ông ấy là cha tôi, một kị sĩ trưởng. Công tước Carneus, người quản lý ngân khố quốc gia, cũng đi cùng họ.
Sự việc diễn ra trong suốt hoàn cảnh như vậy.
Tôi đã từng có một vị hôn phu. Bennio, con trai thứ hai của Bá tước Nordenson, hai mươi tuổi. Anh ta hơn tôi ba tuổi, và là bạn thuở nhỏ của Thái tử. Hắn đã từng là trợ lí cấp cao cho Điện hạ trong ba năm. Sau khi cưới tôi, anh ta được cho là sẽ thừa kế lại tước hiệu cha tôi đang nắm giữ, và trở thành một tử tước.
Mười năm trước tôi đã đính hôn với anh ta, lúc đó tôi mới có bảy tuổi. Cho dù không thể nảy sinh tình cảm mãnh liệt, nhưng cũng có một chút cảm xúc nào đó.
Nhưng khi cha tôi vắng mặt, Bennio liền đơn phương tuyên bố chấm dứt đính ước của chúng tôi.
“Cô không chỉ ngu ngốc, mà còn là người phụ nữ độc ác. Tôi không thể lấy một người như vậy được. Vì vậy nên tôi sẽ hủy bỏ hôn ước. "
“ ‘độc ác’ sao, anh vừa nói cái gì vậy? Em không hề nhớ là có chuyện như vậy.”
“Lời biện hộ ngay lập tức thốt ra khỏi miệng cô đấy. Thật khó coi, đó là những gì cô có sao.”
Bennio thậm chí còn không cho tôi biết lý do. Trên thực tế, có lẽ anh ta còn không thèm nghe tôi đang nói gì.
Dẫu vậy, mặc dù đang bị bỏ rơi trong bối rối, anh trai tôi lại chấp thuận hủy bỏ hôn ước.
“Brit dường như đã áp bức Tiểu thư Doris. Chắc chắn cũng có những cô gái khác làm như vậy, nhưng em là con gái của Kị sĩ trưởng. Nghĩa vụ của em không được phép hạ mình ngang những con người đó. Một việc làm không biết xấu hổ gì thế này, mà hơn thế, nó đã xảy ra trong căn nhà này đấy—trong nhà của anh đấy! Đối với việc em áp bức ai đó — việc hôn ước đổ vỡ là điều đương nhiên! ”
Anh trai thường rất quan tâm đến tôi.
Cũng là người anh đó, đang nhìn tôi chằm chằm với vẻ mặt chưa từng thấy trước đây.
“… Tiểu thư Doris? Em thậm chí còn chưa gặp mặt cô ấy? "
Cô ấy được đồn rằng khá thân thiết với Thái tử Điện hạ—mức độ hiểu biết của tôi về cổ chỉ có nhiêu đó. Tôi chưa bao giờ áp bức cô ấy - dù chỉ một lần.
Dựa trên đức tin của tôi về ‘ chuẩn mực của người phụ nữ’, tôi có thể đưa ra ý kiến vì sao ‘một phụ nữ không nên bám lấy người đàn ông đã có hôn thê’. Nhưng chắc chắn tôi không bao giờ nói điều đó với chính người đó đâu.
“Tôi không muốn kết hôn với cô. Tôi không thể sống với người đi đàn áp một phụ nữ yếu đuối— chưa kể, cô còn làm thế rất nhiều lần đấy.”
Bennio nhìn thẳng vào tôi với đôi mắt lạnh lùng — cứ như thể anh ấy đang nhìn một con côn trùng vậy.
Vì anh ấy có thể dễ dàng gạt bỏ mười năm kỷ niệm như vậy, tôi rất sốc, và không thể bật được lý lẽ thích hợp—
—Tôi thậm chí không thể khóc.
““Tôi sẽ thông báo cho Cha về việc hủy bỏ. Bennio không phải lo lắng về bất cứ điều gì. Có vẻ như Brit vẫn cần được giáo dục ”
Nói xong, anh ấy nắm lấy cánh tay tôi.
Sau đó, mười ngày cho đến trước khi cha tôi trở về nhà, tôi bị quản thúc tại gia.
Trong lúc cha đi vắng, anh trai là người quản lí ngôi nhà, không người hầu nào có thể chống đối được anh ấy. Mẹ và em trai cũng ở một nơi khá xa- vì vậy, không một ai có thể cưỡng quyền được anh ấy.
Vị hôn phu của tôi, Bennio, và cả người anh trai yêu quý nữa, đều không tin tôi.
Việc đó khiến tôi thật sự tổn thương.
Nhớ lại ánh mắt lạnh lùng của họ hướng vào tôi, cuối cùng, tôi đã khóc.
Mười năm với Bennio — và mười bảy năm với anh trai. Với tôi, đó là khoảng thời gian quý giá, nhưng đối với họ, nó là thứ gì đó rất dễ dàng phủ nhận. Tôi không nhận được sự tin tưởng nào.
Tôi cứ thắc mắc không biết Doris đã nói cho họ những gì, nhưng làm gì có cách để tôi biết được. Thậm chí tôi còn bị cấm gửi thư cho bạn.
Có cả đống thời gian nhưng tôi không đủ khả năng để làm bất cứ điều gì — những gì tôi làm được chỉ là ngồi khóc.
Một sự viêc lớn đã xảy ra trong thời gian tôi không được phép rời khỏi phòng của mình.
Trước Thái tử, Doris cáo buộc rằng Jerd đã hành hung cô, khiến cô mất trinh tiết. Doris cũng chỉ ra Cecilia, người hợp tác với Jerd, đã ra lệnh tấn công tình dục. Sau đó cả Cecilia và Jerd đều bị bắt.
Đương nhiên, không ai trong số họ thừa nhận tội lỗi.
Vì thất vọng, Thái tử Điện hạ ra lệnh cho anh tôi tra tấn Jerd.
Cecilia cũng được đưa đến để chứng kiến Jerd bị hành hạ. Không khó để tưởng tượng nó tổn thương đến nhường nào đối với một người phụ nữ.
“Chỉ cần thừa nhận ngươi đã nhận lệnh Cecilia. Bằng cách đó, ta sẽ ban cho ngươi một cái chết nhanh chóng. ”
Anh trai tôi đã nói như vậy trong khi hành hạ Jerd trước mặt Cecilia.
"Nhưng! Không ai trong số chúng ta biết được Jerd sẽ làm gì với Brit sau đó! ”
Anh ta không hề nghi ngờ mà tin luôn lời nói của Doris, và giam tôi trong phòng.Mặc dù vậy, có vẻ như anh ấy có quan tâm đến tôi — nên giờ anh đang lo lắng.
Nếu lúc đó anh ấy nghi ngờ Doris dù chỉ một chút thôi, thì sẽ không có chuyện này xảy ra.
“Công tước nói rằng dù Brit có bị ngược đãi tồi tệ đến đâu, li hôn là điều không được phép. Ngài ấy chỉ cho phép con trở lại ngôi nhà này khi nó là một xác chết. Nếu chúng ta không đồng ý, thì ngân sách cho phần lớn mệnh lệnh kị sĩ sẽ bị cắt giảm—nếu điều đó xảy ra, việc bảo vệ vương quốc sẽ trở nên khó khăn. Quần chúng có thể nhầm lẫn, nhưng con là một trong những người khiến Công tước tức giận. "
Anh trai lặng thinh. Anh ấy không thể đưa ra một lý lẽ nào.
Cha tôi cố gắng hy sinh tôi vì mệnh lệnh kị sĩ, và vì vương quốc nữa.
Trước hết và quan trọng nhất, tôi là con gái của một quý tộc.
Người ta đã biết rằng sớm muộn gì tôi cũng sẽ được hứa hôn trong một cuộc hôn nhân chính trị.
Jerd đã bị tra tấn vì một tội ác mà anh ta không phạm phải — do đó, một lời xin lỗi chân thành là điều cần thiết.
Song, điều đó không đồng nghĩa với việc tôi không sợ kết hôn với anh ta.
“Jerd đã phải chịu đựng hình phạt nặng nề để bảo vệ sự toàn vẹn của Tiểu thư Cecilia, người bị cáo buộc có dan díu với cậu ta. Ngay cả khi cậu ấy ghét con đến mức muốn giết con trong máu lạnh, thì cha không nghĩ cậu ta sẽ hướng sự cay nghiệt đó vào Brit đâu — bởi cậu ta là một hiệp sĩ. ”
Cha tôi dường như tin tưởng Jerd, người thuộc cấp dưới của ông ấy.
“Chính con là người lấy đi cánh tay đó—cánh tay kiêu hãnh cầm kiếm của hiệp sĩ—bằng thanh kiếm của con. Người đã làm một việc ghê tởm, không có tính hiệp sĩ đó, chính là con. Hãy để cái đầu này dâng lên Công tước, nói với ngài ấy dừng lại cuộc hôn nhân sắp đặt này. ”
Tôi nghe thấy anh trai nói hết nước hết cái.
“Ta từ chối.”
Cha tôi lẩm bẩm trong vô vọng.
Công tước Carneus tức giận cũng là điều dễ hiểu. Cecilia, người bị buộc tội oan và thậm chí bị hành hạ, đã chịu một vết thương sâu trong lòng, và bước vào tu viện.
Sau khi Nhà vua, Công tước và cha tôi trở về, một cuộc điều tra toàn diện đã được thực hiện. Do đó, người ta phát giác rằng mọi lời cáo buộc của Doris đều không có căn cứ— là dối trá.
Mặc dù vậy, Cecilia khẳng định cô sẽ không trở lại xã hội trong phần còn lại của cuộc đời.
Lí do mà Công tước nhắm đến Jerd là bởi với tư cách là hiệp sĩ của Thái tử, Jerd đã khuyên nhủ Doris rằng cô cần hạn chế tiếp xúc và cư xử nhã nhặn đối với Thái tử — và cô ấy không thích điều đó.
Doris không còn trong trắng nữa, nhưng cô nói dối với Thái tử rằng Jerd đã tấn công cô.
Thật là khốn khổ—không chỉ Thái tử điện hạ, mà toàn bộ quần thần của ngài ấy - trong đó có anh trai tôi, đều tin vào lời nói dối của ả ta mà không chút suy nghĩ.
“Thế nên, cha đã hi sinh Brit sao!”
Anh ấy hét lên.
Đối với tôi, cho dù có lớn tiếng đến đâu, anh ấy vẫn là người đáng trách.
Tôi chỉ mong anh ấy chấm dứt mọi cuộc đối thoại này ngay bây giờ— mọi cuộc đối thoại đó; ra vẻ anh luôn quan tâm tôi từ trước đến nay vậy.
“Con chính là nhân tố chính chính thúc đẩy chuyện này xảy ra. Tóm lại, trong khi sử dụng thanh danh của cha, chính con là người chấp thuận hủy bỏ hôn ước mà chưa được sự đồng ý. Liệu có một viễn cảnh tươi đẹp cho hôn nhân của Brit nữa không? Khi mà nó đã 17 tuổi rồi?! Ta không có lựa chọn nào khác ngoài hy vọng Jerd, người đã chịu đựng đau khổ vì lợi ích của Cecilia, làm cho Brit hạnh phúc ”.
Trong thoáng chốc, tôi nghĩ đến việc trốn vào tu viện như Cecilia.
Nhưng làm như vậy sẽ càng kích động sự tức giân của Công tước Carneus thôi—đến mức đe dọa sự an nguy của vương quốc.
Tôi có thể nói, Jerd có vẻ là một hiệp sĩ quý tộc. Cho dù anh ấy có hận anh trai tôi hay ghét ‘sự chấp thuận’ của Công tước đến nhường nào, tôi nghĩ anh ta cũng không phải loại người giận cá chém thớt đâu.
Vì vậy, tôi quyết định kết hôn.