My Desertion Would Be Faster Than Heros’ Obsession

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7357

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 136

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2478

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 194

Vol 01 - Chương 1-2

* * *

Sau khi nghe lời giải thích từ người đàn ông, tôi tham dự vào ‘lễ nhập ngũ’, nơi các chủng tộc khác cũng tập hợp lại và nhận ra đây là thế giới trong ‘4 thằng điên bị ám ảnh’.

Cuối cùng thì cũng đến đơn vị tôi sẽ ở lại.

Khi đọc nguyên tác ‘4 thằng điên bị ám ảnh’, tôi đã bỏ qua mọi thế giới quan của nó và chỉ tập trung đến mối tình giữa nam và nữ chính. Nhưng sau khi xuyên không vào đây, thế giới này thực sự X.

Những chủng tộc khác từng sống ở các vùng đầy quái vật và họ đã dùng sức mạnh ưu việt của mình để đánh bại chúng.

Tuy nhiên, thời gian trôi qua, số lượng quái vật tăng chóng mặt đến nỗi họ không thể đối phó nổi. Và đế chế Adolf, nơi có nền văn minh phát triển, đã xâm chiếm vùng đất của các chủng tộc này.

Kết quả là các chủng tộc này bị đánh bại và chịu sự thống trị từ đế chế Adolf.

Vào lúc đó, các chủng tộc phải ký loại khế ước sử dụng ma thuật với đế chế Adolf. Khi sức mạnh phát triển ở một mức nào đó, họ đồng ý phục vụ đế chế trong 8 năm.

Khế ước này chảy trong mạch máu và ăn sâu vào cơ thể tôi đang chiếm hữu, Saruvia.

‘Không, kể cả thế, 8 năm không phải quá dài à?’

Một ngày nào đó tôi hẳn phải ám sát tên hoàng đế điên rồ của đế chế này.

‘Tôi muốn đào ngũ. Tôi biết là không thể vì khế ước ma thuật, nhưng tôi thực sự rất rất muốn đào ngũ. '

Dù có gào thét than khóc muốn đào ngủ đến đâu thì những bước chân của tôi vẫn đều đặn di chuyển cùng những người khác.

Bất thình lình, tôi đã ở trong một tòa nhà cũ.

“Sau đây là hướng dẫn ngắn gọn về cuộc sống của các bạn ở đây.”

Người đàn ông, đã đi cùng xe kéo với chúng tôi, vừa nói vừa nhìn chúng tôi với ánh mắt cay đắng.

Nó chỉ đúng vào lúc này, nhưng anh ta không phải tiền bối của chúng tôi, anh ta là trung đội trưởng.

‘Thế giới ropan này là cái quái gì thế? Với sao tôi lại phải dùng ‘tiền bối’ với ‘trung đội trưởng ở đây vậy?’

“Hẳn sẽ có những người vẫn chưa sẵn sàng, nhưng dấu ấn đã xuất hiện, chúng ta bị báo cáo lại và đưa đến đây. Dù các bạn có cố chối bỏ hiện thực thì vẫn không có gì thay đổi cả.”

Một vài ngừng khóc.

“Mọi người ở đây đều biết dù thế nào thì đào ngũ là không thể vì khế ước.”

Mặt tôi lại càng tối sầm hơn nữa.

“Nhưng, để thông báo đến các bạn một vài tin vui, lính biên phòng được trả lương khá cao. Khoản lương ở đây sẽ đủ để các bạn sống tốt hết đợi!”

Họ định trả thật nhiều vì sợ sẽ có những nhóm bạo loạn.

Dù có cho bao nhiêu đi nữa, ai sẽ muốn đánh nhau với quái vật… Không, 8 năm trong quân đội? Làm ơn, rút ngắn thời gian phục vụ đi.

“Sau 8 năm phục vụ, các bạn sẽ có 3000 mác.”

Lúc đó, tất cả mọi người đều kinh ngạc ngẩng đầu lên. Cùng họ, mắt tôi cũng tự động mở to.

3000 mác, số tiền mà tôi còn chưa bao giờ dám tưởng tượng đến.

Tôi nghe nói 1000 mác là có thể mua được một căn nhà ở thủ đô rồi.

Nhưng 3000 mác, 3 căn ở thủ đô sao? Tôi băn khoăn họ có thể cho số tiền lớn đến vậy không.

Đúng, nếu tôi có thể mua 3 căn ở thủ đô đổi lấy 8 năm phục vụ trong quân đội, tôi chắc chắn sẽ sống sót với sự quyết tâm này.

“Số tiền từ trợ cấp hàng năm là quá đủ để chi tiêu hàng tháng cho sinh hoạt.”

Trong thế giới cũ, mọi người đều cố gắng trở thành công chức nhà nước vì muốn có mức lương ổn định và lương hưu à?

Dù thế, đây là quân đội được thiết lập trong Ropan. Tôi nghĩ chắc sẽ có vài khác biệt nhỏ.

Mạch tích cực bắt đầu hoạt động trong não tôi. Rõ ràng là nữ chính nguyên tác vẫn có thời gian để tình yêu của cô ấy nảy nở trong quân đội mà. Chắc hẳn nãy tiền bối nói chuyện gay gắt như vậy chỉ để dọa chúng tôi thôi. Có lẽ…

Trung đội trưởng bắt đầu giải thích về những lớp học chúng tôi sẽ trải qua.

“Giờ tôi sẽ giải thích về 8 năm thực hiện nghĩa vụ quân sự từ bây giờ của các bạn. Trong 2 năm đầu, các bạn sẽ là thực tập. Rèn luyện là chủ yếu.”

2 năm để rèn luyện á, nghe hợp lý không, XX?

“2 năm tiếp theo, bạn sẽ phục vụ dưới tư cách là sĩ quan hạng nhất. Lúc đấy, bạn sẽ phụ trách hầu hết các công việc của đơn vị.”

Mà càng nghe thêm, tôi lại càng thấy khá giống nhau.

“Sau 2 năm đó, bạn sẽ được thăng cấp lên hạ sĩ.”

Tất nhiên, trong cuộc đời trước đây, tôi chẳng biết tí gì về quân đội cả.

Nhờ chương trình thực tế nổi tiếng về trải nghiệm ở quân đội trên Tv, mà tôi vẫn biết những cái cơ bản nhất của cơ bản.

‘Hạ sĩ…?’

Tôi biết rằng, trong thời gian phục vụ bắt buộc, người lính trải qua bốn cấp bậc: binh nhì, binh nhất, hạ sĩ và trung sĩ. Quân đội trong cuốn ropan này chỉ là mấy thứ vớ vẩn mà cứ 2 năm 1 là bạn lại được thăng cấp nhưng nói chung thì cấu trúc các cấp bậc cũng vẫn tương tự.

‘XX, đây thực sự là quân đội…’

Nghĩ thế nào đi nữa thì cảm giác đáng ngại về tôi là X vẫn không biến mất.

‘Không, đây vẫn là ropan quân đội. Nữ chính cũng đã tìm được tình yêu ở đây…’

Khi đang cố trấn an bản thân với suy nghĩ đó, trung đội trưởng tiếp tục giải thích cấp bậc cuối cùng.

“Và 2 năm cuối cùng, bạn sẽ rời khỏi đơn vị này và phân chia về các đơn vị khác, đảm nhiệm vai trò chỉ huy.”

Nó có vẻ chút khác với hệ thống quân sự mà tôi biết. Chỉ huy? Nghe gần hơn với sĩ quan so với lính thường.

‘Ta thường gọi nó là gì nhỉ? Trợ lý quân sự? Không phải, là Hạ sĩ quan?’

Lần nào có rượu vào người, cha tôi lại bắt đầu lải nhải về mấy câu chuyện hoang đường thời quân ngũ. Tôi đã không biết mình sẽ trực tiếp trải nghiệm nó thế này. Nếu biết trước, chắc tôi cũng dành chút thời gian nghe rồi.

“Chà, vài các bạn sẽ nghĩ rằng: Tại sao chúng ta phải bị phân chia về các đơn vị khác? Không phải khá kỳ dị khi có nhiều người trở thành chỉ huy à?”

Nói vậy, trung đội tường cười chua chát. Một nụ cười báo hiệu có điềm nào đó đang đến.

“Đến khi đó, không phải mọi người sẽ sống sót, nên sẽ không có mấy thứ như thừa nhân lực. Đây là phần cuối của giải thích.”

Ngay tức thì, luồng khí lạnh lẽo bao trùm khắp nơi.

‘XX, vâng, tất nhiên là họ không thể dễ dàng cho không 3000 mác rồi.’

Chắc chắn không có nhiều lính sống sót đến tận lúc đó nên ngân sách quốc gia mới không cạn kiệt.

Chủ cũ Saruvia, cơ thể tôi chiếm hữu, hẳn cũng chết vì lý do ấy… khi đang chiến đấu với quái vật…

XX, trả lại ropan cho tôi.

***

Từ hôm nay, còn 2920 ngày trước khi xuất ngũ.

Dù nghĩ kiểu khỉ gì thì nó vẫn thực nực cười.

Tôi đã đọc ‘4 thằng điên bị ám ảnh’ khá nhiều.

Cuốn tiểu thuyết không dài lắm, gồm 130 chap, tác giả dùng cách viết và từ ngữ khá dễ hiểu nên không phải động não mấy.

Tài năng cắt mỗi chương thực sự rất đỉnh. Thứ tài năng khiến ta không thể không chi tiền cho chap tiếp theo được.

Thêm nữa là nam chính bộ này cũng rất dễ nhớ.

Thành thật mà nói thì nếu bạn là một độc giả nghiện ropan nặng, loại hay chọn bừa mà đọc á, bạn thường sẽ hay bị bối rối với nhiều nam chính hoặc nam phụ.

Nhưng cuốn tiểu thuyết này thì không thế.

Vâng, cách cổ điển luôn là nhất. Cuốn tiểu thuyết đã in hằn mọi đặc trưng của nó trong đầu độc giả.

Đó cũng là lý do khiến tôi đã trả tiền cho ‘4 thằng điên bị ám ảnh’ và hoàn thành xong nó chỉ trong một ngày.

Tôi hay đọc những cuốn nhẹ nhàng, nhưng nhờ thiết lập khác lạ như bối cảnh ở quân đội hay sức mạnh ma thuật, có vẻ tôi đã bị nó hấp dẫn.