My Childhood Friend Who Rejected Me Is Coming on to Me!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

18 39

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

320 15395

Nguyệt Thần

(Đang ra)

Nguyệt Thần

Toshiki Inoue

"Nguyệt Thần" được xuất bản vào ngày 6 tháng 11 năm 2015

12 390

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6973

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Web Novel - Chương 01: Tôi đã bị từ chối!

(POV của Yukiya)

Trên đường từ ngôi trường cấp ba về nhà.

Tôi quyết định thổ lộ cảm xúc đã dồn nén bấy lâu của mình với cô bạn thuở nhỏ Kanae.

Thứ mà người đời gọi là ‘tỏ tình’.

“A, cậu biết không…Kanae.”

“Hmm, sao thế?”

Tôi bất thình lình hét lên, Kanae quay lại nhìn tôi mà mỉm cười ấm áp.

Dễ thương…Tôi suýt nữa thốt lên bằng cái giọng chết lặng này, may là dừng kịp lúc rồi quay trở lại câu chuyện.

“À thì, chúng ta chơi với nhau cũng khá lâu rồi phải không?”

“Từ mẫu giáo ha Yuki-kun. Chúng ta vào cùng trường cao trung, cứ đà này thì sẽ cùng nhau vào đại học thôi.”

Kanae uể oải đáp lại rồi mỉm cười nhẹ nhàng.

Một câu trả lời rất rành mạch, nhưng tôi cảm thấy thất vọng vì cô ấy nói như thể đó chỉ là sự trùng hợp.

Lý do hai chúng tôi cùng trường cao trung, là vì tôi mặc dù là một thằng ngốc cố gắng hết sức để được vào cùng trường với cô ấy.

Nghĩ về những điều Kanae không hề biết ấy, tôi hờn dỗi như một đứa trẻ, kể cả khi nó chẳng hề có lý.

Chết dở, kể cả trước khi nói với cô ấy điều đó cũng không hề ngầu chút nào cả.

Tôi đã muốn từ bỏ, nhưng tôi không biết rằng bao giờ hai chúng tôi sẽ về cùng một nhà nếu tôi bỏ qua cơ hội này.

Dũng cảm lên nào tôi ơi!

“Ừm…nó…nó, nó…..”

Trong khi miệng cố gắng nói thì não lại không tuân theo. Đầu tối hoàn toàn trống không, duy chỉ có màu đỏ bừng trên khuôn mặt là rõ.

Kanae nghiêng đầu về phía tôi “Hmm?”.

Tôi phải nói nhanh thôi.

“Ơ thì, từ nay trở đi….tớ muốn tiếp tục được ở bên Kanae…”

Tôi đã nói đến thế rồi thì kể cả Kanae có ngốc đến bao nhiêu cũng nhận ra.

Tôi không thấy được gương mặt Kanae, nên tôi nhắm mắt lại rồi nhìn xuống đất, cố gắng thốt nên lời.

“Tớ thích cậu…Tớ thích cậu Kanae…!”

Giọng nói tôi lắp bắp và run rẩy. Tôi thấy bản thân mình thật chẳng ra sao.

Nhưng tôi muốn ít nhất mình phải nói rõ ràng đến cùng.

“Xin cậu hãy hẹn hò với tớ.”

Tôi cúi đầu van xin cô ấy.

“Ơ, tớ…”

Hơi thở hổn hển của Kanae vang lên trên đầu tôi. Giọng cô ấy khẽ thốt lên như thể muốn nói điều gì, hoặc đơn giản là chỉ thở thôi.

Sau đó là một khoảng lặng – thành thật mà nói, tôi cảm giác mình không còn sống nữa…

Cuối cùng Kanae cũng mở lời.

“Oh, um…tớ khá…bất ngờ…”

Biểu cảm của cô ấy, hẳn là bất ngờ vì lời tỏ tình đường đột của tôi.

Bản thân tôi luôn đối xử với Kanae như một người đặc biệt. Mỗi khi Kanae mới cắt tóc hay mặc quần áo mới, tôi đều nhận ra và khen cô ấy. Bất cứ khi nào Kanae gặp khó khăn, tôi đều giúp đỡ cô ấy, quan tâm cô ấy và làm mọi cách để giải quyết vấn đề.

Tôi đã cố gắng hết sức để chiếm được cảm tình của Kanae qua việc học tập. Khả năng học tập của tôi đã được cải thiện so với hồi trung học, khi tôi luôn bị điểm thấp, bây giờ tôi đã có thể dạy Kanae một số môn. Đến cả các hoạt động câu lạc bộ cũng vậy, tôi tiếp tục chơi bóng đá, bởi hồi bé cô ấy thường nói tôi rất ngầu khi đá bóng, và tôi còn giữ vị trí quan trọng ở đội cao trung. Thậm chí đến cả cách ăn mặc hay kiểu tóc tôi cũng thay đổi theo gu của cô ấy.

Nhưng ngay cả sau tất cả những điều đó, tôi đã bị sốc khi sự cố gắng bấy lâu nay của tôi đã không được đáp lại.

Không, nghĩ lại thì đó cũng chỉ là những suy nghĩ ích kỷ của tôi, Kanae không cần phải nhận thấy những điều đó…

Tuy vậy, một cảm giác bất lực và tiếc nuối bắt đầu đè nặng trên lưng tôi.

Và những lời Kanae nói sau đó đã kết lại mọi chuyện từ nãy đến giờ.

“Um…tớ xin lỗi…”

Cô ấy nói với tôi những lời này một cách đau đớn, như thể rất khó nói vậy.

“Tớ thích…người khác…rồi.”

Tôi suýt nữa đã thở dài sau khi nghe những lời đó.

Tôi biết Kanae muốn nói gì khi nói rằng cô ấy thích một ai đó.

Trớ trêu thay, cậu ta cũng giống tôi, là bạn của Kanae từ thuở nhỏ, chỉ khác là, cậu ấy là người mà Kanae thích.

“Tớ…tớ thích Souta-kun…”

Rốt cuộc thì, người mà Kanae thích lại là bạn thuở nhỏ của cô ấy, Sota.

Và nếu tôi đúng thì, dường như Souta cũng không ghét Kanae.

Tôi luôn có cảm giác rằng hai người họ sẽ đến sớm với nhau, đó là lý do tại sao tôi lại đưa ra quyết định táo bạo là tỏ tình với Kanae ngày hôm nay.

Nhưng kết quả như nào thì bạn cũng thấy rồi đấy…

Trái tim tôi nhói đau với bao nỗi tủi hờn.

Nỗi đau vì bị từ chối, lòng đố kị với Souta, tự chế nhạo bản thân, tức giận vô cớ…Nó thật tệ nhưng tôi không thể để lộ điều đó trước mặt người mình yêu được.

Tôi hít một hơi thật sâu rồi chầm chậm ngẩng đầu lên.

“Đó là lý do tại sao tớ…”

Trước mặt tôi là Kanae, vai cô ấy rung lên, còn mắt thì cúi gằm xuống.

Có vẻ như tôi đã khiến Kanae cảm thấy không thoải mái vì lời thú nhận ích kỷ của mình.

“Um, Kanae.”

Nó có một chút căng thẳng, nhưng ít ra nó đã giúp tôi tránh khỏi sự tối tăm và chán nản trong lòng.

“Tớ…tớ…”

Kanae đáp lại với vẻ khó xử.

Tôi không thể thấy mặt của Kanae bởi cô ấy đang nhìn xuống, nhưng đôi tai, ló ra giữa mái tóc đen bồng bềnh, đang đỏ lên không rõ lý do.

Cô ấy có lẽ đã cảm thấy xấu hổ vì đã thú nhận tình cảm của mình với Souta. Tôi đã bị từ chối, và tôi chỉ quá ghen tị và choáng váng trước phản ứng của cô ấy thôi.

Tôi cố làm ra vẻ vui tươi, mặc dù tôi có cảm giác mình sắp khuỵu xuống tới nơi.

“Haha! Tớ xin lỗi vì đã làm mọi chuyện ở nên kì lạ nhé!”

Thành thật mà nói, tôi thậm chí còn không thể quan tâm tới Kanae ngay lúc này được. Nhưng xét về khía cạnh nào đó thì nó khá tiện lợi. Ít nhất thì tôi phải cố gắng giải quyết cái không khí mà mình đã tạo ra.

“Yeah, tớ…tớ hiểu câu trả lời của cậu rồi…Cảm ơn vì đã lắng nghe tớ!”

Kanae vẫn yên lặng và đứng chôn chân, như thể cô ấy không nghe thấy gì vậy.

“Vậy, gặp sau nhé…”

Cuối cùng thì, tôi không thể chịu đựng thêm nữa nên đã chạy đi. Kanae thì vẫn không nói gì, và cái bầu không khí mà tôi đã phá hỏng thì không thể sửa chữa được nữa.

Bây giờ, tôi thậm chí còn không thể ở bên Kanae với tư cách là bạn thời thơ ấu nữa, chứ đừng nói là người yêu.

Sau kết quả đáng thất vọng, tôi cảm thấy hối hận vì đã thổ lộ tình cảm của mình.

Tôi cưỡng lại ý muốn chạy và rời khỏi đó một cách nhanh chóng.

Tôi không có thời gian để quay lại hay quan tâm, vì tôi không muốn mình trông đáng hổ thẹn hơn sau những chuyện mình đã gây ra nữa, nhưng tôi nghĩ là Kanae vẫn chôn chân ở đó.

Cả tôi và Kanae đều còn cách khá xa nhà, nhưng trái tim tôi không còn đủ mạnh mẽ để đi về nhà với một Kanae như vậy, và cũng không đời nào cô ấy muốn ở bên người mà cô ấy vừa từ chối.

Tôi tiếp tục đi về nhà, một mình với tâm trí trống rỗng.

Tôi không còn tâm trạng để ngoái lại và kiểm tra nữa, đường đi về nhà bây giờ chỉ có bước chân của mình tôi — và, tất nhiên rồi, không đời nào có chuyện cô ấy đi theo hay đuổi theo tôi cả.

“Chậc, mình đúng là tệ mà…”

Tôi kinh tởm bản thân vì đã có ý nghĩ rằng cô ấy sẽ đuổi theo tôi vào lúc này.

“Tớ xin lỗi vì những gì đã gây ra cho Kanae…”

Cô ấy có vẻ khá chú ý đến tôi.

Tôi tự hỏi không biết ngày mai nên đối mặt với Kanae như nào. 

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại