Moto Sekai Ichi’i no Sub-chara Ikusei Nikki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3447

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 299

Arc 5: Ám Lang - Chương 55 - Công việc hàng ngày.

Silvia và Eko đi đến Dungeon Trung cấp 『Limptfert』 theo những gì được hướng dẫn trước đó. Trong lúc này, Second đang ở giữa trận chiến sinh tử với Ám Lang.

Đúng vậy, đây là khoá đào tạo đặc biệt của hai cô nàng.

“Từ giờ hãy để chị lo liệu. Eko, em canh chừng sau lưng chị.”

“Vânggg!”

Silvia đặt chân vào Dungeon và tự tin nói.

Sáu con 「Rùa Đá」 xuất hiện để chào đón Silvia, người đang cầm chiếc cung trên tay. Hầu hết mọi lúc tại Dungeon Limptfert, lũ quái vật sẽ xuất hiện theo bầy. Ngoài ra, tại nơi này có rất nhiều loài quái vật thiên về HP và VIT.

“……Uhh.”

Silvia chợt nhận ra rằng hai trong số chúng bị giết ngay lập tức bởi đòn bắn 《Cung thuật Phi Xa》 của cô. Thật khó để kiềm chế được hoả lực―― cô nghĩ.

Ở thời điểm hiện tại, ngoại trừ Long Mã và Long Vương, tất cả kỹ năng 【Cung thuật】khác của Silvia đều đạt Bậc 9, thế nên hoả lực của cô có thể nói là khá mạnh. Đến nỗi cô có thể tàn sát lũ Rùa Đá vốn sở hữu lượng VIT cao chỉ trong một đòn.

Vì thế, Silvia đã trở nên kiêu ngạo. Nếu hoả lực của mình đã khủng khiếp như thế này thì mình sẽ không ngại tên nào tại Limptfert này nữa―― Cô nghĩ.

Tuy nhiên. Cho đến lúc này, tất cả kẻ địch xuất hiện đều trở thành bao cát và bị tiêu diệt trước khi kịp tiếp cận cô, nhưng đấy chỉ là “cho đến lúc này”.

“Uh, eh, er! ? “

Bốn con Rùa Đá còn lại tiến hành hội đồng Silvia. Silvia định gạt bỏ chúng bằng hiệu ứng đẩy lùi của 《Cung thuật Kim Tướng》, nhưng quyết định của cô đưa ra đã quá muộn màng. Mặc dù bị tấn công dồn dập nhưng lượng HP của Silvia vẫn không bị suy giảm quá nhiều. Tuy vậy, chỉ riêng việc đó đã đủ làm Silvia rơi vào khủng hoảng.

 “Ch-chết tiệt”

Quên béng đi mọi chiến thuật, cô chỉ đơn thuần đưa ra quyết định sẽ giết tất cả chúng với 《Cung thuật Phi Xa》 . Hai trong số chúng đã gần cận kề cái chết đúng như cô mong đợi, nhưng hai con Rùa Đá còn lại tiếp tục tấn công cô. Vì chúng tấn công ở khoảng cách còn gần hơn cả lần trước nên cô không thể tránh được đòn tấn công của chúng hay có thời gian để dùng 《Cung thuật Kim Tướng》. Vì thế, sau khi bị tấn công đến nỗi bầm dập cả cơ thể, cuối cùng Silvia cũng tiêu diệt được hai kẻ địch còn lại nhờ 《Cung thuật Phi Xa》. Gọi đấy là trận chiến của một hiệp sĩ thiết giáp thì nghe có vẻ chính xác hơn là trận chiến của một cung thủ.

“Uuugh…… Chị đã cho em thấy những điều đáng xấu hổ.”

Sau khi trận chiến kết thúc, cô quay mặt nhìn về phía Eko, cô bé mèo nhỏ nhắn đáng yêu đang giữ tay lên miệng và ra sức để nhịn cười. Silvia bị thương ở trán và chảy máu, nhưng dù vậy, cô vẫn không thể nào nổi giận. Chỉ mới đây thôi, cô vừa nhận ra được tầm quan trọng của vai trò Eko đang nắm giữ.

“......Chị nghĩ từ giờ trở đi chị cần phải nghĩ ra chiến thuật nào đấy.”

Và dĩ nhiên, cô cũng nhận ra điều đó.

 Chợt một dòng suy nghĩ hiện lên trong tâm trí cô. Nghĩ kỹ lại thì trước giờ cô chưa làm được gì ngoài nghe răm rắp theo sự chỉ dẫn của Second mà chẳng mấy bận tâm. Tất cả những gì cô đã làm chỉ là đứng ở vị trí an toàn và hạ kẻ địch tiếp cận từ phía trước. Có thể nói gần giống như một khẩu pháo cố định.

Từ trước đến nay cô vẫn an toàn đều là nhờ sự hướng dẫn tận tình của Second. Nhưng cô không nghĩ từ giờ trở đi mọi chuyện sẽ tiếp tục diễn ra suôn sẻ như vậy. Đặc biệt là tại Dungeon cao cấp, nơi mà chỉ cần một giây bất cẩn, sơ suất liền có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Thông qua khoá huấn luyện này, ắt hẳn Second muốn nhắn nhủ「Cô cần phải học cách tự bảo vệ an toàn cho bản thân」―― Nhất định là vậy, Silvia nghĩ ngợi.

Cô ý thức được rằng đó có thể được xem là một thắng lợi dành cho khoá đào tạo đặc biệt này. Những việc còn lại là kỹ năng của bản thân để cô đạt được điều đó. Silvia lẩm bẩm, “Mình đã quá ngây thơ”, cô tiến sâu vào dungeon để tiếp tục khoá đào tạo của mình.

——

Sau khi đã chiến đấu với lũ Rùa Đá thêm vài lần, cô thế chỗ với Eko. Họ không ngừng giao chiến với lũ Rùa Đá và mãi đến khi trời chập tối, họ mới quay trở về nhà.

Như dự đoán, hay nói cách khác, như tiên đoán của Second, trận chiến của Eko mất khá nhiều thời gian. Mặc dù là thế, cô vẫn thuận lợi hơn gấp vài lần so với Silvia. Tuy nhiên, nếu xét theo phong cách chiến đấu một chọi mười của 【Khiên thuật】 , thì đây là điều hiển nhiên.

“Có cảm giác như chị đã lỡ mất thứ gì đó……”

“Nhưng em không thể giải quyết chúng cho hợp lý……”

Và Eko cũng tương tự, cô nhận ra được tầm quan trọng của vị trí hậu vệ sau khi chiến đấu một mình.

Vừa phải chặn các đòn tấn công của lũ quái vật bằng kỹ năng 【Khiên thuật】, cô vừa phải tìm thời cơ để tấn công. Tưởng chừng như đấy là quá trình dài đăng đẳng không hồi kết. Cộng với nỗi chán nản và bực tức “Mình phải tiếp tục bao lâu nữa đây?” khiến cô dễ dàng mắc phải sai lầm. Thời gian dần trôi qua, sự mệt mỏi trong cô đã dâng lên gấp vạn lần thường lệ.

“......Nhưng mà.”

Cô đã mệt nhừ, cô nhận ra bản thân còn rất nhiều thứ để học hỏi.

Cả Silvia và Eko đều nhận thức được “điều đấy”.

Và đấy chính là, dù là hậu vệ hay tiền vệ, vai trò của hai người đều giống nhau. Và hai người có thể tự mình gánh vác cả hai vị trí đấy. Như Second đã từng nói, “Tôi cần một người vừa là tiền vệ vừa là hậu vệ”.

Second cần đến họ…… điều đó khiến hai cô gái trẻ đã kiệt sức nở nụ cười tươi tắn, rạng ngời. Nhận thức được mục tiêu đó sau quãng thời gian dài chiến đấu mệt mỏi, khó nhọc; chính là lời động viên, khuyến khích và là liều thuốc tốt nhất dành cho họ.

“Được rồi, hãy cố hết mình nào!”

“Cố hết mình—!”

Tại khoá đào tạo đặc biệt này, nếu họ thật sự cố gắng, họ nhất định sẽ gặt lấy kết quả.

Sau ngày đầu tiên của khoá đào tạo, động lực mà hai cô nàng có được nhờ vào linh cảm mách bảo đã vượt xa những gì mà Second mong đợi.

——

——

Khoảng 2 tháng trôi qua kể từ khi Second lên đường đến Isoreus.

Ba thiếu nữ tập trung tại dinh thự phía Tây, và hiện tại đang là cuộc họp định kỳ.

Những cuộc họp này được tổ chức đều đặn vào mỗi tuần, tựa như một buổi báo cáo ngắn gọn. Đó là nơi mà ba cô nàng sẽ chia sẻ với nhau thông tin thu thập được trong tuần và cân nhắc về dự định tương lai của cả nhóm. Thêm nữa, vì nếu mọi người ai cũng gửi các tin nhắn khác nhau cho Second ắt hẳn sẽ làm phiền đến anh, thế nên thông tin tổng hợp được từ cuộc họp này sẽ được tóm tắt lại và gửi cho Second vào mỗi đợt báo cáo hàng tuần thông qua liên lạc tổ đội. Không cần nói cũng biết Yukari là người đề xuất việc này.

“Tôi không nghĩ chúng ta sẽ cần thêm.”

“Em cũng vậyー.”

“Không, tôi cũng không nghĩ việc đấy là cần thiết vào thời điểm này. Nhưng có khi sau này chúng ta sẽ cần đến họ.”

“Được thôi. Vậy hãy tìm thêm vài nô lệ nam.”

“Em đồng ý, nô lệ nam.”

“......Tôi thì không muốn có thêm bất kỳ nô lệ nam nào nữa.”

“Tôi cũng không thích ý kiến đó. Nhưng dù sao vẫn tốt hơn là có thêm nhiều kẻ địch tiềm ẩn.”

“Kẻ địch—.”

“Chắc vậy.”

Cuộc họp bỗng sôi nổi lạ thường. Chủ đề hiện tại của buổi họp là “Tái tuyển dụng người hầu”. Dường như ba cô nàng không muốn có thêm phụ nữ gần gũi với Second.

Nhưng dường như có thứ gì đó đè nặng lên tâm trí cô, Yukari mở miệng nói với gương mặt tựa như vừa cắn phải hàng trăm con bọ.

“Biết là vậy, nhưng mà chỉ còn một tháng rưỡi nữa là năm dinh thự còn lại sẽ hoàn thành, ngoại trừ Lâu Đài Second tại trung tâm và phía Nam. Nếu có thể, tôi muốn mở rộng và củng cố trình độ của đơn vị sát th–, à không, đơn vị hầu gái đa dụng của tôi.”

“Sao thế?”

“Hiện tại đang có 10 người trong đội hầu gái đa dụng. Có nghĩa là về mặt chất lượng dù chưa đạt, nhưng sẽ có mười người như tôi.”

“Hiiiii, thật đáng sợ.”

“Thô lỗ quá đấy Eko.”

“Em xin lỗi!”

“U-Umu…… Nghe có vẻ đáng sợ thật, nhưng đồng thời cũng rất an tâm.”

“Cô cũng nghĩ vậy sao? Sau khi bổ sung và củng cố nhân sự dưới trướng họ thì lâu đài của Chủ nhân sẽ vô cùng kiên cố. Tuy vậy, mặt khác, những người đó vẫn chưa có đủ thuộc hạ.”

“Không còn cách nào khác khi mà chỉ có một “chỉ huy”, cô muốn nói thế phải không?”

“Đúng vậy. Một khi tôi đã có đủ nhân lực, họ có thể sẽ được giao phó mọi quyền hành, từ giáo dục cho đến lãnh đạo. Nhưng hiện tại họ mới chỉ được tiếp nhận khoá giáo dục hầu gái. Đó là lý do tôi nghĩ có thêm càng nhiều nô lệ nữ càng tốt.”

“Tôi hiểu rồi, đành chịu thôi. Tất cả thành viên của đơn vị hầu gái sẽ là nô lệ nữ. Nhưng mọi thể loại người hầu khác bắt buộc phải là nô lệ nam. Đây là tất cả những gì tôi có thể đồng ý.”

“Cô nói đúng, tôi đoán như thế cũng ổn. Tôi sẽ thu xếp vấn đề này.”

——

“......Vậy, cô cuối cùng cũng không còn việc gì để lo lắng rồi phải chứ? Có muốn đổi chỗ với tôi không?”

“Ara, cảm thấy ghen tị à? Đây là nhiệm vụ quan trọng mà chủ nhân đã giao phó cho tôi. Cô tin rằng cô có thể thuyết phục tôi nhường lại cho cô một cách dễ dàng sao?

“Tôi không có ghen tị. Tôi chỉ hơi có hứng thú. Chỉ là, tôi nghĩ tốt nhất không nên để anh Second thấy những thứ gai góc mà cô tìm được. Anh ấy chắc chắn sẽ tò mò.”

“Cô không cần phải bận tâm. Tôi chỉ cho những kẻ ngốc như cô Silvia đây thấy chúng mà thôi.”

“Tôi sẽ xem đó như lời khen. Nhưng mà này, hãy tự nhìn lại mình đi, lúc nào cũng hành động như một con sói đội lốt cừu.”

“Vậy thì sao nào?”

“Nếu nước sơn tốt mà gỗ không tốt thì có gì hay ho chứ?”

“Còn cô thì sao? Hình như cô đang không tuân theo thoả thuận mỗi tuần một lần và vẫn gửi vài tin nhắn dễ thương có phải vậy không? Ahh, đúng rồi, mới hôm trước còn gửi đi bài thơ so sánh giữa các loài hoa nữa chứ, cô khiến tôi buồn cười đấy.”

“Cô thì khác gì chứ! Giọng nói ồn ào ngu ngốc của cô vào mỗi đêm phiền chết đi được. Sao cô không nhỏ tiếng hơn một chút đi? AHH, CHỦ NHÂN, AAAAAAHHHHH, XIN ANH HÃY MAU CHÓNG QUAY TRỞ VỀ.”

“......Não cơ bắp.”

“......Con ả lạnh lùng.”

“Em biết mà, cả hai người đều đáng sợ……”

 Chuỗi ngày của họ trôi qua như thế.

***

“Suýt soát thật!”

Đã ba tháng kể từ khi tôi bắt đầu việc này.

Và cuối cùng thì “sơ đồ đã liệt kê” cũng xuất hiện.

Vào lúc tôi chuẩn bị 《Kiếm thuật Long Vương》 để phản đòn Ám Biến hình―― Bóng của Anko biến mất.

Đây là trạng thái 《Hư Ảnh》. Nếu bạn tất công trong trạng thái này, đòn tấn công sẽ bị kháng hoàn toàn. Và chắc chắn bạn sẽ bị tấn công sau khi để lộ ra sơ hở. Đối với tôi hiện tại, tất cả mọi đòn tấn công của Anko đều là chí tử. Vì thế, tôi không bao giờ được tấn công khi cô ấy ở trong trạng thái Hư Ảnh.

Thời gian hiệu lực của Hư Ảnh luôn là ba giây. Hủy bỏ kỹ năng 《Kiếm thuật Long Vương》 mà tôi đã sẵn sàng để thi triển, tôi giữ khoảng cách với Anko.

Ngay khi Ám Biến hình vừa kết thúc, Anko sử dụng Ám Triệu hồi. Kỹ năng này triệu hồi ra một vũ khí quyền năng mạnh mẽ. Hiện tại tôi không thể dùng 《Kiếm thuật Long Vương》 kịp lúc, nên không có cách nào để ngăn cản đợt triệu hồi.

Đến nước này, tôi đành phải cầu nguyện. Làm ơn, mong không phải là 『Hắc Viêm Chi Thương』! !Tôi nghĩ thế.

“......Tốt lắm.”

Đã vượt qua được chướng ngại vật đầu tiên. Thứ được triệu hồi là 『Ảnh Trượng』. Tiếp theo, Anko sẽ lao đến tấn công trong trạng thái Trượng thuật cho đến khi “suy giảm”.

(TN: Suy giảm ở đây là kiểu như bị đánh gục hay gì đấy không rõ lắm, từ giờ sẽ dịch thành gục cho dễ hiểu.)

 Câu hỏi đặt ra ở đây là làm thế nào để đánh gục cô ấy. Hai đòn 《Cung thuật Phi Xa》 vào bàn chân, hoặc hai đòn bắn thường và một chí mạng, nếu không thì là bốn đòn bắn thường.

――Và rồi, nó đang đến. Ám Ma thuật.

Một làn sương mù đen tuyền có khả năng giảm lượng HP của những người chạm vào nó xuống 1. Hơn nữa, đó lại là kỹ năng diện rộng. “Không phải bốc phét khi nói rằng bạn có tránh được kỹ năng này hay không, hoàn toàn dựa vào may mắn”, đó là những thông tin trên wiki…… Nhưng những kẻ viết ra điều đấy đều là bọn tép riu, nghiệp dư. Đừng bao giờ tin những thứ được viết trên trang wiki Mobius. Tất cả đều nực cười và vớ vẩn.

“ (――Ngài đang định làm gì thế!?) “

Tôi có thể nghe thấy giọng nói đầy ngạc nhiên của Angolmois, người vẫn đang ở trạng thái chiếm hữu. Trong lúc quan sát làn sương mù Ám Ma thuật đang đến gần, tôi sử dụng 《Cung thuật Phi Xa》 bắn vào chân Anko. Chí mạng! Không phải có hơi suôn sẻ sao?

“ (Ngài sẽ không thể tránh được nó!) “

Chính xác, tôi chắc chắn sẽ dính đòn. Nếu ngài có thời gian để dùng 《Cung thuật Phi Xa》, thì đáng lẽ ra ngài nên tránh nó―― ắt hẳn cậu ấy muốn nói như thế với tôi. Theo quan điểm của người khác, việc này giống như những sai lầm mà người mới thường hay mắc phải.

Nhưng cứ đợi đi. Ta sẽ thay đổi cái nhận thức ấy. Trước hết, cố tìm cách tránh kỹ năng có tầm ảnh hưởng rộng đến như vậy mới là điều sai lầm.

“Biến hình!”

Và như vậy, tôi đã vượt qua được chướng ngại vật thứ hai. Biến hình cho phép tôi có khả năng vô địch trong 8 giây.

Tin xấu đó là tôi đã mất đi biện pháp cứu nguy của mình. Ngoài ra, bước di chuyển kế tiếp khá khó khăn.

Nhưng tôi đã sử dụng lá bài ẩn của mình. Tôi nhất định phải kết thúc nó tại đây.

Biến hình để tránh đòn tấn công…… Tôi chắc rằng không có quá nhiều người nghĩ ra được ý tưởng tương tự trong tình cảnh này. Vậy thì tại sao nó không được viết trên wiki? Đơn giản thôi. Đó là bởi vì những người đấy không hề truy cập wiki. Nếu họ có thời gian để chỉ dẫn mọi người rằng “Biến hình có thể dùng để tránh Ám Ma thuật của Ám Lang”, thì họ thà sẽ dùng thời gian đấy để cố gắng tìm cách Thuần hoá Ám Lang.

Đó là bản chất của game online. Sau khi trải qua một mốc nhất định, trong nháy mắt, hàng nghìn người bỗng quay lưng lại với nhau. Có thể đấy là gia đình, là máu thịt của chính họ, trò chơi sẽ hoá thành một chiến trường đẫm máu. Tại chiến trường đấy, ai ai cũng đều tìm cách thu thập và độc quyền thông tin nhằm trên cơ đối thủ. Mọi người ai cũng là kẻ thù trong mắt người khác và có vô số nơi để họ trốn tránh. Nhưng một khi bạn bỏ chạy, mọi chuyện sẽ kết thúc. Tất cả mọi thứ từ trước đến nay cũng sẽ tương tự. Vì thế, tôi nhất quyết không thể để bản thân trở nên như vậy. Tôi đánh cược cả cuộc đời mình vào quãng thời gian ấy. Đấy là cuộc chiến cô độc, không hồi kết, nhưng không sao. Nó phù hợp với tôi. Do đó, tôi dâng hiến tất cả cho Mobius. Không gì có thể thay thế được niềm hân hoan khoái lạc của việc ngự trị trên đỉnh cao của đám ô hợp đó, của những kẻ đã thua cuộc, trốn chạy…...

…...Tôi dành 6 giây để suy nghĩ những chuyện không cần thiết, và sau đó, khi Ảnh Trượng vừa xuất hiện và xoay vòng trên không trung, tôi bắn 《Cung thuật Phi Xa》 vào chân Anko. Không chí mạng. Tôi cần phải bắn thêm phát nữa để cô ấy gục.

Tuy vậy, tôi không còn lo lắng nữa. Ngay cả khi tôi dính phải Ám Ma thuật cũng không vấn đề gì vì tôi biết rằng vào lúc ấy, tôi chỉ cần một đòn bắn nữa tôi là sẽ khiến cô ấy gục.

Do đó, tôi bắn 《Cung thuật Phi Xa》 vào bàn chân Anko ngay lúc cô ấy thi triển Ám Ma thuật. Sau đấy, Ám Ma thuật đã kích hoạt. Dĩ nhiên là tôi hứng trọn đòn đó, và đổi lại việc HP tôi bị giảm xuống 1, tôi đã khiến cô ấy “gục”.

Thông thường, kế đến sẽ là đòn Ảnh Trượng. Nhưng vì cô ấy đã “gục”, tôi có thể thoái lui một cách an toàn và chậm rãi hồi phục lại HP. Với việc này, chướng ngại vật thứ ba đã được loại bỏ.

Khi Anko tỉnh dậy, cô ấy sẽ luôn dùng Đột tiến sau đòn Ám Biến hình. Tôi đã quay về vị trí quen thuộc mọi khi.

Và thế là, trận chiến “hao tâm tổn sức” lại bắt đầu. Tôi tự hỏi việc này sẽ mất bao lâu nhỉ……?