Trời đã sáng, hay nói đúng hơn, bây giờ đã là buổi trưa.
Tôi bước xuống phòng khách sau khi uống lọ potion giải độc để làm dịu đi cơn đau đầu của mình.
Tôi nghĩ mình nên uống một tách cà phê cho tỉnh táo, thế nên tôi tiến vào nhà bếp, và tại đây tôi nhìn thấy Yukari trong bộ trang phục “hầu gái” đang chuẩn bị bữa trưa.
…………Eh?
“Chào buổi sáng, thưa chủ nhân.”
Khi nhận ra sự hiện diện của tôi, Yukari cúi chào một cách thật duyên dáng.
“C-chào buổi sáng.”
Sau khi tôi chào lại cô ấy, cô ấy chỉ đáp “Xin hãy đợi một lát”, và quay trở lại công việc mà cô ấy đang làm dang dở.
…...Sao thế nhỉ? Yukari hoàn toàn trông rất hợp. Và hình ảnh cô ấy trong bộ trang phục hầu gái, đứng cắt thức ăn trên tấm thớt làm cô ấy trông như một nữ hầu gái thực thụ. Nhưng sao lại là trang phục hầu gái? Không phải nó khá kỳ quặc sao?
“——Wha!? Cô đã hoàn thành rồi sao Yukari!”
Silvia, người vừa thức giấc, chỉ tay vào Yukari và hét to. Cô ấy hoàn thành gì thế nhỉ?
“Tôi sẽ là người thắng cuộc.”
Yukari trả lời mà không hề liếc nhìn. Silvia phồng má, lộ ra vẻ mặt thất vọng.
“Ah! Second! Bên ngoài có loại trái cây rất to, nhìn siêu ngon luôn, nó to cỡ này này, và ở tít trên caoooo nữa!”
“Được rồi, được rồi, trước hết hãy bình tĩnh lại!”
Dường như Eko đã dạo chơi bên ngoài và vừa quay trở lại cùng với chiếc đuôi mèo ve vẩy của mình. Em ấy liến thoắng không ngừng nghỉ. Em ấy đang vô cùng hăng hái và năng động.
“Trái cây! Trái cây siêu tooooo! Trái câyyy!”
“Trái cây sao……? Ahh? Là quả dừa?”
“D-ừa!”
“Em có thể ăn phần nhân bên trong. Nhưng mà lớp vỏ của nó lại vô cùng cứng cáp.”
Khi tôi nói vậy, đôi mắt em ấy sáng lấp lánh và em ấy đáp “Ohhhhh”. Sau này nhất định tôi sẽ chặt cho em ấy một quả dừa.
“Bữa trưa đã sẵn sàng.”
Chúng tôi tập trung tại phòng khách và yên vị chỗ ngồi sau lời nói của Yukari.
Trên bàn là phần Sandwich ngon miệng cùng với salad được sắp xếp thẳng hàng, đẹp mắt. Ánh sáng mặt trời xuyên qua ô kính cửa sổ; làn gió dịu mát thổi từ bể bơi, len lỏi qua từng ngọn cỏ bên ngoài khu vườn và hoà tan vào bầu không khí trong phòng khách thông qua sân thượng. Căn phòng rộng lớn với trần nhà tương đối cao tạo cảm giác thoải mái, tự do, không hề ngột ngạt và bí bách. Bên cạnh tôi là cô nữ hầu Dark Elf với thân hình cân đối, 3 vòng hoàn hảo. Đối diện cô ấy là cô nàng có mái tóc vàng óng ả, gợi lên vẻ đẹp kiêu sa, quý phái; và bên cạnh là cô bé á nhân mèo vô cùng đáng yêu.
Tôi đã chiến thắng. Thật sự là tôi đã chiến thắng.
Tôi đã là người thắng cuộc ngay cả khi chưa đứng ở vị trí top 1 thế giới.
Nhưng mà trước sau gì tôi cũng sẽ vươn tới vị trí ấy.
————————-
“Lá thư?”
Sau bữa trưa, tôi vừa nhâm nhi tách cà phê vừa lắng nghe chi tiết vấn đề của Yukari.
Tôi hiểu rồi, ra là vậy, thì ra nữ công tước quá cố Lucia Icene muốn tôi giúp vài việc.
“Tuy vậy, lý do gì mà Phillip lại quyết định giao bức thư ấy vào thời điểm này, thưa chủ nhân?”
“Việc đó à, có lẽ ông ta bị tẩy não.”
“......Em hiểu rồi ạ.”
Có vẻ Yukari đã hiểu ra vấn đề ngay lập tức. Thật kỳ lạ nếu như người đứng đầu của cả một công ty lớn lại đi xa đến vậy chỉ vì Dark elf và lá thư. Tuy nhiên, mọi thứ sẽ hợp lý nếu cân nhắc theo trường hợp ông ta bị tẩy não bởi nữ công tước.
Vậy thì, nếu đúng là như vậy, tôi có chút tò mò về nội dung của lá thư.
Nữ công tước muốn nhắn nhủ với tôi điều gì? Và sao cô ấy lại làm vậy? Xem nào——
————
“………………Wow.”
Nội dung của lá thư nguy hiểm hơn tôi tưởng nhiều. Thật không hình dung nổi.
“Thế nào ạ?”
Yukari cũng tỏ ra tò mò khi thấy điệu bộ của tôi.
“Một vài thứ khá rắc rối. Tôi không biết phải giải thích thế nào. Tuy nhiên……”
“Tuy nhiên?”
“Đừng lo gì cả. Hãy để mọi chuyện cho tôi.”
“......Vâng ạ, thưa chủ nhân.”
Yukari vui vẻ gật đầu và không hỏi thêm gì nữa. Tôi tin rằng cô ấy tò mò về nội dung lá thư, nhưng cô ấy quyết định giao phó nó cho tôi. Cảm thấy cô ấy đang nhìn tôi bằng ánh mắt quan tâm, tôi cẩn thận đọc kỹ lại lá thư của nữ công tước thêm lần nữa.
Có bốn điều mục chính được viết trong lá thư.
① Danh sách những người đáng tin cậy.
② Danh sách những người không nên tin tưởng.
③ Những mặt trái của Vương quốc Castall.
④ Phương pháp học 《Ma thuật Tẩy não》.
Không tin nào trong số đó là tin tốt cả. Từ ① đến ③ nói dễ hiểu thì Thủ tướng của Vương quốc Castall, gã đàn ông có tên Val Morrow, đứng về phe Đế quốc Marubell. Có một số lượng đông đảo gián điệp của Đế quốc bên trong Vương quốc, bọn chúng đang lôi kéo, và chi phối định kiến của nhân dân. Những người dân Vương quốc biết được sự thật này đều rơi vào tình cảnh bất lợi.
Vương quốc đang ở trên bờ vực không sớm thì muộn cũng sẽ bị thâu tóm bởi Đế quốc. Nếu Đệ nhất hoàng tử Klaus, người dẫn đầu 『Chủ nghĩa cải cách』 thông qua sự lãnh đạo của Thủ tướng, trở thành Quốc vương, thì Vương quốc sẽ rơi vào tay Đế quốc. Chủ nghĩa cải cách mà chúng đang kêu gọi là “Cùng Đế quốc hợp sức và sánh bước, mở ra cánh cửa kỷ nguyên mới”, nhưng sự thật thì Vương quốc sẽ trở thành con rối của Đế quốc. Cái hiệp ước khốn nạn đó sẽ vắt kiệt mọi xương máu của Vương quốc. Dẫu nhiều quốc gia nhỏ cũng đã bị bòn rút và vắt kiệt theo thủ đoạn tương tự, nhưng bọn gián điệp Đế quốc đã trà trộn vào mạng lưới truyền thông của Vương quốc và bưng bít sự thật ấy.
Trái lại, nhóm những người dân Vương quốc đã nhận ra được mưu mô của Đế quốc, hay còn được gọi là những người theo 『Chủ nghĩa bảo tồn』, đang kịch liệt chống đối và mong mỏi Đệ nhị Hoàng tử Maine sẽ là người kế vị. Có điều, đấy chỉ là phần tử ít ỏi. Mặc dù họ ủng hộ việc mở rộng quân sự, nhưng thực tế, quân sự ngày càng thụt lùi. Người dân Vương quốc đã tha thiết lên tiếng phản đối chiến tranh. Nếu mọi việc cứ tiếp diễn, họ sẽ không thể đấu tranh được nữa, và họ không hề biết rằng số phận của họ đang gặp nguy hiểm.
Đó là lúc điều khoản ④ xuất hiện, nhằm xem xét và can thiệp vào tình hình Vương quốc.
Lý do cô ấy viết ra phương pháp học 《Ma thuật Tẩy não》 , bí mật gia truyền của gia tộc Icene qua hàng trăm năm. Ít nhất tôi có thể hiểu như vậy. Cô ấy ắt hẳn muốn nói những điều như thế này, “Làm ơn, hãy thay tôi, làm gì đó cho tương lai của Vương quốc Castall”.
Nếu tôi nghĩ về việc tại sao cô ấy lại chọn tôi, tôi ngay lập tức có được câu trả lời. Cô ấy muốn truyền lại 《Ma thuật Tẩy não》 cho người đủ thông minh để phát hiện và giải Ma thuật Tẩy não trên người Yukari. Giả sử tôi thất bại, lá thư sẽ không bao giờ được gửi đến, và Yukari sẽ được Phillip gọi về, lặp lại quá trình tìm kiếm chủ nhân mới. Nói cách khác, cô ấy tìm kiếm người kế thừa xứng đáng.
Mà nói thật thì tôi cũng chẳng quan tâm mấy về tương lai của Vương quốc Castall. Tuy vậy, tôi đã hứa với Yukari, và tôi cũng hơi lo cho Maine. Liệu chuyện này sẽ yên ổn nếu tôi giết Thủ tướng Val Marrow và Vương hậu White? Nhưng nếu làm vậy, tôi sẽ bị xem như gián điệp xâm nhập và trở thành kẻ thù của người dân mất. Theo cách lý tưởng hơn, Maine phải có được thật nhiều quyền lực và ra tay loại bỏ những thành phần mục nát, tiêu cực.
Sau khi đắn đo suy nghĩ, tôi không thể nghĩ ra được câu trả lời.
Hiện tại, tôi sẽ hoàn thành mục tiêu thứ tư, sau đấy tôi sẽ dấn thân vào mớ hỗn độn này.
Sự chuẩn bị cho việc đó vẫn chưa hoàn hảo. Tôi sẽ không tham gia vào trò chơi mà tôi không giành chiến thắng. Người đứng đầu thế giới cần phải tránh xa những thất bại. Ngay cả một thất bại duy nhất cũng không được phép. Điều đó không được xảy ra trừ khi tôi đã là người đứng đầu thế giới được tất cả người dân công nhân. Đó chính là tôi, kẻ bá đạo nhất trên đời.
“Được rồi, những việc tiếp theo đã được quyết định.”
Hiện tại, tôi sẽ tạm gác lại việc học 《Ma thuật tẩy não》 sang một bên. Sau khi đọc sơ qua, thì nó trông có phần, à không, cực kỳ phiền phức để học được. Trước tiên tôi cần phải chuẩn bị vài thứ. Sự chuẩn bị tương xứng với vị trí đứng đầu thế giới.
“Tôi sẽ cùng với Silvia và Eko học kỹ năng Biến hình. Tôi có thể để người hầu cho cô lo liệu không, Yukari?”
“Vâng ạ, hãy giao cho em.”
“Xin lỗi vì để cô phải làm một mình.”
“Không, anh đừng bận tâm.”
Yukari vui mừng gật đầu. Kể từ lúc tôi bắt đầu đề cập về chuyện người hầu, tôi có cảm giác cô ấy muốn nói “Xin hãy để việc giáo dục họ lại cho em”, và theo tôi thấy thì hình như Yukari đang suy tính điều gì đó về “người hầu”. Tôi tự hỏi liệu tôi có cảm giác ấy bởi vì bộ trang phục hầu gái của cô ấy chăng?
“Bộ đồ hầu gái nhìn rất hợp với cô.”
Khi chia tay cô ấy, tôi đã có lời khen ngợi cô ấy.
Yukari cúi người, đáp “Cảm ơn anh”, và lui vào trong. Không cần phải nói, đôi tai cô ấy đang đỏ ửng. Tôi nghĩ tôi đã làm rất tốt trong việc khen ngợi Yukari.
———————————–
Xế chiều.
Cả nhóm bọn tôi, ngoại trừ Yukari, đến khu rừng Slime toạ lạc giữa khu mỏ và Vương đô Vinceton.
“Chúng tôi cũng có thể học nó sao?”
Đi bên cạnh tôi, Silvia ngập ngừng hỏi.
“Đương nhiên rồi.”
“Không, nhưng tôi chưa từng nghe đến kỹ năng Biến hình……?”
Có lẽ kỹ năng này chưa được phát hiện trong thế giới này. Quả thực, điều kiện để học được Biến hình khá đặc biệt.
“Có tổng cộng bốn bước. Nó rất khó hiểu nên tôi sẽ giải thích chậm rãi từng bước.”
Khi tôi nói vậy, Silvia lấy ra quyển sổ ghi chú từ kho đồ của cô ấy. Đúng là Silvia có khác, ngay lập tức ghi chú lại khi biết rằng những điều sắp nghe sẽ là những điều phức tạp. Eko thì ngược lại, em ấy đang vui vẻ ngân nga gì đấy, đồng thời nắm tay tôi và nhảy chân sáo. Em ấy thực sự làm mọi việc theo nhịp độ riêng của mình.
“1) Gây ra lượng sát thương repdigits bốn chữ số, từ 1111 đến 9999, lên một loài quái vật ít nhất 1 lần. 2) Gây ra lượng sát thương repdigits bốn chữ số, từ 1111 đến 9999, lên con boss của Dungeon ít nhất 1 lần. 3) Hoàn thành bước 1 và 2 trong vòng 1 tuần. 4) Tạo dáng và hét to “Biến hình!”. Tất cả chỉ có vậy.”
“Khoan đã. Cái cuối cùng là thật sao?”
“Ừ.”
“Thế điều đó……”
Trong khi tỏ vẻ bối rối, Silvia vẫn ghi chép lại những lời tôi nói. Eko thì khoanh tay lại và hét lên “Biến—hình!”. Em ấy tiếp thu khá nhanh đấy.
“Tôi hiểu rồi. Vậy có phải món vũ khí anh mua ban nãy dùng để gây ra lượng sát thương repdigits không, anh Second?”
“Đúng vậy. Với trình độ hiện tại của chúng ta, không thể nào có chuyện gây ra sát thương vỏn vẹn 1111 bằng những kỹ năng chính được, trừ khi chúng là lũ quái vật tại Dungeon Cao cấp.”
Trước khi cả nhóm đến rừng Slime, tôi đã mua ba cây giáo có thiết kế đơn giản tại cửa hàng vũ khí tại Vương đô. Thêm vào đấy, chúng tôi đã học kỹ năng 【Thương thuật】 《Thương thuật Bộ binh》 bằng cách đọc sách tại Comiket. Chúng tôi đã sẵn sàng để gây ra lượng sát thương nhỏ xíu.
Tại sao chúng tôi lại đến khu rừng Slime này? Bởi vì loài slime có chỉ số phòng thủ cao, nhưng sát thương lại tương đối thấp. Và khu rừng này thì nhìn đâu cũng thấy toàn là slime cả. Đây là khu rừng duy nhất, nơi có thể dễ dàng hoàn thành điều kiện 《Biến hình》, vì quái vật ở đây chỉ có mỗi slime, và chúng rất phù hợp với lượng sát thương repdigits.
“Đừng quên ghi chú lại sát thương repdigits đấy. Cả em nữa, Eko.”
“Umu.”
“Vâng!”
“Mọi người đã sẵn sàng hết chưa?”
“YEAHー! “
“Y-yeahー.”
Eko trả lời rất hăng hái, còn Silvia thì không nhiệt tình lắm. Giờ thì vậy đấy, chứ một khi đã học được 《Biến hình》, có khi cô ấy sẽ đắm đuối với nó thôi…… Tôi sợ cô ấy sẽ lẻn ra ngoài mỗi đêm, giới thiệu bản thân bằng những cái biệt danh dở hơi và hét lên tên của kỹ năng mất.
Sao cũng được.
“Được! Cuộc đi săn repdigits bắt đầu!”