Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

216 1720

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

(Đang ra)

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

小小小小小小飞

"Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi!"Vị thánh nữ xinh đẹp và thuần khiết mang thuốc đến chữa trị vết thương cho anh.Ngày hôm đó, anh tận mắt chứng kiến sự phản bội, nỗi tuyệt vọng xé nát linh hồn.

10 5

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1172 8315

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

4 13

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

97 243

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

59 298

Tập 09 : Phương pháp suy diễn - Chương 01 : Phương pháp suy diễn

【Đang xác minh danh tính người chơi...】

【Xác minh thành công. Tiến hành rút ngẫu nhiên phó bản vòng bảy cho người chơi số 07958...】

【Rút thăm hoàn tất Phó bản hiện tại: Phương pháp suy diễn】

"Nhà logic học có thể từ một giọt nước mà suy ra sự tồn tại của cả Đại Tây Dương hay thác Niagara, dẫu bản thân chưa từng thấy hay nghe nói. Bởi đời sống vốn như một chuỗi mắt xích chỉ cần quan sát một vòng, là đã có thể đoán định toàn thể."

【Mục tiêu nhiệm vụ: Cùng người bạn cùng phòng mới phá giải một vụ án và nhanh chóng tìm ra thủ phạm trước khi ai khác làm được】

【Chế độ: Đơn】

【Tốc độ thời gian: 240】

(Trong thế giới thực, 1 giờ tương đương 10 ngày trong trò chơi. Sau 30 ngày, người chơi sẽ buộc phải quay lại thực tại.)

Gợi ý: Trò chơi sẽ bắt đầu sau năm giây nữa, xin hãy sẵn sàng.

Ngay khi nhìn thấy tên phó bản, Trương Hằng đã lập tức liên tưởng tới một cái tên huyền thoại trong giới tiểu thuyết trinh thám. Không lẽ... trùng hợp đến thế sao?

Và khi mở mắt, cậu nhận ra trước mặt mình là một tấm biển đường cũ kỹ, chữ vàng mờ đi vì sương mù và thời gian. Ba chữ Baker Street nổi bật trong ánh sáng lờ mờ của buổi sớm London, như một con dấu đóng chắc nịch vào phỏng đoán của cậu.

Ánh mắt cậu dịch sang ngôi nhà ở bên kia đường và quả nhiên, tấm biển số 221B hiện ra, không sai một nét.

Cậu khẽ bật cười. Số nhà ấy chính là nơi cư ngụ của một nhân vật mà nửa nhân loại biết tới: tác giả cuốn Sổ tay Thực hành Nuôi Ong, đồng thời cũng là chuyên gia hàng đầu về "Nghiên cứu Về Việc Cách Ly Ong Chúa" những tác phẩm được viết sau khi ông đã rời xa thế giới tội phạm, lui về cuộc sống ẩn dật.

Trương Hằng cất bước băng qua con đường hẹp đầy bùn lầy và mùi phân ngựa ngai ngái. Bầu trời London u ám như thường lệ, sương xám đục phủ trùm khắp thành phố, khiến cả không gian như đang bị hút vào một bức tranh màu chì ẩm ướt.

Một chiếc xe ngựa đột ngột lao tới, người đánh xe đội mũ phớt quả dưa và quấn khăn choàng cổ sọc hối hả quất roi, bánh xe hất bùn loang lổ lên ống quần Trương Hằng. Cậu chỉ kịp cau mày, chưa kịp buông một câu thì chiếc xe đã mất hút vào con phố ngoằn ngoèo phía trước.

Cậu bước lên bậc tam cấp, đưa tay gõ cửa. Tiếng gõ vang dội lên theo kiểu đặc trưng của gỗ sồi già.

Chốc lát sau, cánh cửa hé mở, để lộ gương mặt một phụ nữ trung niên phúc hậu, tóc búi gọn và khoác tạp dề.

"Ồ, cậu hẳn là vị khách thuê mới ở đây rồi," bà mỉm cười, giọng đặc sệt âm London.

"Bà Hudson?" Trương Hằng hỏi, dù câu trả lời gần như đã chắc chắn.

Bà Hudson quản gia và chủ nhà 221B trong nguyên tác vẫn luôn là người nấu ăn, dọn dẹp, kiêm cả trông coi khách thuê. Thực tế ngoài đời, bà trông trẻ hơn cậu tưởng, chỉ chừng ba mươi lăm hoặc nhiều nhất là bốn mươi.

"Đúng thế, ngài Trương Hằng. Hành lý của ngài đâu rồi?" bà vừa hỏi vừa đưa mắt nhìn sau lưng cậu.

"À... tôi gửi ở chỗ bạn, lát nữa sẽ đến lấy. Cũng không nhiều đồ. Tôi có thể xem phòng trước chứ?"

"Tất nhiên. Mời vào, từ giờ đây là nhà của ngài. Đồ đạc đều đầy đủ, ánh sáng tốt, kéo rèm ra là có thể nhìn thẳng xuống phố..." Bà bỗng ngập ngừng, như vừa nhớ ra điều gì.

"Có chuyện gì vậy?" cậu hỏi.

"Ờ... là về người bạn cùng phòng của ngài. Tính tình anh ta hơi... đặc biệt. Nhưng tôi đảm bảo đó là người đàng hoàng. Chỉ là... ai mà chẳng có vài tật xấu. Dù sao, chào mừng ngài đến ở."

Cậu nhướng mày: "Bạn cùng phòng của tôi... hiện giờ ở đâu?"

"Anh ấy ra ngoài nghe hòa nhạc từ chiều. Chắc cũng sắp về thôi."

Lời bà vừa dứt, tiếng gõ cửa lại vang lên.

Bà Hudson quay lại mở, và lần này, hiên nhà hiện ra bóng một người đàn ông cao hơn sáu feet, vai hẹp, dáng gầy, chiếc mũ phớt đen phủ bóng xuống sống mũi khoằm. Đôi mắt xám lạnh thoáng lơ đãng, như thể ông vẫn đang đắm mình trong dư âm bản nhạc vừa nghe.

Ông chỉ thực sự chú ý khi thấy Trương Hằng đứng ở cuối hành lang.

"Ồ... bạn cùng phòng của tôi đã đến rồi sao? Rất hân hạnh được gặp cậu. Tôi là Sherlock Holmes cứ gọi tôi là Holmes." Ông chìa tay ra, bàn tay còn vương vết mực đen và mùi nhẹ của thuốc thử.

Trương Hằng bắt tay, cảm giác như đang chạm vào một nguồn điện ngầm lạnh, nhưng tràn đầy nhịp sống ẩn giấu.

Holmes nghiêng đầu quan sát cậu, ánh mắt chuyển động nhanh như kính lúp soi vật chứng. Chưa đầy ba giây, khóe môi ông khẽ nhếch, như vừa đọc được vài trang đầu của cuốn sách mang tên "Trương Hằng".