Monku no Tsukeyou ga Nai Rabukome

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 2

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 2

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 2

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 479

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 530

Tập 02 - Chương 1.1

Trans: Kumoko

________________________________________________________________________________

Tháng ba đã kết thúc và mùa xuân đã tới.

Bây giờ là một năm mới, và một kỳ học mới.

__________________________________________________________________

“Trời ạ. Cơ mà, tuyệt thật đó ~.” Sau giờ học. Họ đang ở trong phòng học lớp A năm ba của trường cao trung tư thục Murakumo. Trong lúc đang sắp xếp giấy tờ, Koiwai Kurumi cộc cằn nói. “Kanaruzawa Sekai-san. Đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy một người như vậy.”

“…Mmm. Ừm.” Kirishima Yuuki hờ hững đáp lại trong lúc chỉnh lại lề của mớ giấy tờ.

“Dù có diễn đạt theo cách nào đi nữa, thì trông cô ấy vẫn rất tuyệt vời! Mái tóc cô màu bạc và đôi mắt cô màu đỏ. Hơn nữa, cô ấy dễ thương vô đối. Cô ấy không cao cho lắm những cô ấy có ngực bự.”

“Chà, tớ đoán vậy.”

“Cô ấy chắc chắn là một nàng công chúa nào đó.” Kurumi đang tưởng tượng ra tất cả những điều đó với đôi mắt lấp lanh. “Cứ như thể, chỉ cần cô ấy đứng đó thôi cũng toát ra một bầu không khí nào đó. Tuy có phần căng thẳng nhưng đồng thời cũng rất trang nghiêm. Mà không, nó giống như một viên ngọc, một viên ngọc. Cô ấy là một viên đá quý. Một viên kim cương.”

“Tớ hiểu rồi. Chà, đúng là như vậy thật.”

“Hafuu… cô ấy chắc chắn là một cô gái tuyệt vời.”

“Ai biết được? Tớ tự hỏi.”

Kurumi làm điệu bộ hờn dỗi. Lườm cậu ấy một cái, cô chỉ ngón tay về phía cậu, “Cậu có thể tập trung hơn một chút vào cuộc nói chuyện này không? Chúng ta đã làm bạn với nhau kể từ hồi sơ trung, phải không? Chúng ta đã học chung lớp và chúng ta đều là đại diện lớp, phải không?”

“Chà, đúng là vậy thật.”

“Hay là vậy chăng? Có phải là vì cậu được nuôi nấng như một cậu trai nhà giàu? Cậu không có hứng thú với một cô công chúa là bởi vì thế? Chính vì vậy mà những người giàu mới…”

“Không phải như vậy đâu.” Yuuki cười chua xót. Có một lý do tại sao cậu không có hứng thú với học sinh chuyển trường. “Ý mình là. Cô gái đó, kể từ ngày cô ấy chuyển tới, cô ấy vẫn chưa hề tới trường.”

Đúng vậy. Học sinh chuyển trường, Kanaruzawa Sekai, không hề lộ mặt ở trường kể từ khi cô làm khuấy động cả ngôi trường này. “Nói thật, tớ không có hứng thú với bất cứ ai không tới trường. Đương nhiên, cô ấy rất xinh đẹp, và tớ đã rất bất ngờ khi thấy cô ấy lần đầu.”

“Đúng vậy.” Kurumi cũng làm một nụ cười chua xót, “Mình cũng vậy. Chỉ nhìn và tận hưởng thôi là được rồi. Mình vẫn phải suy nghĩ hai lần về việc bắt chuyện và đi chơi với cô ấy. Chỉ là cô ấy quá nổi bật.”

Điều đó cũng đúng. Học sinh chuyển trường xinh đẹp không thua kém gì một viên đá quý, nhưng liệu cô ấy có hòa nhập được hay không lại là một chuyện khác. Chính xác hơn, không đời nào mà cô ấy có thể hòa nhập được. Sau cùng, số người mà cô ấy đã bắt chuyện kể từ ngày đầu tiên chuyển tới là con số không. Không một ai trong lớp của họ muốn thử và giữ liên lạc với cô gái tưởng chừng như tới từ chiều không gian khác.

Tuy nhiên, mọi người đều rất phấn khởi với học sinh mới chuyển tới, nhưng vì người xuất hiện lại là kiểu người nằm ngoài trí tưởng tượng của họ, rốt cuộc họ không biết phải xử lý tình huống này ra sao.

“Cô ấy thậm chí còn rời đi ngay lập tức.” Kurumi cong môi mình lại, “Cô ấy nói rằng mình cảm thấy không khỏe hay đại loại như vậy, và cuối cùng rời đi mà không quay trở lại lớp. Bởi vì vậy, chúng ta không hề có cơ hội để chủ động tiếp chuyện với cổ.”

“Ừm. Chỉ riêng việc lại gần cô ấy thôi đã bất khả thi rồi.”

“Xinh đẹp quá cũng không tốt cho một cô gái. Đó là một vị trí khá khó khăn khi bị đặt vào. Đó cũng là lý do tại sao đến giờ mình vẫn chưa thể kiếm được bạn trai.”

“… Sao cậu lại đang lén lút liếc nhìn mình?”

“Mufufun. Mặc dù cậu đã biết vì sao rồi.”

Giờ thì, khen mình đi, là khuôn mặt mà Kurumi đang tạo. Yuuki nghĩ về học sinh chuyển trường.

Kanaruzawa Sekai.

Cô ấy là một sự tồn tại đẹp đẽ và khác thường. Giống như một điểm kỳ dị xuất hiện trong cuộc sống hằng ngày của họ. Việc cô ấy luôn xuất hiện trong tâm trí họ hoàn toàn có thể hiểu được.

Yuuki không hề trao đổi một từ nào với cô, cũng như không hề có bất cứ liên lạc gì với cô – tuy nhiên, cô gái đó thật đặc biệt. Khác biệt tới nỗi có cảm giác như thể cô ấy không phải là con người.