Môn đồ của bất tử giả ~ Vị anh hùng bị tống xuống hầm ngục vì phạm thượng với Ác Thần~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô gái ngồi xe lăn

(Đang ra)

Cô gái ngồi xe lăn

Chidori

Một câu chuyện tình yêu nghiêm túc, nhưng ngập tràn sự ấm áp.

3 5

Tôi Đã Hôn Em Gái Người Yêu Của Mình!?

(Đang ra)

Tôi Đã Hôn Em Gái Người Yêu Của Mình!?

Misora Riku

Sự xuất hiện của em ấy liền mang theo một dạng tình cảm mới, đầy tréo ngoe, khiến cuộc sống yêu đương nồng nhiệt của nhân vật chính trở nên rối bung hết cả. Sao cậu có thể nói cho người yêu của mình c

32 3470

Mùa thu hổ phách và chuyến hành trình 0 giây

(Đang ra)

Mùa thu hổ phách và chuyến hành trình 0 giây

Hachimoku Mei

Nhớ đến lời nói của người chú quá cố về một "thế giới nơi thời gian không tồn tại", cậu và Akira quyết định lên đường đến Tokyo nhằm tìm kiếm manh mối hóa giải hiện tượng này.

3 168

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

8 16

Cô bạn gái chung tình hay lo lắng của tôi chẳng bao giờ chịu từ bỏ

(Đang ra)

Cô bạn gái chung tình hay lo lắng của tôi chẳng bao giờ chịu từ bỏ

Maromi Maroyaka

Đây là một câu chuyện tình yêu tuổi học trò, xoay quanh một cậu con trai vô tình được nhiều người thích và một cô gái xinh đẹp quyết tâm chiếm trọn trái tim cậu.

5 14

LN ~ Volume 2 - Chương 03: Manaloch, thành phố ma pháp ~ P3

Đoạn đường còn lại của đoàn xe hầu như không có gì nổi bật xảy ra nữa. Sau năm ngày khởi hành từ Arroburg, một thành phố khác đã hiện ra trước mắt, với những ngôi nhà mái chóp sừng sững nhô lên qua bức tường thành.

“Đó là Manaloch, phải không?” tôi hỏi.

“Chắc là vậy,” Pomera đáp. “Tớ chưa bao giờ đi xa Arroburg thế này cả. Nhưng nhìn qua thì có vẻ như ở đó sẽ có rất nhiều cửa hàng phép thuật và các nhóm nghiên cứu.”

“Hmm…Lunaère chắc cũng sẽ muốn đến đây lắm,” tôi nghĩ thầm.

Thành phố này nhìn đẹp phải biết, và tôi ước gì mình cũng có thể cho cô ấy nhìn thấy cảnh này, nhưng Lunaère vẫn còn phải lo về cái hào quang ô uế. Cho dù có muốn tự mình đến đây cũng không được. Thật đáng tiếc.

“Kanata?” Pomera cất tiếng gọi, kéo tôi quay trở lại thực tại.

“Ể, à xin lỗi. Tớ mới bận suy nghĩ một chút. Cậu nói gì sao?”

“Không, chỉ là…vị Lunaère này là sư phụ dạy ma pháp cho cậu nhỉ?” Pomera hỏi, trong giọng có pha lẫn chút ngờ vực.

“Ừ. Không chỉ trong lí thuyết ma pháp, mà còn cả cách ứng dụng và dùng kiếm nữa. Cậu hỏi chi vậy?” Cô ấy nghĩ tôi đang dựng chuyện thôi thì phải.

“Không có gì, chỉ là mỗi khi nói về Lunaère cậu lại trông khá là…hào hứng.”

“Cô ấy đã cứu sống tớ mà.”

“Và là một người phụ nữ nhỉ? Cô ấy bao nhiêu tuổi rồi vậy?”

“Một ngà—” Tôi vội ngừng lại trước khi thuận miệng tiết lộ tuổi của cô ấy. Không biết độ hiểu biết của Pomera với các chủng loài bất tử sâu đến đâu, nhưng chỉ cần nghe bảo một ngàn năm tuổi thôi cũng đủ để nhận ra Lunaère là một Lich rồi. Mặc dù cũng muốn nói luôn để Pomera biết, nhưng ngộ nhỡ bất trắc gì lại có tin đồn thì không hay. Chỉ đành phải lựa lời mà nói, tôi đáp. “Hình như là khoảng tám mươi.”

“Ồ! Tầm đó sao.” Pomera thở phào nhẹ nhõm.

Sao có cảm giác đang tự đào hố chôn mình ngoài ý muốn thế nhỉ. Nhưng Pomera và Lunaère cũng đâu phải sẽ gặp nhau trực tiếp bao giờ đâu. Chắc là sẽ ổn cả thôi.

“Cậu hỏi làm gì thế?”

“O-oh! Không có gì. Tò mò chút thôi mà.” Pomera đỏ lựng cả mặt và quay đi chỗ khác, nhưng có vẻ đã thoả mãn. Và đó cũng là điều quan trọng nhất.