Môn đồ của bất tử giả ~ Vị anh hùng bị tống xuống hầm ngục vì phạm thượng với Ác Thần~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hắc Kị Sĩ Thiên Tài Giới Hạn Thời Gian

(Đang ra)

Hắc Kị Sĩ Thiên Tài Giới Hạn Thời Gian

Jeong Melody

Từ nay về sau, Yoo Chan phải sống sót dưới cái tên Knox von Reinhafer, kẻ phản diện xấu xa nhất xuất hiện ở ải đầu của trò chơi. Liệu cậu ta có thể bình an vô sự đi đến hồi kết của câu chuyện?

7 4

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

73 1295

Tôi Nhặt Được Trứng Rồng

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Trứng Rồng

다르팽이

Tôi muốn hoàn tiền.

4 7

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

40 3322

Nàng cựu idol lớp tôi lại có hành động đáng ngờ nữa rồi

(Đang ra)

Nàng cựu idol lớp tôi lại có hành động đáng ngờ nữa rồi

Korinsan

Đây là một câu chuyện hài lãng mạn vô cùng bình thường của một người idol có hành động đáng ngờ

94 1920

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

182 9338

LN ~ Volume 2 - Chương 03: Manaloch, thành phố ma pháp ~ P3

Đoạn đường còn lại của đoàn xe hầu như không có gì nổi bật xảy ra nữa. Sau năm ngày khởi hành từ Arroburg, một thành phố khác đã hiện ra trước mắt, với những ngôi nhà mái chóp sừng sững nhô lên qua bức tường thành.

“Đó là Manaloch, phải không?” tôi hỏi.

“Chắc là vậy,” Pomera đáp. “Tớ chưa bao giờ đi xa Arroburg thế này cả. Nhưng nhìn qua thì có vẻ như ở đó sẽ có rất nhiều cửa hàng phép thuật và các nhóm nghiên cứu.”

“Hmm…Lunaère chắc cũng sẽ muốn đến đây lắm,” tôi nghĩ thầm.

Thành phố này nhìn đẹp phải biết, và tôi ước gì mình cũng có thể cho cô ấy nhìn thấy cảnh này, nhưng Lunaère vẫn còn phải lo về cái hào quang ô uế. Cho dù có muốn tự mình đến đây cũng không được. Thật đáng tiếc.

“Kanata?” Pomera cất tiếng gọi, kéo tôi quay trở lại thực tại.

“Ể, à xin lỗi. Tớ mới bận suy nghĩ một chút. Cậu nói gì sao?”

“Không, chỉ là…vị Lunaère này là sư phụ dạy ma pháp cho cậu nhỉ?” Pomera hỏi, trong giọng có pha lẫn chút ngờ vực.

“Ừ. Không chỉ trong lí thuyết ma pháp, mà còn cả cách ứng dụng và dùng kiếm nữa. Cậu hỏi chi vậy?” Cô ấy nghĩ tôi đang dựng chuyện thôi thì phải.

“Không có gì, chỉ là mỗi khi nói về Lunaère cậu lại trông khá là…hào hứng.”

“Cô ấy đã cứu sống tớ mà.”

“Và là một người phụ nữ nhỉ? Cô ấy bao nhiêu tuổi rồi vậy?”

“Một ngà—” Tôi vội ngừng lại trước khi thuận miệng tiết lộ tuổi của cô ấy. Không biết độ hiểu biết của Pomera với các chủng loài bất tử sâu đến đâu, nhưng chỉ cần nghe bảo một ngàn năm tuổi thôi cũng đủ để nhận ra Lunaère là một Lich rồi. Mặc dù cũng muốn nói luôn để Pomera biết, nhưng ngộ nhỡ bất trắc gì lại có tin đồn thì không hay. Chỉ đành phải lựa lời mà nói, tôi đáp. “Hình như là khoảng tám mươi.”

“Ồ! Tầm đó sao.” Pomera thở phào nhẹ nhõm.

Sao có cảm giác đang tự đào hố chôn mình ngoài ý muốn thế nhỉ. Nhưng Pomera và Lunaère cũng đâu phải sẽ gặp nhau trực tiếp bao giờ đâu. Chắc là sẽ ổn cả thôi.

“Cậu hỏi làm gì thế?”

“O-oh! Không có gì. Tò mò chút thôi mà.” Pomera đỏ lựng cả mặt và quay đi chỗ khác, nhưng có vẻ đã thoả mãn. Và đó cũng là điều quan trọng nhất.