魔術師クノンは見えている

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

11 23

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

12 20

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

237 4319

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

33 308

Tập 07 : Hẹn hò, lĩnh vực tri thức mới. - Chương 213: Thiết Xa

"--- Zeonly, là mày à! Đợi đã, đừng có đụng vô đồ trong tiệm!!"

"--- Thảo nào nhìn mặt quen quen, thì ra là mày! Thằng nhóc chết tiệt!!"

"--- Đừng có mà thử trong tiệm! Sau khi mua rồi ra ngoài mà thử!!"

"--- A, anh... Không lẽ anh đến đây để đón em về ư? Sao mà phũ nhanh vậy! Nếu không trở thành người đàn ông của em thì đi về đi!"

Câu đầu tiên khi mở miệng ra chính là tiếng quát mắng. Bất cứ nơi nào cả bọn đặt chân đến, họ đều nhận lại sự “tiếp đãi” nhiệt tình và thái độ cực kỳ chân thành của nhân viên trong tiệm — cụ thể hơn là bị từ chối một cách quyết liệt.

Ngày xưa Zeonly cũng đã từng đi học ở trường ma thuật, vậy nên việc hắn từng sống ở thành phố này cũng không kỳ lạ.

Và đây chính là kết quả.

"Chú đã làm những việc vô đạo bất lương, tán tận lương tâm nào vậy?"

Mục đích đi mua đồ thì cũng đã xong rồi, chỉ là bầu không khí hơi bị căng thẳng một chút. Cả bọn đã đi qua rất nhiều tiệm nhưng chẳng có tiệm nào có phản ứng dịu dàng với họ cả.

Điều này khiến cho một người ít nói như Dario cũng phải mở miệng thắc mắc.

"Bọn hắn chỉ là vật hi sinh trong con đường vĩ đại của ông thôi, bọn hắn nên cảm thấy vinh dự."

[Sư phụ lại nói mấy lời huênh hoang rồi.]

"Nếu tôi mà là nhân viên cửa hàng thì tôi đã đấm rồi, sau đó cấm vào vĩnh viễn. Chú nên chú ý xung quanh và cảm ơn vì những người dịu dàng ấy đi."

[Đúng vậy.] – Kunon nghĩ.

"Gì mà đến mức đó, ông đây cũng đâu quịt tiền hay gì đâu, ông đây còn là khách quen cơ mà."

"Đã tự xưng là khách quen thì bớt làm phiền người ta đi. Đã làm phiền lại còn có thái độ tệ hại lúc trả tiền, thế thì chú chẳng tới mức được gọi là khách hàng đâu."

“Trả tiền đầy đủ” – chính là phần lễ nghi mà một vị khách hàng nên biết.

[Dario-sama nói nhiều thứ đúng đắn quá.] – Kunon đồng tình.

"Còn nữa, mau mau cảm ơn tôi với Kunon-dono đi, mua nhiều đến vậy cơ mà."

Trong buổi sáng, cả bọn đã đi qua nhiều cửa hàng.

Cả ba đi trên đường lớn, trái ngược với tên Zeonly tay không mang gì, còn con trâu con bò kéo xe hàng được tạo ra từ đất là Kunon và Dario.

Đống hàng hóa được chất đống nhiều như núi, được đặt trong thùng xe. Nhờ ơn ai đó mua quá nhiều đồ nên không thể vận chuyển bằng tay được.

Vì có cả nguyên nhân “mua sắm tùy hứng”, nên những thứ như dung môi ma thuật, nguyên liệu và những thứ khác đều có số lượng khổng lồ. Đấy là sau khi đã loại bỏ những thứ quý giá ra rồi.

Làm thủ tục giao hàng xong, sau đó chỉ cần nó gửi đến là được.

Còn xe hàng mà Kunon và Dario đang kéo chứa toàn những vật quan trọng — nếu đổi ra thành tiền thì cũng không hề nhỏ.

Với những người không biết giá thì đây có thể chỉ là những đồ đồng nát.

"Rồi rồi, để ông đây đãi một bữa được chưa? Ta tạm qua về khách sạn thôi."

Vẫn quá sớm cho buổi trưa, và dù đã sử dụng tới xe hàng nhưng có vẻ chiếc xe cũng đã đạt đến giới hạn của nó, cho nên sẽ kết thúc ở đây.

"Ăn cơm xong lại đi thêm một lần nữa nha."

Nhầm to rồi, có vẻ người địa chủ cần vắt thêm sức của con trâu con bò này.

".... Mà, đành chịu thôi."

Tuy Kunon đang thấm mệt nhưng cậu cũng đành chịu.

Đúng vậy, đành chịu thôi. Nói thẳng ra thì đây là bản tính của các Ma Thuật Sư.

Với góc độ của các Ma Thuật Sư thì những cửa hàng chuyên dụng tại thành phố Dirasix này khác gì kho chứa báu vật đâu.

Dù là bất cứ cửa hàng nào cũng luôn tìm ra thứ bản thân mong muốn, dù cho tốn bao nhiêu tiền thì cũng bao giờ hết chán.

Cộng thêm việc không còn sống ở đây, và cũng chẳng thể nào tự ý đến đây nữa, thì việc Zeonly mua sắm cực kỳ tùy ý cũng có thể lý giải được.

Nếu cậu ở vị trí ngược lại thì cậu cũng sẽ làm y chang, cho nên cậu phải chịu trận làm thân trâu bò.

Hơn nữa...

"Sư phụ ơi, người định mang đống này về kiểu gì ạ?"

Kunon khá để ý phương pháp vận chuyển đống “kho báu” này về Vương Quốc Huglia.

Chúng nhiều đến mức phải thành lập thương đội để vận chuyển về, và câu chuyện không kết thúc chỉ bằng cách mang về. Có rất nhiều vật tinh xảo ở đây, có thể dễ dàng vỡ nát hay gặp vấn đề về độ ẩm rồi trở nên hư hỏng cũng có thể xảy ra.

Với số lượng này thì thật sự rất khó để vận chuyển đường dài.

"Là Thiết Xa đó,... À, chú mày chưa nghe tao kể à?"

"Thiết Xa?"

"Ok, đây là thời điểm thích hợp để chú mày chiêm ngưỡng đấy."

[Có vẻ như sư phụ định cho mình xem một thứ khá thú vị.]

Nhóm của Zeonly đã đến được tòa khách sạn mà hắn đã trọ lại.

Nơi này thật xứng tầm để pháp sư hoàng gia và vương tộc sử dụng, nó còn lòe loẹt hơn cả biệt thự của quý tộc nghèo.

Cả bọn không vào bên trong khách sạn, mà chỉ tới bãi đậu xe bên cạnh. Đây là nơi đặt xe ngựa, bởi vì có quá nhiều yêu cầu từ khách trọ nên nơi này dần được dùng để đặt xe ngựa luôn.

Đã có nhiều chiếc xe ngựa được đặt ở đây, dù vậy thì không gian nơi đây vẫn khá rộng rãi, tiện thể thì đám ngựa được bố trí và chăm sóc ở nơi khác.

"Đó là thứ bọn tao dùng làm phương tiện di chuyển trong chuyến hành trình. Nhanh, chở được nhiều đồ, và trên hết là bây giờ việc quản lý nó rất dễ."

"Hể!"

Kunon trở nên phấn khởi. Cậu vẫn luôn ưa thích những sản phẩm phát minh từ tay của Zeonly, và nếu đó là thứ chưa từng nghe qua thì nó lại càng đáng chú ý hơn.

Sư phụ của cậu là thiên tài — chính bởi vì đã công nhận Zeonly, nên Kunon chỉ hứng thú với Ma Thuật và Ma Đạo Cụ của hắn mà thôi.

"Nhắc mới nhớ, chú mày cũng muốn chiêm ngưỡng lắm mà nhỉ?"

Rồi, Zeonly ra hiệu cho Dario. Hắn trải rộng ra sau khi nhận lấy tờ giấy.

"A... Là Ma Kiến Cụ ạ?"

Trên tờ giấy có khắc ghi thuật thức nhìn quen quen, giống với loại “tạo tác từ mặt dưới” kia.

Cậu luôn muốn quan sát thứ tạo vật được sinh ra với ý tưởng gần như trái ngược với truyền thống kia. Mà, tuy cậu bị khiếm thị.

"Dù nó méo cần thiết lắm, nhưng ông sẽ cho chú mày chiêm ngưỡng nó một cách có thứ tự rõ ràng. Trước hết, luồn sợi dây thừng qua cái lỗ ở mép này rồi buộc lại. Đừng cố định đầu dây nhé.

Sau đó trải nó ra trên mặt đất — Khởi động!"

Rầm!

Trong khoảnh khắc, một chiếc hộp sắt được lắp bốn bánh xe đã được tạo ra. Nó có hình vuông và có bánh xe hình nón trải rộng sang hai bên — mang lại cảm giác về một chiếc xe ngựa với hình dáng kỳ quái.

"... Con hiểu rồi."

Nhìn chiếc xe ngựa kỳ lạ này, Kunon ngộ ra.

Đây là một chiếc hộp kín mít, sở hữu cho mình bánh xe với hình dáng đặc thù để tránh tình trạng lật xe.

"Người sẽ bỏ vào vật liệu chống xốc nảy rồi bỏ hàng hóa ạ? Rồi sau đó sẽ đóng kín lại?"

"Chính xác."

Nếu trong tình trạng đóng kín thì khá dễ dàng điều chỉnh mấy yếu tố như độ ẩm, nhiệt độ hay độ rung lắc.

[Đúng là sản phẩm do Thổ Ma Thuật Sư có khác.]

Với những Ma Thuật Sư đã đạt đến trình độ của Zeonly thì quá đơn giản để điều khiển bánh xe bằng ma lực.

[Nó vẫn có thể chở người thì dù cho khác biệt hình dáng thôi nhỉ?]

"--- Và khi kéo dây thừng, ta có thể dễ dàng thu hồi lại Ma Kiến Cụ. Mà, thứ này dùng cho việc chế tạo những tòa nhà cỡ bự."

Zeonly gấp lại tờ giấy vừa bị thu hồi.

"Với việc sở hữu bộ phận có thể chuyển động, tao lỡ biến nó thành đồ lắp ráp mợ rồi.

Sản sinh ra từng bộ phận từ ma thuật... Theo kiểu ấy đấy. Công nhận phiền vl.

Tại vì nhọc sức vl ra nên tao éo làm cái thứ hai nữa đâu.

Cơ mà nhờ nó mà bọn tao tiết kiệm kha khá thời gian phết. Nó to lắm, hơn cả trong tưởng tượng của nhóc mày đó.

Ma Kiến Cụ vẫn còn rất nhiều khả năng, nên chắc chắn chúng sẽ được đón nhận rộng rãi trên thế giới."

Liệu mọi chuyện sẽ diễn ra như đúng lời phát biểu hùng hồn của Zeonly hay không?

Nhưng quan trọng hơn là...

— Kunon đang há hốc mồm khi chứng kiến việc sư phụ lợi dụng triệt để khả năng ứng dụng của Ma Kiến Cụ đến thế.