Me and My Beloved Cat (Girlfriend)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Web Novel - Chương 14

Nhân sự :

G4by (Gab) : Solo

---

Ngày 4 (Phần 3)

Gab : Cầm khăn giấy đi. Với lại chap này không ghi tiêu đề vì lười...

---

Bỗng nhiên, cơ thể Mina trở nên trong suốt.

Tôi có thể thấy đằng sau em ấy...và có vẻ Mina cũng nhận ra.

“Ừm, Mina, có phải cơ thể em trở nên trong suốt không?”

“...Em xin lỗi. Em quên nói với chị vài điều quan trọng này…”

Khoảng khắc tôi nghe như thế, bằng cách nào đó tôi hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Mina, đừng đi mà em…”

“Xin lỗi chị, việc này đã được quyết định ngay từ đầu…”

Được nói rằng mọi thứ đều đúng - Vì thứ được mang về chỉ để lấy lại một lần nữa...Chúa - không không, Nekomata-san thật là độc ác.

(Xiên thôi chị ơi :v)

Tôi ôm cơ thể Mina như thể rằng việc đó sẽ không làm cho Mina tan dần.

Đừng mà.

Ngay cả khi tôi nhận ra cảm xúc của chính mình…

...Tuy vậy, cơ thể Mina xuyên qua cánh tay tôi.

“Em không nói trước điều này, nhưng em sẽ chỉ ở đây trong 3 ngày.”

“Thật là tồi tệ...sao em không nói sớm?”

Đau buồn và tuyệt vọng- những cảm giác này tuôn ra và trở thành nước mắt.

Tôi rất ngây thơ khi nghĩ rằng Mina sẽ ở với tôi mãi mãi, tuy vậy---

Tôi vẫn chưa muốn tin việc chúng tôi lại một lần nữa lại phải rời xa nhau như thế này lần nữa.

“Em...bởi vì nếu em theo cách này...em có thể làm chị vui.”

“Thật không công bằng, Mina…”

Ngay cả khi em ấy đưa tay vỗ đầu tôi, tôi gần như không cảm thấy gì cả…

“Xin lỗi….nhưng, em yêu chị…”

Nghe tiếng Mina, lệ tôi bắt đầu rơi.

“Chị cũng vậy….Chị yêu em, Mina…”

Di chuyển mặt tới em ấy, nhắm đôi mắt lại…

Không biết tôi chờ bao lâu, môi tôi không thể chạm tới môi Mina.

Khi tôi mở mắt ra, Mina đã biến mất với không một dấu vết.

“…..Mina…...MINAAA…”

“...Có gì sao?”

Mở mắt ra, tôi thấy Mina nhìn tôi với vẻ tò mò.

Chạm nhẹ Mina, tôi có thể cảm thấy, chắc chắn, hơi ấm của con người.

“Mina…”

Khi tôi ôm em ấy theo phản xạ, mùi- sự mềm mại của em ấy, mọi thứ vẫn ở đây.

Tôi rất vui mừng- khi mọi thứ- chỉ là một cơn ác mộng.

“Chị vừa bị ác mộng à?”

“Un-n…”

Qua vòng tay đang ôm tôi, trái tim, đang gần như bị đóng băng, đang được trao lại hơi ấm mới.

Tôi muốn những cánh tay này ôm lâu hơn nữa….khi tâm trí tôi kết luận như vậy, trái tim tôi tan chảy nhanh chóng.

“Vậy là do một giấc mơ đáng sợ...cơ thể chị, nó run rẩy.”

Chỉ sau khi nói điều này tôi mới nhận ra: Cơ thể tôi đã run rẩy từ nãy tới giờ.

Đây là những gì- sự tồn tại của Mina- mang đến cho tôi.

“Cảm ơn, xin lỗi vì đã làm em lo lắng.”

Mỉm cười với tất cả sức lực, tôi nhìn vào mặt Mina như thể đã được một lúc lâu rồi.

“Không sao cả. Sau tất cả, em vẫn yêu chị.”

Nó diễn ra trước bữa ăn. Tôi vẫn có thể ăn bữa trưa-

“Em có thể ngủ với chị được không?”

Mina, người mà thích ngủ khi còn là mèo, vẫn không thay đổi gì.

“Được…Chúc ngủ ngon…”

Cảm xúc của tôi có lẽ mãnh liệt đến nỗi nó trộn lẫn vào giấc mơ luôn.

Tôi đã có thể nhận thức được cái đam mê nồng cháy này.

Chắc chắn là nếu chúng tôi không bị tách rời, ngọn lửa này sẽ cháy mãi mãi.

“Mina…”

Tôi vẫn không thể ngủ đối mặt với em ấy. Cảm thấy cái ôm em ấy từ đằng sau, tôi bắt đầu hỏi:

“Cái gì vậy?”

“Em sẽ...không tự nhiên biến mất đúng không…?”

Chỉ nhớ đến cái giấc mơ đấy, nước mắt tôi đã trào ra.

“Mou~, chị nói cái gì đấy?...Tất nhiên, đó là điều bất khả thi rồi.”

Đôi tay ôm chặt hơn nữa. Và bên trong ngực tôi, sự nhẹ nhõm trào ra.

Tâm trí căng thẳng của tôi như buông lỏng, và tôi ngủ thiếp đi.

Lần này, tôi mong có giấc mơ đẹp hơn.

---

Tác giả: Thật tốt khi nó chỉ là một giấc mơ. Thật đấy.

Gab : btw tên chap là "ác mộng và nỗi lo" nhé.