Me and My Beloved Cat (Girlfriend)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

134 13864

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

2 1

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

Chili Chili

Chuyển sinh vào một thế giới game otome...?Nagase Matsuri chợt nhận ra bản thân mình đã chuyển sinh vào vào một thế giới game otome.Vai trò của cô là một "Nữ Phụ Giúp Đỡ".

3 1

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

63 1646

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

46 3535

Web Novel - Chương 16

Nhân sự :

G4by (Gab) : Solo

---

Ngày 4 (Phần 5)

Thứ cảm xúc được gọi là “yêu”

Tác giả : Cảm ơn mọi người đã ủng hộ (Đã tóm gọn bởi Eng 9)

Gab : Delay từ 2 tuần đến 1 tháng để làm vài việc. (Có thể hết delay sớm hơn hoặc muộn hơn, tương lai không thể biết trước.”

---

Tôi khá ngại ngùng và cũng không nhiều bạn, nên với tôi, Mina đã luôn luôn, ngay cả trước khi là con người, là một tồn tại đặc biệt.

Được gắn bó với tôi, em ấy lắng nghe những lời phàn nàn và những câu chuyện vui.

Bụng em ấy, phần nhược điểm của em ấy...luôn phơi cho tôi thấy.

Tuy vậy, thứ tình cảm thuần khiết ấy đã bị vấy bẩn bởi tình yêu của tôi.

Nó đã bị vấy bẩn sự tồn tại luôn tràn đầy của Mina trong con tim, Và cảm xúc tôi dành cho Mina lớn tới mức đến nỗi nó có thể bể.

“Chị ăn được không?”

“Nn, chị nghĩ là ăn được…”

Bữa ăn này nữa...tôi không thể thưởng thức tất cả. Tôi lỡ đãng húp món cháo.

Trong đầu tôi, chỉ có thể nghĩ đến Mina.

Tôi tự hỏi tại sao…tại sao nó lại đau đến thế này?

Ai đó, nói với tôi đi. Làm sao tôi có thể dừng - dừng bị cảm giác như xé ra từng mảnh.

Giống như chiếc xe bị hỏng bánh mà chỉ có thể tăng tốc, cơ thể tôi đã đang gào thét. Nó không dừng lại, những cảm xúc mà tôi không nên có - những cảm xúc mà tôi nên hiểu sớm hơn.

Được dựa vai vào Mina, tôi trở về phòng cùng cô ấy. Cứ như tôi bị hộ tống vậy. Nghĩ như vậy, trái tim bàng hoàng không ngừng.

“Chị vẫn còn sốt à?”

Bất cứ khi nào tôi nghĩ tới Mina, cơ thể tôi lên cơn cỏ ửng, nhưng-- với Mina, người mà lo lắng quá tới tôi, tôi muốn không muốn làm em ấy lo lắng nữa.

“Không, nó hoàn toàn hết rồi.”

“Mou, thật không đấy?”

Như dự đoán, em ấy thậm chí nhận ra tôi đang phải gượng ép bản thân. Có phải em ấy là sự hiện diện gần gũi nhất với tôi?

Hay là em ấy đang nhìn tôi, nghĩ cho tôi, mà tôi đã gục ngã vì em ấy - vì Mina?

Để kiểm tra nhiệt độ cơ thể, cô ấy sờ vào trán tôi...nó làm tôi nhịp tim tôi đập mạnh nữa rồi.

“Có vẻ là đã đỡ hơn rồi. Có lẽ mai chị có thể đi học.”

“...Sẽ thật tốt nếu như vậy thật.”

Đúng rồi, hôm nay là Chủ Nhật. Ngay cả khi tôi sống với nhân dạng Mina, mọi thứ đều diễn ra quá nhanh chóng.

Ngay cả khi chưa qua hết tuần, nhưng như thể đã rất lâu rồi.

…………...Có phải tình yêu….giống như thế?

Giống như mối tình đầu đã lâu rồi. Hồi tưởng lại, trái tim thắt lại đau đớn; trước khi bạn nhận ra, bạn không thể ngừng suy nghĩ về người mình yêu.

Thời gian bên người ta yêu là khoảng thời gian vô tư, đau đớn và ngọt ngào.

Và bây giờ, tôi đang nghĩ tương tự với Mina.

“Mou, khỏe lẹ lên để mai còn đi học nhé?”

“Em nói đúng rồi.”

“Yêu đến phát ốm”, từ ngữ đó trôi nổi trong đầu tôi.

---