Me and My Beloved Cat (Girlfriend)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6008

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 47

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 100

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 361

Web Novel - Mở đầu

Nhân sự :

Gabapat (Gab) : Solo

---

Mở đầu

Ngày 0

---

Tôi khóc

Tôi khóc rất nhiều

“Mina ơi, em dậy đi…”

Tôi vuốt nhẹ cái chuông trên vòng cổ em ấy.

*Tiếng chuông*

Tiếng chuông kêu lên, nhưng chỉ có thế.

Không còn nữa...Tôi không còn có thể chải lông em như hồi em còn sống.

Khi tôi chạm vào cơ thể em ấy, em ấy lạnh ngắt.

Ngay cả khi mùa thu, cơ thể em ấy còn lạnh hơn lúc này.

Mina đã...Ngay cả khi tôi biết là em ấy không còn nữa.

Đó chỉ là một tai nạn có thể xảy ra bất kỳ lúc nào.

Giống như ngày bình thường, cho em ăn, vệ sinh chậu đi vệ sinh của em ấy,

và đi dạo với em ấy.

Mở cửa ra, và em ấy tách khỏi tôi.

Và đó là lần cuối tôi thấy Mina cử động.

Và lúc này đây, tôi ngay bên cạnh cơ thể của em ấy đang nằm trên đường.

Em ấy mới chỉ là một bé gái sống chưa đầy 1 tuổi.

Đó là khi tôi nghĩ nên đưa em ấy đi phẫu thuật.

Mina, không thể trở lại nữa.

“Ít nhất, em muốn được thanh thản ra đi nơi ở của chúng ta nhỉ?”

Nói bằng cả trái tim với Mina, bé mèo mướp cam.

Tôi bế cơ thể lạnh lẽo của em ấy.

“Tôi luôn bế em trên tay đúng không?”

Tôi biết là em ấy không nghe thấy tôi, tôi chỉ nói với bé trong tim tôi thôi.

Vì bé không gần gũi với ba mẹ chị, nên chị toàn phải lông cho em đúng không?

Chúng ta luôn chơi với nhau trong phòng khách, đúng chứ?

Khi chị đang học bài, em toàn ngồi trên đùi em, đúng chứ?

Vào mấy ngày lạnh, em toàn chui vào trong futon của chị mà ngủ, đúng chứ?

Nhưng Mina đã không còn ở đây nữa.

Em ngày càng cao hơn cái rào mà em luôn leo, cao và cao hơn nữa.

Dòng nước mắt không thể dừng lại rơi trên Mina lạnh lẽo.

Tôi chôn em ấy bên cạnh cái cây mà em hay dùng để mài móng.

Khi tôi trở về, tôi kể bố mẹ về chuyện này và lên phòng mà không ăn tối.

Tôi ôm cái gối mà Mina vẫn hay ngồi.

Nó có chút...mùi của em ấy.

Trên tấm ga trải giường mà em ấy ngủ với tôi, còn chút mùi và lông sót lại của em ấy.

Em ấy hẳn là chui vào futon vào mấy ngày lạnh thế này.

Chắc luôn.

Ngay cả khi lý trí tôi đã biết, nhưng trong tâm vẫn cảm nhận em ấy ở gần tôi.

“Mina.

Chị muốn ở bên em lâu hơn.”

Tiếp tục tìm thêm cái mùi đang phai dần của Mina, tôi thiếp đi lúc nào không hay.