Bài 2: Phương trình và những lá thư tình.
***
2.1 Hai cộng một bằng ba
Năm thứ hai cấp 3 của tôi vẫn phải gọi là tuyệt như năm đầu, trừ việc ký hiệu "I" trên huy hiệu trường đổi thành "II". Rõ ràng, thời gian vẫn ngày ngày trôi vào những dòng chảy vô tận, và chúng dường như vẫn là chúng của trước đây, cho đến khi va vào một buổi sáng nhiều mây cuối tháng tư.
Tầm gần một tháng trôi qua từ khi năm học mới bắt đầu. Tôi đã định đi từ cổng vào thẳng lớp của mình cho đến khi một cô gái lạ mặt gọi tôi lại.
"Cái này là cho cậu nè", cô ấy vừa nói, vừa đưa tôi một cái phong bì màu trắng. Một chút bối rối, tôi đã cầm nó. Còn cô ấy thì cúi đầu vội vã rồi chạy đi mất.
Tôi khẽ mở thứ trên tay ra... Đó là một lá thư. Nhưng giờ không phải lúc để đọc. Nhét thẳng cái phong bì vào cặp, tôi chạy vội vào lớp cho kịp giờ.
Kể ra, lần cuối tôi nhận thư của một cô gái là hồi tiểu học. Lúc đó, tôi bị cảm nặng và phải nghỉ mất đôi ba ngày. Một bạn cùng lớp đã đến nhà tôi, đưa cho tôi vở bài tập cùng một mẩu giấy ghi: "Cố khỏe lại nhé!"
Còn lá thư tôi nhận hôm nay, mang một sức nặng lạ thường đến cặp tôi suốt tiết học.
Thật đúng như Miruka đã nói, chúng ta sẽ chẳng bao giờ giờ biết thứ sắp đến là gì.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage