Math Girls

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

(Đang ra)

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Sazane Kei

Cuộc chiến tranh trường kỳ giữa Đế Quốc, Cường quốc khoa học và Nebulis, Thiên đường của phù thủy đã diễn ra từ rất lâu - cho đến khi chàng chiến binh trẻ tuổi nhất, kẻ được trao cho danh hiệu của một

72 4275

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

26 595

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

11 57

Thế giới bí ẩn

(Đang ra)

Thế giới bí ẩn

Kẻ sáng tác

Truyện hay vào đọc thử đi

2 3

When I Lent My Shoulder on the Train, I Started Sleeping Alongside the “Doll Princess” ~The School’s Always Expressionless Beauty Shows Only Me a Sunflower-Like Smile~

(Đang ra)

When I Lent My Shoulder on the Train, I Started Sleeping Alongside the “Doll Princess” ~The School’s Always Expressionless Beauty Shows Only Me a Sunflower-Like Smile~

エリザベス (Elizabeth)

Hai con người chưa từng giao tiếp trong lớp học, với những lý do khác nhau cho chứng mất ngủ. Mặc dù trông có vẻ không hợp nhau, họ thực ra hợp nhau một cách hoàn hảo.

3 2

Những cô gái của Toán học - 2.6 Bên dưới tán ô.

Bên ngoài tòa giảng đường, Tetra đứng lại rồi ngước lên bầu trời. Những đám mây nặng trĩu xám xịt, và trời bắt đầu mưa.

"Không mang ô à?" Tôi hỏi.

"Sáng nay trễ học nên em vội quá, đã coi dự báo thời tiết các thứ rồi mà vẫn quên!" Em ấy nhún vai một cái. "Mà, mưa cũng không to lắm. Chắc em vẫn chạy được."

"Thế đến ga tàu là ướt hết đấy. Thôi, cùng đường cả mà. Anh có ô, đi cùng anh luôn cũng được."

Em ấy mỉm cười. "Em cảm ơn ạ!"

Tôi chưa từng đi chung ô với một cô gái. Cũng hơi lúng túng lúc đầu, nhưng tôi đã dần bắt được nhịp, kiểm soát nó để không đụng khuỷu tay mình vào em ấy. Chúng tôi bước đi chậm rãi trong cơn mưa phùn giữa xuân. Cả con đường dường như tĩnh lặng, cái nhộn nhịp của phố phường đều tan biến hết trong con mưa.

Thực sự, được ai đó ngưỡng mộ với tôi là một điều tuyệt vời, bản thân tôi cũng không nghĩ việc nói chuyện với em ấy lại thoải mái đến vậy. Tetra rất dễ để nhìn thấu - Nhất là khi em ấy vừa hiểu được thứ gì đấy, và cả khi không hiểu nữa.

"Mà sao anh biết được thế?" Em ấy hỏi.

"Biết gì mới được?"

"Sao anh biết được em đang vướng mắc phần nào ấy?"

"À, cái đó. Thì, hôm nay cũng nói về nhiều thứ nhỉ, số nguyên tố và giá trị tuyệt đối. Mấy cái đó hồi trước anh cũng băn khoăn suốt. Khi anh học toán, không hiểu cái gì là thấy khó chịu lắm. Anh nghĩ về nó cả tuần rồi tự mày mò mãi. Xong đột nhiên đến một lúc, anh hiểu được nó. Cái cảm giác khi điều ấy đến, nó khó tả lắm... Sau mấy lần như thế thì em sẽ thích toán thôi. Rồi từ đó việc học quán của em cũng tốt dần lên, và... Ấy, chúng ta nên rẽ lối này."

"Nhưng đâu phải đường ra ga tàu đâu ạ."

"Sẽ nhanh hơn nếu băng qua khu phố này đó."

"Dạ..."

"Vâng, đường tắt thì tuyệt quá ha."

Tự dưng Tetra bước chậm hẳn, nên tôi lại phải tự bắt lại nhịp cho đến hết quãng đường.

Khi chúng tôi đến trạm tàu, cơn mưa vẫn chưa dứt.

"Chắc là anh sẽ nghé vào nhà sách gần đây," Tôi bảo. "Có gì mai gặp lại nhé." Tôi bắt đầu rời đi. "À, đây" Tôi đưa ô của mình cho em ấy. "Cầm lấy này."

"Nhưng còn anh? À. Vâng, vậy... cảm ơn anh. Nay em học được nhiều lắm ạ." Em ấy cúi thấp đầu.

Tôi gật một cái rồi phóng nhanh đến nhà sách.

Ở đằng sau, Tetra hô gọi tôi. "Cảm ơn cái ô nữa ạ!"