Masho no Otoko wo Mezashimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3548

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1329

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 328

Web Novel 040-057(Vol 2) - Chương 051 - Cổ vũ cho người

“Cổ vũ cho cậu?”

“Đúng thế! Được không vậy?”

Lúc đó là giờ nghỉ trưa.

Hôm nay, lúc tôi đang phân vân chọn món trong căn tin, đột nhiên Minori-san lại gần tôi. Rõ ràng, cậu ấy có việc muốn nói, và sau khi tôi nghe chuyện, cậu ấy nhờ tôi tới cổ vũ cho cậu ấy khi cậu ấy sinh hoạt câu lạc bộ.

“Nhưng sao đột nhiên thế?”

“Hmm, câu lạc bộ của tớ… câu lạc bộ Super Arts, do số lượng thành viên khá lớn nên họ xếp hạng cho các thành viên. Nhưng chúng tớ cũng thường xuyên tổ chức các trận vòng loại cho hạng trên và hạng dưới.”

“Ồ! Thế có nghĩa là…”

“Đúng, chắc là như cậu nghĩ đó, tớ, Saegusa Minori, sẽ tham gia vòng loại… Tớ cũng không giỏi giang gì mấy, nhưng do gặp may nên tớ đã thắng hết mấy trận với hạng dưới…”

Minori cười kiểu ‘Ehehe’ trước mặt tôi.

…… Nhưng, chà, tôi biết. Cô gái trước mặt tôi đây được bọn họ gọi là ‘Quỷ’.

“Ồ, ồồồ, thế sao.”

“Đúng đó! Và vì đây là cơ hội của tớ, tớ không thể để thua được… Nhưng lần này, đối thủ của tớ cũng rất mạnh.”

Minori vừa nói vừa nắm lấy tay tôi và nhìn vào mắt tôi.

Sức hấp dẫn từ Minori-san, một cô gái xinh đẹp như ‘Yamato Nadeshiko’, đi thẳng vào tim tôi… À mà, ở đây thì không phải ‘Yamato’…

“Đối thủ của cậu mạnh lắm à?”

“Đúng đó… Chà, tớ không chắc, nhưng dù đối thủ của tớ là ai chăng nữa, người đó hẳn phải rất mạnh. Dù sao bọn họ cũng là những người xếp hạng trên trong câu lạc bộ… Họ đã được phép sử dụng Đấu trường. Những người đó còn được gọi là ‘Lực lượng Dự bị Chuyên nghiệp’ mà’.”

“Lực lượng Dự bị Chuyên nghiệp…”

“Và vào ngày thi đấu, chúng tớ sẽ dùng trang bị chính thức ở Đấu trường, nên tớ chắc nó sẽ đáng xem đấy.”

“Hử? Không phải các học sinh bình thường không được vào đấu trường sao?”

“Thường thì là thế, nhưng trong các trận vòng loại và đấu tập, các cậu có thể vào xem.”

“Thế sao… thế cậu sẽ dùng vũ khí à?”

“Đúng rồi, dĩ nhiên.”

Minori-san mỉm cười đáp lại.

Nhưng tôi nhớ lúc trước ghé qua, cậu ấy đã dùng tay không. 

…Tôi tự hỏi nếu cậu ấy dùng vũ khí thì sẽ còn thế nào nữa đây…

Minori-san thả tay tôi ra rồi đan tay vào nhau vặn vẹo các ngón tay.

“Thế… cậu thấy sao…”

“Ồ, được. Tớ sẽ tới.”

“Thật sao! Cảm ơn cậu rất nhiều!”

“Ừm, tớ mong là Minori-san sẽ thắng.”

“Được! Tớ nhất định sẽ thắng.”

Minori-san nói vậy rồi mỉm cười.

Tôi nhìn nụ cười kia rồi tự hỏi sẽ nếu hôm đó khuôn mặt này sẽ biến thành "mặt của quỷ" thì sẽ trông thế nào.

Và vào ngày thi đấu, tôi tiến về đấu trường nơi diễn ra trận đấu.

… Rõ ràng các học sinh khác cũng biết mình được phép vào xem nhỉ? Họ đang đi cùng hướng với tôi, nên có lẽ họ cũng đang tới đấu trường luôn.

Khi tôi đã tới được đấu trường, tôi cho là có khá nhiều người tới xem môn Super Arts, lượng người tới xem vượt xa tôi nghĩ. Có vẻ dòng người đang đổ về đây đã rất mong chờ trận đấu.

Tôi thậm chí còn thấy vài người đi bán hàng xung quanh.

“Còn món bánh thịt siêu cấp đặc biệt của Cậu lạc bộ Nghiên cứu Nấu ăn thì sao?”

“Hay là món nước quả đặc biệt mà chúng tôi tự hào nào?”

… Có vẻ là một câu lạc bộ liên quan tới nấu ăn… Nhưng bánh thịt vào mùa xuân á? Nói thật, tôi nghĩ mùa bán hàng của món đó đã qua lâu rồi.

Tôi đi vào trong đấu trường vừa nhìn bọn họ từ chỗ biên.

Đấu trường đầu tiên mà tôi vào này được trang bị tốt đến đáng kinh ngạc.

Có một khu vực trung tâm đặt các chướng ngại vật với vô số hình dạng khác nhau… Tôi đoán họ có thể sẽ dùng những chướng ngại vật này để chiến đấu.

Còn chỗ ngồi của khán giả thì được đặt bao quanh sàn đấu. Các màn hình lớn được xếp trên sàn quay về mọi phía để trận đấu có thể được xem rõ từ bất kì vị trí ngồi nào.

…Thế nhưng, nó không phải sang quá sao? Đấu trường này đủ tầm cho các trận đấu chính thức luôn ấy chứ… Minori-san, cậu thi đấu ở chỗ này sao… Cậu không thấy căng thẳng hả?

Hiện tại sơ đồ bảng đấu đã được chiếu trên màn hình lớn.

Có vẻ tổng cộng có mười trận đấu, hôm nay đấu năm trận. Chắc là ngày mai sẽ đấu tiếp năm trận nữa. Trận đấu của Minori-san là trận đầu tiên của ngày hôm nay.

Tôi nghĩ có lẽ tôi nên tới được chỗ Minori-san trước trận đấu thì tốt, nhưng, lỡ như tôi gây cản trở gì… Mà nói đi cũng phải nói lại, bọn tôi thậm chí có gặp nhau được không đây?

Khi tôi đang nghĩ như thế, Minori-san, người mà tôi đang đắn đo suy nghĩ, gọi tôi như thể cậu ấy vừa trông thấy tôi.

“Kohaku-san!”

“Ah! Minori-san, tớ tới cổ vũ cho cậu.”

Vì mấy lời nói của tôi, má Minori-san đỏ lên đôi chút, rồi cậu ấy mỉm cười hạnh phúc.

“Cảm ơn cậu! Nhờ Kohaku-san tới nên giờ tớ cảm thấy mình như đang ở thể trạng hoàn hảo nhất hôm nay luôn!”

“Haha, mừng ha. Thế, chúc may mắn, đừng để bị chấn thương nhé.”

“Được, tớ sẽ cố hết sức! Còn về chấn thương… chà, tớ sẽ cố hết sức.”

Tôi đoán là, dù bọn họ có dùng trang bị chuẩn đi chăng nữa, họ vẫn sẽ bị thương vì họ dùng vũ khí và sàn đấu cũng không phải là thảm mềm… Không hiểu sao tôi lại thấy lo.

“Ổn thôi mà.”

HÌnh như Minori-sa để ý thấy tôi đang lo lắng, cậu ấy đã nói vậy.

“Tớ chắc chắn sẽ thắng.”

Minori-san hứa chắc như thế với một điệu cười vô tư.

Chà, từ nét mặt của cậu ấy, có vẻ cậu ấy rất nhiệt tình hôm nay… Điều đó thì tôi chẳng lo. Nhưng nếu cậu ấy quá nhiệt tình như thế, giờ những gì tôi phải làm là cổ vũ cậu ấy từ phía sau.

“Vậy tớ đợi chiến thắng của cậu đấy.”

Được! Cứ tin ở tớ.”

Sau cuộc nói chuyện, tôi tiến về hàng ghế khán giả.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage