Masho no Otoko wo Mezashimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

(Đang ra)

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

Aminohada

Tựa như từ hư không xuất hiện, người mẫu mới Hikari tạo nên cơn sốt trong giới thời trang, trở thành siêu sao chỉ sau một đêm. Thế nhưng, ẩn sau gương mặt xinh xắn ấy là một bí mật động trời - danh tí

7 29

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

85 1810

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

(Đang ra)

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

しゆの

Khi cả hai chia sẻ những khoảnh khắc cho nhau, tình bạn của họ ngày càng phát triển, và dù cho có ý thức hay không, họ bắt đầu bộc lộ tình cảm của bản thân, khiến cho mọi người phải đặt cho cả hai một

12 71

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

28 1569

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 104

Web Novel 056 trở đi - Chương 056 - Lúc tôi say

Ánh sáng hắt vào mặt tôi.

– ...ui, đầu đau quá.

Tôi tỉnh dậy là vì thế.

Ừm, rõ ràng, ngày mới đã lên.

Tôi có thể nghe tiếng chim ríu rít trong đầu.

Có vẻ rèm cửa đã không khép lại, và ánh mặt trời buổi sáng chiếu rạng cả căn phòng.

Đầu óc tôi vẫn chưa tỉnh táo lắm, lẽ nào, đây là cái người ta hay gọi là ‘Ara-chun'?... Nhưng không có cô gái khỏa thân nào trên giường tôi cả…

Khi tôi nhìn đồng hồ với đôi mắt đờ đẫn đang khép hờ, giờ này đã trễ hơn so với giờ chạy bộ của tôi nhiều. Hơn nữa, tôi sắp trễ học rồi…

Chợt nhận ra thế, đôi mắt ngái ngủ của tôi lập tức bừng tỉnh.

– Bỏ m*...!

Tôi bật khỏi giường và vội vã sửa soạn… Nhưng sau khi cố suy nghĩ lại tình hình, tôi dừng chuyển động.

…Dù sao thì cũng trễ… chà, cứ từ từ mà chuẩn bị.

Ừ, tôi nhận ra rằng kiểu gì thì tôi cũng đã trễ học rồi.

– Oa, hôm qua ngủ ngon thật—.

Tôi vừa vươn vai vừa lẩm bẩm.

…Nhưng lạ thật, nếu tôi ngủ nướng thì đáng ra Maria phải gọi tôi dậy chứ… Mà, chị ấy cũng là con người thôi.

Rồi tôi lấy điện thoại xem, tôi đã tìm ra nguyên do… Hôm nay là ngày nghỉ.

‘Ồ, ra vậy', Tôi nhổm dậy vừa tới mở cửa sổ vừa nghĩ, vươn vai lần nữa, và cuối cùng cũng nhận ra.

– Sao mình lại mặc đồng phục thế này…?

Không hiểu sao tôi lại mặc cả đồng phục mà ngủ.

Để nói thêm, khi đi ngủ tôi bao giờ cũng kéo rèm lại, nhưng giờ chẳng hiểu nổi sao nay tôi lại để rèm mở mà đi ngủ luôn.

“Ưm…”, tôi có nhớ những gì đã xảy ra hôm qua.

——Rồi tôi khuỵu gối.

Ôi trời…! Ít nhất thì cứ hôn một cái là được rồi! Có điên mới đi liếm người khác như thế!

Tôi như vỡ ra từng mảnh khi nhớ lại những gì tôi làm với Minori hôm qua.

… Để chăm sóc vết thương cho cô ấy một cách nhẹ nhàng thì như thế cũng tốt! Nhưng…

Chà, tôi không có ý định bán rẻ đôi môi của mình đâu, nhưng mà! Tôi có thể hôn Minori-san để thưởng cho cậu ấy vì đã rất cố gắng lúc đó… Nhưng vẫn… Dù là thế đi nữa, sao tôi lại liếm mặt cậu ấy chứ?

…Là tại tôi đã uống nước ép gạo vào lúc Minori thắng ư? Nhưng, tôi mới uống tầm có ba cốc…

Hừm, kiếp trước lúc tôi say tôi chẳng bao giờ làm thế… Mà khoan, chờ chút, nước ép thì làm sao say được?!

Chà, chẳng thể thay đổi chuyện đã rồi. Theo những gì tôi nhớ, phản ứng của Minori không tệ cho lắm, nên không sao… Chuyện sẽ ổn thôi, phải không?

Nhưng, dù tôi uống nhiều thế mà tôi vẫn không nôn. Có vẻ chúc năng của cơ thể này khá tốt. Nếu là thế thì tôi cũng rất nhẹ lòng.

Thế rồi tôi thay quần áo đi xuống phòng khách.

– Maria, chào buổi sáng.

Tôi chào Maria mà lúc đó đang nấu ăn trong bếp.

Ngay lúc đó, CHOANG!, Maria làm rớt cái dĩa mà chị đang rửa.

– Chị có sao không?!

– Vâng… không sao. Dĩa chưa vỡ ạ. Mà dẫu thế, chào buổi sáng, Kohaku-sama…

– Ừ-Ừm.

… Maria có gì đó không đúng. Chị ấy thường hành động rất dứt khoát, làm việc với một phong cách bình tĩnh và lạnh lùng, nhưng giờ tôi cảm thấy không hiểu sao chị ấy lại sợ hãi, hoặc căng thẳng.

– Ừm, sao vậy ạ?

Tôi hỏi Maria một câu khá lạ.

Maria mặt đã hơi chuyển đỏ, hỏi ngược lại tôi.

– Ko, Kohaku-sama, cậu không nhớ chuyện hôm qua sao…?

–... Hôm qua?

 Tôi cố nhớ lại có chuyện gì xảy ra khi tôi về nhà ngày hôm qua.

————Và tôi lại khuỵu gối tiếp lần nữa.

– Hôm qua, Kohaku-sama, c-cậu… tôi…

– Chị không cần nói nữa, em nhớ rồi.

– Cậu bắt đầu xoa mông tôi.

– Em đã bảo là chị đừng có nói ra!

 Đúng thế, lúc tôi từ trường về ngày hôm qua trong một tâm trạng tốt, tôi đã được Maria tiếp đón như thường lệ.

Bình thường, tôi sẽ chỉ nói ‘Em về rồi' và xách cặp đi về phòng, nhưng hôm qua, vì tôi đã cảm thấy rất tốt! Tôi muốn cảm ơn Maria vì đã đến tận cửa trước chào tôi khi chị ấy biết tôi đã về.

Và thế là tôi đã ôm Maria để tỏ lòng biết ơn.

Lẽ tự nhiên, Maria, người bị ôm đột ngột đã hoảng đến đơ người.

Khi tôi nhận ra rằng Maria không kháng cự, mà có lẽ là do chị ấy bị hú hồn vì hành động đột ngột của tôi, tôi dần hạ tay men xuống quanh lưng chị rồi xoa mông chị ấy.

Maria người có run lên nhưng lại không nói gì cả. Thấy chị ấy im lặng nên tôi đã tiếp tục làm thế trong vài phút.

Sau ít phút tận hưởng mông của Maria, tôi buông tha cho Maria và đi về phòng đánh một giấc.

… Nhưng, giờ! Để tôi diễn tả lại những gì tôi đã làm! Đó không phải là hành động thể hiện sự biết ơn! Chính xác đó chỉ là quấy rối tình dục!!

– ...

Tôi không biết nên nói gì bây giờ… tôi có nên xin lỗi không?

Khi tôi còn đang phân vân nên làm gì, Maria mở lời…

– Ch-Chà… Ừm… cái đó thế nào ạ?

– Cái đó thế nào?... Ý chị là sao?

– M-Mông tôi… Ý tôi là, do đặc thù nghề nghiệp của tôi khi trước, nó chắc là hơi cứng… phải không?

Cái?! Chị ấy chỉ hỏi tôi về cái cảm giác thôi sao?

Khi tôi nhìn Maria, có vẻ như chị ấy rất mong về nó… Tôi có thật sự cần phải nói không?

… Một ‘tình huống echi' ngay từ sáng, hử… chị hỏi khó cho tôi quá.

Nhưng, tôi là đứa đã khơi mào chuyện này, nên tôi phải có trách nhiệm chấm dứt nó.

– Tô…

– Tô?

– Tốt! Em nghĩ… nó thật hoàn hảo.

Khi Maria nghe cảm nhận của tôi, mặt chị ấy lập tức đỏ rực và quay xuống đất.

…Ôi, phản ứng của chị ấy dễ thương quá, nhưng không phải chị mới là người hỏi à?!

Nhưng mà, nước gạo é… aaaahh, mẹ nó. Ý tôi là rượu, ừ, lúc tôi uống rượu bị say, có lẽ tôi có khả năng sẽ làm mấy chuyện quấy rối tình dục người khác… Tôi phải cẩn thận.

– Hửm? A, Kohaku-kun, chào buổi sáng. Hôm nay con dậy muộn thật.

Khi tôi và Maria đang nói chuyện, mẹ tôi xuất hiện.

– À, con có ngủ nướng một chú-…

– Hử? Có chuyện gì? Con có sao không?

Mẹ tôi hỏi tôi một cách kì lạ khi tôi đột ngột dừng nói.

– Không có gì ạ, con chỉ mới hoàn toàn làm rõ được một chuyện…

– Hửm? Gì? Chuyện gì thế?

– Rằng con thực sự là con của mẹ.

Khi mẹ tôi nghe vậy, bà ấy hơi nghiêng đầu một chút.

Dẫu sao, cuối cùng tôi cũng đã hiểu…

… Rằng hành vi của một người khi say là di truyền…

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage