Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

182 1471

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

83 1169

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

(Đang ra)

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

Kametsu Tomohashi

Nam sinh cấp ba Enoki Yuito luôn cảm thấy mình lạc lõng giữa xã hội.Cậu làm thêm trong 1 cửa hàng tiện lợi, thầm thương trộm nhớ một sinh viên đại học.

8 57

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

68 981

Tập 03 - Chương 2: Gọi là chị em kết nghĩa thôi được không?

Trong căn phòng trọ, chúng tôi bị đánh thức bởi tiếng khóc của Selene.

「Oa~ oa~! Oa~ oa~!」

「Ừm… Ngoan nào ngoan nào. Đợi xíu nhé, chị pha sữa ngay đây」

Tôi và Tet ngồi dậy, những ngày qua đã quen với việc chăm bé, nhanh chóng chuẩn bị sữa và thay tã.

「Thật may là mình có thể dùng 【Ma pháp kết giới】. Nếu không cách âm thì sẽ làm phiền khách khác mất」

Tôi liên tục giăng kết giới cách âm trong phòng, ứng phó với những cơn khóc đêm của Selene.

「Phù thủy-sama~. Tet đã thay tã cho Selene xong rồi đó!」

「Cảm ơn nhé, Tet」

Khi Selene khóc đêm, người giúp ích nhất chính là Tet.

Tôi có kỹ năng 【Lão hoá chậm】, nhưng cơ thể 12 tuổi này vẫn cần ngủ nghỉ. Vì thế, Tet thường thay tôi chăm sóc Selene, nhờ vậy tôi mới có thể ngủ ngon vào ban đêm.

「Nhưng mà… Selene bị ai đó nhắm đến, nên không thể gửi con bé vào cô nhi viện được. Thành ra, chị em mình đành phải tự nuôi em ấy thôi. Xin lỗi, lại làm phiền Tet nhiều rồi」

「Tại sao Phù thủy-sama lại phải xin lỗi chứ? Có thêm một người bạn đồng hành thì vui lắm đó!」

Nụ cười hồn nhiên của Tet khiến tôi cũng bật cười theo. Bầu không khí đó lan sang cả Selene, khiến bé vẫy tay vẫy chân vui vẻ.

Trong khi tôi mỉm cười nhìn Selene, suy nghĩ về chuyện tương lai lại xuất hiện.

「Đáng lẽ chị muốn đến Hoang địa Hư vô luôn cơ, nhưng chắc phải chờ Selene lớn hơn một chút rồi.」

Tôi không định mang theo một đứa bé để đi làm nhiệm vụ tiêu diệt ma vật. Với danh hiệu mạo hiểm giả hạng B và số tiền đã tích góp, tạm thời tôi và Tet vẫn có thể sống ổn.

Hơn nữa, nếu kẻ từng tập kích gia đình em ấy xuất hiện lần nữa thì tôi không thể để Selene một mình được.

「Phù thủy-sama. Nếu giao Selene cho Tet, Phù thủy-sama có thể một mình đi phiêu lưu cũng được mà. Tet sẽ kiếm tiền thay cho cả hai đó!」

「Ừm… nhưng nghe vậy lại chẳng dễ chịu chút nào. Ngược lại, nếu chỉ mình chị nhận nhiệm vụ rồi để Selene cho Tet thì chị cũng thấy hơi bất an…」

Vừa trò chuyện, tôi và Tet vừa ăn sáng ở quán trọ, rồi cùng nhau đến Hội Mạo hiểm giả.

Khi bước vào, vài người quen biết tôi và Tet sững sờ. Một phần vì đã lâu không gặp, phần nữa là vì họ thấy chúng tôi đang bế theo một đứa bé.

「Xin chào」

「Xin chào!」

「Chise-san, Tet-san, hai người đã về rồi à!?」

Một nữ tiếp tân quen biết chúng tôi vui vẻ đứng lên chào đón.

「Ừ, bọn tôi đi qua vài thị trấn, rồi lên hạng ở thành phố hầm ngục. Hôm qua mới về đến đây, hôm nay đến chào Hội」

Tôi đưa thẻ hội ra. Nữ tiếp tân xem xong thì chúc mừng, rồi lo lắng hỏi han.

「Chúc mừng hai người đã lên hạng B! Tôi có nghe tin hai người đánh bại một bầy ogre, nhưng mà thăng hạng B nhanh thế này… hai người đã liều lĩnh cỡ nào vậy!?」

「Chủ yếu là nhờ săn ma vật trong hầm ngục, rồi tham gia tuyến đầu trong cuộc bạo loạn hầm ngục. Tiền thăng hạng cũng không ít đâu.」

Hai năm trước khi rời thị trấn, tôi và Tet mới ở hạng D. Thế mà giờ cả hai đã cùng lên hạng B — điều bình thường phải mất hơn năm năm. Không lạ khi họ kinh ngạc như vậy.

Và rồi──

「Cả Chise-san lẫn Tet-san đều chẳng thay đổi gì dù đang tuổi lớn! Mà sao lại bế em bé vậy!?」

「Chiều cao thì… đành nói là do thể chất thôi. Còn bé này không phải con chúng tôi. Đây là đứa bé được người ta gửi gắm.」

Tôi giải thích đơn giản rằng bé là người sống sót sau một vụ tập kích, và tôi cùng Tet quyết định nuôi.

Nữ tiếp tân lại lộ vẻ sững sờ.

「Ý chị là… chưa kết hôn mà đã nhận con nuôi để làm mẹ? Mới 14 tuổi thôi mà, thật sự quyết tâm ghê…」

「Ờm… Chị có thể gọi tôi là chị con bé thôi được không?」

Cụm từ “làm mẹ” thật sự quá sức với tôi.

Trong khi đó, Selene đang ngủ ngon lành trong vòng tay Tet, gương mặt vùi vào bầu ngực đầy đặn kia trông rất thư thái. Tôi phải thừa nhận rằng cảm giác ấy chắc chắn dễ chịu. Thế nhưng… nghĩ đến vòng ngực của mình thì lại thấy hơi ghen tị.

「Không, không phải chuyện đó. Thật ra tôi muốn hỏi: vì đã quyết định nuôi Selene nên tôi muốn thuê một căn nhà trong thị trấn này. Ngoài ra, liệu có công việc nào có thể làm trong khi chăm bé không?」

Tôi biết yêu cầu này có phần ích kỷ, nhưng nếu là Hội thì có lẽ sẽ xoay xở được. Nếu không có, tôi sẽ tự mở cửa hàng bán đồ lặt vặt tạo ra từ 【Ma pháp Sáng tạo】 trong khi nuôi Selene.

Khi việc chăm bé ổn định hơn, tôi sẽ đi điều tra Hoang địa Hư vô — nơi tôi bị cưỡng ép chuyển sinh đến.

「Nếu hai người hạng B mà chịu ở lại thị trấn, chúng tôi sẽ toàn lực hỗ trợ!」

Nữ tiếp tân cũng nhiệt tình đáp lại. Tôi và Tet liền nói rõ sở trường của mình.

Tôi có thể dùng đủ loại ma pháp tấn công và hồi phục, giỏi việc bếp núc, điều chế dược. Tet thì giỏi kiếm thuật và thổ ma pháp.

「Tôi sẽ kiểm tra xem có công việc phù hợp không, xin hãy đợi một lát」

Chúng tôi ngồi chờ ở góc quán rượu trong Hội. Lúc đó, một nhóm ba mạo hiểm giả vừa nhận nhiệm vụ trở về đã trông thấy chúng tôi.

「Ô! Là Chise-chan và Tet-chan kìa!」

「À… Lyle-san, Anna-san, John-san」

「Chise-chan, vừa nãy em quên tên bọn anh đúng không?」

Tôi nhớ ra họ là tổ đội hạng C, 【Đại bàng cưỡi gió】 — tên thường gọi là 【Phong Ưng】. Trong khi tôi trò chuyện, Tet vẫn vừa nghiêng đầu nhớ lại họ là ai, vừa dỗ Selene.

「Nghe đồn hôm qua hai em gặp rắc rối gì đó khi trở về, là do bé này à?」

「Ừ, bé được gửi gắm cho em nên bọn em quyết định nuôi」

「Thật sao… còn nhỏ thế mà hai em đã gan dạ ghê」

Không rõ đó có phải lời khen hay không, tôi chỉ cười gượng rồi kể sơ qua về chuyện sau khi rời thị trấn.

Một lúc sau, nữ tiếp tân quay lại.

「Xin lỗi, hiện giờ chưa có công việc nào phù hợp với yêu cầu cả. Xin hãy đợi thêm một chút, chúng tôi chắc chắn sẽ chuẩn bị được việc phù hợp」

「Tôi hiểu rồi. Vậy tạm thời chúng tôi sẽ tiếp tục ở trọ hoặc thuê một căn nhà để nuôi Selene」

Tôi cúi đầu cảm ơn, bế Selene rời khỏi Hội.

Trước khi đi, tôi đã rút ít tiền từ thẻ hội, đủ để chi tiêu một thời gian.

Tối hôm đó, chúng tôi dành cả ngày chăm sóc Selene.

Bữa ăn được mang đến tận phòng, tôi trả thêm chút tiền cho cô con gái chủ quán trọ để nhờ kín miệng chuyện về Selene.

Rồi cứ thế, trong khi dỗ Selene trong vòng tay, tôi từ từ chìm vào giấc ngủ.

===

Trong khi đó, ở nơi nọ… Góc nhìn của ???:

Chúng ta đã thất bại trong việc ám sát và bắt cóc mục tiêu.

Rõ ràng đã dồn ép bọn nó đến bước đường cùng rồi, vậy mà không kịp hạ thủ. Lúc đó, ta cảm nhận được luồng ma lực mạnh mẽ nên tưởng là viện quân đến, bèn rút lui.

Thế nhưng đó chỉ là vài mạo hiểm giả tình cờ đi ngang. Người đàn bà kia đã giao đứa bé cho bọn chúng rồi gục ngã.

Nhiệm vụ của chúng ta là bắt cóc mục tiêu. Hoặc nếu giết được thì phải mang cả thi thể về.

Điều rắc rối là, mấy tên mạo hiểm giả đó lại mang theo túi ma thuật cỡ lớn. Nhờ vậy, chúng đã thu hết thi thể và đồ đạc còn sót lại tại hiện trường.

Giá mà lấy được thi thể của người đàn bà kia thì vẫn còn cứu vãn được, nhưng không kịp.

Bao gồm cả xác đồng bọn của chúng ta, tất cả đều đã bị giao cho lính gác rồi chuyển đến tay lãnh chúa biên cảnh — kẻ đang cai quản thị trấn này. Bọn ta không cách nào ra tay nữa.

Ít nhất thì cũng phải hoàn thành vụ bắt cóc đứa bé──

Mang suy nghĩ ấy, chúng ta lẻn vào quán trọ lúc đêm khuya khi mọi người đã ngủ, định ám sát và bắt đi đứa bé.

Thế nhưng──

「Không được. Làm cách nào cũng chẳng tìm thấy sơ hở」

Trong căn phòng đó luôn có kết giới bao phủ.

Nhiều lớp kết giới: cách âm, phòng thủ, cảnh giới…

Duy trì kết giới trong lúc ngủ thế kia, thì xon nhỏ ấy hẳn không tầm thường.

Và khi chúng ta cố gắng quan sát tình hình trong phòng từ tòa nhà bên cạnh──

『Nếu định quấy rầy giấc ngủ của Phù thủy-sama và Selene, Tet sẽ không tha đâu đó!』

Không rõ dùng ma pháp gì, nhưng cô gái còn lại đã thức, rung chuyển cả mái ngói để truyền giọng nói đến chỗ chúng ta.

「Quái vật… sao!?」

Chẳng phải chúng ta chần chừ đến lúc về thị trấn mới ra tay. Thực chất vẫn luôn chờ cơ hội, tìm cách ám sát bọn mạo hiểm giả kia để cướp đứa bé.

Vậy mà, một đứa thì ngủ cũng như thức, vẫn duy trì kết giới không ngừng.

Đứa còn lại thì trông có vẻ nghỉ ngơi, nhưng suốt mấy ngày nay không ngủ lấy một khắc, luôn cảnh giác.

Qua cuộc trò chuyện ở Hội Mạo hiểm giả, ta đã xác nhận bọn chúng là mạo hiểm giả hạng B, kẻ từng diệt ogre. Nhưng còn hơn thế, ta cảm thấy một sự khủng khiếp không sao dò được đáy.

Nếu cứ dây dưa, tổ chức của chúng ta sẽ gặp nguy.

Tuy vậy, cái tính hay lo chuyện bao đồng, còn định bảo vệ và nuôi nấng một đứa bé không quen biết kia — chắc chắn có chỗ sơ hở để khai thác.

「Xem ra… chỉ còn cách hạ quyết tâm thôi…」

Tiếng lẩm bẩm của gã đàn ông tan vào màn đêm tĩnh mịch.

Trì lão