「Nếu chúng ta chinh phục được hầm ngục này, thì có thể khiến Vương quốc Thú nhân nhỉ nợ chúng ta một ân huệ nhỉ.」
「Và như thế, họ sẽ phải công nhận quyền sở hữu đất đai của chúng ta ở 【Hoang địa Hư vô】! Quả nhiên Phù thủy-sama có khác. À mà Phù thủy-sama ơi?」
「Gì thế, Tet?」
「Chúng ta sẽ xử lý lõi hầm ngục như thế nào vậy ạ?」
Ánh mắt lấp lánh đầy mong chờ của Tet nhìn tôi, nhưng mà…
「Không được. Lần trước lõi hầm ngục ta đã để cho Tet rồi, nên lần này là của ta.」
「Tiếc thật đấy…」
Nói vậy, tôi và Tet vừa tám chuyện vừa tiến sâu vào tầng hầm ngục thứ 10.
Mục tiêu lần này là chạy đua thời gian để chinh phục hầm ngục trước bất kỳ ai khác.
Trong hầm ngục kiểu hang động, rất nhiều ma vật phun lửa xuất hiện, nhưng không kẻ nào vượt qua được kết giới của tôi hay ma pháp 【Hoá cứng Thân thể】 của Tet để gây sát thương.
Nhờ thổ ma pháp 《Earth sonar》 của Tet, chúng tôi khảo sát được cấu trúc hang động và liên tục chọn đường ngắn nhất để tiến tới.
Toàn bộ ma thạch từ ma vật tôi đều đưa cho Tet. Lâu lắm mới được ăn ma thạch, Tet sung sướng hấp thụ để tự cường hóa bản thân.
Đã 10 năm từ khi tập trung nuôi dạy Selene, đây là lần đầu tiên tôi trở lại chinh phục hầm ngục, nhưng cảm quan chiến đấu vẫn không hề mai một.
Hơn nữa, lượng ma lực của tôi đã tăng lên rất nhiều so với trước rồi – hiện tại là 100,000 đơn vị.
Dựa vào lượng ma lực khổng lồ đó, chúng tôi càn quét qua mọi trở ngại.
Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã kích hoạt được pháp trận Dịch chuyển tại điểm an toàn tầng 16.
「Phù thủy-sama~, nghe nói đây là nơi sâu nhất mà những người khác có thể đến được đó!」
「Ừ. Nhưng trời cũng sắp tối rồi, hôm nay nghỉ tại đây thôi.」
Tôi lấy đồng hồ bỏ túi ra xem, thì trời đã xế chiều. Đã đến lúc chuẩn bị bữa tối và chỗ ngủ.
「Chúng ta không quay lên mặt đất sao ạ? Phù thủy-sama không lo cho Selene sao?」
「Ta đã để lại cho con bé một khoản tiền kha khá rồi, cả ma đạo cụ phòng thân nữa. Đây coi như là buổi diễn tập trương hợp Selene phải tự lập.」
Ở thế giới này, các cô gái từ 12 tuổi có thể bắt đầu đi làm, 14–18 tuổi đã có thể kết hôn và lập gia đình rồi.
Selene mới 10 tuổi, thay vì bao bọc thái quá, tốt hơn là sớm chuẩn bị tâm thế tự lập cho con bé.
「Hơn nữa, ta cũng đã dạy Selene cách ứng phó khi kẻ xấu xuất hiện, giống như lần trước con bé bị tấn công. Nên không sao đâu. Thật sự không sao đâu.」
「Phù thủy-sama, nói vậy nhưng ma lực của chị đang rò rỉ khắp nơi rồi đó!」
Fufufu… chỉ cần nghĩ đến việc thiên thần Selene của tôi phải tự lập thôi là tim tôi quặn thắt lại vì cô đơn.
Nếu sau này con bé có kết hôn, mà đối phương không phải là một người xứng đáng, có thể mang đến hạnh phúc cho Selene… thì tôi tuyệt đối không bao giờ chấp nhận, không bao giờ!
Trong lúc tôi đang gào thét trong lòng, Tet mỉm cười khó xử rồi ôm lấy tôi từ phía sau.
「Nếu vậy, thì giờ Tet sẽ được độc chiếm Phù thủy-sama rồi~」
「Fufu, cũng đúng. Lâu rồi mới có khoảng thời gian chỉ có riêng hai chúng ta nhỉ.」
Cứ thế, chúng tôi trải qua một đêm trong hầm ngục rồi tiếp tục khám phá.
Tôi thoáng nghĩ có nên quay lại để kiểm tra tiến độ chinh phục chung không, nhưng rồi lại thấy phí thời gian, thế là quyết định cứ thế đi một mạch xuống sâu hơn.
Rồi khi vượt qua tầng 19—
「……Phù thủy-sama? Có khí tức con người ở gần đây nè!」
「Là những mạo hiểm giả đi trước sao? Tình hình thế nào?」
Càng xuống sâu, nhiệt độ càng tăng và độ ẩm thì càng giảm. Giờ đây, nhiệt độ không khí đã vượt quá 40 độ.
Ngoài ma vật dùng lửa, thì bản thân môi trường này cũng cực kỳ khắc nghiệt. Tuy nhiên, tôi đã quen với việc điều chỉnh nhiệt độ khi quản lý 【Hoang địa Hư vô】, nên chỉ cần dựng kết giới để giữ nhiệt độ cơ thể ổn định là xong.
「Bọn họ đều còn sống, nhưng cử động rất chậm chạp.」
「Hmm… con đường này khác một chút so với lối xuống tiếp theo, nhưng cứ đi xem thử tình hình xem sao.」
Cẩn trọng tiến lại gần, chúng tôi thấy một nhóm mạo hiểm giả đang nằm sõng soài, thở hổn hển.
Cả tổ đội đã bị cơn say nhiệt hạ gục, và nước mang theo cũng đã cạn sạch.
「N-nước…」
「Rồi rồi, nước thì bao nhiêu cũng có đây.」
Tôi lập tức giảm nhiệt độ xung quanh và đưa cho họ từng bình nước đầy.
Những người bị ngã lăn ra vội vàng uống ừng ực, thế nên tôi còn đưa thêm kẹo muối để họ bổ sung khoáng chất bị mất qua mồ hôi.
「Cảm ơn rất nhiều. Nhưng mà… sao lại có người ở đây? Hơn nữa, là trẻ con sao…」
「Xin lỗi nhé, nhưng ta cũng đã ngoài hai mươi tuổi rồi đấy.」
「Thật á!?」
Sau màn trao đổi xã giao quen thuộc dạo gần đây, chúng tôi bắt đầu giới thiệu bản thân.
「Bọn tôi là tổ đội hạng B【Hàm Rồng】. Hiện tại đang là nhóm mạo hiểm giả mạnh nhất khu vực này.」
「Tôi là Chise, cũng là mạo hiểm giả hạng B. Còn đây là đồng đội của tôi – Tet – cũng hạng B. Do hầm ngục mọc lên ở khu vực lúa mì có khả năng gây cháy lớn, nên chúng tôi đến đây để giải quyết đó.」
Sau đó, tôi gặng hỏi nguyên nhân tại sao họ lại bị ngã gục.
「Đúng là bọn tôi cũng có cùng mục tiêu, nhưng chỗ này thực sự quá khắc nghiệt. Đặc biệt là nhiệt độ và độ ẩm.」
「Sau khi hạ được con giữ cổng tầng 15, bọn tôi định tiến thẳng xuống sâu hơn, nhưng từ tầng 16 thì môi trường thay đổi đột ngột khiến cơ thể không chịu nổi… Thế nhưng chúng tôi vẫn cố gắng speedrun để chinh phục hầm ngục, cuối cùng thì bị cái nóng đánh gục, suýt bỏ mạng luôn.」
Tốc chiến tốc thắng để hầm ngục sụp đổ trước khi có hậu quả xảy ra là chuyện quan trọng, nhưng tôi nghĩ thiếu thận trọng thế này thì không ổn chút nào.
「Nếu cẩn thận rút lui một lần để chuẩn bị trang bị chống chịu, thì đã đỡ hơn rồi.」
「Thật sự xấu hổ vô cùng.」
Dù có là mạo hiểm giả hàng đầu, sức mạnh áp đảo được ma vật, nhưng nếu không thích nghi được với môi trường, con người vẫn có thể chết.
「Vậy giờ các anh tính sao?」
Tôi hỏi những mạo hiểm giả đang nằm bẹp, họ chỉ nghiêng đầu tỏ vẻ khó xử.
「Các anh có thể tự mình quay về đến khu an toàn không? Hay muốn bọn tôi đưa về đó?」
「Chuyện đó… xin hãy hộ tống bọn tôi. Bây giờ bọn tôi vẫn chưa hồi phục hẳn.」
Hẳn là trong lòng họ có sự giằng co, vì đường đường là mạo hiểm giả hạng B. Nhưng cân nhắc tình trạng kiệt sức vì mất nước, cộng thêm cái nóng trong hầm ngục sau khi chúng tôi rời đi, họ đã đưa ra quyết định như vậy.
「Thế thì, các cô muốn bao nhiêu?」
「…………À, phải rồi nhỉ.」
Mãi mới nhớ ra, lần này mình giúp đỡ, thì phải nhận lại thù lao thích đáng chứ.
Với họ, việc được cung cấp nước quý giá trong cái môi trường nóng bức này ── dù tôi chỉ dùng 【Sáng tạo ma pháp】 mà tạo ra thôi ── rồi còn được hộ tống, thì đúng là cứu mạng.
Nếu họ chết, thì ma thạch, nguyên liệu từ ma vật, hay kho báu tìm được trong quá trình thám hiểm cũng chẳng thể mang ra, đúng nghĩa là chôn vùi cùng xác.
Chưa kể, hầm ngục mới hình thành thường chứa nhiều báu vật, và họ cũng đã phát hiện khá nhiều rương báu trên đường đi tới đây.
「Thế này nhé. Đưa một nửa số ma thạch từ ma vật các anh đã hạ cho tôi, vậy là đủ.」
「Thật chứ? Chỉ thế thôi à?」
Họ vốn đi trước chúng tôi, thu được nhiều báu vật trong hầm ngục. Người khác có lẽ sẽ đòi chia nửa toàn bộ chiến lợi phẩm cũng chẳng có gì quá đáng. Nhưng tôi chỉ cố tình chọn ma thạch thực dụng để đổi lấy.
「Không sao. Ma thạch thì dùng được nhiều việc. Trang sức thì tôi chẳng hứng thú gì cả.」
Nghe tôi nói vậy, họ lấy từ túi ma thuật ra số ma thạch mình đã thu gom, rồi chia cho chúng tôi một nửa.
Do thời gian chinh phục của họ khá lâu, nên số ma thạch đó thậm chí còn nhiều hơn cả lượng chúng tôi có, dù chúng tôi đi theo lối ngắn nhất.
「Oke chốt kèo nhé!」
Tet vui vẻ nhận số ma thạch đó, cất vào túi ma thuật, rồi chúng tôi dẫn nhóm họ quay ngược lại con đường cũ.
Đến tầng 16, khi đưa được họ về khu an toàn, những mạo hiểm giả kia cúi đầu cảm tạ tôi và Tet liên tục ──
「Hãy nhớ truyền đạt lại cho những mạo hiểm giả khác về tầm quan trọng của việc chuẩn bị trang bị chống chịu. Với cả… tiện thể nhắn rằng con gái tôi cũng đang ở quanh đó, nhờ họ quan tâm giúp đỡ.」
Sau khi nhờ vả như vậy, chúng tôi không trở lại mặt đất nữa, mà tiếp tục hướng sâu vào trong hầm ngục.
Cấu trúc dạng hang động kết thúc ở tầng 20, và từ tầng 21 trở đi, không gian mở ra thành một vùng sa mạc.
「Cái này thì ngoài dự đoán thật.」
Nhiệt độ vượt quá 50 độ, một mặt trời giả thiêu đốt sa mạc, trút xuống ánh nắng gay gắt.
Hôm đó, chúng tôi chỉ kịp đăng ký ma pháp Dịch chuyển tại ốc đảo an toàn, rồi cắm trại qua đêm ở đó.
Sự chênh lệch nhiệt độ khủng khiếp giữa ngày và đêm trong tầng sa mạc này, đủ để bào mòn thể lực lẫn tinh thần của mạo hiểm giả.
Thế nhưng, với chúng tôi, cái lạnh cắt da của ban đêm lại mang đến một nỗi nhớ nhung thân thuộc ── giống như Hoang địa Hư vô mười năm về trước.
Vừa nhấm nháp sữa nóng, tôi và Tet vừa ngước nhìn bầu trời đầy sao trong hầm ngục ấy.
Phụ huynh trốn con đi tình tứ :v ?