=============================================
The Demon King's Daughter: Chương 24
==============================================
Chương 24: Eclipse, lấy lại sự tỉnh táo
==============================================
「Không còn socola nữa sao? Nếu không thì em đi về.」
Eclipse đòi thêm socola trong khi vung vẫy cánh tay của mình.
Iris và những còn lại nhìn vẻ ngoài dễ thương đáng yêu của em ấy với một cười.
「Vẫn còn nhé em. Nếu cần, chị luôn có thể mang về thêm cho em từ thủ đô. Vẫn còn nhiều món đồ ngọt khác ngoài socola nữa. Lúc khác chị sẽ làm bánh táo cho.」
「Dù không hiểu gì nhưng mà có vẻ ngon nha! Cho em làm con nuôi của nhà Sheryl đi!」
「Eh, nhà chị sao….? Fufu, vậy chị sẽ đem Eclipse-chan đi với chị!」
Sheryl ôm chặt Eclipse.
「Chờ, chờ, chờ đã. Em ấy là em gái của em nên phải sống với em ở nhà thờ chứ.」
Nhìn thấy em gái bị cướp mất ngay trước mắt, Iris lập tức phản kháng.
Nhưng con người ấy lại bám chặt vào Sheryl… hay đúng hơn là, người cho đồ ngọt.
「Iris-onee-chan có cho em nhiều đồ ngọt không?」
「Emm...chị không có…」
「Vậy chị có gì?」
「...Thực ra là không có gì.」
「Vậy thì em sẽ đến nhà Sheryl.」
Vừa nói, cô bé vừa úp mặt vào ngực của Lãnh chúa-sama.
「Gununu...Sheryl dụ dỗ em gái mình sa ngã bằng đồ ngọt…」
「Xin lỗi, Iris-sama. Xin hãy cho con mượn Eclipse-chan hôm nay thôi. Con sẽ đem thật nhiều socola đến nhà thờ ngày mai. Eclipse-chan, liệu em có trọn đời bên Iris-sama nếu có socola trong nhà thờ chứ?」
「Un. Nếu có socola thì em ok hết.」
Iris nhận ra một sự thật đáng buồn rằng, giá trị của cô còn không bằng một thanh socola.
Nhưng mà, cô đã chọn cuộc sống của một NEET.
Dù cho mọi người có cho rằng nó vô dụng.
Nếu cô thử học làm đồ ngọt thì, đặc tínhđó sẽ bị phá hủy.
Cách sống của NEET khó khăn như vậy đấy.
「Arara. Chị sẽ không làm việc, dù cho đó là vì em gái của mình, hiện lên rành rành mặt ngươi đấy.」
「Cô ấy thật sự là một con lười tận xương tủy nhỉ…」
Jessica và Marion nói trong thất vọng.
Iris không muốn nghe thêm nữa và nấp dưới tấm futon của mình.
Mị hông muốn làm việc đâu.
✦✧✦✧
Cứ như vậy, Eclipse theo chân Sheryl về nhà.
Ngôi nhà được làm từ gỗ, giống như những ngôi nhà khác, nhưng khác một điều là nhà này có hai phòng.
Tức là rộng rãi hơn so với những ngôi nhà khác.
Cô bé đã nghĩ là sẽ có người hầu ở đây nhưng không, Sheryl sống một mình.
「Chị định sẽ thuê hầu gái một ngày nào đó nhưng mà bây giờ thì chị phải kiên nhẫn đã.」
Và rồi, hai người ăn bánh mì, được Sheryl nướng, phết chút socola ở trên. Sau đó, hai người tắm và ngủ chung với nhau.
「Oyasumi-」
「Vâng, oyasumi.」
Cả ngày trôi qua mà không có gì xảy ra.
Nhưng mà, hôm sau, mọi thứ lại về như cũ.
Eclipse dậy trước.
『Mình làm cái quái gì vậy!? Bị dụ dỗ sa ngã bởi socola...gọi Iris-onee-chan, thậm chí còn kết bạn với loài người nữa!』
Trong lúc ngủ, ảnh hưởng từ socola bị mất đi và cô bé nhớ ra lí do mình đến đây.
Cô bé hoàn toàn như một người khác khi ăn socola vậy.
Nhưng mà, cô bé vẫn còn kí ức lúc ấy.
Vì vậy nên, má cô bé đỏ ửng. Tưởng chừng như đã chết vì xấu hổ luôn rồi ấy chứ.
Hành động như vậy, hẳn dân làng sẽ nghĩ về cô như một đứa trẻ, sure kèo luôn.
Mà cô cũng giống một đứa trẻ thật, và tuổi của cô còn nhỏ hơn nữa. Cô chì vừa ra khỏi capsule 3 ngày.
Tuy nhiên, việc đó cũng không mấy quan trọng.
Lòng kiêu hãnh của Eclipse quan trọng hơn. Lòng kiêu hãnh của một con quỷ trưởng thành và vũ khí sinh học tối thượng đang gào thét trong tim cô.
「Munyamunya...Eclipse-chan, cute quá...không thể quyết định được là ai hơn...guhehe.」
「Dừng guhehe lại đi, lớn rồi mà cứ như con nít ấy. Ta không có cute!」
Sheryl để lộ ra ấn tượng đáng xấu hổ khi vừa chảy nước dãi vừa ôm Eclipse trong khi ngủ.
Eclipse không muốn bị dây nước dãi vào người cô nên cố đẩy Sheryl ra và lăn xuống giường chuẩn bị chạy trốn.
Nhưng Sheryl vẫn không tỉnh lại.
Chỉ có âm thanh của tiếng thở đều đều từ cô.
Nếu ở bên con người này, ta sẽ lại trở thành con ngốc mất, Eclipse nghĩ trong khi hướng thẳng đến nhà thờ.
Nhưng khi chuẩn bị nhảy ra khỏi cửa sổ, cô bé lại nảy ra một ý tưởng hay ho.
『Tên này nhìn có vẻ khá thân với Iris. Nếu bắt cóc cô ta làm con tin, thì Iris chắc chắn sẽ phải theo ta về lục địa Kurifot thôi…』
Phải, cứ như vậy đi, Eclipse tự gật đầu với bản thân.
Tất nhiên, cô bé không cho rằng mình có thể thua trong một trận đấu tay đôi.
Cơ mà nếu có cách nào đó ổn hơn thì triển ngay và luôn thôi.
Một trận chiến sòng phẳng là không cần thiết.
「Xin lỗi nhưng ta sẽ dùng ngươi vậy.」
Eclipse đưa tay về phía Sheryl đang say ngủ.
Tuy nhiên, vì lí do nào đó, trong cô bé lại hiện lên chút do dự.
Hình ảnh socola đã khắc sâu vào trong tâm trí của Eclipse.
Không, đó là hình ảnh Sheryl cười đưa miếng socola cho cô bé.
「...Ta đang nghĩ cái gì vậy? Ta là vũ khí sinh học, được sinh ra để hủy diệt loài người. Những cảm xúc này là không thể tồn tại được. Còn những kí ức bị ảnh hưởng từ socola thì…」
Eclipse bỏ đi chút do dự cuối cùng.
Mang theo Sheryl với ma thuật giam giữ, cô bé nhảy ra khỏi cửa sổ với quyết tâm của mình.