Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Nhờ vào công hiệu của Thánh Vực<Asuk> đảo nghịch, tinh thần của những binh sĩ loài người được quân Dilhayd di tản đi lúc nãy giờ đã được phục hồi, dần dần rời mình khỏi hố sâu tuyệt vọng, vài người trong số họ đã có thể lọm khọm từ từ đứng lên.
Có vẻ như niềm hy vọng đã quay về rồi nhỉ.
Xem ra không cần phải lo lắng thêm gì nữa.
Ta cùng với Rei ung dung chậm rãi đáp chân xuống nền đất.
“Arnos!”
“...........Arnos……..”
Bóng dáng của thiếu nữ tóc bạc đang vội vàng chạy về phía này.
Bất chợt cơ thể ấy bừng sáng lên, đường viền cơ thể dần mờ nhạt đi và rồi tách ra làm hai nửa.
Hiệu lực của Phân Li Dung Hợp Chuyển Sinh<Dino Jikxes> đã hết, giờ đây Misha và Sasha đã tách ra độc lập, đồng loạt nhảy bổ lên người ta.
“......Đừng có mà làm người ta sợ thế chứ…….. Tôi cứ tưởng cậu ngủm luôn rồi cơ……..”
Vừa bám thật chặt lấy ta, Sasha vừa bực bội phân trần.
“…Lo lắng…”
Misha thì thầm nhỏ nhẹ rồi áp sát cơ thể bé nhỏ ấy lại sát bên ta.
Sợi dây căng thẳng và lo lắng cực độ trong đầu họ giờ đã có thể thoải mái giãn ra, cả hai bắt đầu rưng rưng nước mắt.
“Đừng có mít ướt thế chứ. Bộ hai người nghĩ ta sẽ chết được hay sao”
“........Người ta đã bảo là tưởng thế thật rồi còn gì…….”
“...Nói là lo lắng rồi…”
Ta đưa cả hai tay ra xoa đầu họ để trấn an tinh thần.
“Không có bất kì ai phải nằm xuống. Chỉ cần thế này mà tiếp tục sống thôi đã là hoà bình rồi”
Rei nhìn về phía ta và mỉm cười nhẹ nhàng.
Vẻ mặt hắn như kiểu muốn nói rằng, ‘dù có là ta đi nữa mà lại dám tự mình ăn thẳng mũi kiếm của Linh thần nhân kiếm và để nó huỷ hoại căn nguyên, quả thực đúng là điên rồ quá mức mà.’
Dĩ nhiên, bảo rằng ta đã hành động liều lĩnh hoàn toàn đúng.
Dùng Thao tác thời gian để hẹn giờ và sử dụng Tái Tạo Căn Nguyên<Agronemut> đòi hỏi sự tỉ mỉ và cẩn trọng cực kỳ cao độ. Đây lại còn là khi tự mình đứng ra hứng chịu sát thương từ Linh thần nhân kiếm thì tinh thần ta lại phải gánh chịu áp lực nặng nề hơn thế nữa.
Cho dù có nói là đảm bảo phần thắng, thế nhưng dẫu sao chuyện này cũng quá sức liều lĩnh và mức độ rủi ro cao.
Và cuối cùng, chiến thắng vẫn thuộc về ta, không thể bàn cãi.
Trước mắt ta bây giờ là khung cảnh con người và quỷ tộc cùng đưa tay ra trợ giúp đối phương trong công cuộc cứu trợ những người hứng chịu phải thương tổn.
Đây chính là cảnh tượng mà ta luôn kiếm tìm bấy lâu nay.
Trận chiến kết thúc, lúc đang rảo bước quan sát giữa khu rừng, bất chợt có một gã đàn ông trình diện trước mặt ta.
Chỉ huy của một đội quân tiên phong, trực thuộc binh đoàn từ Midhayes, Elio Ludowell. Theo sau hắn là đám thuộc hạ xếp hàng nghiêm chỉnh.
“Quỷ vương-sama”
Elio quỳ gối xuống.
Đám thuộc hạ phía sau cũng đồng loạt cúi đầu.
“Thần là Ma hoàng cai trị Midhayes, Elio Ludowell, là cha của Emilia…..”
Hắn nói với tư thế và giọng điệu hết sức cung kính.
“Tất cả mọi sự ngu dốt và hiểu biết hạn hẹp, đều là lỗi của thần. Xin ngài hãy ban ra một hình phạt thích đáng……..”
Qua vụ việc lần này, kẻ nào thông minh một chút là cũng có thể nhận ra thân phận Bạo nghịch Quỷ vương của ta ngay thôi.
Quỷ vương thành Delzogade được triệu hồi tới bằng ma pháp của ta, rồi ma pháp trận lập thể quy mô lớn ấy cũng được sử dụng bởi ta luôn, địch ý và lòng thù hận của Jerga cũng hoàn toàn hướng vào ta nốt.
Chỉ cần bình tĩnh suy nghĩ và phán đoán tình hình một cách khôn ngoan thì câu trả lời chính xác sẽ tự nhiên mà hiện ra thôi. Tuy nhiên, chỉ mới đây thôi, tính mạng vẫn còn nguy hiểm ngay giữa chiến trường khói lửa thế này mà vẫn có thể thông suốt được thế này thì cũng khá đấy.
Hoặc là có thể trước khi đến đây, hắn cũng đã mập mờ mang trong đầu những nghi vấn của riêng bản thân mình rồi.
“Elio.”
“Có thần!”
Hắn trả lời lại bằng một giọng đanh thép kiên định không hề nao núng, dẫu đầu vẫn giữ nguyên tư thế.
“Ngẩng mặt lên”
Elio từ từ đưa mắt lên nhìn về phía ta.
Không có chút sợ hãi nào bên trong đó, ánh mắt ấy chỉ chứa đựng một ý niệm và niềm tin mạnh mẽ.
“Khá khen cho ngươi khi không viện cớ trốn tránh trách nhiệm mà tự nguyện dâng đầu như vậy. Tuy nhiên, không cần thiết phải xử phạt những kẻ dũng cảm tự thừa nhận lỗi lầm của mình làm gì cả. Nếu ngươi cảm thấy mình sai chỗ nào, chỉ việc nghiêm túc mà sửa chữa phần lỗi lầm đó là xong thôi.”
“.........Xin mạn phép ngài cho thần được nói ra điều này…...Thần trên cương vị của một ma hoàng, đã gây ra nhiều chuyện tày trời không đáng được tha thứ, làm ảnh hưởng tới thanh danh của Bạo nghịch Quỷ vương vĩ đại. Cầu xin ngài hãy đưa ra hình phạt thích đáng…..Chí ít, thần muốn khoảnh khắc cuối đời của mình cũng có thể làm gì đó để chuộc lại sai lầm với thân phận một thuộc hạ dưới trướng của ngài……”
“Thế thì, ta sẽ lấy tính mạng đó của ngươi. Ngươi sẽ phải phục vụ ta suốt quãng đời còn lại. Đây chính là hình phạt mà ngươi phải chịu”
“.................Arnos-sama…………….”
“Mặc dù trong hỗn chiến loạn lạc, ngươi vẫn có thể hiểu thấu được chân ý của ta, bắt tay hợp sức với nhân tộc. Xứng đáng là con cháu của ta. Hãy tự hào vì lòng trung thành và cả trái tim ước nguyện hòa bình đó của mình đi”
“...........Thần thật không xứng đáng với những lời vàng ngọc ấy………”
Elio cúi đầu, cảm động rơi nước mắt.
“Midhayes hiện tại quả thực là một thành phố rất tốt đẹp, không có mấy cuộc cãi vã hay xích mích gì cả. Từ nay về sau hãy cố gắng hơn thế nữa.”
“Vâng, thưa ngài!”
Ta đi tiếp, bỏ lại đám người của hắn ở phía sau. Được một đoạn thì bắt gặp bóng dáng một cô gái đang ngồi phịch trên nền đất.
“Mệt quá rồi hả, Elen.”
Ta đưa tay ra hướng về phía cô ấy.
Cô nàng ngơ ngác tròn mắt nhìn lại ta.
“A, khô, không có…...cỡ này hoàn toàn không si nhê vào đâu hết ạ!”
Nói vậy, Elen nhìn chằm chằm vào bàn tay của ta, không hề có vẻ gì là sắp nhúc nhích hay cố gắng cử động.
“Sao vậy?”
“Thì bởi Arnos-sama, tay của ngài đang… hình như em có cảm giác nó đang được đưa ra cho em nắm vào thì phải!”
“Không cần phải khách sáo làm gì, thích thì cứ nắm lấy”
Câu từ vừa thoát ra khỏi miệng, Elen như bị dính phải thứ sát thương nào đó, ngã ngửa về phía sau.
Cô lăn qua lăn lại rồi dần dần lủi ra xa hơn.
“..........Làm sao bây giờ làm sao bây giờ!? Bàn tay của Arnos-sama……..Nắm bằng tay phải có ổn không nhỉ? Hay là nên nắm bằng tay trái ta!? Aaah, hay là cả hai tay luôn nhỉ!! Nhưng mà nếu làm thế thì, suốt đời này mình sẽ không rửa tay nữa mấttttt!!”
Vừa gào rú lên như thế, Elen vừa lăn lông lốc vài vòng, lăn qua lăn lại, rồi sau cùng cũng lăn trở về chỗ cũ.
“Anou, e e e em em em , ph pha phả phải làm gì bây giờ ạ!? Trong ảo tưởng của mình thì em có tự huyễn rất nhiều lần rồi, nhưng dẫu sao cũng chỉ là ảo tưởng mà thôi……Bản thân biết rõ chắc chắn chuyện này sẽ không thể nào xảy ra được……...Hahhhh! Không lẽ đây là mơ!?”
Fumu. Xem ra là cuộc chiến đã làm cho cô ấy không thể kiềm chế nổi cơn hưng phấn thường nhật rồi.
“Ảo tưởng làm sao cơ?”
“..........E…..tou, ngài bế em theo kiểu công chúa này, niệm ma pháp hồi phục cho em các kiểu……”
“Thì ra là vậy”
Ta niệm Phi Hành<Fles> khiến cơ thể Elen lơ lửng lên rồi nằm trọn trong vòng tay của ta theo kiểu bế công chúa mà cô mong muốn.
“Ểh, ÊcccEeecccccEeeeeecccc……..Là mơ, mình biết ngay là mơ mà……….Đừng tỉnh dậy…….Ta ơi, đừng có mà tỉnh dậy đó……...Mày ngủ đến vĩnh hằng luôn đi……..!”
“Giấc mơ mà không thành hiện thực thì chỉ là lời nói dối thôi”
Ta niệm ma pháp hồi phục, làm dịu đi cơn mệt mỏi cho cô nàng.
“Elen. Ở thời đại mà ta đã từng sống, những bài hát thường không có xuất hiện nhiều. Đặc biệt là những bài hát giống thể loại mà đám các ngươi sáng tác thì ta chưa hề được nghe qua trước đây. Vừa cợt nhả, vừa có chút gì đó ngu ngốc, thật sự chẳng giống thứ để cho người bình thường nghe chút nào. Loại bài hát như thế, nếu không phải ở thời đại hoà bình này, chắc chắn sẽ không bao giờ hát được.”
Elen bất chợt im lặng, lắng nghe chăm chú những lời ta nói với khuôn mặt ngờ nghệch.
“Nhưng mà, bài hát lần này cũng rất hay đấy, không hề kém cạnh bất cứ thứ gì đâu. Ta mong đợi những ca khúc mới từ các ngươi đó.”
“.........................a………………………”
Nước mắt ứa đọng lên bờ mi cô gái.
“.....................................Vâng ạ………………”
Ta nhẹ nhàng thả cô xuống, để cô tự đứng trên đôi chân của mình.
Sự mệt mỏi đã được lấy đi hết rồi.
“Kyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!”
7 người còn lại của đám Fanunion chạy lại chỗ Elen trong khi la hét thế đó.
“Chờ đã nào, Elen thật láu cá quá đi! Dám ăn mảnh một mình, người đâu mà khôn lỏi!!”
“C, cậu có nói thế thì, tớ cũng như người đi trên mây đây này, lâng lâng như một giấc mơ.”
“Chuẩn bị tinh thần đi là vừa!!”
“Phải đấy, chắc cậu cũng hiểu bây giờ sắp sửa thế nào rồi đúng không?”
“Yah, kh, khoan, chờ chút nào. Ánh mắt mọi người đáng sợ quá!!”
“Vì cậu dám tranh thủ cơ hội trước nên là bọn này không có khoan nhượng đâu! Làm thôi!!”
“OK!!”
Đám con gái bên Fanunion lần lượt thay phiên nhau bế Elen theo kiểu công chúa, “Tiếp theo là đến lượt tớ”, rồi là “Bế công chúa version gián tiếp!!”, cả lũ nô đùa om sòm hết cả lên dù vừa mới trải qua biến cố căng như dây đàn.
Điểm mấu chốt mà dẫn đến kết thúc của trò này đó là “Tiếp theo, đến lượt tớ vào vai Arnos-sama”, “Còn tớ diễn vai Elen”, bằng một cách nào đó, cái khung cảnh kỳ quái 4 thiếu nữ fanunion đang bế 4 người còn lại được vẽ ra trước mắt ta.
Ta bỏ lại những cô gái đang vui đùa ở phía sau, đi thêm một đoạn. Lần này người mà ta bắt gặp chính là Eleonor vẫn còn đang trôi nổi bên trong thánh thuỷ cầu.
“...............Arnos-kun……..!!”
“Ta đến để hoàn thành lời hứa đây, Eleonor”
“Ểh………?”
Ta rút Diệt lý kiếm ra, đâm xuyên thẳng qua cả thánh thuỷ cầu lẫn Eleonor.
Khác với Đoạn Tội Quỷ Tộc<Jerga>, Căn Nguyên Mẫu<Eleonor> là một ma pháp dạng người. Ta chỉ cần tác động vào căn nguyên hiện có ở đây của cô ta là xong.
Thánh thuỷ cầu rụng rời và tan rã, những ký tự ma pháp bao bọc xung quanh người cô cũng theo thánh thuỷ mà biến mất.
Eleonor tiếp đất bằng đôi chân trần.
“........Whoaa…...Ma pháp được gỡ bỏ rồi này……..?”
“Giờ thì cô là ma pháp của ta.”
Eleonor nhìn ta với một gương mặt đầy vẻ tò mò và khó hiểu.
“Ta đã định là sẽ chỉ loại bỏ ma pháp Căn Nguyên Mẫu đi thôi, nhưng làm vậy sẽ dẫn đến việc ma lực của cô bị thất thoát hết đi. Còn khi ta biến cô thành ma pháp của ta thế này thì, hiển nhiên cô sẽ không bị lợi dụng vào mục đích xấu, và bản thân cũng sẽ được tự do không vướng bận gì nữa.”
“.............Là vậy à………..”
Eleonor cúi gằm mặt xuống, nước mắt ứa đọng mơi khoé mắt.
“Vẫn chưa phải kết thúc đâu. Còn phải lo cho cả 10.000 Zesia ngoài kia nữa cơ, có vẻ khá là tốn công tốn sức đấy. Cần phải làm gì với chuyện đó mới được”
“.............Điều này…...cứ như…….một giấc mơ giả dối vậy………”
Thì thầm thế xong, rồi Eleonor cất bước tiến về phía ta.
Tuy nhiên, có lẽ là do ảnh hưởng từ ma pháp khi nãy vẫn còn sót lại, hay do bị bó buộc trong thánh thuỷ cầu quá lâu, đôi chân của cô không nghe theo lời của cơ thể, thành ra cô bị ngã về phía ta.
“Fumu. Vẫn giống như lần trước nhỉ”
Ta đỡ cô ấy bằng chính tay mình.
Eleonor tiện đà ấy ôm chầm lấy ta.
“...............Cảm ơn cậu………..Arnos-kun……….Yêu cậu nhiều lắm……..”
Sasha đang đứng bên kia soi thật kỹ khung cảnh chỗ này.
“Misha, em có lời nào muốn nói không?”
“…Thật tốt quá.”
“Mỗi thế thôi à?”
Misha nghiêng nghiêng cái đầu.
“.....................Khoả thân?”
“Oái! Chết rồi. Quên mất tiêu luôn……….Arnos-kun, đưa, đưa cho tôi”
“Ờ.”
Ta tạo ra bộ đồng phục của Học viện anh hùng bằng Sáng Tạo Kiến Trúc<Ibis> và khoác nó lên người Eleonor.
“Cảm ơn nhé. Thật đúng là…”
Nói rồi, Eleonor đưa tầm mắt ra xung quanh.
“Cơ mà, chuyện này quả thực là ngoài sức tưởng tượng đấy nhỉ.”
Mặt đất đầy rẫy những cái hố to tướng, cây cối trong một khu vực rộng lớn thì hoàn toàn đổ rạp, sông ngòi thì cạn khô trơ cả đáy.
Cảnh tượng rừng Tohra giống như vừa có một trận thảm họa thiên nhiên khủng khiếp quét qua vậy.
“Gì chứ, từng này thì chẳng sao hết. Không có bất cứ một ai phải chết cả.”
“Sao cậu biết?”
“Ta đã quan sát cẩn thận bằng cặp ma nhãn này để đảm bảo điều đó mà.”
Mắt Eleonor tròn xoe lên vì ngạc nhiên, sau đó cô bắt đầu bật cười khúc khích.
“Arnos-kun thật sự tuyệt vời quá đi”
“Có gì đâu, cỡ chừng này người thì chẳng khó khăn gì cả. Mà tất nhiên là vẫn có kha khá số lượng kẻ bị thương”
“Không có vấn đề gì hết đâu ạ. Ngài cứ giao việc này cho Thất ma hoàng lão chúng thần lo liệu”
Kẻ vừa mới đến là Melheis.
“Từ vấn đề trị thương binh sĩ cho đến công việc dọn dẹp chiến trường, chúng thần sẽ đảm đương hết. Xin ngài hãy cứ thong thả nghỉ ngơi đi ạ.”
“Fumu. Vậy thì ta để nó cho các ngươi. Có chuyện gì thì hãy bẩm báo lại ngay lập tức.”
“Tuân lệnh.”
Melheis dùng Phi Hành rời khỏi.
“Rei”
Ta đưa cho cậu ta chiếc vòng vỏ sò mà lúc trước đã cướp được.
“Misa hình như là đang bận bịu giúp đỡ việc cứu trợ những kẻ bị thương ở Quỷ vương thành bên dưới lòng đất đấy.”
“........Tôi đã phải cố gắng lắm mới có thể trao cho cô ấy thế rồi mà, thật là bẩn cẩn quá đi nhỉ.”
“Ara? Cứ coi như nó là một lời cầu hôn bình thường là được mà?”
Sasha nói với giọng trêu đùa.
“…Chúc mừng”
Misha ngỏ lời chúc phúc đến hai người, vẫn với cái điệu bộ không biểu cảm của cô ấy.
“..........Thật là hết biết mà”
Cậu cười khổ sở, sau đó bị mặt đất gồ ghề quàng vào chân rồi ngã lăn đùng ra đất.
“Anh hùng truyền thuyết mà lại đi té đất vậy à.”
“Sử dụng Linh thần nhân kiếm quá mức ấy mà. Có là tôi thì cũng đến độ phải xuống sức thôi.”
Rei nói trong khi lê mình ngồi dậy.
“À phải rồi, cái này giờ chắc không còn cần nữa nhỉ?”
Ta vứt bỏ chiếc mặt nạ của Avos Dirhevia vẫn đang cầm trong tay từ nãy.
Nó rơi đến sát bên Rei.
“Ừm.”
Rei lấy Nhất ý kiếm chém bỏ cái mặt nạ.
Avos Dirhevia sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.
Đoạn Tội Quỷ Tộc đã bị ta tiêu diệt, Thánh Vực cũng không còn, chẳng có lý do gì để con người và quỷ tộc đấu đá lẫn nhau nữa cả.
Giờ thì thế giới sẽ có được hoà bình thực sự.
“À thế còn cái mặt nạ khác thì sao?”
Ta đưa tay ra cho Rei làm điểm tựa đứng dậy trong khi nói thế.
“Cái khác?”
Rei nghiêng đầu đáp lời như thể không hề biết về sự tồn tại của nó.
“Tôi chỉ có mỗi một chiếc mặt nạ thôi”
“.......................”
Gã đàn ông đeo mặt nạ xuất hiện trong lần Ma kiếm đại hội.
Chắc chắn lần đó, hắn mang một chiếc mặt nạ khác với của Rei.
Có rất nhiều khả năng ta có thể nghĩ tới, nhưng xem ra không phải thứ gì tốt đẹp rồi.
“Arnos.”
“Fumu. Mà, hôm nay thì bỏ qua chuyện đó đi. Vả lại trước mắt thì ta vẫn còn một kẻ địch hùng mạnh khác nữa”
“Kẻ địch hùng mạnh?”
Vừa hỏi lại, Rei vừa nắm lấy bàn tay ta.
“Ta chưa có nói gì với mẹ mà đã ra chiến trường thế này rồi”
Rei nở một nụ cười khổ sở.
“Cậu có thể nói dối lý do nào đó mà lấp liếm đi cũng được thôi mà.”
“Ta sẽ không trốn chạy. Ngày hôm nay, ta sẽ giải thích rõ ràng chuyện mình là Quỷ vương với mẹ”
Ta kéo cánh tay và vực cậu ta dậy.
“Hãy chiến đấu bên cạnh ta nào. Phải để cho mẹ thấy được sức mạnh của Quỷ vương và Anh hùng thực sự chứ”
“Nhưng mà, mẹ của cậu cũng thường xuyên sử dụng ‘Diệt lý kiếm’ lắm đấy nhé.”
Sasha thấy vậy thừa nước đục kháy vào một câu.
“Hình như cô ấy có tận 7 căn nguyên nữa đó”
Rei cũng tranh thủ hùa vào một câu.
“….Cũng cắt đứt được cả định mệnh của Quỷ vương?”
Misha nói thế trong khi nghiêng nghiêng cái đầu.
Cả bọn cười đùa với nhau, dần dần bỏ lại nơi chiến trường này sau lưng.
Một trùm cuối hùng mạnh đang đợi ta phía trước.
Tuy nhiên, không có gì phải nao núng hay run sợ cả.
Bởi vì ta đây có những đồng đội sẵn sàng ra tay giúp sức ở bên.
Có những người đồng đội lúc nào cũng mỉm cười cùng ta bên cạnh.
Trong trận chiến này, sẽ không ai bị tổn thương hay ngã xuống cả.
2000 năm trước, thứ mà bọn ta đã mong ước, tạo dựng và bảo vệ.
Biểu tượng của thời đại này, một trận chiến hoà bình đang chờ ta phía trước——
----------------------------------------------------------
Tác note:
Khônng biết họ có thắng được con last boss không ta……
Dù gì thì vol 3 cũng đã khép lại rồi.
Một vol thật là dài, cảm ơn các bạn đã đón đọc nó trong thời gian qua.
Tôi cũng sẽ lại cố gắng hơn nữa ở vol tiếp theo.
À mà bộ truyện đã qua rank 160, lên rank 159 rồi đó.
Cảm ơn các bạn rất nhiều!
NIT note:
Đổi bìa hóng vol mới thôi nào :D
3 vol đầu tính ra chung 1 Arc, phải đọc hết 3 vol thì mới ra một cái kết trọn vẹn nhỉ
Bắt đầu từ vol sau sẽ là 1 arc mới, một câu chuyện mới, chắc là sẽ thú vị hơn nữa nhỉ, hóng thôi.
Harem thì vẫn k biết là 3 hay hơn 1 vạn nữa nhỉ, liệu rằng zesia sẽ gọi main là chồng hay là papa đây ta :))
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, mai hoặc mốt gì đó t sẽ up mấy pic illu đầu của vol 4 nhá, nên là nay mai mọi người tranh thủ cày view chương này đi nhá =)). Ai có nhu cầu donate thì đừng ngần ngại luôn nhá =))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(NIT: cho ai không nhớ thì đây là 1 trong 8 gái fanunion nha) (NIT: moá nó lầy) (Sinhsieusao: Lại bảo t chế đi :D// NIT: t sửa rồi, để n*ng thì mất hình tượng nốt quá) (NIT: Cao thủ k bằng tranh thủ -_- ) (Sinhsieusao: và thế là hết, trong một chiều buồn em nói với anh, em giết chết cmn anh đi// NIT: đọc cái note cười như điên :D) (Sinhsieusao: và sau đó, họ...nhau rất nhiều) (NIT: Harem chính thức +1) (NIT: Trong thánh thuỷ cầu thì có sen sọt, ra ngoài thì ôm lấy nốt, nên k lộ đâu, đừng ae nào bắt bẻ nhá ) (NIT: ơ cái đệt, vẫn còn à -_-, t tưởng 2 thằng là 1 -_- ) (Sinhsieusao: cập nhật : tướng Isabella. Nội tại : dell bao giờ thua trong một cuộc cãi lý. Ước gì Isabella xuất hiện ở ngoài đời thật để nhờ okaa-sama chửi checondime mấy bọn fan Manga bẩn đi :( . Mấy anh em thích art manga khác nhé, bọn fan bẩn toàn hơi tí là ss art anime này nọ cơ) (NIT: à, cho ai thắc mắc thì cái "Trận chiến hoà bình" là nói về lần đối mặt với mama a nốt nha, k phải nói trận jerga đâu)