Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Sau tất cả, ta vẫn chẳng thể nào truyền đạt sự thật đến cho cha và mẹ hiểu được.
Như những gì mà cha đã nói, họ đã quá lo sợ rằng ta sẽ bị cuốn vào cuộc chiến, bởi thế nên tinh thần cả hai người mới bị đẩy lên đến mức cực hạn thế này.
Cứ để mọi thứ nguôi ngoai một khoảng thời gian thì chắc chắn sau đó họ sẽ bình tĩnh lắng nghe câu chuyện của ta mà thôi. Khi ấy thì chỉ cần truyền đạt sự thật lại cho mẹ hiểu thì cha cũng phải bất đắc dĩ mà bị thuyết phục theo ngay.
Không việc gì phải vội vàng hấp tấp hết.
Ta quyết định cứ thong thả chờ một cơ hội thật thích hợp để giãi bày sau.
“Vậy giờ làm thế nào đây?”
Sasha hỏi ta.
“Đầu tiên thì phải chén sạch chỗ gratin nấm này ngay trước khi nó nguội cái đã”
“Cậu ấy nhé…….”
Sasha trưng ra biểu cảm hết mực cạn lời.
Misha thì không bật lại như cô chị, từ tốn múc một phần nấm gratin từ chiếc đĩa lớn ra một chiếc đĩa nhỏ hơn và đưa nó cho ta.
“…Thế này đủ chưa?”
“Quá hoàn hảo.”
Ta nhận lấy chiếc đĩa mà Misha đưa cho và chén sạch chỗ nấm gratin trên đó.
“Fumu. Sau khi ngăn chặn chiến tranh xong thì chỉ có thứ này là tuyệt vời nhất thôi”
Misha bất chợt cúi gằm mặt xuống như thể đang tập trung suy nghĩ điều gì đó.
“Đừng có nói cái kiểu mà làm như thể đó là việc diễn ra hàng ngày như thế chứ.”
Sasha bắt bẻ lời ta, và Misha gật đầu hưởng ứng.
“À rế? Giờ mới để ý, chúng ta không có rượu nhỉ?”
Eleonor nhìn quanh bàn ăn.
“Những lúc như thế này phải có rượu mừng chiến thắng mới chuẩn bài được.”
“Đáng tiếc là cả cha và mẹ ta đều không uống, vì thế nên trong nhà không có rượu đâu.”
“Whoaa. Lành mạnh dữ quá nhỉ.”
Eleonor vẽ một vòng ma pháp trận.
Cô lấy từ đó ra 3 chai rượu.
“Jaanggg! Thánh tửu Dimira, đặc sản của Gairadiyte, hơi bị ngon đấy nhé.”
“Heh. Cô cũng chu đáo ra phết đấy nhỉ.”
Mắt Sasha sáng quắc cả lên, xem ra cô nàng trông thèm thuồng lắm rồi.
“Thế thì tôi sẽ rót cho Sasha-chan thật nhiều nhé”
Eleonor rót thánh tửu Dimira vào cốc của Sasha.
“Tiếp theo là a~i nào?”
Vừa nói, Eleonor vừa rót rượu vô cốc cho mọi người lần lượt.
“Nào, zô thôi!”
Ta cầm cốc rượu lên.
“…Bắt nhịp.”
Misha thì thầm.
“Cái đó thì chỉ có cậu làm là phù hợp nhất thôi nhỉ.”
Rei nói với ta.
“Hẳn vậy rồi.”
Ta nâng cốc.
“Nhờ vào công sức của tất cả mọi người ở đây mà chúng ta đã thành công trong việc ngăn chặn được trận đại chiến giữa Dilhayd và Azeshion lần này. Tuy rằng vẫn còn một vài vấn đề nữa nhưng tạm thời bây giờ hãy gác nó sang một bên và cùng nhau say đắm trong hương vị mỹ tửu của thắng lợi này. Đây chính là chiến thắng của quân đội Quỷ vương.”
Mọi người đồng loạt nhìn về phía ta và mỉm cười rạng rỡ.
“Zô!!”
“ZÔOOO!!!!”
Ta nốc một hơi tu sạch cả cốc thánh tửu Dimira đã được rót đầy trong tay.
Khá là hảo hạng đấy. Có lẽ hương vị của thứ rượu này uống vào dịp ngay sau khi đã tự tay bảo vệ nền hòa bình xong thì vượt lên hẳn một tầm cao mới nhỉ.
“Arnos-kun, uống một hơi như thế có sao không? Thánh tửu Dimira khá là nặng đấy.”
“Gì chứ, cỡ này thì có khác nước lã bao nhiêu đâu.”
“Woah, kinh quá ha. Vậy thì làm thêm một cốc nữa nhé?”
Eleonor giơ chai rượu ra.
“Được thôi”
Cốc rượu của ta nhanh chóng được rót đầy thánh tửu Dimira vào trong lần nữa.
“Anone, Arnos. Đừng có mà sĩ gái quá rồi nhậu nhẹt không biết trời đất là gì, đến lúc say mèm ra đấy thì không ai dọn hậu quả cho đâu nhé”
Tay Sasha bám víu lấy ta trong khi khuôn mặt thì đỏ bừng.
Chẳng hiểu vì lý do gì mà âm giọng cô ấy nói cứ líu nhíu lại với nhau.
“Nhìn lại cô xem, không phải đã say rồi đấy chứ?”
“Thật là đáng tiếc thay. Tôi đây chính là phù thuỷ huỷ diệt. Làm sao có thể đi thua dăm ba cái chén rượu thế này cơ chứ.”
Vừa nói thế, Sasha vừa tiến lại gần Eleonor.
“Nèee, còn loại rượu nào khác không?”
“Nếu là rượu hoa quả thì có đó.”
“Rượu nho ấy, có không?”
Eleonor vẽ lại ma pháp trận và lấy từ trong đó ra một chai rượu nho.
Ta tự hỏi tại sao cô ấy lại mang nhiều rượu theo bên mình thế không biết nữa.
“Arnos, nghe đây! Giờ tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy rằng tôi chưa hề say một chút nào!”
Tuyên bố một cách hùng hồn xong, Sasha hai tay cầm lấy cả hai chai, rượu nho và thánh tửu Dimira.
“Đây chính là bí thuật của nhà Necron, ma pháp dung hợp, Thánh Tửu Bồ Đào<Cocktails>!”
Chẳng phải là đã say khướt luôn rồi hay sao.
Dù nói thánh tửu Dimira có rất nặng đi chăng nữa mà mới chỉ có cốc đầu tiên đã thành ra thế này rồi thì đúng là… cả ta cũng phải bó tay đấy.
Say thì đã say như thế, Sasha vẫn định đưa cốc Thánh Tửu Bồ Đào vừa phối chế ra mà tự mình thưởng thức.
“Dừng được rồi đấy”
Ta giật lấy cốc rượu của Sasha.
“Aa, làm gì thế hở? Lại định bảo tôi đang say hay saooo?”
Giọng của Sasha nói còn chẳng rõ câu rõ chữ gì nữa rồi.
“Nhìn thế nào thì ta cũng chỉ thấy cô đang say mèm mà thôi”
“Tui hổng có sayyyyy! Thật đó! Vừa cho cậu xem ma pháp dung hợp ấy rồi còn gìiiii.”
Bình thường có bao giờ có cái kiểu nói như này đâu.
“Tuiiii hôngggg sayyyy!”
“Rồi rồi, ta biết rồi. Rượu này trông cũng ngon đấy. Ta uống luôn nhé?”
“Hửm? Thế à? Nếu Arnos muốn thì tui cho luôn đóaaaa.”
Thật đúng là cô nàng rắc rối mà, ta uống cạn cốc Thánh Tửu Bồ Đào trong khi nghĩ như vậy.
“....................”
Hương vị dở tệ đến rợn người. Thứ rượu kinh khủng thế này ngay cả 2000 năm trước ta còn chưa bao giờ nếm qua nữa.
Tuyệt đối không bao giờ được pha hai cái này với nhau thêm lần nào nữa.
“Để tôi cho cậu xem thêm bí thuật nhà Necron thêm lần nữa nháaaa!”
Sasha lại đổ cả hai loại rượu nho và thánh tửu Dimira vào chung một cái cốc như vừa nãy.
“Sasha, cô đang định làm trò gì vậy?”
“Cái này ấy hử, tui định chuốc say Arnos ấy màaa.”
Vừa nói xong, Sasha đưa chiếc cốc đầy ắp Thánh Tửu Bồ Đào lên miệng.
“Bỏ mấy cái trò nói một đằng làm một nẻo đó đi.”
Ta giành lấy chiếc cốc từ tay Sasha.
“Ưuu—………..Arnos hông cho tui uống rượuuuu……”
Sasha làm ra vẻ hờn dỗi nói.
“Thật đúng là cô nàng rắc rối quá mà”
Ngay lúc ấy, có một cốc nước được khẽ đưa tới gần bàn tay của ta.
Là Misha.
“Này Sasha, uống thử loại rượu này đi.”
Ta đưa cốc nước cho Sasha, cô cầm lấy bằng cả hai tay rồi nhìn chằm chằm vào nó.
“Sao rượu gì mà trông giống nước lọc thế.”
Thì nó là nước mà.
“Ngon lắm đấy.”
“Thật hemmm?”
Sasha uống ực một cái hết nửa cốc nước, rồi cô nghiêng đầu.
“............Biết ngay là nước mà………….”
“Uống từ từ mà thưởng thức hương vị của nó xem. Rượu ngon đấy. Còn nếu cô không cảm nhận được mỹ vị của nó nữa thì chứng tỏ là say hơn cả mức mà ta có thể tưởng tượng ra luôn rồi”
Sasha ngoan ngoãn làm theo lời ta nói, uống thật chậm, thật chậm từng ngụm để cảm nhận hương vị của nó.
Sau đó, cô nàng gật gù ra vẻ như đã chiêm nghiệm được điều gì đó.
“Hề hề. Đúng là rượu ngon nè. Tên của thứ này là gì vạiiiii?”
Nước lã chứ còn gì nữa.
“Quỷ vương tửu. Đây không phải thứ rượu mà cô có thể dễ dàng nếm qua đâu.”
“Tui thích!!”
Sasha làm bộ như đang thưởng thức loại rượu thượng phẩm, uống từng hớp nước thật chậm rãi và như thể toả ra hào quang sang chảnh.
“…Sasha hay quậy phá khi say.”
Misha thì thầm vào tai ta.
“Trông có vẻ là vậy rồi”
Cô cầm hai tay bưng chiếc cốc lên rồi uống ừng ực từng ngụm rượu.
“Misha uống giỏi lắm hả?”
“…Đang dùng Giải Độc<Ys>.”
Thì ra là vậy.
Cồn trong rượu cũng giống như một loại chất độc, chỉ cần muốn giải là giải được ngay thôi.
“Kora, Misha-chan, ai lại đi làm vậy chứ. Uống rượu mà sử dụng ma pháp giải độc thì còn gì là thú vị nữa.”
Eleonor chỉ ngón tay lên và nói với giọng hơi hơi quở trách.
Misha chớp chớp mắt trong sự bối rối nhẹ.
“…Rượu, làm cơ thể mềm nhũn”
“Hay mà. Mềm mại và bồng bềnh ra, đáng yêu lắm đó”
Misha quay sang nhìn ta.
“…Vậy sao?”
“Lần đầu ta nghe luôn.”
“Kora, Arnos-kun. Cậu phải nói rằng thứ này sẽ giúp cô ấy trở nên đáng yêu hơn chứ.”
“Uống rượu vào mà say thì đến lúc đột nhiên có chuyện gì xảy ra sẽ rất khó bề mà ứng phó. Tửu lượng đã yếu rồi thì không cần phải cố gắng gượng ép mà uống thêm làm gì. Ta không biết thứ này có làm phụ nữ trở nên đáng yêu hay không, giả sử như là có đi chăng nữa thì cũng chẳng qua là thứ vay mượn ngắn hạn từ rượu mà thôi.”
“Woah, người đâu mà tẻ nhạt quá vậy—. Bác bỏ câu nói vừa rồi của Quỷ vương nhé.”
Eleonor cười khúc khích.
Mặc dù trông không có gì thay đổi là mấy, nhưng ta nghĩ rằng cô ta cũng đã lâng lâng rồi.
“Hora, Misha-chan. Thời buổi hoà bình rồi mà, say sưa một tí thì chết ai. Arnos-kun vẫn chưa làm quen được với sự bình dị thường ngày nên chúng ta phải có nghĩa vụ dạy bảo thật tốt cho cậu ấy mới được.”
Misha thoáng nhìn qua phía ta, rồi đưa tầm mắt trở lại chỗ Eleonor.
“...........Say thử……..”
Nói rồi, Misha bắt đầu uống từng hớp từng hớp thánh tửu Dimira.
Vì lần này không sử dụng ma pháp giải độc nữa, thành ra khuôn mặt của cô nàng dần dần trở nên đỏ bừng.
“…Arnos.”
“Không sao chứ?”
Misha gật đầu một cái.
“…Đã hoà bình chưa?”
“Cô đang nói về cái gì?”
Misha lấy ngón tay tự chỉ vào mình.
“…Tôi?”
Có vẻ cô nàng cũng đã thấm hơi men rồi.
“…Lâng lâng”
“Nhớ uống điều độ thôi đấy”
“.......Nn……..”
Như thể làm theo lời dặn dò của ta, Misha nhấp nháp chỗ rượu còn lại từng chút, từng chút một.
“Misha uống cái gì thế hở? Có ngon hônggg?”
Sasha loạng choạng bước tới.
“…Ngon.”
“Thế có phần của chị hông, cái rượu em đang uống ấy?”
Misha quay sang nhìn ta để hỏi bằng ánh mắt.
“Cho cả Sasha uống Quỷ vương tửu nữa đi.”
“…Nn.”
Trả lời ngắn gọn xong, Misha đưa cho Sasha một cốc nước.
“…Cái này của Sasha.”
“Aa, vẫn còn Quỷ vương tửu nữa hả. Cảm ơn nhennn.”
Sasha uống nước mà trông như thể đang thưởng thức loại rượu hạng nhất vậy.
Ở bên phía đối diện, một mình Rei đã đánh sạch bách nguyên cả chai thánh tửu Dimira luôn rồi.
“Không thấy em uống nhỉ, hay là không uống được rượu bia?”
Cậu ta nhìn vào cốc rượu không hề vơi đi chút nào của Misa và hỏi cô.
“Ahaha, kiểu kiểu như thế ạ. Lúc còn bé em lỡ uống nhầm phải một chén rượu và cảm thấy cực kỳ khó chịu trong người, thế là từ hồi có cái ký ức kinh khủng đó trở đi, bản thân tự nhiên không động đến rượu bia nữa…..”
“Vậy thì không nên gắng gượng quá sẽ tốt hơn nhỉ”
Rei uống sạch cốc rượu.
“A, để em rót cho anh nhé?”
Misa với tay cầm lấy một chai thánh tửu Dimira khác đặt ở trên bàn và rót cho Rei.
“Rei-san thích uống rượu sao?”
“Cũng không hẳn là thế, chẳng qua là nó đem lại cho anh cảm giác hoài niệm thôi. Nhớ năm xưa có những đêm mà trằn trọc không ngủ được, anh thường uống thứ rượu này”
Nghe vậy, gương mặt của Misa bỗng tối sầm lại. Cô cúi gằm mặt xuống, cắn chặt bờ môi, trông như là có điều gì đó muốn nói mà vẫn đang lưỡng lự.
Có lẽ Rei cũng hiểu được điều mà Misa đang suy nghĩ, cậu cũng không mở miệng nói thêm tiếng nào.
Trải qua vài giây im lặng, cậu hạ quyết tâm và lên tiếng.
“Misa-san.”
Ngay lúc ấy, Misa cầm cốc rượu uống một hơi cạn sạch luôn.
Rei ngạc nhiên đến không nói thành lời trong một khoảnh khắc.
“........Eeto, uống một hơi như thế liệu có sao không đấy…..?”
Rei vừa mới lo lắng hỏi thăm xong thì Misa bật lên đứng dậy thật mạnh.
Mặt cô nàng trở nên tái nhợt đi.
“............Em xin lỗi, có hơi…….Quả nhiên là em không uống được rượu rồi………..”
Nói xong có nhiêu đó, Misa lấy hai tay giữ chặt miệng lại rồi vội vàng lao thẳng ra khỏi nhà.
--------------------------------------------------------
Tác note:
Mama mà biết vụ nhậu nhẹt này là thể nào cũng lớn chuyện cho coi……..
NIT note:
1 đám con nít 15 16 tuổi mà chưa gì đã tụ tập nhậu nhẹt bê tha r, hỏng hết r :))
Mỗi lần mà động đến gratin nấm là hình tượng a quỷ vương ngầu lòi cũng tan hoang cả luôn
Sau kèo nhậu này chả biết sasha có bị tổn thương tinh thần k nữa, nát rượu =))
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá. Nhớ cmt tương tác nè, r cày view nhiệt tình luôn nhá, chương mở đầu 100k, vửa rồi 50k, hổng biết chương này sẽ đc bao nhiêu đây ta, cố giữ đc 50k là ngon lành cành đào nhá :D
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(Sinhsieusao: Chiêu thức gì thế này :| ) (NIT: này phải mê trai bỏ chị hông :)) )