Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Rei nhảy xuống khỏi bệ đá và đưa tay ra cho Misa.
Cô nắm lấy tay cậu và bước xuống, hay ta nên nói là Misa vừa mới sà vào lòng của Rei thì đúng hơn nhỉ.
“Vậy giờ chỉ cần leo lên trên là được thôi hả?”
Rei ngước nhìn cái cây lớn vừa mới trồi lên từ giữa căn phòng hình tròn.
Trên thân của nó mọc ra những nhánh cây với khoảng cách nhất định, đủ để có thể bám tay bám chân mà trèo lên dễ dàng.
“Ừm. Cứ trèo lên là sẽ tới đỉnh ngọn thôi.”
Leina nói với cậu thông qua Thần Giao Cách Cảm<Leaks>.
"Cũng có nghĩa là Tinh linh vương đang đợi chúng ta ở phía cuối con đường này nhỉ.”
Misa xác nhận lại lời của Leina.
“Về gã Tinh linh vương kia thì có chút vấn đề, xem ra sẽ khá phiền phức đấy”
Ta cũng bắt đầu tham gia vào.
“Là gì vậy?”
“Ngươi còn nhớ cái gã đàn ông đeo mặt nạ bí ẩn đã cưỡng chế xâm nhập vào trong Lao Ngục Thứ Nguyên<Azesis> của Melheis hồi đại hội ma kiếm không? Hắn chính là Tinh linh vương đấy.”
“.....Có phải là gã đeo mặt nạ Avos Dirhevia mà Arnos đã từng nhắc tới không?”
“Ờ. Cơ mà cái mặt nạ đó của hắn là một ma pháp cụ có khả năng che giấu hoàn toàn ma lực. Thiết kế của nó có đôi chút khác biệt với cái người từng dùng.”
Rei chìm vào trong suy nghĩ một hồi rồi tiếp tục câu chuyện.
“Không biết mục đích của hắn là gì nhỉ?”
Cùng một câu hỏi với ta à.
Và có vẻ như kết quả cũng như vậy, cậu mang biểu cảm y rằng vẫn chưa tìm ra được manh mối nào cả.
“Cái đó thì vẫn còn là một ẩn số. Tuy nhiên khả năng cao gã đeo mặt nạ ấy chính là kẻ đã đứng sau tấm màn sân khấu uy hiếp ngươi trong lần tham gia đại hội ma kiếm.”
Rei lặng thở dài một nhịp.
“........Cứ nghĩ là nó đã kết thúc rồi chứ.”
Vụ Avos Dirhevia đã được giải quyết xong xuôi ổn thỏa.
Cả ta và Rei đều nghĩ rằng thế giới từ nay về sau sẽ không còn chiến tranh hay hận thù nữa, nó sẽ chỉ chìm đắm trong hòa bình mà thôi.
Nhưng giờ thì làn gió mở đường cho trận cuồng phong đã nổi lên rồi.
“Dù sao thì bọn tôi cũng đi trước nhé?”
“Làm như bảo rằng ở đó đợi ta đến đã thì ngươi sẽ ngoan ngoãn nghe theo vậy.”
Rei nở một nụ cười nhã nhặn.
Hắn là kiểu đàn ông như vậy mà.
“Nếu mọi việc vẫn chưa kết thúc thì tôi sẽ khép nó lại bằng chính đôi tay này.”
Xét theo tình hình hiện tại, không có gì đảm bảo rằng những thuộc hạ bị thần ẩn bắt đi của ta sẽ mãi bình yên vô sự hết.
Ngay cả lúc này cũng vậy, rất có khả năng nguy hiểm đã kề ngay cổ rồi cũng nên.
Tinh tinh vương là ai, mục đích của hắn ta là gì, cần phải nhanh chóng khám phá ra những bí ẩn đó càng sớm càng tốt.
Nếu như âm mưu thực sự của hắn là muốn phá hủy nền hòa bình mà thời đại này khó khăn lắm mới gây dựng được, ta tuyệt đối sẽ không thể nào bỏ qua.
“Maa~, ngươi thì chắc không cần phải lo lắng gì rồi. Ta cũng sẽ sớm lên đó ngay thôi.”
“Tôi không muốn tưởng tượng ra tình huống nghiêm trọng tới mức phải nhờ tới sức mạnh của Arnos đâu.”
Linh thần nhân kiếm và Nhất ý kiếm, cộng thêm cả 7 cái căn nguyên nữa, thứ nào mà chịu nổi. Không mấy kẻ có thể đủ trình sánh ngang với Rei đâu, cả khi xưa hay bây giờ cũng vậy. Nếu như Tinh linh vương thực sự là một kẻ địch hùng mạnh đến tầm cỡ như thế, thì chuyện này sẽ không thể đem ra mà đùa cợt được nữa rồi.
Tuy nhiên dẫu sao thì đây cũng là Aharthern, và đối phương lại là vua của muôn vàn tinh linh.
Theo khuynh hướng sắp đặt của những bài thử thách cho đến bây giờ, ta không nghĩ sẽ xảy ra một trận chiến đổ máu thực sự đâu.
Kể cả cho dù Rei có hơn trình Tinh linh vương đi chăng nữa, ta cũng không thể lơ là cảnh giác được.
“Misa.”
Rei vòng tay ra ôm lấy cơ thể của cô.
“Eh, á, kyaaa……”
Cậu mỉm cười sảng khoái trong khi ôm trọn Misa trong lòng.
“Xin lỗi em, nhưng thế này thì sẽ nhanh hơn.”
Dứt lời, Rei giậm nhảy một bước thật mạnh. Vừa mang theo Misa, cậu vừa bay vun vút hết từ cành cây này cho tới cành cây khác, leo lên với một vận tốc chóng mặt.
Xem xong những hình ảnh được truyền qua Viễn Cách Thấu Thị<Lim Net>, ta cũng bắt đầu di chuyển.
Vì Giste không muốn cho Tinh tinh vương biết chuyện hắn và ta đang cùng chiến tuyến với nhau nên cả hai đã chào tạm biệt tại cánh đồng hoa.
Trở lại chiếc cầu thang vô hình, ta và Leina tiếp tục cùng nhau tiến lên phía trước.
Mặc dù giữa đường có gặp vài thử thách, tuy nhiên tất cả đều bị đột phá dễ dàng nhờ vào ký ức của Leina kết hợp cùng với ma nhãn của ta.
Hiện giờ cả hai vẫn đang tức tốc hướng lên đỉnh ngọn. Bất chợt Leina cất giọng.
“Arnos, nhìn kìa.”
Cô chỉ tay vào màn ảnh của Viễn Cách Thấu Thị vẫn đang được ta duy trì trước mặt.
Đúng lúc Rei vừa mới leo tới đỉnh của cây đại thụ.
Xung quanh cậu toàn là mây với mây.
Những đám mây trắng làm thành sàn, thành tường, rồi cả thành trần nữa. Một căn phòng rộng lớn được tạo nên từ toàn những thứ bồng bềnh trắng xoá.
Rei đưa tầm mắt ngắm nhìn quang cảnh xung quanh, cậu trông thấy một cánh cửa đôi ở phía cuối căn phòng.
Đang định cất bước tiến tới xem thử, Rei ngay lập tức khựng chân lại.
Có khí tức bất thường.
Thời khắc Rei rút Nhất ý kiếm ra cũng là lúc những đám mây xung quanh đồng loạt chuyển sang một màu đen kịt.
Và ngay khoảnh khắc tiếp theo, một luồng ánh sáng cực mạnh từ đâu rọi xuống trước mặt cậu. ‘Zugaaaaaaa’—tiếng sấm đánh đến chói cả tai.
Ánh chớp chiếu rọi khắp cả không gian xung quanh, không khí vẫn còn đang nhiễu loạn bởi vô vàn tia sét. Ngay tại vị trí trung tâm chấn động, điện tích ngưng tụ lại, hoá thành hình dạng một con sói khổng lồ.
“Ẩn lang Jennull……..”
Misa lẩm bẩm. Cô biết hình dạng của nó bởi vì lúc trước đã từng đọc qua trong khu rừng sách.
Chó canh cửa của Tinh linh vương, con quái vật đã bắt những quỷ nhân từ 2000 năm trước giấu đi.
Jennull mở miệng, một giọng nói nghe như rung chuyển cả không gian vang lên.
“——Qua cửa——”
Rei và Misa bị đứng hình trong thoáng chốc.
“Tôi tưởng phải vượt qua thử thách gì đó thì mới đi tiếp được chứ?”
“——Không tiến hành thử thách tại đây. Qua cửa——”
Jennull chậm rãi đứng dậy. Nó từ từ di chuyển đến gần cánh cửa và dừng lại ở đó, như thể đang mở đường cho họ đi vậy.
‘Giiiiiiiiiiiyyyy’—Âm thanh ma sát ồn ào vang lên, cánh cửa đôi tự động mở ra.
Trước mặt bọn họ lúc này là một hành lang bằng mây trải dài như vô tận, cỏ cây hoa lá mọc um tùm xung quanh. Liệu đó có phải là con đường thực sự dẫn lên đỉnh ngọn hay không?
“Đừng rời khỏi anh đấy.”
Dặn dò Misa xong, cậu bắt đầu bước đi từng bước thật thận trọng.
Đi ngang qua con Jennull bên cạnh, cả hai đặt chân lên hành lang mây trắng.
‘Giiiiiiiiiiiyyyy’—Lần này là tiếng của cánh cửa đóng lại.
Jennull không hề tấn công bọn họ, cũng chẳng thấy bất cứ thử thách nào ở đây cả.
“.........Cứ tưởng phải có gì đó đang đợi chúng ta chứ nhỉ?”
Misa nói, rồi thờ dài một hơi nhẹ nhõm.
Thế nhưng mà, bên phía Rei lại có một biểu cảm không mấy thảnh thơi cho lắm.
“Nếu Tinh linh vương chỉ đơn thuần là một tinh linh, không hề mang địch ý đối với chúng ta thì tốt. Tuy nhiên, từ những chuyện xảy ra tại đại hội ma kiếm lần ấy, anh cảm thấy có sự tình gì đó ẩn khúc trong này.”
“Khả năng đó có cao không ạ?”
“Chà, anh cũng không biết nữa.”
Cả hai thảo luận nhẹ trong khi vẫn tiếp tục tiến bước.
Cứ đi mãi, đi mãi, chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu rồi nữa. Và rồi phía trước mặt bọn họ là đoạn đứt gãy của chiếc hành lang mây.
Cúi xuống nhìn thử, có thể thấy ngay mặt đất ở bên dưới.
Phía bên kia là một mảnh đất trôi nổi giữa không trung, cây cối cực kỳ đa dạng phong phú, chúng phủ khắp cả không gian nơi đó một sắc xanh êm dịu. Trên hết, thứ nổi bật hút lấy toàn bộ sự chú ý của hai người bọn họ chính là một tòa lâu đài nhỏ.
Rei và Misa niệm Phi Hành <Fles> để bay sang bờ đối diện.
Thế nhưng, mặc cho cả hai có tiến lên cỡ nào đi chăng nữa, khoảng cách giữa họ và tòa lâu đài vẫn không hề có sự suy chuyển.
“Ahh………”
Leina bỗng thốt lên.
“Tôi nhớ ra rồi. Chỉ cần đứng sát tại chỗ đường mây đứt đoạn và chờ thôi là được.”
Thông qua Thần Giao Cách Cảm<Leaks>, cả hai nhận được hướng dẫn của Leina và cùng nhau trở lại chỗ hành lang mây ban nãy. Hai người chỉ đơn giản đứng yên ngay mép đường mây cụt, cứ thế không làm gì khác ngoài việc quan sát lâu đài từ phía xa.
Từng chút từng chút một, những cụm mây to nhỏ dần hợp lại với nhau và tạo nên một cây cầu hoàn chỉnh.
Rei nắm tay Misa bước lên cầu, chậm rãi bước đi trong khi vẫn thận trọng quan sát tình hình.
Sau một hồi di chuyển, cuối cùng bọn họ cũng đã tới được phía trước lâu đài.
Tiến đến cánh cửa, Rei chạm vào tay nắm của nó.
“Vậy anh mở nhé.”
“Vâng”
Chỉ ấn nhẹ có một cái, cánh cửa đã dễ dàng mở ra.
Khung cảnh bên trong bị một màu đen u ám bao phủ. Hầu như tất cả các cửa sổ đều đã được khoá chặt then cài, chỉ mảy may le lói vài tia nắng mặt trời lách qua khe hở chiếu xuống mà thôi.
Rei và Misa bước thẳng vào trong.
“Giỏi lắm, có thể tới được tận nơi này. Đúng là những học trò xuất sắc.”
Giọng nói của đại thụ Eniyunien vang vọng bên trong lâu đài.
“Về phần thưởng của việc đã vượt qua thử thách của tinh linh, lão quyết định sẽ cho phép các trò được diện kiến Tinh linh vương.”
Một góc cửa sổ đột nhiên bật mở toang ra, ánh sáng mặt trời nhanh chóng chiếu vào tựa dòng nước lũ.
Và thứ mà ánh dương tập trung soi rọi, chính là một chiếc ngai vàng làm từ thân gỗ.
Có một gã đàn ông đeo mặt nạ, người trang bị bộ giáp đen tuyền hiện đang ngồi tại chỗ ấy.
Hắn đưa hai tay lên và vỗ vào với nhau, cứ như thể đó là lời khen ngợi dành cho đám Rei vậy.
Tinh linh vương đứng dậy và tiến về phía trước vài bước.
“Tôi có chuyện muốn thỉnh giáo Tinh linh vương đây.”
Rei cất giọng, cậu tỏ ra bản thân không hề sợ hãi và lép vế trước kẻ được cho là vua của muôn vàn tinh linh trước mặt.
“Ông có phải là kẻ thù của Quỷ vương không?”
Tinh linh vương không nói gì cả, thay vào đó câu trả lời lại đến từ phía Eniyunien.
“Nếu muốn trò chuyện cùng với Tinh linh vương, trò sẽ phải chấp nhận tham gia một thử thách”
Rei hơi nghiến răng một chút, cậu hỏi lại.
“.........Cơ chế như thế nào?”
“Chiến đấu với Tinh linh vương, nếu trò có thể phá hủy chiếc mặt nạ của ngài thì coi như đạt yêu cầu. Tuy nhiên, cấm không được sử dụng ma kiếm, thánh kiếm, cũng như các loại ma pháp cụ khác. Chỉ có sức lực thuần túy của bản thân hoặc tinh linh là hợp lệ trong bài thử thách này thôi”
Những chùm sáng tụ tập lại rồi biến thành hơn mười mấy thanh kiếm cắm thẳng xuống mặt sàn xung quanh.
“Tinh linh vương là chủ nhân tối cao thống trị muôn vàn tinh linh trên đời. Tất cả những tinh linh trong Aharthern này đều là đồng minh của ngài hết. Chỉ cần phá hủy chiếc mặt nạ là có thể hoàn thành thử thách, nghe thì có vẻ dễ nhưng đối với người thường thì đó thực sự là một nhiệm vụ bất khả thi đấy. Nếu đầu hàng giữa trận chiến thì coi như bài thử thách kết thúc.”
“Tôi có thể dùng những thanh kiếm đằng kia không?”
“Tất cả bọn chúng đều là tinh linh. Xét về luật lệ thì không có vấn đề gì hết. Tuy nhiên đó chỉ là khi trò có thể sử dụng được chúng mà thôi”
Khi tin đồn và lưu truyền tạo thành tinh linh dạng kiếm thì hầu như chúng không có khác gì ma kiếm và thánh kiếm cả. Tất nhiên cũng có trường hợp đặc biệt như mẹ của Rei, một bán linh bán quỷ. Bình thường tùy vào từng loại mà chúng cũng có thể tự chọn chủ nhân cho mình, nhưng còn về khoản nói chuyện thì có lẽ là không rồi.
Mặc dù bây giờ tất cả đều đang đứng trước Tinh linh vương, thế nhưng nếu Rei cầm chúng trong tay thì cậu hoàn toàn có thể sử dụng nó một cách tốt nhất.
Rei cười khoan khoái rồi tiến lên phía trước một bước.
“Tôi chấp nhận thử thách.”
“Được. Vậy bây giờ bài thử thách chiến đấu với Tinh linh vương chính thức bắt đầu”
***
Ta đanh mắt lại, chuyển sự chú ý của mình sang tình hình đang diễn ra trước mặt.
Đây là không gian ngay giữa màn mây. Sàn bằng mây, tường bằng mây, trần cũng bằng mây nốt, một căn phòng mây trắng xóa cực kỳ rộng lớn.
Ở phía đối diện nơi ta leo lên còn có một tên quỷ nhân nữa.
Kẻ đeo chiếc băng bịt mắt che nửa mặt, U minh vương Aejes.
“Hừm, đúng là thứ duyên nợ trời đánh.”
Aejes lên tiếng.
Khoảnh khắc tiếp theo, những đám mây xung quanh bắt đầu chuyển sang một màu xám xịt.
Tiếng sấm rền vang điên loạn, muôn vàn tia sét ngưng tụ lại và hóa thành hình dạng của Ẩn lang Jennull.
Cặp hàm đồ sộ của con sói từ từ mở ra, vẫn là âm giọng nghe như rạn nứt không gian của nó.
“——Kẻ nào muốn đi tiếp thì phải hoàn thành thử thách của Ẩn lang——”
Không đúng.
“Không phải đám Rei cứ vậy mà thông qua luôn hay sao?”
Giọng nói của con sói lại vang lên tiếp.
“——Không hoàn thành thử thách, không được phép đi tiếp——”
Thì ra là thế à.
Ngắn gọn dễ hiểu, mục tiêu của Tinh linh vương chính là Misa hoặc Rei, một trong hai người đó.
Mà cũng có thể là cả hai người họ lắm chứ.
Không thì sẽ quá kỳ lạ khi chỉ có mỗi bọn chúng là không phải tham gia thử thách.
“Thử thách của Ẩn lang là thử thách gì?”
Aejes nghiêm nghị nói.
“——Cố gắng bắt lấy ta. Kẻ nào hoàn thành trước sẽ được phép qua cửa, chỉ duy nhất một kẻ mà thôi——”
Vậy đây là một bài thử thách có sự tranh đua giữa những thí sinh với nhau à.
Nếu U minh vương không ở đây thì việc qua cửa đã dễ hơn nhiều rồi.
Đúng lúc ấy.
——Quỷ vương Arnos——
Ta nghe được ngôn từ truyền đến qua Thần Giao Cách Cảm.
Người phát không ai khác chính là Aejes.
Hắn ta tỉnh bơ như ruồi, con mắt chột chỉ nhìn thẳng về hướng của Ẩn lang Jennull, không hề tỏ ra bất cứ dấu điệu nào cho thấy gã đang cố gắng liên lạc với ta cả.
Cũng không có lý do gì mà ta phải lờ hắn đi, nên hồi đáp lại hắn theo cách tương tự.
[Chuyện gì?]
[Có muốn hợp tác với ta không? Ngươi hãy đi tiếp qua cánh cửa kia đi.]
[Hoh? Ngươi định làm gì đây?]
[Ta sẽ cứu đám thuộc hạ bị thần ẩn giấu đi của mình. Nhân tiện nếu có thể thì sẽ giải thoát luôn cho những tên còn lại.]
[Hoh? Nói vậy nghĩa là ngươi biết cách mang những kẻ bị thần ẩn giấu đi quay về hay sao?]
[Ta mà biết thì đã chẳng đưa ra đề nghị hợp tác với nhà ngươi rồi.]
[Kukuku. Quả đúng là vậy.]
Sau một quãng im lặng, U minh vương Aejes tiếp tục gửi lời nhắn đến ta thông qua Thần Giao Cách Cảm.
[Nói ta nghe câu trả lời của ngươi.]
Ta nhoẻn miệng cười một cách khoái chí.
“Được thôi. Nào, mau mau cho bắt đầu thử thách đi chứ, Ẩn lang Jennull. Cứ lề mà lề mề phí hết cả thời gian.”
----------------------------------------------------------------------------------------
Tác note:
Chúng ta dần nhìn ra được mục đích của Tinh linh vương rồi.
NIT note:
Rốt cuộc thì lên tới tận nhà vẫn không biết tinh linh vương là ai cả, nhây thật sự
Chương đầu tiên nhân dịp gì gì đó nha....
Mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ nhiệt tình kéo cmt nhá, chứ up kiểu này tụt cmt lắm à :))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(NIT: hồi trước mới bắt đầu táy máy đi trans truyện, cứ nghĩ là đằng nào chả phải gõ chan san kun miết thôi, nhưng pick trúng bộ này và bác shuu say méo :)) ) (Sinhsieusao: Ở đây không nói chính xác độ cao là bao nhiêu nhưng chắc là đang trên tầng mây rồi) (Sinhsieusao: cảm giác chơi game giải đố và có sách giải ngay bên cạnh) (Sinhsieusao: đố anh bắt được em à)