Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Giải quyết xong thứ ngáng đường phiền phức, ta tiếp tục tiến lên phía trước. Băng qua hết cây cầu, cuối cùng cũng đã tới được lâu đài của Tinh linh vương.
Mở toang cánh cửa đang đóng chặt, ta đưa tầm nhìn quan sát bên trong.
Một không gian đỏ rực.
Từ những bức tường, trần, sàn nhà rồi cho tới cả những cột trụ, mọi thứ đều được nhuốm một màu đỏ rực.
Tấm bia đá của Hồng bia vương.
Tòa lâu đài này không phải cái mà nhóm Rei đã vào.
“Chào mừng đến với phòng thí nghiệm của ta, Quỷ vương.”
Một giọng nói khó chịu cất lên từ phía sau.
Gilisiris, kẻ mà ban nãy đúng ra đã bị ta tận diệt căn nguyên, lại đang chậm rãi bước tới chỗ này từ phía bên kia cánh cửa.
Khắp người hắn phát ra ánh hào quang đen nhánh, khuôn mặt thể gel lục bục biến dạng liên tục và chưng ra một nụ cười méo mó ghê tởm.
“Ây chà, ngươi bất chấp luôn cả luật lệ của học xá tinh linh mà giết ta như vậy, không phải là quá khinh suất rồi hay sao?”
“Có gì đâu, từ lúc thấy cái bia đá to tướng của ngươi xuất hiện trên trời là ta đã đoán ra ngay rồi. Chắc hẳn con mắt mà đại thụ Eniyunien dùng để quản lý nơi này đã bị ngươi che đi bằng mánh khóe nào đó. Nếu đã không bị phát hiện rồi thì ta có muốn quậy cỡ nào cũng vô tư hết.”
“Chả có lấy chút căn cứ xác thực nào mà ngươi phán như đúng rồi thế.”
“Chả cần bằng chứng hay gì cả, chỉ là ta vốn đã đi guốc trong bụng nhà ngươi mà thôi. Ngươi cố tình lái cho ta tin rằng một khi vẫn còn ở trong không gian này thì không thể đấu đá lẫn nhau, sau đó âm mưu lợi dụng cơ hội ta đây bất cẩn để mà đột ngột chui ra cắn lén chứ gì. Tính tình ngươi ra sao ta còn lạ chắc, đáng tiếc ghê, kế hoạch dày công xây dựng bấy lâu nay thành công cốc cả rồi.”
Nghe những lời đó xong, gương mặt nhầy nhụa của Gilisiris méo mó không mấy dễ chịu gì cho lắm.
“Ai đời lại dựa vào tính cách của đối phương để phán đoán tình thế được như vậy chứ. Ngươi cũng một vừa hai phải thôi, sau bao nhiêu năm mà vẫn không sửa được cái tính khắm lọ ấy sao”
“Nhưng dù sao ta cũng phải có lời khen đấy, xem ra ngươi cũng tiến bộ kha khá rồi đấy chứ nhỉ. 2000 năm trước vẫn chưa sử dụng được Tái Tạo Căn Nguyên<Agronemut> cơ mà.”
Đến đây thì gã được đà cười đểu ta một cái.
“Chỉ nhận ra mỗi thế thôi à?”
“Fumu. Đây đáng lý ra là lần đầu ta sử dụng Tử Diệt Hoại Ma Chú<Deguzzegud> lên ngươi mới phải.”
Dựa theo tính chất ma pháp của Tái Tạo Căn Nguyên, những đòn công kích mới nếm qua lần đầu thì sẽ không có tác dụng.
“Ta đã dày công nghiên cứu ma pháp căn nguyên của Anh hùng Kanon không biết bao nhiêu năm trời. Giờ đây, nỗ lực cũng đã đơm hoa kết trái, cuối cùng ta cũng đã sở hữu được 7 căn nguyên trong cùng một cơ thể.”
Gilisiris phát động dòng chảy ma lực, thân hình dạng gel của hắn toả ánh hắc quang u tối.
Nếu thực sự Hồng bia vương mang đến tận 7 căn nguyên trong người như lời hắn ba hoa thì chỉ cần nhìn một qua cái là sẽ biết ngay thôi.
Ta vận ma nhãn nhìn sâu vào bản chất vô thực trong hắn, quả nhiên có soi kỹ cỡ nào thì căn nguyên của hắn vẫn chỉ có mỗi một mà thôi.
“Thì ra là vậy. Ngươi chia nhỏ căn nguyên của mình ra làm 7 phần bằng nhau và cho chúng hoạt động giống như là đang có tới 7 căn nguyên tách biệt à. Bằng cách này, ngươi cũng có thể sử dụng Tái Tạo Căn Nguyên để khôi phục những phần đã bị huỷ hoại nữa nhỉ.”
“Fufufu. Ta đã nói trước rồi còn gì. Mấy thứ ma pháp cũ rích của ngươi, ta đây đã vượt qua từ lâu rồi”
“Mấy cái trò mèo gì thế này. Chia căn nguyên thành 7 phần sẽ khiến ma lực của ngươi suy yếu. Nhìn qua thì có thể thấy ngươi đang kiểm soát rất tốt việc tách nhỏ căn nguyên của mình đấy, thế nhưng nó chỉ khiến cho bản chất sức mạnh của ngươi bị giảm đi mà thôi.”
“Cái lối suy nghĩ ma lực thì càng mạnh càng tốt đó của nhà ngươi vốn đã sai lệch từ đầu rồi. Cho dù có phải đối đầu với bất cứ loại ma pháp nào đi chăng nữa, ta đây cũng không thể bị tuyệt diệt. Muốn hồi sinh bao nhiêu lần cthì hồi sinh. Sao, đã ngộ ra chưa nào? Nó giống như gã Anh hùng Kanon lỳ lợm mà được Tái Tạo Căn Nguyên đi theo hỗ trợ vậy đó, cơ thể này của ta giờ là bất tử.”
Giọng nói của Gilisiris không kìm nén được sự phấn khích dâng trào.
“Rồi sao nữa? Ta không có thời gian rảnh mà chơi với ngươi đâu. Biết khôn thì cút đi, nhanh nhanh thì còn kịp hưởng khoan hồng đấy.”
Fufufu, Gilisiris mỉm cười đầy ngạo nghễ
“Buồn thay, nhà ngươi không thể làm lơ ta như vậy được nữa đâu. Đây chính là thử thách của vực thẳm ma pháp. Hãy cùng thi xem ai mới là kẻ chạm tới được đáy vực sâu thẳm đó trước nào. Một khi thắng thua chưa định, ngươi sẽ không thể thoát ra khỏi không gian này. Còn nếu định dùng vũ lực để cố thoát ra, ngươi sẽ không bao giờ tới được lâu đài của Tinh linh vương nữa đâu.”
Hiện giờ Hồng bia vương đang là thuộc hạ của Tinh linh vương.
Nếu coi đây là một phần của bài thử thách tinh linh này thì cũng không có gì là lạ mấy.
“Đúng là một gã hết thuốc chữa, đã 2000 năm trôi qua rồi mà ngươi vẫn luôn như vậy.”
“Làm gì mà ung dung thế hả? Đừng quên nơi này đang là sân nhà của ta đấy nhé.”
Các kỵ tự ma pháp đột ngột bừng sáng, chúng xuất hiện chằng chịt khắp bên trong lâu đài.
Vô số những hạt phân tử ma lực màu đỏ rực bắt đầu trôi nổi lên giữa không trung.
Chắc lần này là phiên bản nhái của ma pháp trận lập thể Delzogade đây mà, chứ làm gì có chuyện tự nhiên lại giống như anh em song sinh thế kia.
Mà thôi bỏ đi, sao cũng được.
Có lẽ ta nên nhanh chóng gom gọn đống rác này rồi vứt đi thôi.
“Nội dung bài thử thách là gì?”
Khuôn mặt thể gel của Gilisiris nhoẻn miệng cười.
“Còn gì nữa, tất nhiên là một trận đấu thuật thức ma pháp giữa ta và ngươi rồi.”
Vòng ma pháp trận nổi lên dưới chân của ta và Hồng bia vương.
3 tấm bia nhỏ xuất hiện ra từ đó.
“Chỉ được phép sử dụng ma lực từ 3 tấm bia này. Nếu ngươi tự ý sử dụng ma lực của bản thân thì coi như thử thách thất bại.”
“Thì ra là thế. Đây là cách mà ngươi phong ấn việc dùng Diệt lý kiếm của ta à.”
Tuy rằng ma lực chứa trong mấy viên đá của Hồng bia vương này cũng gọi là khá đáng kể, nhưng mà để ta niệm Triệu Hồi Quỷ Vương Thành<Delzogade> thì chịu rồi.
“Ngươi sẽ không thể phụ thuộc vào ma lực của mình để áp đảo kẻ địch như mọi khi được nữa đâu. Đây là trận đấu nơi mà khả năng nghiên cứu ma pháp của ai cao hơn thì người đó thắng, đơn giản chỉ là như vậy thôi. Nó cũng sẽ chứng minh hiện tại giữa ta và ngươi, kẻ nào mới đang tiến gần hơn tới đáy vực sâu thẳm của ma pháp.”
“Trươc đó thì, có một điều mà ta muốn hỏi ngươi.”
Ta giơ ngón trở lên, vẫy gọi mấy phiến đá bay về phía mình.
“Ngươi cho rằng ma pháp của ngươi không đấu lại được với ta là bởi khoảng cách chênh lệnh ma lực giữa hai bên sao?”
Con ma nhãn dạng vòng ma pháp của Gilisiris sáng quắc lên, hắn không kìm nổi cơn giận dữ của bản thân.
“Trên lĩnh vực nghiên cứu ma pháp, ta đây chưa từng thua nhà ngươi một lần nào đâu!”
Ta rút ma lực từ một tấm bia và dùng nó để vẽ ra ma pháp trận.
Nhìn thấy thuật thức của nó, Gilisiris kễnh giọng cười đắc thắng.
“Fufufu, ôi chao ôi chao. Đó chẳng phải là ma pháp khởi nguyên Ma Hắc Lôi Đế <Girasd> hay sao. Hây dà, ma pháp ngươi dùng đúng như suy đoán của ta luôn đấy. Mà không, nên nói là ngươi chỉ có thể dùng nó thôi chứ nhỉ. Luôn có ma lực tồn tại trong những thứ cổ xưa. Lấy danh tiếng vinh quang của Quỷ vương Arnos từ 2000 năm trước làm khởi nguyên cộng với một ít ma lực từ bia đá làm bàn đạp, ngươi sẽ có thể dễ dàng vay mượn được một nguồn ma lực khổng lồ chứ gì. Đây là ma pháp mạnh mẽ nhất mà ngươi có thể thi triển để đánh với ta chỉ bằng một chút ma lực ít ỏi có trong những tấm bia kia mà nhỉ.”
Nghĩ rằng mọi nhất cử nhất động của ta đều nằm trong dự đoán, tên Gilisiris khua môi múa mép không ngừng.
“Tuy nhiên, cái ma pháp cũ rích đó thì còn lâu mới ăn được ta. Ma pháp của ta thâm sâu hơn thế gấp vạn lần, nó mới xứng đáng ở vị trí gần nhất so với đáy vực sâu thẳm tận cùng kia”
Nói rồi Gilisiris cũng tiêu tốn một tấm bia và vẽ ra một vòng ma pháp trận.
Có điều, ma pháp trận của hắn lại được vẽ bởi những ký tự ma pháp khác thường. Khá là hiếm gặp đấy.
“Hoh. Ký tự ma pháp cổ đại à.”
Kể cả từ 2000 năm trước thì ký tự ma pháp cũng đã được xem là thập cổ chí kim lắm rồi. Chẳng có mấy ai chuyên tâm nghiên cứu về nó cả. Vào thời đại thần thánh, không kẻ nào có thể dùng những ký tự này để phát huy sức mạnh tiềm ẩn của ma pháp hết.
Vậy mà Hồng bia vương có thể vận dụng được nó một cách nhuần nhuyễn thế kia, công nhận cũng có tí chút bản lĩnh đấy.
“Suốt ngày luôn mồm chê bai ma pháp của ta là cũ rích. Nhìn xem, tự tay ngươi vừa mới xây nên một thuật thức cổ xưa đến thế còn gì”
“Ồ hổ. Kẻ được người đời ca tụng là Bạo nghịch Quỷ vương như ngươi mà cũng không biết hay sao? Cổ tự ma pháp mà ta nghiên cứu gần với đáy vực sâu thẳm hơn là khởi nguyên ma pháp mà ngươi phát triển nhiều đấy. Ký tự ma pháp cổ đại vốn rất khó để mang vào và kết hợp cùng với thuật thức. Bên cạnh đó còn có cả số học ma pháp cổ đại, thứ mà người ta luôn xem là bất hợp lẽ thường. Tuy nhiên, một khi đã hiểu chúng tường tận rồi, ngươi thậm chí có thể tạo nên được một thuật thức khuếch đại nguồn ma lực nhỏ bé lên đến vô hạn luôn đấy.”
Vòng ma pháp mà Glisiris vẽ ra bỗng dưng phát sáng mãnh liệt, những ký tự ma pháp cổ đại hội tụ dưới sàn nhà dần dần nổi hết lên không trung.
“Fufufu, không biết là ngươi có hiểu nổi không nữa? Đây chính là một phần thành tựu của công trình thuật thức cổ tự ma pháp mà ta đã mất 2000 năm nghiên cứu để vẽ ra đấy. Vô vàn những cổ tự và cổ số đang cùng nhau giao thoa qua lại, tất cả chúng làm nên một thuật thức phức tạp đến huyền ảo. Ôi chao, vẻ đẹp của nó thật tuyệt diệu. Ký tự này thúc đẩy, vận hành ký tự kia và ngược lại. Không biết nguồn ma lực sẽ còn được khuếch đại lên đến ngưỡng nào nữa đây. Ấy vậy mà đối với những kẻ phàm nhân thì cổ tự ma pháp chỉ là một mớ bòng bong khó tiếp thu. Chính bởi độ khó vận hành ấy mà nó đã dần bị lỗi thời đi, chìm vào trong quên lãng ngay cả với quỷ tộc từ 2000 năm trước.”
Gilisiris hào hùng giương cao hai tay lên và hô lớn.
“Chính ta đây là người đã hồi sinh nó!!”
Những ký tự ma pháp cổ đại được khắc đầy trên sàn nhà cấu tạo nên thuật thức khổng lồ, dần dần nó biến thành dạng ma pháp trận hoàn chỉnh.
“Fumu. Vậy thì để ta thử xem.”
Ta kích hoạt ma pháp khởi nguyên Ma Hắc Lôi Đế.
Tia sét đen chết chóc quấn lấy cánh tay của ta, nó nhanh chóng khuếch đại tần suất và bành trướng ra khắp không gian bên trong lâu đài.
“Đến đây. Ta sẽ cho bộ óc cũ nát của ngươi thấy được hình thái thật sự của đáy vực ma pháp sâu thẳm”
Hồng bia vương Gilisiris giơ tay lên, ngay lập tức những tia sét đỏ chạy tới và quấn quanh cơ thể slime nhầy nhụa.
Áp lực của nó được gia tăng nhờ ký tự ma pháp cổ đại, chẳng mấy chốc đã bao trùm khắp cả khu vực xung quanh.
“Nhận lấy này. Cổ tự ma pháp, Hồng Ma Lôi Chấn<Mezoavs>”
Luồng sấm sét đỏ rực được bắn ra khiến cho cả tòa lâu đài rung chuyển dữ dội.
Phía bên này, ta cũng phóng Ma Hắc Lôi Đế đi để nghênh đón.
‘Gagagagagagagagagasss’—hai luồng sấm sét xung đột với nhau tạo nên thứ âm thanh như muốn thổi bay đi ý chí của tất cả mọi sinh vật nào nghe thấy. Đỏ rực và đen tuyền. Một bức tranh tráng lệ, một màn trình diễn không thể nào đẹp mắt hơn.
Sau một khắc va chạm tưởng chừng như vô tận, Ma Hắc Lôi Đế đã bị luồng sấm sét đỏ triệt tiêu.
Xung kích của Hồng Ma Lôi Chấn vẫn chưa dừng lại ở đó, uy lực của nó vẫn tiếp tục được gia tăng theo cấp số nhân và lao tới tấn công ta.
“Fumu. Cũng gọi là ra gì và này nọ đấy.”
Ta sử dụng tiếp thêm một tấm bia đá, mượn lấy ma lực của Quỷ vương Arnos từ 2000 năm trước thông qua ma pháp khởi nguyên.
Luồng sấm kích đỏ rực ngày một áp sát, ta dựng kết giới phản ma pháp để phòng thủ trước nó.
“Fufufu………”
Gilisiris cười, một nụ cười rùng rợn nhưng đầy vẻ khoái chí.
“Thế nào rồi? Đã chiêm ngưỡng được sức mạnh của cổ tự ma pháp chưa? Ta mới chỉ cho ngươi thấy thành quả nghiên cứu trong tầm khoảng 800 năm của ta mà thôi. Nói cho ngươi biết, thuật thức này được cấu thành từ hàng chục triệu ký tự là ít đấy.”
Ta dùng ma nhãn quan sát khắp căn phòng rộng lớn.
Có một ma thuật thức cổ tự ma pháp tự động kích hoạt khi phản ứng với ma lực của Hồng bia vương được thiết đặt sẵn từ dưới sàn cho đến trên mái trần của căn phòng đỏ thẫm.
“Ra là vậy à. Ngươi đã tỉ mỉ đúc kết và khắc ma thuật thức lên cả tòa lâu đài bằng bia đá này trong suốt 2000 năm à”
“Không tính là ta sử dụng ma lực của bản thân nhé, nó vẫn hợp lệ.”
Tốc độ kiến tạo ma pháp thuật thức của Hồng bia vương Gilisiris rất chậm, ngay cả ma lực cốt lõi chứa trong căn nguyên của hắn cũng xếp ở mức yếu ớt. Bởi thế nên hắn đã quyết định cải tạo cơ thể của chính bản thân, nhằm nâng hiệu suất khi sử dụng ma lực lên mức tốt nhất có thể. Ngoài ra thì những tấm bia đá với khả năng tích trữ ma lực, thiết đặt sẵn ma thuật thức mà hắn thường dùng đều có liên quan sâu sắc tới vấn đề kể trên.
“Ta có thể hiểu lòng nhiệt huyết đối với sự nghiệp nghiên cứu của ngươi là đến mức nào. Tuy nhiên, làm thế này thì sẽ không bao giờ giúp ngươi có thể chạm tới đáy vực sâu thẳm của ma pháp được đâu.”
Có vẻ như lời vừa rồi của ta đã động chạm khá nhiều tới hắn, gương mặt nhầy nhụa của Hồng bia vương biến đổi không ngừng.
“Ôi chao ôi chao. Ma pháp khởi nguyên của mình bị đánh bại, bia đá cũng chỉ còn một tấm. Ta không ngờ tình thế này lại đẩy ngươi phải thốt lên những lời thua cuộc cay cú như thế đấy. Thật nực cười làm sao.”
Hồng bia vương điều động ma lực từ 2 tấm bia đá cùng một lúc để vẽ nên một vòng ma pháp trận.
“Thời của ngươi đã kết thúc từ lâu rồi. Rốt cuộc thì Quỷ vương cũng chỉ là con bù nhìn vô tri may mắn được sinh ra với một căn nguyên vượt trội không hơn không kém. Hãy để ta tiếp nhận nguồn ma lực to lớn mà ngươi không xứng đáng. Trở hành một thứ gì đó có ích trên con đường chạm tới đáy vực sâu thẳm của ta đi, Quỷ vương.”
Vòng ma pháp của Hồng bia vương toả ra một thứ ánh sáng cực kỳ mãnh liệt, theo sau nó là hằng hà sa số những ký tự ma pháp cổ đại trôi nổi khắp căn phòng trong tòa lâu đài.
Số lượng của chúng, đếm qua loa cũng phải vượt qua 100 triệu.
“Mở to mắt ra mà chiêm ngưỡng đi. Đây là thành quả vĩ đại mà ta đã đúc kết được sau 2000 năm, cổ tự ma pháp Hồng Ma Lôi Nha Chấn<Reg Noavs>. Nói không biết ngươi có hiểu không, nhưng mà hình thái tối thượng của cổ tự ma pháp là dòng chảy ma lực vô hạn. Đó chính là đáy vực sâu thẳm mà bất cứ ai cũng khao khát muốn được nhìn thấy một lần. Và kẻ đang gần chạm tới nó nhất trong lúc này, chính là ta đây!”
Luồng sấm sét đỏ rực quấn quanh thứ trông như hai tay của gã gia tăng tần suất lên gấp bội, trông nó hệt như cặp nanh sát thủ của một con quái thú khổng lồ vậy.
‘Giiirrrriiiiiiiiiii’—bước sóng của nguồn ma lực cường đại trở nên quá tải, nó khiến cho cả tòa lâu đài phải rung chuyển dữ dội. Những tấm bia đá trên trần nứt toác lỗ chỗ, loạt mảnh vụn lớn nhỏ đủ loại liên tiếp rơi xuống như mưa.
“Ta lại không nghĩ thế đâu.”
Ta tiêu thụ nốt tấm bia đá cuối cùng để thi triển Ma Hắc Lôi Đế.
Cánh tay phải này giờ đang được bao trọn bởi ánh chớp đen.
“Để ta thử đo xem ma pháp của nhà ngươi mạnh đến mức nào vậy.”
Ta đưa tay lên phía trước, tia hắc lôi tự nhân lên thành vô số mũi công kích rồi đồng loạt nhắm vào Hồng bia vương mà vụt bắn đi.
“Cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Hồng bia vương xuất chiêu với Hồng Ma Lôi Nha Chấn ở hai ‘tay’.
Xung chấn của Ma Hắc Lôi Đế khi đối đầu với cặp nanh sấm sét đỏ rực bùng nổ ra khắp khu vực xung quanh. Nó dễ dàng thổi bay mọi thứ, đưa vật chất hữu hình trở về với cát bụi.
“Quỷ vương, đã có kết quả của bài thử thách này rồi đấy.”
Gương mặt gel nhầy nhụa của Gilisiris thể hiện rõ vẻ thỏa mãn đến tột cùng, hắn vừa đẩy Hồng Ma Lôi Nha Chấn về phía ta vừa mạnh mồm tuyên bố.
“Ngươi bị đánh trượt.”
Cặp nanh khổng lồ nhe ra, tiếng gầm sấm sét kinh thiên động địa.
Dòng sấm sét đỏ rực chia ra làm hai nửa, một luồng hơi chếch lên trên, và luồng còn lại hơi chếch xuống dưới. Trông nó tựa như cặp quai hàm của một con mãnh thú man rợ đang rộng mở hòng đớp trọn lấy ta.
‘Giiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii, Gyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy’—thứ âm thanh ác liệt muốn xé tan cả bầu không gian. Cặp nanh sấm sét dũng mãnh đẩy về phía trước.
Sàn nhà nứt toác, những cột trụ sụp đổ, mái trần thì liên tiếp rơi rụng. Chúng không thể toàn vẹn mà gánh chịu lấy uy lực kinh hồn phát ra từ cú va chạm nữa.
Tất cả mọi thứ đều trở thành một đống hoang tàn đổ nát. Đất đá đổ xuống như mưa, hoà trộn cùng với cơn lốc khói bụi, đưa tầm nhìn của những kẻ hiện hữu bên trong nó gần đến mức không.
Sai khi tình hình dần dần lắng lại, có một cái bóng đen mập mờ đứng trước mặt Hồng bia vương.
“..........Cái………….gì……………….?”
Thứ đập vào mắt của hắn chính là ta với một cơ thể không chút mảy may xây xát. Bên cạnh đó còn có cả cánh tay được bao trùm trong chiếc nanh sấm sét đen tuyền nữa.
“Tại sao…….? Ngươi còn không sử dụng phản ma pháp cơ mà………...Rốt cuộc là ma lực lấy từ đâu……………!?”
“Chỉ vì ngươi xuất ra được ma lực mạnh mẽ hơn của ta là ỷ lại vào nó như thế luon đấy hả, Hồng bia vương. Mở to mắt ra mà nhìn cho kỹ xem đòn Ma Hắc Lôi Đế mà ngươi đánh văng đi thế nào rồi.”
Nghe ta nói thế, Gilisiris mới chịu dùng ma nhãn để quan sát khu vực xung quanh.
Ở phía bên kia làn khói bụi, sâu tít đằng sau đống đổ nát của tường, cột và trần nhà, là những ký tự được viết bởi dòng sấm sét màu đen.
Chữ này giao thoa với chữ kia, cấu tạo nên một vòng ma pháp trận hoàn chỉnh.
Nhận ra được ma thuật thức quen thuộc, Gilisiris không giấu nổi vẻ kinh hoàng.
“............Không thể nào……….Ký tự ma pháp cổ đại…………...ư……….!?”
Ta tiến lên một bước.
“Ngươi nói không sai, nếu dựng ma thuật thức đúng cách thì cổ tự ma pháp có thể khuếch đại ma lực đi liên tục chỉ bằng một nguồn nhỏ ban đầu. Cũng giống như thứ mà ta đang làm đây.”
Ta chìa cánh tay phải được bao trùm bởi chiếc nanh sấm sét màu đen ra.
Nguồn ma lực của Ma Hắc Lôi Đế hòa quyện chung với vòng ma pháp được viết nên bởi những ký tự ma pháp cổ đại. Kết quả là một phiên bản nâng cấp đã sinh ra, cổ tự ma pháp Hắc Lôi Diệt Bạo Nha<Ji Noavs>.
“À mà này, cổ tự ma pháp không thể liên tục khuếch đại ma lực cho đến vô hạn như ngươi vẫn hằng mơ tưởng đâu nhé. Ban nãy khi cho chạy những dãy thuật toán ký tự ma pháp cổ đại, ta đã thấy được mức giới hạn ma lực của nó rồi.”
Gilisiris liền bán sống bán chết vận hết khả năng ma nhãn của hắn, cố gắng tập trung phân tích thuật thức trong cổ tự ma pháp mà ta xây dựng.
“Ta công nhận khả năng gia tăng ma lực từ một cụm nhỏ cho tới mức cực đại của nó là cực kỳ vượt trội. Thế nhưng bù lại khoản đó, ngưỡng giới hạn trong tầm kiểm soát cũng sẽ đến rất nhanh. Ngắn gọn mà nói thì đây đích thị là một ma pháp dành cho những kẻ yếu ớt, căn nguyên nghèo nàn ma lực như ngươi. Ta nghĩ rằng có khả năng các thế hệ quỷ nhân tiền kiếp đã sớm nhận ra điều đó nên mới vứt bỏ ký tự ma pháp cổ đại đi đấy. Muốn chạm tới đáy vực sâu thẳm vô tận, cần phải phát triển những ký tự ma pháp mới hiện đại hơn.”
Gilisiris đứng đơ người ra, trông hắn giờ đây chẳng khác nào một cái xác không hồn. Ngước lại, ta ung dung chậm rãi bước từng bước về phía hắn.
“........Không thể, nào………..có chuyện…….đó được……...Cổ tự ma pháp, chính là công trình vĩ đại để tạo ra nguồn ma lực vô hạn…………”
Ta túm lấy khuôn mặt thể gel nhầy nhụa của Hồng bia vương.
Chiếc nanh Hắc Lôi Diệt Bạo Nha quấn quanh cánh tay phải thuận đà xé xác hắn ra thành từng mảnh.
“Gu,aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!”
Nó cắm sâu vào trong cơ thể của Gilisiris.
“...........Cái thứ này…….sao có thể…………”
Hắc Lôi Diệt Bạo Nha say sưa thưởng thức, đánh chén ma lực và căn nguyên của gã.
Thứ kết giới vô hình bao trùm lấy không gian nơi đây dần dần biến mất.
Hồng bia vương đã chết, bài thử thách kết thúc tại đây.
Bây giờ ta có thể tới lâu đài của Tinh linh vương một cách bình thường được rồi.
Nhấc bước chân, ta tiến thẳng ra ngoài cánh cửa.
“...........Đ, đứng lại đó………..Quỷ vương……..chúng ta, vẫn chưa xong đâu………..”
Giọng nói của Hồng bia vương vọng vang ra.
Cơ thể đáng lẽ ra đã bị tan chảy và bốc hơi không còn tí mảnh vụn lúc nãy của Hồng bia vương hiện đang tái tạo lại.
Hắn đã tiêu thụ hết 3 tấm bia đá giao kèo rồi, thế nên theo lý thì không thể thi triển được Tái Tạo Căn Nguyên nữa mới phải. Xem ra tên này đã vứt bỏ thể diện và rút ma lực từ những tấm bia đá trong lâu đài để dùng rồi.
“Fumu. Trông thảm hại chưa kìa, dù gì thì hiệu suất giao thoa của cổ tự ma pháp vẫn là cực tốt đấy. Ta đã để cái nanh kia ngoạm sâu trong căn nguyên của ngươi rồi nhé.”
Cơ thể của Gilisiris vừa mới tái tạo chưa được bao lâu, Hắc Lôi Diệt Bạo Nha đã xuất hiện trở lại và cắn xé căn nguyên của hắn.
“Cái…….Không……….Guuuaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!”
“Cứ việc hồi sinh bao nhiêu lần tuỳ thích. Ta thấy ngươi cũng dự trữ được khá nhiều ma lực trong suốt 2000 năm nay rồi đấy còn gì. Để xem Hắc Lôi Diệt Bạo Nha sẽ biến mất trước, hay là chỗ bình ắc quy ma lực của ngươi dày công tích trữ sẽ cạn trước đây.”
Dứt lời, ta bước qua khỏi cánh cửa của lâu đài.
“Đ……...Đứng lại, ta vẫn……...ta vẫn…….chưa có……..thua nhà ngươi, đ…………”
Dừng lại một nhịp nhưng không quay đầu lại, ta để cho hắn một lời cuối cùng.
“Có cứng đầu thế nào chăng nữa cũng vô dụng thôi, tập chấp nhận lấy thực tại đi. Đáy vực sâu thẳm mà ngươi vẫn hằng ao ước mong được một lần chạm tới, nó chẳng qua chỉ là một cái ổ gà nông toẹt không hơn không kém. 2000 năm trước, ta đã vượt qua ngưỡng đó từ lâu rồi.”
—————————————————-
Tác note:
À quên, bữa trước là vừa tròn 150 chương nhỉ.
Nhờ ơn nhờ phước mọi người ủng hộ mà tôi có thể tiếp tục sáng tác cho đến tận ngày hôm nay đó.
Xin cảm ơn rất nhiều.
Tôi sẽ còn tiếp tục cố gắng thật nhiều hơn nữa, hãy đồng hành cùng với tôi trên chặng đường phía trước nhé.
NIT note:
Bên raw lão shuu không đánh số chương, nên thành ra có hơi lệch nhá, nếu bỏ mấy chương illu và đánh số cả mở đầu lẫn end vol thì đúng chương này là 151 thật.
Cơ mà con gián này tốn tận 1 chương hơn, moá, vẫn đang ngóng bên cặp cẩu lương kia giải quyết như nào, đang drama mà cứ làm phân tâm, cáu vl.
Chương sau nữa là end phần đầu của vol này nhé, 149 sẽ là phần thứ 2 của vol thứ IV mà chị google dịch là “Thần điêu đại hiệp” nhá :))
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ kéo cmt lên nha, chứ lẹt đẹt k quá 100 cmt buồn thiệt sự.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(NIT: pha copy đi vào lịch sử :)) ) (Sinhsieusao: Con gián này dai vl) (NIT: moá NGẦU)