Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Mizuguchi Takafumi

Một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào đầy rung động, bắt đầu từ những chiếc bánh ngọt đã gắn kết chàng trai và cô nàng "thiên sứ tinh nghịch" lại với nhau!

6 18

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

132 711

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

56 638

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

50 427

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

199 3715

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

173 4809

Tập 03 Vực sâu bi thảm và Bạch vũ cứu rỗi - Chương 86: Linh thất, bàn thờ

Mặc dù có thể hiểu được ý nghĩa, nhưng Willis, người vẫn luôn chú ý đến sự khác biệt về mặt này, phát hiện ra rằng câu chú văn hoặc khẩu lệnh mà Gugasha vừa nói: "Hỡi Chúa tể của bầu trời, xin hãy mở đường cho ta", rõ ràng là được nói bằng một ngôn ngữ khác.

Không, đó không phải là ngôn ngữ của Liên hiệp Vương quốc, cũng không phải ngôn ngữ Thiên Không và cũng không phải ngôn ngữ mà loài Hạt điểu tộc sử dụng.

Đạo cụ phiên dịch đơn giản là cho phép cả hai người dùng hiểu ý nghĩa của lời nói mà không gặp bất kỳ trở ngại nào. Nghe có vẻ rõ ràng giống như tiếng mẹ đẻ, nhưng bản thân sóng âm không hề thay đổi. Đó là một cảm giác khó có thể diễn tả bằng lời.

Mặc dù chỉ là một câu nói ngắn ngủi, nhưng Willis, người đã cẩn thận phân biệt, vẫn có thể cảm nhận được nền văn hóa cổ xưa và sự tích tụ của thời gian chứa đựng trong văn tự, cũng như một loại cảm giác quen thuộc khó tả.

Nhưng cô chắc chắn rằng đây là lần đầu tiên cô nghe thấy ngôn ngữ như vậy.

Không tỏ ra nghi ngờ hay thắc mắc biểu hiện ra ngoài, tiểu thư mục sư chỉ lặng lẽ đi theo đám người và bước vào con đường lộ ra từ chỗ đã tách của mặt hồ.

Đây là một con đường đi xuống. Không còn nghi ngờ gì nữa, đích đến chính là bên trong đảo nổi, giống như ở Hội Đấu giá Thấm Hương vậy.

Hai bên đều không có đèn hay vật chiếu sáng, nhưng những bức tường đá xung quanh dần dần phát ra ánh sáng trắng mờ nhạt khi đi sâu vào bên trong. Có lẽ đây là một loại vật liệu đặc biệt, giống như Dạ Minh Thạch.

Bản thân Dạ Minh Thạch không hề đắt. Dạ Minh Châu được chiết xuất từ nó là Ma Tinh cấp 1. Người ta nói rằng khi đèn ma pháp chưa phổ biến, chúng từng được một số thương gia giàu có và quyền lực sử dụng làm nguồn sáng ban đêm trong dinh thự của họ.

Nhưng việc xây dựng một lối đi dài như vậy bằng Dạ Minh Châu nguyên chất đã là một điều khá xa xỉ rồi.

Con đường không rộng, ngay cả hai người đi cạnh nhau cũng có vẻ hơi chen chúc, đặc biệt là những sinh vật như Gugasha và Sigrid với đôi cánh rộng phía sau lưng của họ.

Vì vậy, họ quyết định di chuyển theo hàng dài, với tộc trưởng Hạt điểu tộc đi đầu làm nhiệm vụ dẫn đường, theo sau lần lượt là Sigrid, Willis, Hiểu Quang, Philena, Leila Renee và cuối cùng là Edwina.

Lý do tại sao nữ Thánh kỵ sĩ phải đứng ở vị trí cuối cùng của hàng rất đơn giản - ngay cả khi cô ấy mang nó trên lưng, tấm khiên chữ thập của cô ấy vẫn quá lớn và sẽ che khuất tầm nhìn của những người phía sau.

Nói một cách đơn giản, nó đang cản trở mọi người di chuyển.

Dĩ nhiên, tiểu thư Edwina đáng yêu của chúng ta cũng rất tự giác. Sau khi nhận ra điều này, cô ấy đã chủ động chạy đến vị trí của cô ấy cần đến mà không cần ai nhắc nhở. Dường như sau khi đi theo một tiểu thư mục sư nào đó trong một thời gian dài, ngay cả cô ấy cũng đã trở nên thông minh hơn.

Đây chính là ý nghĩa của việc trải nghiệm... ừm, đại khái là như vậy?

Con đường này rất dài, nó do một người vô danh nào đó xây dựng lên, Nếu theo ước tính của Willis là đúng, thì có lẽ họ đã di chuyển đến một khu vực nào đó gần trung tâm đảo Omo.

Đó là một căn phòng bằng đá cũng được xây bằng Dạ Minh Thạch.

Vách tường, mặt đất dưới chân và mái vòm đều tỏa ra thứ ánh sáng trắng rực rỡ nhưng không chói mắt. Gian phòng làm từ đá không lớn, trông có vẻ hơi chật chội vì có quá nhiều người đứng bên trong.

Nơi đây không có nhiều đồ vật. Lối vào và lối ra duy nhất là lối đi thông với thế giới bên ngoài. Trên bệ đá trung tâm duy nhất, có một bàn thờ nhỏ làm bằng gỗ với những dòng chữ được khắc bên dưới.

Gugasha, thủ lĩnh của Hạt điểu tộc , quay lại và nhẹ nhàng mở rồi khép chiếc mỏ thon của mình.

"Nơi đây là linh thất được truyền lại cho tộc chúng tôi, nghe nói đây là nơi phong ấn mảnh vỡ từ cơ thể của Đại Ác Ma. Sức mạnh của Đại Ác Ma rất kinh khủng. Ngay cả khi bị phong ấn, nó vẫn tiếp tục tỏa ra một nguồn năng lượng đặc biệt. Đây là một trong những lý do chính khiến mật độ khoáng thạch của Đá Omo trên đảo nổi Omo của chúng tôi cao đến vậy."

"Chúng ta, Hạt điểu tộc, đã tuân theo lời dạy của tổ tiên và bảo vệ phong ấn này qua nhiều thế hệ. Chỉ khi trở thành tộc trưởng và sở hữu chiếc chìa khóa đặc biệt, ta mới có thể mở ra con đường đến linh thất này."

Thứ gọi là chìa khóa có lẽ chính là viên đá nhỏ mà Gugasha đã lấy ra trước đó.

Sigrid vẫn đang phiên dịch, nhưng tiểu thư mục sư, người có thể hiểu ngôn ngữ của cô ấy, lại cau mày.

"Vậy căn phòng bí mật của cô, nơi chỉ có người có chìa khóa mới có thể vào được, đã bị người ngoài công khai xâm nhập vào ư?"

Điều này quá mức rõ ràng.

Bởi vì nắp hộp trên bàn thờ đã mở và bên trong không có gì cả.

Hơi thở của Gugasha ngừng lại, lời nói của cô ấy càng trở nên buồn bực mấy phần hơn.

"...Đúng rồi, không phải tiểu thư Willis đã hỏi trước đó rằng có cường giả nào xuất hiện trên đảo không? Thẳng thắn mà nói, chắc hẳn là có."

"Sáng nay, tôi đã dùng chìa khóa vì cảm nhận được có người dùng vũ lực cưỡng ép mở ra thông đạo, nên tôi vội vàng dẫn người đi điều tra. Nhưng đúng lúc đó, con quái vật mà các người gọi là Nhuyễn Trùng của Vực sâu đột nhiên xuất hiện. Nó ở trên đảo tùy ý phá hủy, tàn sát và nuốt chửng mọi thứ, rồi tạo ra vô số Uyên thú. Tôi không còn cách nào khác, phải phối hợp lực lượng để chống trả và đốt lửa hiệu cầu cứu."

"Nhưng vì lý do nào đó, trong một thời gian dài không có viện quân nào từ các đảo xung quanh chạy đến. Mọi người đều chịu tổn thất nặng nề. Một số thủ lĩnh buộc phải chiến đấu và rút lui từ từ. Sau cùng, họ đã tập trung lực lượng phòng thủ để thu hẹp lại phòng tuyến về hướng trung tâm hòn đảo."

Gugasha giơ cánh trái lên, đây bộ phận vừa là tay vừa là cánh. Nó có dấu hiệu bị gãy nên rõ ràng đây là vết thương do va chạm.

"Cho nên, tôi chưa từng tận mắt nhìn thấy diện mạo của kẻ đã xông vào linh thất, nên tôi cũng không thể xác nhận được sức mạnh của kẻ đó."

“………..”

Xem ra mục tiêu của sinh vật bí ẩn kia chủ yếu là thứ bị phong ấn trong bàn thờ này. Cuộc tấn công của Nhuyễn Trùng Vực sâu trên đảo Omo và sự hoành hành của Uyên thú chỉ là vỏ bọc cho nó, thắng bại hoàn toàn không quan trọng.

Nhưng nếu tên đó mạnh thế, cần gì phải bận tâm đến chuyện này? Chẳng phải cứ giơ tay giết chết Gugasha và những kẻ khác rồi ung dung bỏ đi là hơn sao?

"Tôi có thể xem kỹ bàn thờ này được không?"

Mặc dù bên trong hẳn là không còn gì, nhưng dù sao đây cũng là cấm địa của tổ tiên bọn họ. Hơn nữa, cô ấy còn hào phóng đưa bọn họ vào trong, nên tiểu thư mục sư hỏi thăm một cách thăm dò.

Hiển nhiên Gugasha đã đến đây để kiểm tra trước, nên cô ấy rất quen thuộc với tình hình ở đây. Cô ấy không từ chối yêu cầu của Willis, vì điều này cũng không quá đáng.

"Được rồi, nhưng xin hãy cẩn thận đừng làm hỏng những thứ trên bệ đá. Chúng là di vật quý giá được truyền lại từ tổ tiên chúng ta. Việc mất đi những mảnh vỡ của con Đại Ác Ma kia đã là...việc không làm tròn bổn phận mà cả một đời khó mà rửa sạch. Tôi không thể mắc sai lầm nào nữa."

"Cảm ơn. Tôi sẽ cẩn thận."

Sau khi được phép, Willis rời khỏi những người vẫn đang lắng nghe bản dịch khó khăn của Sigrid. Cô ấy ra hiệu bằng mắt cho tiểu long nương đang ngốc nghếch đứng yên tại chỗ trước khi bước về phía trước.

Không chạm tay vào, Willis chỉ im lặng quan sát bằng mắt.

Bàn thờ trên bệ đá thực sự được làm bằng gỗ, một loại gỗ đặc biệt mà Willis chưa từng thấy trước đây.

Nếu suy đoán theo những gì Gugasha nói về "nhiều đời tổ tiên" và theo lẽ thường rằng ma vật thường có tuổi thọ cao hơn con người, thì thứ này đã được bảo tồn ở đây ít nhất hàng trăm hoặc hàng nghìn năm. Thật kỳ diệu khi loại gỗ này vẫn còn nguyên vẹn trong một thời gian dài như vậy.

Bên trong bàn thờ quả thực trống rỗng, đúng như vẻ bề ngoài. Willis dùng SP quét qua nhưng không thấy bất kỳ vật thể lạ nào còn sót lại. Dường như mọi thứ đã bị lấy đi hết.

Sau đó, thiếu nữ cúi người xuống và nhìn vào các văn tự dường như được khắc trực tiếp ở phía trước bệ đá bằng một loại vũ khí sắc nhọn nào đó.

Đây cũng là một ngôn ngữ khác với tiếng Liên hiệp Vương quốc và tiếng Thiên Không. Đó là một loại ngôn ngữ mà Willis chưa từng thấy trước đây.

Nhưng ngay lập tức, tiểu thư mục sư liền đã ngây ngẩn cả người.

Cô ấy thực sự có thể hiểu được nội dung văn tự phía trên bệ đá.

tức là cái đạo cụ phiên dịch này dịch bằng tần số từ các sóng âm phát ra chứ không phải là nghe âm thanh mà dịch Dạ Minh Thạch = đá phát sáng ban đêm Note: đang mở miệng nói chuyện nhưng do nhân vật này có hình dạng đặc biên nên miệng của họ hơi khác để được coi là mở miệng linh thất = căn phòng ẩn/mật thất, còn linh là liên quan đến yếu tố tâm linh như linh hồn